Thông Thiên Đại Thánh

Chương 393: Cương nội khí Cường giả Bát phẩm (3)





- Thần vật trời sinh như vậy, chính là thiên tư ban thưởng, có lẽ là anh hùng thuộc thảo nguyên chúng ta! Hắn cao giọng nói, điểm nhất chỉ liền điểm trúng trán Tiểu Độc, phá vỡ ảo ảnh của Tiểu độc.

- Ở lại Trung Nguyên, quả thật là lãng phí quá mức!

- Con mẹ ngươi! Chu Báo mãnh liệt bắn người lên, lăn thân mình quay cuồng, liền hung hắn giơ thiết chùy vừa bị đánh rớt lên, hướng nam tử lao đến.

Nam tử lại bắn ra, Tiểu Độc xông lại thân thể bọn hắn liền bay ra bên ngoài mấy trượng, rơi xuống mặt đất, hôn mê bất tỉnh.

- Vô dụng thôi, tuy ngươi là thiên tài tuyệt diễm kinh tài, nếu là mười năm sau, có lẽ có thực lực chiến cùng ta một trận, đáng tiếc, hiện tài còn quá sớm!

Tiểu Báo Tử hờ hững hô hấp, thiết chùy quấn quanh trên ba đầu Hỏa Long, xoáy lên một đạo cuồng phong chưa từng có từ trước đến nay.

- Ngươi đã chấp nhất như thế, vậy ta sẽ đưa ngươi trở lại bên người trường sinh thiên. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Nam tử nhẹ nhàng nói, quyền ý cự lang màu vàng phục tại sau lưng mãnh liệt vọt tới hướng Tiểu Báo Tử.

- Bạo, bạo, bạo, bạo, bạo!

Tiểu Báo Tử gào thét, chùy thế trong tay chuyển thành Loạn Phi Phong chùy pháp, vận dụng quái lực quyền tâm pháp và Thiên xà liễm tức thuật tới cực điểm, trong nháy mắt nện ra chín chùy, chùy chùy nện lên người cự lang màu vàng giống như nện vào thép tinh.

- Bang bang bang bang bang bang bang bang bang!

Chín âm thanh trầm đục liên tiếp vang lên, bạo kích vẫn không xuất hiện, nhưng Thập long thần hỏa công và hai chủng pháp kết hợp lại, uy lực xuất ra cũng khả quan, nện trên người cự lang màu vàng kia, quyền ý và chùy ý cũng không thảm bại như vậy, cự lang màu vàng liên tiếp lui về phía sau, phát ra tiếng gào thét trầm thấp.

- Hảo tiểu tử!

Quyền ý và nam tử nhất thể với nhau, cự lang màu vàng lui lại, rốt cuộc nam tử cũng biến sắc, xuất ra hai quyền, thân thể bỗng nhúc nhích, lập tức dung hợp quyền ý với mình thành một chỗ.

- Rống!

Rốt cục cự lang màu vàng cũng đã ổn định được thân hình, móng vuốt sắc bén chớp động lên hàn quang, mượn khe hở từ lưc lượng của Tiểu Báo Tử, thân thể thẳng hướng trảo qua, nhanh như chớp động.

- Ức!

Tiểu Báo Tử căn bản không trốn tránh kịp, chỉ kịp đưa hắc chùy ra trước người, kích quét ngang này, buộc đối phương vào tình thế phải ngăn trở trảo.
Thế nhưng thiết chùy trong tay hắn lại bị lực lượng cường đại đánh bay ra ngoài lần nữa, lúc này, bay ra xa vài chục trượng, Tiểu Báo Tử muốn nắm lại cũng không được.

- Khá lắm, cương nội khí, hơn nữa thần niệm lại cứng như sắt thép, ngưng luyện ra được quyền ý, quả nhiên lợi hại!

Dư vị móng vuốt xé gió vừa rồi, Tiểu Báo Tử cảm thấy sưu sưu trong nội tâm, nếu như vừa rồi kích trúng thì hắn đã mất đi nửa cái mạng.
Đúng lúc này, trong đầu hắn bắt bầu suy nghĩ vận dụng Tam giới tiểu na di để đào tẩu.
Hiện tại hắn không thể không thừa nhận, hắn thật sự đã đánh giá thấp cường giả bát phẩm.
Có lẽ hắn đã từng giết cường giả bát phẩm nên dù biết thực lực cường giả bát phẩm xa xa trên hắn, nhưng trong tiềm thức vẫn cho rằng cường giả bát phẩm cường đại, nhưng không phải là không thể đánh thắng, hơn nữa hắn đã có kinh nghiệm ba lần giết chết cường giả thất phẩm, nên hắn có lòng tin của mình.
Nhưng tới giờ, hắn đã cảm giác được tình trạng hiện tại.

