- Ngươi với ta không quan hệ, đám hỏi hai nhà cũng không có vấn đề gì, cho nên, ngươi không cần phải dùng đám hỏi hai nhà mà uy hiếp ta, ta chỉ tìm Cao Ngọc Lâu mà thôi, Cao Ngọc Lâu, mẹ ngươi gọi ngươi về nhà ăn cơm, ngươi không nghe thấy sao?
Trên mặt Cao Ngọc Lâu hiện lên vẻ lạnh lùng, hừ một tiếng, ôm kiếm về phía phía trước, mà Lục Thiếu Du bên cạnh, vẻ mặt âm trầm, mãnh liệt bước ra, từ ý tứ phát ra trên thân thể hắn, lại nhìn tư thế kia, tựa hồ là muốn ngăn Cao Ngọc Lâu lại, muôn tự mình dạy dỗ Tiểu Báo Tử một phen.
- Đừng đừng đừng, hôm nay là ngày lành, ngươi lại là chú rể, không thể tùy tiện động thủ a! Thấy Lục Thiếu Du có vẻ như muốn động thủ, Ngô Thượng Anh vội vàng khuyên can, đồng thời, ngăn Cao Ngọc Lâu lại.
- Các hạ đã tìm Cao Ngọc Lâu, ta cũng không thể nói gì hơn, nhưng hôm nay, Cao Ngọc Lâu chính là khách quý của Lục Phủ, nếu có ân oán gì, mong các hạ giơ cao đánh khẽ, chờ sau ngày hôm nay hẵng nói, các hạ nghĩ thế nào?
- Ha ha, dựa vào cái gì? Tiểu Báo Tử cười ra tiếng.
- Qua hôm nay, truyện cười tại Vân Châu này, có lẽ là tân lang tân nương động phòng không thành, hôm nay và ngày mai khác gì nhau, ta không muốn cho các ngươi mặt mũi đấy!
- Ngươi!
Lúc này, Ngô Thượng anh một lòng muốn dàn xếp ổn thỏa cũng không nhịn được, cả người như muốn bốc hỏa, vừa rồi nàng đã hạ thấp phong thái của mình lắm rồi, nếu không phải hôm nay là ngày trọng đại, trong trường hợp này, nàng đã xuất quạt của mình ra, đập chết tên Tiểu Báo Tử càn rỡ không thức thời này rồi.
Bất quá, nàng vẫn nhịn xuống, nàng hiện tại cũng nhìn ra Tiểu Báo Tử đến là để gây phiền toái, thậm chí là gây phiền toái tới hôn lễ này, còn hắn tại sao không tìm Lục Thiếu Du, mà là tìm Cao Ngọc Lâu, cái này cũng không có gì lạ, người hộ tống hôn lễ này chính là Cao Ngọc Lâu, có thể nghĩ, nếu hắn dẫn dụ Cao Ngọc Lâu rời đi, phiền toái sẽ xuất hiện liên tiếp.
Nghĩ như vậy, Ngô Thượng Anh mơ hồ nhìn ra vấn đề, hôn lễ giữa hai đại phủ, còn dám tới gây sự, dựa vào cái này mà nói, bối cảnh người này tuyệt đối không tầm thường.
Đầu năm nay, không có ba phần thực lực, ai dám lên Lương Sơn a!
- Ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi! Lục Thiếu Du lúc này đã không nhịn được nữa, bất luận như thế nào, hôm nay là hôn lễ của hắn, tuy rằng hắn đối với cuộc hôn nhân chính trị này cũng không quá nhiệt tình, nhưng cái loại sự tình bẽ mặt này lại phát sinh trên người mình, đều khó có thể mà chịu được, huống chi phụ thân hắn đã nổi danh là cường giả bát phẩm từ lâu.
- Ngươi? Tiểu Báo Tử thấy Lục Thiếu Du bước ra, trong giọng nói lộ ra một tia do dự, nói.
- Ta không đến tìm ngươi, ta tìm Cao Ngọc Lâu.
- Hừ, ngươi tìm Cao Ngọc Lâu huynh, thì ta tìm ngươi, muốn tìm Cao Ngọc Lâu huynh trước, vậy thì phải qua cửa của ta đã! Lục Thiếu Du thần tình lạnh nhạt, trầm lặng nói, ngữ khí hắn có phần lạnh lẽo, nghe mà trong lòng phát lạnh.
- Không được! Tiểu Báo Tử lắc đầu, nói.
- Ta giết ngươi trước, rồi giết Cao Ngọc Lâu sau cũng như nhau, bất quá, hiện tại ngươi là con rể Đại Tổng đốc, ta cũng không hơi đâu mà tìm phiền toái như vậy, như vậy đi, ngươi nếu muốn xuất đầu giúp đỡ Cao Ngọc Lâu, liền đến phủ Tổng đốc, hủy bỏ cuộc hôn nhân này, như thế nào?
