Thông Thiên Đại Thánh

Chương 297: Tứ phẩm, Đoán Cốt Giới (Hạ)





Thời điểm hàng loạt âm thanh này biến mất, chín đầu khí lưu hình rồng xuyên thấu qua thân thể của hắn, mấy người bọn họ nhìn thấy Tiểu Báo Tử dừng động tác lại, nhìn dáng người, hình như cao hơn một chút.
Nhưng mà, còn không đợi mọi người trong tiểu viện nhìn thấy chuyện gì xảy ra, chín đạo khí lưu hình rồng quấn quanh người tiểu bao tử, lóe lên, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
Mọi người ngoài tiểu viện đưa mắt nhìn nhau, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tiểu Độc vẫn phủ phục bên ngoài tiểu viện, vẻ cảnh giác trong mắt không giảm, bọn không dám tùy tiện tiến vào tiểu viện.
Thời gian trôi qua nửa nén hương, mới thấy Tiểu Báo Tử từ trong tiểu viện bước ra, đổi một thân áo choàng màu xanh, đầu tóc rối loạn cũng được Tiểu Báo Tử chải lại, tiểu Độc đứng dậy, lững thững đi ra khỏi cửa, không biết nó chạy đi đâu.

- Không có ý tứ, thật ngại, làm cho các vị đợi lâu rồi!

Trên mặt Tiểu Báo Tử mang theo ý có lỗi, mời mọi người tiến vào sân nhỏ.

- Không dám không dám, công lực đại nhân đại tiến, đối với thủy quân Giang Thành chúng ta mà nói, chính là đại hỷ sự a.

Mấy người Vương Thành nói ra.

- Cũng không phải việc gì lớn, chỉ vừa đột phá một cửa khẩu mà thôi!

Tiểu Báo Tử cười nói, trên mặt tràn đầy ý vui mừng, lúc vừa rồi, rốt cuộc hắn cũng đem thân thể tử luyện bì giới tiến vào đoán cốt giới, nếu không phải mọi người đợi bên ngoài tiểu viện từ nửa đêm tới giờ, chỉ sợ hắn đã bế quan, cũng cố cảnh giới vững chắc.

- Vương thống lĩnh, nếu ta nhớ không lầm, các ngươi hẳn là đã đợi từ giờ Tý đêm qua phải không? Rốt cuộc là có chuyện gì mà vội vả như vậy?

- Chuyện này...

Vừa rồi nhìn Tiểu Báo Tử luyện công, đột phá cảnh giới, nhất thời kích động, thiếu chút nữa hắn đã quên mục đích bọn họ chạy tới đây, bây giờ nghe Tiểu Báo Tử hỏi, trên mặt lộ ra bộ dáng xấu hổ.

- Thuộc hạ vô năng, cô phụ sự ủy thác của đại nhân, thỉnh đại nhân trị tội!

Vương Thành nói xong, hai chân quỳ xuống, Vương Thành vừa quỳ, mấy người đằng sau cũng quỳ xuống.

- Mấy vị đại nhân không cần như thế!

Tiểu Báo Tử đưa tay nâng lên, một cổ nội khí cực nóng nâng mọi người dậy.

- Vương thống lĩnh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cái gì mà phó thác hay không phó thác, ta không hiểu gì cả?

- Chuyện này...

Mặt Vương Thành đỏ lên, nói ra:

- Là chuyện chúng ta thiết lập võ đài trên đảo giữa sông, huyện lệnh và thủ bị không đồng ý, không chỉ thế, bọn họ còn đem nơi đó làm bến tàu, cho Hoàng Long Bang quản lý, ta tranh giành với bọn họ cả buổi, cũng không cách nào cải biến chủ ý của bọn họ.

- Có chuyện như vậy!