- Xem ra lúc trước đúng là Huyết Vô Nhai bị Lục Thiếu Du đánh cho thê thảm, nói cách khác, chắc chắn sẽ không bị ta đánh chết đơn giản như vậy, hiện tại ngẫm lại, đều thấy hắn biệt khuất a!

Khóe miệng Tiểu Báo Tử có chút giật giật, ngẫm lại năm đó nếu Huyết Vô Nhai vẫn bảo trì được cương nội khí, hắn chết cũng không biết mình chết như thế nào.

- Hô!

Âm thanh xé gió lợi hại lại vang lên, Tiểu Báo Tử mãnh liệt cả kinh, bản năng thân thể thoát về phía sau, móng vuốt cự lang bén hiểm rạch vạt áo trước của hắn, lưu lại bốn vết máu.

- Chàng trai, ngươi thật có đảm sắc a, hiện tại đã thất thần. Nam tử cười lạnh, cự lang màu vàng rống to hướng Tiểu Báo Tử đánh tới, Tiểu Báo Tử né tránh vài động tác tả hữu nhanh như thiểm điện, nhưng vẫn không tránh được móng vuốt cự lang lưu lại từng vết máu trên người hắn.

Điểm chết người chính là, hắn không ngừng trúng chiêu, trảo kình đối phương nhập vào cơ thể, xâm nhập vào kinh mạch của hắn, như cương đao tàn phá bên trong cơ thể, mang lại tổn thương lớn cho hắn.
Thời gian dần qua, cự lang màu vàng hóa thành một đoàn ánh sáng màu vàng, chăm chú nhìn bốn phía Tiểu báo Tử, tốc độ công kích cực nhanh khiến Tiểu Báo Tử liên tiếp lui về phía sau, không hề có lực hoàn thủ.

- Không được, nếu cứ như thế này, lão tử sẽ chết mất!

Dưới công kích của đối phương, Tiểu Báo Tử lui về sau một dặm, hai tay một mực ngăn cản kình phong trước mặt đột nhiên hiện lên một đạo kim hồng sắc hào quang.
Sau hỏa màu màu đỏ thập phần đột ngột quay quanh cổ tay hắn, bay về hướng cự lang màu vàng.

- Di?

Cự lang màu vàng vốn không để ý, thậm chí không có ý ngăn cản, vẫn đang bảo trì tiết tấu công kích của mình.
Nhưng lúc hỏa cầu màu đỏ đánh tới người cự lang, dị biến liền sinh ra.
Công kích mãnh liệt của cự lang liền dừng lại, sau đó nhanh chóng lui về sau mấy bước, có chút trì hoãn, Tiểu báo Tử thấy rõ ràng hỏa cầu màu đỏ dính trên người cự lang, tuy rằng không mãnh liệt nhưng cũng không dập tắt, hắn có chút tò mò về hỏa cầu màu đỏ này cơ hồ như thiêu đốt cự lang, không có ý đập chết nó, chỉ là thiêu đốt mà thôi, phảng phất như muốn xem, đến tột cùng hỏa cầu cổ quái này có điểm đặc biệt gì.

- Hừ, ngươi đã có hứng thú, như vậy thì tốt rôi!

Tiểu Báo Tử gặp tình hình này, không chút nghĩ ngợi liền vung tay lên, hơn mười hỏa cầu hiện ra quanh cổ tay hắn, sau đó mãnh liệt oanh kích về phía cự lang màu vàng.
Lúc này, không giống với sáu hỏa cầu vừa rồi, sáu hỏa cầu vừa rồi là bị hắn ép, bắn ra không đầu không đuôi, không có bao nhiêu lực lượng, còn lần này, mười ba hỏa cầu này là hắn đã vận đủ khí lực, đồng dạng như đạn pháo bắn ra, lực đạo mười phần mạnh mẽ.
Cơ hồ cùng lúc đó, cự lang màu vàng cũng ý thức được hỏa diễm cổ quái này khó chơi đến cỡ nào, né tránh tả hữu, hòng dập tắt hỏa diễm đang thiêu đốt trên người nó.
Bất quá, ngọn lửa này do thần niệm của Tiểu Báo Tử khống chế, không dễ dàng né tránh như vậy, chứng kiến đối phương bắt đầu né tránh, Tiểu Báo Tử điểm năm ngón tay, mười ba hỏa cầu vốn tập trung lập tức phân tán ra, vây kín toàn bộ phương vị cự lang lại.

- Hô!

Cự lang màu vàng gào rú một tiếng trầm thấp, vậy mà không hề loạn tránh, lao thẳng đến Tiểu Báo Tử, không nghe không hỏi đến hỏa cầu vừa oanh kích nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.