Thứ Nữ Công Lược

Chương 242: Vui sướng (Trung)




Đào mama nghe trong lòng nhảy dựng. ” Ngài chắc chắn sao?” Lời nghi ngờ bật thốt lên, lập tức liền hối hận.
Mấy ngày nay nàng một mực quan sát Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương là người trí tuệ, lại rất là khiêm tốn. Người như nàng, không có nắm chắc mười thành, tuyệt đối sẽ không tùy ý mở miệng nói chuyện.
Ý niệm hiện lên trong đầu, nàng không khỏi ngẩng đầu đánh giá Thập Nhất Nương.
Nhu hòa dưới ngọn đèn, Thập Nhất Nương ngồi ngay ngắn như tùng. Con ngươi vốn sáng như ngọc giờ phút này lại nước không gợn sóng lẳng lặng nhìn nàng. Cho nàng nhớ tới giếng cổ sâu không đáy, khí lạnh xộc vào người……
Tia lửa điện lóe lên, nàng đột nhiên hiểu được.
Thập Nhất Nương đây là cho nàng bày tỏ thái độ của nàng.
Nếu như Kiều Liên Phòng hoài dựng, mình nên làm sao bây giờ?
Đầu óc nàng lập tức xoay chuyển.
Nguyên Nương là nàng nuôi lớn, có ơn nuôi nấng bằng sữa mẹ, lại có tình cảm dưỡng dục. Huống chi Nguyên Nương là thông minh lanh lợi, hoạt bát nhu thuận như vậy, nàng xem liền thích. Ở trong lòng nàng, còn quan trọng hơn so với trượng phu, còn thân thiết đứa con càng thân cận hơn…… Lại không nghĩ rằng, thế nhưng nàng ấy lại chết bệnh. Hoàn hảo là để lại Truân ca cốt nhục này. Vô luận như thế nào, nàng đều phải bảo hộ Truân ca thật tốt, cho huyết mạch của nàng có thể vĩnh viễn truyền thừa xuống.
Nhưng hiện tại, Truân ca tuổi còn nhỏ, cần Thập Nhất Nương bảo hộ. Cho nên, nàng sẽ giúp Thập Nhất Nương — điều kiện tiên quyết là Thập Nhất Nương duy hộ ích lợi của Truân ca.
Đào mama hơi cười rộ lên:” Phu nhân, từ hoài dựng đến sinh sản, phải cần mười tháng…… Ngài không cần nóng vội.”
Thập Nhất Nương nhìn Đào mama:” Ta sợ ngươi nóng vội.”
Đào mama thân mình hơi chấn động. truyện kiếm hiệp hay
Thập Nhất Nương biểu tình thực chân thành: “Đào mama. Ta hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ, mục đích ngươi giúp ta.” Thanh âm của nàng có chút nghiêm khắc,” Nếu không ảnh hưởng đến Truân ca, ngươi cũng đừng làm phức tạp thêm.”
Đào mama dừng lại khi thấy ánh mắt Thập Nhất Nương dứt khoát, tuy nhiên sau một lúc lâu không có trả lời, ánh mắt lại lóe lóe. Sau đó nửa quỳ cấp nàng cung kính hành phúc lễ: “Chuyện này vốn là chuyện trong phòng phu nhân. Ta là người trong phòng phu nhân. Tự nhiên nghe phu nhân phân phó.” Lại sợ nàng lo lắng, nói,” Huống chi Kiều di nương sinh được con trai, cũng phải lướt qua Nhị thiếu gia mới được.”
Nói thật, Thập Nhất Nương thật đúng là sợ vị Đào mama này có tâm tư gì — nàng đối với Từ phủ rất quen thuộc, người cũng khôn khéo, nàng sợ mình khó lòng phòng bị, ngăn đón không được.
Tiễn bước Đào mama, nàng phân phó Hổ Phách:” Nghĩ biện pháp nhìn chằm chằm Đào mama.”
Hổ Phách gật đầu.
Đào mama phải duy hộ ích lợi Truân ca, vì vậy nàng phải duy hộ ích lợi Thập Nhất Nương.
Nếu lúc này Kiều Liên Phòng xảy ra chuyện gì, đáng hoài nghi nhất chính là Thập Nhất Nương.
Nghĩ đến đây, nàng cảm thấy Kiều Liên Phòng giấu diếm như vậy quả thực là đem nàng đặt lên bàn chông.
Không khỏi nao nao:” Kiều di nương rốt cuộc muốn làm gì? Có bầu cũng không nói cho chúng ta?”
“Nàng muốn làm gì thì làm cái đó đi!” Thập Nhất Nương cười nói,” Trời cũng phải mưa, nương rồi cũng phải lấy chồng (*). Đứa nhỏ là của nàng. Chỉ cần nàng không chọc đến chúng ta là được.” Nói tới đây, nàng hướng tới Hổ Phách cười cười,” Huống chi, ngươi tặng một phần lễ lớn như vậy cho Kiều di nương, Kiều di nương nhận không thẹn thùng. Có vài người không an ổn.”
Hổ Phách khó hiểu. Suy nghĩ một hồi lâu, nói:” Ngài là chỉ Tam phu nhân sao? Sợ nàng ở trước mặt thái phu nhân thêm mắm thêm muối……”
“Không phải.” Thập Nhất Nương nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Tam phu nhân hiện giờ chỉ tập trung tinh thần muốn một mình khai phủ, nghĩ cách vét một khoản trong Từ gia mặc kệ lớn nhỏ. Nếu bình thường, khẳng định trong lòng nàng sẽ bất bình ầm ĩ một phen, nhưng hiện tại, nói không chừng sẽ làm cho Dịch di nương nghĩ biện pháp hồi nhà mẹ đẻ, sau đó chiếu theo Kiều Liên Phòng đánh thưởng. Về phần lễ phẩm này có thể xuất hiện ở nhà mẹ đẻ Dịch di nương hay không, thì là chuyện khác.
Nghĩ đến đây, nàng tự nhiên cười:” Chúng ta đừng gấp, chờ là được.”
…… Thập Nhất Nương không vội, nhưng thật ra có vài người đã gấp.
Sáng sớm ngày hôm sau, hai mama Trình Quốc Công phủ đến đây. Nói là phụng mệnh Kiều phu nhân, đến tặng đồ cho Kiều Liên Phòng: “…… màn trướng kia phu nhân nhà chúng ta không có dùng quá. Lại là mùa đông, nhóm mama tìm hơn phân nửa ngày cũng không tìm được. Quản sự mama của phu nhân phiền muộn, cho tìm cả đêm. Bất cứ giá nào, tìm được còn sai chúng ta tặng lại đây.” Nói xong, giơ giơ tráp trong tay.
Giữa mùa đông tặng màn trướng.
Mệt Kiều phu nhân nghĩ ra được cớ này.
Thập Nhất Nương cố nén không cười ra.
Không có thầy thuốc xem mạch chính xác, Kiều Liên Phòng sợ tính sai, chắc chắn không dám nói nàng hoài dựng. Nhưng thỉnh thầy thuốc, liền phải thông qua mình. Biện pháp tốt nhất chính là hồi Trình Quốc Công phủ. Vừa có thể chuẩn đoán chính xác, lại có thể cho Kiều phu nhân, Kiều thái thái biết, còn có thể giúp nàng ra chủ ý. Thật sự là một công ba chuyện.
“Hai vị mama vất vả.” Thập Nhất Nương cười bưng trà,”Thay ta cám ơn Kiều phu nhân quan tâm.”
Hai mama Kiều gia ngẩn ra.
Các nàng không nghĩ tới Thập Nhất Nương không đợi các nàng nói hai câu liền bưng trà tiễn khách.
Một người vội đứng lên nói:” Phu nhân, lúc chúng ta đến phu nhân nhà của chúng ta còn dặn dò chúng ta. Cho chúng ta thuận đường đến vấn an Kiều di nương.”
“Nga!” Động tác Thập Nhất Nương hạ ly trà liền dừng một chút.
Một người khác tranh thủ thời gian cường điệu:” Đúng a, phu nhân, phu nhân nhà của chúng ta bảo chúng ta nhìn xem Kiều di nương– Kiều di nương ngày hôm qua có chút không thoải mái, phu nhân nhà của chúng ta vẫn chú ý. Chúng ta đến tặng trướng, phu nhân khiến cho chúng ta thuận đường nhìn xem. Là tốt hay là xấu, cũng tốt hồi âm, cho phu nhân chúng ta trong lòng có cái để.”