Tiểu Báo Tử nghe xong, lông mày nhíu lại, trong mắt hiện ra một tia sát khí.
Sáu ngày, hắn suất lĩnh thủy quân Giang Thành tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, thắng lợi trở về. Trừ bảo tàng của thủy phỉ ra, còn thu được hơn hai mươi chiếc thuyền nhỏ, những chiếc thuyền này còn nhỏ hơn thuyền của thủy quân Giang Thành một chút, nhưng chất lượng lại tốt hơn, hơn nữa xếp đặt thiết kế cực kỳ hợp lý, chạy trên mặt nước Lạc giang, tốc độ nhanh gấp ba lần chiến thuyền của thủy quân, thậm chí nhanh hơn, chỉ bằng những chiến thuyền này, đã bổ sung được những chiến thuyền còn thiếu của thủy quân, làm cho thực lực thủy quân Giang Thành tăng lên một độ cao mới, đương nhiên, làm cho người ta chú ý nhất chính là chiếc thuyền của Tiểu Báo Tử, Hắc Trân Châu.
Lấy được Hắc Trân Châu, mang theo tù binh thủy phỉ Đoạn Long Than, lại lấy đầu của Lý Tam Bảo, thắng lợi trở về, đã làm cho toàn bộ Giang Thành oanh động. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lý Tam Bảo hoành hành Lạc giang hơn mười năm, cứ như vậy mà chết. Chuyện này hoàn toàn vượt qua dự kiến của mọi người, kể cả huyện thái gia và Đinh thủ bị.
Nhưng mà, sự thật ở trước mặt, bọn họ không tin không được, tên Lý Tam Bảo này hoành hành ở Lạc giang hơn mười năm, người nhận ra hắn không một ngàn cũng có tám trăm, đương nhiên huyện thái gia và Đinh thủ bị cũng nhận ra.
Sau khi nhìn thấy đầu người, hai người đại hỉ, có thành tích để khoe với cấp trên, mặt khác lại treo đầu Lý Tam Bảo ở bên cảng ba ngày, cảnh cáo thủy phỉ.
Cả Giang Thành, bởi vì chuyện Lý Tam Bảo chết mà náo nhiệt, tất cả mọi người vô cùng vui mừng, đặc biệt là đám thương nhân trong thành, vào ngày hôm sau, có rất nhiều thiệp mời gửi đến thủy quân Giang Thành, đều cảm tạ thủy quân Giang Thành vì dân trừ hại, muốn mở tiệc chiêu đãi Tiểu Báo Tử và quan binh.
Tiểu Báo Tử nhìn thấy đã cảm thấy đau đầu, trừ huyện lệnh và Đinh thủ bị xử lý ra, hắn không tham gia.
Mà sau từ lòng sông trở về, trong lòng của hắn liền đặt tâm tư lên đám dược liệu, trừ tài liệu đủ để luyện chế mấy chục viên Đoán Cốt Đan ra, còn có tài liệu sung túc luyện chế Dịch Cân Đan.
Đúng, tài liệu cực kỳ sung túc.
Những tài liệu này nếu dùng để luyện chế thành Dịch Cân Thang, còn không đủ, nhưng Tiểu Báo Tử không dùng chúng để tẩy luyện thân thể, mà hắn cần dùng những dược liệu này để luyện chế Dịch Cân Đan, ít nhất có thể luyện chế ra hai mươi hạt Dịch Cân Đan, công hiệu tương đương với việc tẩy luyện bằng Dịch Cân Thang gấp trăm lần, đây là khái niệm gì?
Cho dù là những cao môn đại phiệt, thế gia ngàn năm, môn phái vạn năm, muốn cho một đệ tử đoán cốt giới hưởng một trăm lần Dịch Cân Thang, đây là chuyện không có khả năng.
Mà Tiểu Báo Tử tin tưởng, đợi đến lúc bản thân mình có được toàn bộ dược liệu luyện chế, bản thân mình bước vào dịch cân giới chỉ là vấn đề thời gian, so với thời gian mà bản thân dự tính, ít nhất cũng sớm hơn năm năm, đối với chuyện này hắn muốn không hưng phấn được sao?
Cũng chính vì nguyên nhân này, cho nên hắn quyết định tu luyện gấp rút, sớm bước vào đoán cốt giới một chút.
Trên thực tế, trước đó, hắn đã có đủ tích lũy để tiến vào đoán cốt giới rồi.
Hắn đã phục dụng mười tám hạt Đoán Cốt Đan, tương đương với việc tẩy luyện thân thể một trăm tám mươi lần, tu vi Cửu Long Thần Hỏa Công cũng đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, tu vi hai khỏa Ngoại Đan, cũng đã đạt tới Lục cấp.
Đặc biệt là khỏa Ngoại Đan Hỏa Hồng Tình ở mi tâm, đã dung hợp với nội khí của bản thân hắn, đồng thời bảo trì áp lực cường đại đối với bản thân, thỉnh thoảng hắn cũng tẩy luyện gân cốt, có thể nói, cường độ thân thể của hắn đã đạt tới giới hạn, tùy thời có thể bước vào đoán cốt giới.
Trước kia hắn không muốn tiến vào đoán cốt giới, chủ yếu là sợ hãi tiến bộ quá nhanh, bị người khác hoài nghi, nhưng hiện tại đã khác, hắn đạt được một lượng lớn dược liệu từ hòn đảo giữa sông, có thể tẩy luyện gân cốt trên phạm vi lớn, bước vào đoán cốt giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.