Thông Thiên Đại Thánh

Chương 45: Kỹ thuật sánh ngang với tượng sư





Sau khi phơi khô những dược hoàn này là thành những viên đan dược, tổng cộng ba mươi bốn viên,
Luyện chế đan dược thành công, nhưng lúc này như còn cần thí nghiệm dược tính.
Trên phương thuốc nói dược tính của viên thuốc này cực lớn, nhưng đến tột cùng có bao nhiêu, có hữu hiệu thật hay không thì phải thử mới biết được.
Cũng may, bên trong Ô gia Thiết Khí Phô, nuôi không ít Đại lang cẩu hộ viện giữ nhà, Tiểu Báo Tử liền lén đem năm viên đan dược hòa vào cái chum nước lớn chuyên dùng cho mấy con chó này uống, Tiểu Báo Tử cũng không sợ cái này, cái vạc nước kia thật sự quá lớn mà mê thần đan này lại nhỏ, Tiểu Báo Tử sợ không đủ, thế nhưng kết quả cuối cùng lại dọa Tiểu Báo Tử sợ đến ngây người.
Mê thần đan này cũng rất kỳ quái, sau khi phơi khô, rất dễ dàng tan trong nước, có thể nói cho vào nước là rã ra ngay, sau khi hòa vào trong nước, vô sắc vô vị, ngay cả mấy cái mũi linh mẫn trứ danh của những con Đại Lang cẩu cũng không phát hiện được, sau khi uống, toàn bộ hơn mười con Đại Lang Cẩu Ô gia Thiết khí phô nuôi đều lăn ra ngủ say như chết.
Như vậy, thật sự lớn chuyện rồi.
Tất cả mấy con Đại Lang cẩu này đều lăn ra ngủ say như bất tỉnh, người sáng suốt xem xét cũng biết là Ô gia nuôi dưỡng mấy con Đại Lang cẩu này là để hộ viện giữ nhà, nhưng đều bị mê đảo rồi, sao lại như thế, chẳng lẽ có người có chủ ý đánh vào Ô gia thiết khí phô sao .
Kết quả là, sau khi mấy con Đại Lang cẩu này ngã xuống, toàn bộ trên dưới Ô gia thiết khí phô liền tiến nhập vào một trạng thái khẩn trương, thần hồn nát thần tính, nhìn đâu cũng trông gà hoá cuốc.
Nguyên nhân mấy con chó săn này té xỉu cũng dần dần được loại bỏ, với tư cách là chỗ uống nước của bọn chúng, cái chum đựng nước kia cũng bị điều tra nhiều lần, nhưng nửa tháng qua đi cũng không có phát hiện một tí tẹo manh mối nào, trong quá trình điều tra, người Ô gia tra được Tiểu Báo Tử từng mua dược liệu bên ngoài, nhưng về sau phát hiện, Tiểu Báo Tử chỉ mua dược liệu bình thường, không có người nào cho rằng Tiểu Báo Tử mua những dược liệu này mà lại gây ra hậu quả như vậy, cho nên, hiềm nghi về hắn cũng được loại bỏ.
Nửa tháng trôi qua, những con chó săn kia đều ngủ .. đến chết, cũng không phải Mê thần đan có độc mà là nửa tháng không ăn không uống gì, ai cũng chịu không được huống gì mấy con chó này, cuối cùng đem chôn toàn bộ.
Dược tính mạnh hoàn toàn vượt quá ý liệu của Tiểu Báo Tử.
Mấy con chó săn chết rồi, tra xét nửa tháng không có kết quả, cũng không gặp phải sự tình gì, thời gian trôi qua, Ô gia thiết khí phô cũng dần bình tĩnh lại, dù sao cũng không có mất đi cái gì, sự tình tuy rằng quỷ dị, nhưng không thể tra ra, sự tình cũng lắng xuống, chỉ là sau khi những con chó săn kia chết, Ô gia thiết khí phô lại mang về hơn mười con Đại Lang Cẩu, so với mấy con đã chết thì hùng tráng dữ tợn hơn nhiều.
Tiểu Báo Tử là người khởi xướng chuyện này, đồng thời cũng là người có lợi ích lớn nhất, một hai tháng sau, tâm tình hắn thoải mái đến cực điểm, làm việc cũng thuần thục hơn rất nhiều, làm ra vài kiện binh khí tinh phẩm, được tán dương không ít. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đối với mấy lời tán dương này, Tiểu Báo Tử cười trừ, tâm tư của hắn đã hoàn toàn không đặt ở đây rồi.