Không thoải mái a…… người của Kiều gia biết Kiều Liên Phòng không thoải mái……
Nhìn hai mama kiên trì duy trì ý kiến của mình.
Thập Nhất Nương hơi cười rộ lên.
Lấy cớ tặng đồ đạc dẫn ra chuyện hoài dựng. Rốt cuộc là chủ ý của Kiều phu nhân? Hay vẫn là chủ ý Kiều Liên Phòng? Hay là Kiều phu nhân muốn nói cho mình Kiều Liên Phòng có Trình Quốc Công phủ bảo hộ? Hay vẫn là Kiều Liên Phòng lo lắng cái thai trong bụng không thể thuận lợi sinh sản đâu?
Bất quá, Thập Nhất Nương mơ hồ cảm thấy đây là ý tứ Kiều phu nhân.
Bởi vì cục diện này có lợi đối với Kiều phu nhân.
Phải biết rằng, Kiều Liên Phòng mang nhiều lễ phẩm như vậy trở về, Kiều gia lại vẫn chỉ hồi tám mân lễ. Kiều gia không muốn vì Kiều Liên Phòng đánh vỡ lệ thường. Liền chỉ có thể dùng chuyện khác bù lại. Biện pháp tốt nhất không có gì qua được chính là lấy cớ tặng đồ cho Kiều Liên Phòng đem chuyện nàng hoài dựng lộ ra. Thứ nhất làm Kiều Liên Phòng an tâm, thứ hai là người nghe lẫn lộn, cho người ta cảm thấy Từ gia là bởi vì Kiều Liên Phòng hoài dựng mới cấp Kiều gia tặng hậu lễ.
Mặc kệ là loại nào, Thập Nhất Nương đều thản nhiên chống đỡ. Nàng tuy không dám nói mình là người tốt, nhưng bảo nàng đi mưu hại đứa nhỏ còn không có năng lực tự bảo vệ, nàng vẫn là làm không đến.
Nhưng loại như Kiều gia này đều đem người khác trở thành là đứa ngốc ra vẻ khinh người làm cho nàng không vui.
Nghĩ thông người Kiều gia đem chuyện hoài dựng nói ra……
Nếu mình cứ như vậy làm cho các nàng thực hiện được, như thế nào có thể duy hộ uy nghiêm của phu nhân Từ Lệnh Nghi.
Có một số việc có thể nhắm một mắt mở một mắt, có một số việc không thể để cho người ta lấn từng bước.
Nhẹ nhàng vang lên tiếng sứ, chung trà trong Thập Nhất Nương liền dừng ở bàn trà bên cạnh.
” Các ngươi trở về nói Kiều phu nhân.” Nàng chậm rãi nói, “Sáng sớm hôm nay Kiều di nương đến vấn an ta vẫn rất khỏe, không có nghe nói nàng không thoải mái. Báo cho Kiều phu nhân yên tâm. Kiều di nương nếu vào cửa Từ gia, chính là người Từ gia. Từ gia chúng ta tuy chưa nói tới đại phú đại quý, nhưng nếu sinh bệnh, ngay cả là tiểu nha hoàn cũng thỉnh ngự y thái y viện đến giúp đỡ coi trộm một chút. Báo cho Kiều phu nhân không cần lo lắng.”
Nói xong, đứng dậy phân phó Hổ Phách,” Tiễn hai vị mama đi ra ngoài, nhưng đừng cho hai vị mama lạc đường, không biết phương hướng.” Sau đó không quay đầu lại tiến nội thất.
Hai cái mama đứng ngốc ở nơi đó.
Các nàng không nghĩ thái độ Thập Nhất Nương mạnh mẽ như vậy. ” Hai vị mama mời theo ta.” Hổ Phách vốn lo lắng đối với việc Kiều Liên Phòng hoài dựng, hiện tại thấy người Kiều gia khí thế bức người như vậy, phẫn nộ, nói chuyện cũng thập phần không khách khí, “Từ gia chúng ta nhiều quy củi. Có vài chỗ chỉ có phu nhân tiểu thư đi, có chút chỗ chỉ có thể là nha hoàn bà tử đi. Miễn cho không biết quy củ bị người cười nói, phá hư mặt mũi Trình Quốc Công phủ.”
Hai vị mama ở Kiều gia cũng là có mặt mũi, bị Hổ Phách nói như vậy, trên mặt hồng một trận trắng một trận, trong lòng oán Kiều Tam thái thái ở trước mặt phu nhân nói cái gì” Phu nhân Vĩnh Bình Hầu phủ xuất thân không tốt, lực lượng không đủ, làm việc toàn xem ánh mắt thái phu nhân cùng Hầu Gia, không có hai vị gật đầu, quả quyết không dám đắc tội Trình Quốc Công phủ” linh tinh, lúc này mới cho hai người đến đem chuyện Kiều Liên Phòng hoài dựng lộ ra, thuận tiện còn có thể giao hảo cùng Kiều di nương — hiện tại Kiều di nương có bầu, nếu sinh được con trai, ở Từ phủ đứng vững gót chân. Về sau có việc gì, cũng có thể thông qua nàng thổi phong nơi gối đầu…… Lúc này mới đem màn trướng tiêu sa thủy mặc trân quý ở đáy hòm lấy ra cho các nàng tặng tới. Lại không nghĩ rằng, bị người đuổi đi ra không lưu mặt mũi như vậy.
Không khỏi chạy trối chết!
Hổ Phách nhìn thấy lúc này mới cảm thấy bớt giận một chút. Cười đi chỗ Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương sớm lộn trở lại thính đường, đang đợi nàng. Thấy nàng tiến vào, chỉ cái tráp hai mama Kiều gia lưu lại: “Lấy đi cho Kiều di nương. Sau đó hỏi nàng thân thể như thế nào? Nếu nàng nói không thoải mái, ngươi liền đi nói quản sự ngoại viện, tìm giúp thái y đến xem. Nếu nàng nói mình không có việc gì……
Nàng cười cười,” Chúng ta cũng không thể mạnh mẽ thỉnh thầy thuốc đến đây cho nàng!”
Hổ Phách cười trả lời mà đi.
Thập Nhất Nương trở lại nội thất thêu (Cốc phong)– mấy ngày nay lộn xộn bận rộn, nàng chỉ thêu hơn mười chữ. Hy vọng Tuệ tỷ nhi xem đừng quá thất vọng là được.
Chỉ chốc lát, Hổ Phách quay trở về.
Nàng cười tủm tỉm hướng Thập Nhất Nương thân thủ:” Phu nhân, đối bài!”
Thập Nhất Nương thấy cũng cười: “Chỗ cũ, tự mình lấy đi.”
” Ân!” Hổ Phách cước bộ nhanh chóng đi ngoại viện.
Thái y của thái y viện ngày thường phải làm việc, cũng không thể kêu là đến. Đợi lúc Ngô thái y đến, đã là giờ ngọ. Từ Lệnh Nghi vừa lúc từ ngoại viện trở về thay quần áo thường.
Thấy trong viện chỉ có một ứng môn bà tử, không thấy nha hoàn, mama nào. Ngạc nhiên nói:” Đây là làm sao vậy?”
Bà tử kia vội nói: “Kiều di nương có chút không thoải mái. Phu nhân giúp di nương thỉnh thầy thuốc.”
Từ Lệnh Nghi mày cau lại, gật gật đầu, bước nhanh vào nội thất.
Thập Nhất Nương đang thêu chữ động tác rất đẹp mắt, ánh sáng mặt trời chính ngọ – sáng lạng tiến vào, rát vàng thân ảnh của nàng.
Hắn bất tri bất giác giãn ra.
“Trinh tỷ nhi cùng Giới ca nhi đâu?”
Qua tiết nguyên tiêu, ngày có thái dương càng nhiều. Từ Lệnh Nghi mặc áo choàng lăng đoạn màu lam, xắn ống tay áo chuẩn bị rửa mặt rửa tay.
Thập Nhất Nương nghe thấy hắn trở lại, lại sắp đến lúc đi chỗ thái phu nhân ăn cơm. Một mặt thu thêu thùa may vá, một mặt đáp:” Truân ca lưu ở bên kia chơi.”
“Kiều di nương như thế nào lại không ‘thoải mái’?” Thanh âm hắn mơ hồ lộ ra mấy phân không vui,” Lúc này mới khỏe được vài ngày.” Nói xong, cùng tiểu nha hoàn tiến tịnh phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.