- Câm mồm!
Lục Thiếu Du thần sắc đại biến, hận không thể đập chết Tiểu Báo Tử này, lời này mà cũng nói ra, quả thực khinh người quá đáng!
Hắn nhẫn nhịn, nhưng lúc này thì không được nữa rồi.
- Sư đệ, hắn đã muốn ta đưa hắn một đoạn đường cuối cùng, vậy thì để ta, ngươi mau vào trong đi, tránh trễ giờ lành!
Cao Ngọc Lâu đứng phía sau Lục Thiếu Du không xa, giận quá hóa cười, một bước liền vượt qua Lục Thiếu Du, đứng ở trước mặt Tiểu Báo Tử.
- Tiểu tử, nói đi, ngươi muốn chết như thế nào?
- Ha ha, cho dù ta phải chết, thì cũng không phải chỗ này, nơi này thực sự quá nhiều người, lại là hôn lễ của người ta, vạn nhất nhiễm máu huyết, quả thực là điềm xấu.
- Hảo!
Tuy Cao Ngọc Lâu biết Tiểu Báo Tử muốn dẫn dụ hắn rời đi, nhưng hắn vẫn chấp nhận, hắn cũng nhìn ra, tu vi Tiểu Báo Tử trước mắt này chỉ là lục phẩm, đối với một cường giả như hắn mà nói, căn bản không thể làm gì được hắn, vô luận ở nơi này, hắn cũng nắm chắc có thể thoải mái thủ thắng.
- Muốn dẫn dụ ta rời đi, xem ra là muốn chết, tu vi mới chỉ là lục phẩm, lại dám khiêu chiến với ta, hắn nghĩ mình có khả năng ẩn tàng, có thể tự tin trốn chạy, hừ hừ, bất quá, như vậy mà nghĩ có thể chạy thoát khỏi ta, quả thực quá tự tin rồi, nếu ta rời đi, cho dù có người đến quấy rối, cũng không thể thực hiện được mục đích trong chốc lát, chờ ta đánh chết tiểu tử này, thỏa cơn giận, rồi trở về cũng không muộn.
Cao Ngọc Lâu đã bị Tiểu Báo Tử chọn làm người thử thực lực của hắn, từ ngày tiến bộ, hắn đã sớm muốn tìm một người thử uy lực kiếm chiêu của mình, người như vậy không dễ tìm, mà người quen thuộc lại không được, không thể thử chiêu vì dù sao cũng là người quen, khi giao thủ sẽ vô ý hữu ý lưu tình, không có giá trị bao nhiêu, còn người xa lạ thì khó tìm.
Cũng rất khó, hắn đã là cường giả thất phẩm, bất quá chỉ vừa mới bước vào thất phẩm, cương khí mới hình thành, cần tìm cường giả để rèn giũa thêm, cho nên, trước tiên tốt nhất là tìm cao thủ lục phẩm giao thủ một phen, nhìn xem uy lực cương khí của mình như thế nào.
Nhưng thực lực cao thủ thất phẩm, so với cường giả lục phẩm thì cũng không mạnh hơn bao nhiêu, hơn nữa đại đa số đều có bối cảnh, có địa vị, không thể tùy tiện đi tìm, cho nên chỉ có mấy gã gia hỏa mới nổi danh này, mới thích hợp để bàn luận tài nghệ, không có khả năng thống khoái giết chết hắn.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vnHiện tại đột nhiên ở đâu chui ra một Tiểu Báo Tử thực lực lục phẩm, nhưng ở vào vị trí đối địch, cho nên Cao Ngọc Lâu cũng không muốn buông tha.
Cho nên, lúc Tiểu Báo Tử đưa ra lời đề nghị đi tìm địa điểm khác để quyết đấu, hắn cũng vui vẻ chấp nhận, đi theo phía sau Tiểu Báo Tử, thoáng cái, đã không thấy bóng dáng hắn đâu.
Đám người chung quanh kinh hô một tràng.
Bà mối Ngô Thượng Anh và Lục Thiếu Du trao đổi ánh mắt lo lắng với nhau.
- Công tử, giờ lành đã đến, mời công tử nhập phủ.
Lục Thiếu Du cũng lo lắng, không thể để chính sự chậm trễ, bị Tiểu Báo Tử gây rối một hồi, tiêu hao không ít thời gian, nhìn sắc trời, giờ lành cũng đã tới rồi, Ngô Thượng Anh vội vàng đi tới, bảo người giữ phủ mở cửa, để đoàn rước tân nương đi vào.