- Mê thần đan này gặp nước lập tức dung hòa, sau khi tan vào nước thì vô sắc vô vị, tán chúng ra thành bột phấn, không có bất kỳ hương vị gì, là thứ tốt để chơi người a!

Nghiền nát ba mươi mấy khỏa Mê thần đan còn lại, cất vào một bình sứ nhỏ, cái bình sứ nhỏ này liền thành vật bất ly thân của hắn.
Thời gian qua đi, khôi phục lại bình tĩnh, sự tình mấy con Đại Lang cẩu bất tỉnh đến chết đã trở thành đề tài bàn luận tại Thanh Dương tập, ngoại trừ là đề tài mọi người nói chuyện lúc trà dư tửu hậu thì không có ý nghĩa gì cả.
Sinh hoạt của Tiểu Báo Tử cũng về quỹ đạo cũ, mỗi ngày ngoại trừ rèn sắt thì luyện công, sống cũng rất nhẹ nhõm, mỗi tháng, Tiểu Báo Tử luôn có thể đưa ra binh khí khiến Tần Tuyển Long thỏa mãn, càng khiến Tần Tuyển Long yên tâm hơn đối với hắn, bất quá đồng thời, đối với hắn việc dạy hắn luyện công cũng càng thêm nghiêm khắc, bởi vì hắn và lão Hình Đầu nghĩ giống nhau, hi vọng Tiểu Báo Tử sau khi đầy mười tuổi, liền tham gia chân tuyển đại hội của Ô gia, một khi được tuyển chọn, tựa như cá chép vượt vũ môn hóa rồng, thân phận liền khác với lúc trước, đặc biệt với tư chất của Tiểu Báo Tử, Tần Tuyển Long tin tưởng, nhất định sẽ có thể khiến cao tầng Ô gia chú ý, thậm chí có thể sẽ được gã trưởng lão nào đó thu làm đệ tử, từ nay về sau đi vào tầng trên của Ô gia.
Bởi như vậy, hắn đối với nhiệm vụ mỗi tháng nộp lên của Tiểu Báo Tử cũng không quá quan tâm, trái lại, đối với tiến bộ võ học của hắn lại càng quan tâm hơn, đặc biệt là tu luyện Cửu Long thần hỏa công và chín thức Loạn Phi Phong Chùy Pháp.
Thậm chí trong quá trình Tiểu Báo Tử rèn binh khí, Tần Tuyển Long cũng đứng ở một bên, hướng dẫn cho Tiểu Báo Tử, thỉnh thoảng lại chỉ bảo cho Tiểu Báo Tử, tại thời điểm đập xuống, phải dung tâm để cảm nhận tinh túy của chín thức kia.
Đối với điểm này, qua một lần đốn ngộ, hơn nữa dung nhập chùy pháp vào bên trong Thái Cực quyền, Tiểu Báo Tử tự nhiên là không cần phí cái gì gọi là kình lực, chỉ là Tần Tuyển Long một bên có chút buồn bực, ngộ tính tiểu tử này thật sự là quá tốt, sâu sắc ngoài dự liệu của hắn .
Cứ như vậy, nửa năm qua đi, thời gian nửa năm nói dài không dài, ngắn không ngắn, đã bắt đầu ổn định sinh hoạt tại Ô gia thiết khí phô, thực lực và kỹ thuật của hắn ngày càng tiến bộ, phẩm chất binh khí chế tạo ra cũng ngày càng cao.

- Kỹ thuật bây giờ của ngươi đã đạt tiêu chuẩn, đủ để so sánh với tượng sư bình thường rồi!

Tần Tuyển Long cầm trên tay trường kiếm Tiểu Báo Tử vừa luyện chế ra, phất tay chém, kiếm quang hiện lên, "BOANG... " một tiếng, cây sắt thô phía trước bị chém thành hai đoạn, đặt kiếm ở trước mắt, chỉ thấy trên mũi kiếm xuất hiện một cái lỗ hổng như hạt gạo lớn, lông mày Tần Tuyển Long có chút nhảy lên, nói ra.

- Chỉ sợ là ngươi đã đạt tới cực hạn ở tuổi này, còn một năm rưỡi nữa, ngươi phải hảo hảo luyện tập Cửu Long thần hỏa công, tốt nhất lúc mười tuổi đạt tới cảnh giới võ giả nhất phẩm đại viên mãn, thậm chí đụng chạm đến biên giới võ giả nhị phẩm, nói như vậy, ngươi nhất định sẽ được trưởng lão nhìn trúng đấy!

- Được trưởng lão nhìn trúng sao?

Lời này tuy rằng nghe có chút nghĩa khác, nhưng lại thập phần mê người đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.