*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ares mặt than nhìn giống cái gần đây nhiều lần xuất hiện trong tầm mắt mình, với cá tính của anh ngoại trừ đối với chiến đấu và trở nên mạnh hơn thì cũng không thấy hứng thú với cái gì hết mà nói, đều có thể phát hiện sự thay đổi rất lớn trong mấy ngày qua của đối phương, lúc trước khi tỏ tình với mình thần thái hoảng sợ nhưng bây giờ lại thay thế bởi sự bình tĩnh cùng trầm ổn, đây thật là cùng 1 người sao? Lần đầu tiên Ares đối người không mạnh bằng mình sinh ra quá nhiều hứng thú.
“Cho tôi 1 cái bánh quy”. Giọng nói của con hổ và vẻ ngoài của anh ta giống nhau đều lạnh như băng.
Đường Vũ không biết trong bụng tên này có âm mưu gì, từ trong ba lô lấy ra 1 cái bánh quy bột trà, miệng khẽ nhếch, “300 tệ đế quốc, mua không?”.
300 tệ đế quốc là khoản trợ cấp 1 tháng cho cô nhi mà Đường Vũ nhận được, có thể đảm bảo cho 1 giống cái ăn no đồng thời còn có thể mua chút đồ sinh hoạt, hơn nữa 1 ma thực cấp 3 loại sơ cấp cũng chưa tới 100 tệ đế quốc, cái bánh quy bột trà trong tay Đường Vũ tương đương với 1 nửa ma thực cấp 3 loại sơ cấp nhiều nhất chỉ giá trị 50 tệ đế quốc.
Đối mặt với công phu sư tử ngoạm (gian thương) của Đường Vũ, thì Ares vẫn mặt than như cũ, không có cảm xúc gì thay đổi, chỉ là dứt khoát gật đầu và ôm lấy cánh tay Đường Vũ. Đường Vũ nghi hoặc tùy ý để tên này đùa nghịch quang não trên cổ tay trái của cậu, Ares kết nối quang não của cả 2 sau đó trên màn hình ảo chọt mấy cái, “thanh toán”.
Đường Vũ nhíu nhíu mày, rút quang não trên cổ tay lại, con số trong tài khoản cá nhân hiện lên làm cậu muốn mù luôn, “1 vạn tệ đế quốc! Anh làm gì đưa cho tôi nhiều như vậy!”.
“Bánh quy”. Ares đối với chất vấn của Đường Vũ thì im lặng 1 lúc lâu, khi Đường Vũ đều có chút sốt ruột mới nghẹn 2 chữ.
“Ai nói tôi sẽ bán cho anh nhiều bánh quy như vậy?”. Đường Vũ không phát hiện chỉ mới nghe 2 chữ của tên này đã có thể dễ dàng hiểu rõ ý của anh ta, chỉ là có chút tức giận con hổ này tự chủ trương, “Đưa quang não của anh đây, tôi trả tiền lại cho anh”.
Ares đứng im cũng không lên tiếng, chỉ là nhìn chằm chằm bánh quy trong tay phải của Đường Vũ.
Đường Vũ cảm thấy rất đau đầu, con hổ này đơn thuần không ngờ, đơn thuần đến chuyện mà anh ta nhận định thì nhân tố bên ngoài đều không thể tác động đến anh ta, người như thế nếu ở Trung Quốc cổ đại sẽ là nhân sĩ tu tiên, sẽ là phái khổ tu 1 lòng 1 dạ tu luyện. Đưa bánh quy cho Ares, chỉ hy vọng anh ta hiểu được nó không thần kỳ như trong tưởng tượng của anh ta.
Sau khi Ares cầm lấy, đầu tiên là đưa tới dưới mũi ngửi ngửi, sau đó lật qua lật lại nhìn nhìn, cuối cùng bỏ vào miệng nhai kỹ càng thưởng thức, hoàn toàn không giống con gấu thô lỗ kia, từng hành động để lộ ra anh ta xuất thân từ gia đình gia giáo được dạy dỗ cẩn thận.
Trong bánh quy chứa năng lượng ma thực phóng thích ở trong miệng, Ares cảm thụ được một cỗ năng lượng tinh khiết khác với bình thường, đôi mắt xanh lạnh như băng hiện lên kinh ngạc, với độ tinh khiết này mà nói thì ít nhất là ma thực cấp 8 loại cao cấp. Nếu là cái loại ma thực cấp bậc này thì đừng nói là tiểu giống cái bình thường trước mắt này mà cho dù là mẹ của anh cũng cần tốn chút tâm tư. Phải biết rằng sự cường đại của ma thực cao cấp cũng không chỉ là thể hiện ở năng lượng nhiều hay ít mà quan trọng hơn là độ tinh khiết, ma thực càng cao cấp thì năng lượng càng tinh khiết, thú nhân hấp thu xong cũng càng thoải mái, thời gian quá dài sẽ sinh ra biến chất, thú nhân cùng cấp hấp thu ma thực cao cấp trong thời gian dài sẽ càng mạnh mẽ hơn. Năng lượng tiến vào trong cơ thể, bởi vì không có bã nhiều nên Ares rất nhanh liền hấp thu cũng chuyển hóa thành thú nguyên lực, cùng lúc đó anh còn phát hiện tốc độ hấp thu năng lượng tích tụ trong kinh mạch của mình nhanh hơn rất nhiều! Lại nhìn về phía Đường Vũ, đôi mắt xanh lạnh như băng tăng thêm không ít hơi thở nhiệt nóng như lửa, “Bánh quy”.
