Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1406: Giết người ứng kiếp, cướp lấy số mệnh





- Số mệnh của người ứng kiếp quả thật vô cùng sâu nặng, nhưng chẳng lẽ ngươi thật cho rằng số mệnh này là bùa hộ mệnh sao? Ứng kiếp, không chỉ là ứng kiếp mà sinh, mà còn phải thừa nhận kiếp nạn, có thể vượt qua những kiếp nạn này, đây mới thực sự là người ứng kiếp, nếu như không độ qua những kiếp nạn này, cũng chỉ là một người có số mệnh tốt thôi!

- Thì ra là thế!

Lúc này, Hoang Lôi rốt cục đã có chút minh bạch, nhưng rất rõ ràng, hắn hiểu được hơi trễ rồi, chung quanh, lại xuất hiện hơn mười cổ khí tức, mỗi một cổ khí tức, đều biểu hiện người đến ít nhất là đại đế cấp bậc Địa Tiên.

- Như vậy, ngươi đến cùng là người nào? Lại có thể điều động nhiều Địa Tiên như vậy đến đây, cho dù nơi này là Tiên Giới, cũng không thể nào thoáng cái xuất hiện nhiều Địa Tiên thế được? !

- Ta chính là Ngọc Hoàng nhị thái tử!

Cẩm y nam tử ngửa đầu, trên mặt lộ ra vẻ ngạo nghễ vô biên.

- Phụng mệnh Ngọc Hoàng đại thánh, đến đây thanh trừ người ứng kiếp!

- Đánh chết ứng kiếp người, cướp lấy số mệnh của người ứng kiếp! ! !

Tiên Giới, Xích Viêm Hà! ! !
Chu Báo lăng không mà đứng, một thân áo bào xanh bay phất phới trong gió, ở trước mặt của hắn, là một lôi trì phạm vi chừng một trượng, trong lôi trì, lôi thủy quay cuồng, một mảnh Lôi Long dài hẹp cao thấp bốc lên, trong lôi thủy, một tấm lưới từ dưới lôi thủy bốc lên, ngoại trừ tấm lưới này, còn có hai bóng người, trên người tản ra hào quang, gắt gao ngăn cản sự ăn mòn của lôi thủy, mà ở phía trên Lôi Trì lại là một khí linh, khí linh của Vạn Kiếp Lôi Trì, cao tới mười trượng, một bàn tay khổng lồ hung hăng bắt lấy một con Tri Chu hình thù kỳ lạ, đúng là khí linh của Bát Hòe Chu Võng kia.
Quân Thiên Tiên Khí, Bát Hòe Chu Võng, trước mặt uy năng của Vạn Kiếp Lôi Trì, căn bản không có bất luận sức hoàn thủ nào cả, bị khí linh hung hăng trấn áp, mà Ngọc Hoàng thái tử kia, còn có chủ nhân của Xích Viêm Hà, Xích Viêm đại đế, hiện giờ đã đã trở thành hai bóng người trong lôi trì.

- Vạn Kiếp Lôi Trì, Vạn Kiếp Lôi Trì của Lôi Đế, sao có thể ở trong tay ngươi được, ngươi sao có thể luyện hóa Vạn Kiếp Lôi Trì, đáng chết, chết tiệt, việc này không thể nào, sao có thể xảy ra chuyện như vậy chứ!

Trong lôi trì, Ngọc Hoàng thái tử điên cuồng gầm thét, khuôn mặt vốn tuấn tú cũng lộ ra mấy phần dữ tợn, vốn lần này đối phó với Chu Báo, hắn có thể nói tràn đầy tin tưởng, theo hắn thấy thì tên Chu Báo này tuy rằng là người ứng kiếp, bổn sự trong tay cũng không ít, nhưng dựa vào vài món tiên khí Ngọc Hoàng đại thánh giao cho mình và sự trợ giúp của Xích Viêm đại đế, liền đủ để trấn áp hắn, dù sao Chu Báo này căn bản cũng không đạt tới cảnh giới Địa Tiên, nhưng không nghĩ đến, chuyện cho tới bây giờ, lại trở thành cục diện khó coi như thế.
Khó coi, thật sự quá khó coi, mình còn có vô số thủ đoạn chưa được thi triển ra, đặc biệt là vài loại thủ đoạn có thể khắc chế Chu Báo đều chưa được thi triển ra, lại bị Chu Báo đột nhiên tế ra Vạn Kiếp Lôi Trì trấn áp lại, cho nên hắn cảm thấy ủy khuất ah, quá mức ủy khuất rồi.

- Kêu la cái gì, có kêu cũng không được gì!

Nhìn Ngọc Hoàng thái tử ở trong lôi trì cãi lại bất tuân, vẻ mặt bướng bỉnh, ánh mắt Chu Báo lạnh lẽo, năm ngón tay co lại, mãnh liệt trảo một cái với Lôi Trì, dưới một trảo này, lôi thủy trong lôi trì lập tức bốc lên, hào quang hộ thân của Ngọc Hoàng thái tử và Xích Viêm đại đế lập tức giảm bớt rất nhiều, đặc biệt là Xích Viêm đại đế kia, hộ thể hào quang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được yếu bớt đi.

- Ngươi muốn gì? !

Một cổ cảm giác nguy cơ vô cùng mãnh liệt lập tức tập kích đến, thần sắc Ngọc Hoàng thái tử mãnh liệt biến đổi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Chẳng lẽ ngươi dám giết ta!

- Giết ngươi thì sao? !

Chu Báo cười lạnh, khí linh trên Vạn Kiếp Lôi Trì mãnh liệt phát ra một tiếng gầm nhẹ, trực tiếp nhét khí linh Bát Hòe Chu Võng trong tay vào, Ở bên trong, nhai ừng ực vài cái liền nuốt xuống, cùng lúc đó, tấm lưới lớn trong lôi trì đã bị lôi thủy hóa hơi, biến thành năng lượng tinh thuần, bị Lôi Trì hấp thu.

- Không!

Lúc này, Xích Viêm đại đế mãnh liệt phát ra một tiếng gào thét điên cuồng, hào quang nguyên bản vốn đã yếu bớt đến mắt thường khó phân biệt mãnh liệt bộc phát.

- Dưới sự trấn áp của Vạn Kiếp Lôi Trì còn muốn kích nổ Đại Thế Giới, quả thực vớ vẩn!

Nhìn ra ý định đối phương, Chu Báo âm lãnh nở nụ cười, trong Lôi Trì có vài đầu Lôi Long nhảy ra, hung hăng quấn trên người Xích Viêm đại đế, mở ra miệng rộng khủng bố cắn xé mấy cái trên người Xích Viêm đại đế, mấy hơi thời gian, Xích Viêm đại đế có tu vị Địa Tiên liền bị cắn xé chia năm xẻ bảy, ngay cả Tiên Khí, Đại Thế Giới của bản thân đều bị lôi thủy hóa đi.
Rống! ! ! !
Nuốt được một gã Địa Tiên, lực lượng của Vạn Kiếp Lôi Trì được tăng một bước lớn, thân là khí linh, hắn đương nhiên vô cùng thoải mái, ngửa mặt lên trời thét dài, Quỷ Oa Oa nhìn thấy liền hâm mộ một hồi.

- Ngươi tên tiểu tử này, đúng là tên phá gia chi tử a, một gã Địa Tiên ah, dĩ nhiên lại để cho Lôi Trì này luyện hóa như vậy, Địa Tiên có được Đại Thế Giới, có được vô cùng tài nguyên, pháp bảo, ngươi dễ dàng cho hắn như vậy sao? !

- Đồ vật hiện giờ của ta đã nhiều rồi, coi như có thêm tài nguyên pháp bảo gì đó, thậm chí Đại Thế Giới, cũng không có tác dụng gì cả!

Chu Báo mỉm cười.

- Đều dùng để đề thăng lực lượng của Lôi Trì, khiến uy lực của Lôi Trì biến lớn, lúc này mới phù hợp ích lợi của ta ah!

- Vậy ngươi sao lại không đưa mấy tên Địa Tiên cho ta luyện hóa? !

- Hừ, chỉ cần giết tên Ngọc Hoàng thái tử này, ngươi cho rằng sau này Địa Tiên cho ngươi luyện hóa còn có thể thiếu sao? !

Chu Báo hừ lạnh một tiếng, trong lời nói, tràn đầy một cổ khắc nghiệt chi khí vô biên.

- Cái gì, ngươi thật đúng muốn giết Ngọc Hoàng thái tử, nhưng hắn là nhi tử của Ngọc Hoàng đại thánh ah, một Thiên Tiên, ngươi xác định ngươi thật sự muốn giết hắn sao? !

- Nếu là tới giết ta, tự nhiên phải có giác ngộ bị ta giết, ta quản khỉ gió cha hắn là ai!

Chu Báo không thèm để ý nói, đối với thái tử đảng hắn vốn đã không có hảo cảm gì, huống chi là một thái tử đảng muốn giết hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.