Đường Vũ rất sòng phẳng lại đưa cho Ares 1 cái bánh quy, lần này Ares ăn nửa cái liền nhíu mày ngừng ăn, xem ra năng lượng đã muốn hấp thu bão hòa, do dự nhìn nhìn nửa miếng bánh quy còn lại, con hổ ở trước ánh mắt bất đắc dĩ của Đường Vũ thì thật cẩn thận dùng khăn tay bao lại đút vào túi áo.
Đường Vũ đỡ trán thở dài, không phải chỉ là miếng bánh quy thôi, có cần thiết xem như kim cương trong kho báu không trời, khiến cho cậu đều có cảm giác tội lỗi. Lại phải trả lại tiền cho Ares, kết quả bị tên này từ chối, cậu có chút tức giận, ” Rốt cuộc anh muốn sao? Buổi chiều tôi còn phải chuẩn bị hành lý đi thủ đô Danza!”.
“Bánh quy”. Hổ tộc thú nhân vẫn là câu nói kia, lần đầu tiên Đường Vũ gặp được loại người này, thật sự là bức người phát điên.
“Được! Tôi đem tất cả cho anh! Dù sao tôi cũng có nhiều”. Đường Vũ nhét hộp bánh quy vào trong lòng Ares, sau đó đứng dậy định chạy trốn, không muốn lại dây dưa cùng con hổ khó câu thông này, nếu không phải lo lắng thân nhân Ares đến gây rối thì cậu mới mặc kệ lão hổ ngu ngốc có tình cảm bằng số 0 này.
Carl nhìn qua gương chiếu hậu, “Cái con hổ kia đi theo chúng ta”.
Đường Vũ nghe vậy xoay người, quả nhiên Ares cưỡi xe mô tô cơ giáp không xa không gần đi theo bọn họ, rất nhanh liền tới nhà của Đường Vũ. Ares cũng không chủ động đi lên theo chân bọn họ chào hỏi, liền đi theo như vậy, lạnh lùng giống 1 bức tượng điêu khắc bằng băng đứng dưới lầu nhà cậu, giống cái đi qua tò mò ngắm trộm, thú nhân đẹp trai từ đâu tới không biết có giống cái chưa?.
Dường như Đường Vũ thật sự đánh giá thấp sự cố chấp của Ares, anh ta lại một đường đi theo bọn họ đến thủ đô Danza. Sau khi bọn họ tìm 1 khách sạn ở lại thì Ares liền lặng lẽ canh giữ ở ngoài cửa.
Tính tình Carl nóng nảy chịu không nổi Đường Vũ bị thú nhân khác bám dính như vậy, xắn tay áo muốn đi ra ngoài đánh Ares một chút, Đường Vũ không có ngăn cản, cậu định sau khi hoàn thành công việc sẽ trở về trường học thông qua thầy Ôn Nhạc đem tiền trả lại cho Ares. Kết quả hành vi của Carl rất hợp ý với Ares, Ares căn bản là người điên luôn mong muốn cùng người mạnh hơn mình chiến đấu.
Hai dã thú đánh mấy lần, Ares vốn bị thương càng chồng chất vết thương, 2 người vừa đến thủ đô Danza ngồi chưa nóng chỗ lại được đưa đến bệnh viện địa phương. Bác sĩ giúp xử lý ngoại thương, nội thương, dặn dò Ares nhiều lần trong thời gian ngắn không thể lại dùng thú nguyên, kết quả Ares mặt không chút biểu cảm cũng không biết nghe vào tai được bao nhiêu. Ngược lại bác sĩ đành phải dặn dò Đường Vũ, “Nếu cậu quyết định chấp nhận 2 gã giống đực thì phải học cách xử lý quan hệ giữa bọn họ, giống đực rất thích đánh nhau, ham muốn độc chiếm mạnh, về sau 3 người sống cùng nhau trong thời gian dài, luôn cãi nhau ầm ĩ thì sống sao nổi đây? Ai, giống cái trẻ tuổi các cậu mấy năm nay thật sự là càng ngày càng không quan tâm tâm lý giống đực! Đừng để con gấu này lại đánh con hổ kia, nhớ kỹ chưa?”.
Tốc độ nói chuyện của bác sĩ giống cái này rất nhanh, Đường Vũ há miệng thở dốc mấy lần cũng chưa có thể nói chen vào, cho dù hiểu lầm Carl là giống đực của cậu, nhưng tại sao hiểu lầm cả 2 đều là giống đực của cậu là sao? Giống cái ở thế giới thú nhân rất ít ỏi, cho nên hình thức gia đình 1 vợ nhiều chồng được chấp nhận, không có nghĩa là cậu là 1 người địa cầu có thể chấp nhận!
“Nhớ kỹ chưa?”. Bác sĩ giống cái nhấn giọng hỏi lại, thấy Đường Vũ theo thói quen gật đầu xác nhận mới buông tha cho cậu.
Bánh quy matcha đây: