Thứ Nữ Song Sinh

Chương 5.1: Mỹ nhân trên cây (1)




Mấy ngày nay nhị di nương đều ở trong phòng la hét có quỷ ám. Nếu không phải trên giường của bà ta đang yên đang lành tự nhiên có mấy con chuột chạy ra, thì là trong tủ quần áo có vài con chuột chết, bên trong hộp trang sức có gián, hộp phấn hương để trang điểm bỗng nhiên đổi màu. Quan trọng nhất là không hiểu vì sao bỗng nhiên cảm thấy cả người ngứa ngáy.
Dịch Trường Hoa kiên quyết không tin, hung dữ trách mắng bà ta một trận, ông cho rằng những chuyện này là do có người đang tác quái, quát bà ta đừng có mù quáng kêu la hù doạ những người trong phủ.
Ngày hôm sau trời trong mây sáng, các tiểu thư trong phủ hẹn nhau ra ngoài giải sầu. Trong kiếp trước, vào những lúc như thế này nàng cũng sẽ đi cùng bọn họ, thỉnh thoảng ở trên du thuyền ngâm thơ gảy đàn cùng với những tiểu thư công tử thế gia kia. Thế nhưng hiện tại nàng thà ở nhà chơi xích đu.
Lúc này Dịch Cẩn Ninh đang ngồi trên xích đu ở dưới gốc cây nàng hay tới, trong đầu góp nhặt những cách trừng trị người khác của đám tiểu thiếp của tên tướng công đã phụ nàng trong kiếp trước. Nàng muốn dạy dỗ Tiểu Mai thật tốt, thuận tiện đuổi nàng ta đi. Trong phòng nàng không dung được loại người ăn cây táo rào cây sung như vậy.
Xích đu phiêu đãng chao đảo, váy áo nhẹ nhàng tung bay trong làn gió ấm áp. Dịch Cẩn Ninh cảm thấy dễ chịu nhắm mắt lại hưởng thụ thời khắc yên tĩnh tốt đẹp này. Bỗng có một chiếc lá rơi từ trên cây xuống, không nghiêng không lệch rơi đúng vào cổ nàng. Lá cây xanh ngắt dính vào làn da nàng mang đến cảm giác lành lạnh. Nàng khẽ động, bàn tay thon dài vươn ra cầm lấy chiếc lá, cười ha ha hát lên điệu hát dân gian.
Mạc Liễm Sâm kinh ngạc cười cười, cô nương này thật thú vị. Những ngày gần đây trên triều vẫn luôn xôn xao nói tỷ muội song sinh phủ Thừa tướng xinh đẹp như hoa, toả sáng rực rỡ trong bữa tiệc rượu. Những chuyện này vốn không liên quan đến hắn, nhưng Thái hậu lại nói rõ muốn từ trong bữa tiệc rượu giúp hắn chọn một vị Vương Phi, còn nói trước cho hắn biết nhị tiểu thư Dịch Cẩn Ninh của phủ Thừa tướng chưa hứa hôn cho ai. Đây là đang muốn nói cho hắn biết, người được Thái hậu chọn làm Vương Phi của hắn chính là nhị tiểu thư trong cặp tỷ muội song sinh kia. Rốt cuộc Dịch Cẩn Ninh này là người như thế nào, có phải cũng là một người tục khí ngu muội như những vị tiểu thư khuê các kia hay không? Cho dù có phản đối thế nào đi nữa vẫn không được, hắn đành phải tìm hiểu rõ mọi chuyện trước.
Tiểu cô nương dưới tàng cây ăn mặc trang điểm vô cùng đơn giản, nhưng vật liệu may mặc lại vô cùng đắt giá, nhìn dáng vẻ hẳn là một vị tiểu thư nào đó trong phủ. Bất chợt hắn nổi lên ý muốn chọc ghẹo người khác liền ngắt một lá cây rồi thả nó rơi đúng vào cổ của nàng.
“Lá cây à lá cây, chẳng lẽ mày cũng muốn bắt nạt ta sao?” Dịch Cẩn Ninh vươn tay lấy lá cây xuống, tại sao hôm nay lá cây lại rơi đúng cổ cổ nàng. Nàng thở dài một hơi, nàng nói với lá cây: “Mặc dù ta nhu nhược nhưng không dễ bắt nạt đâu nhé, mày đừng tưởng rằng bản thân mình là cây thần thì rất giỏi, vẫn nên ngoan ngoãn ở trên cây thì tốt hơn, chớ có chọc giận ta, bằng không…” Nàng vỗ nhẹ một cái vào thân cây to lớn, cười đến ôn hoà: “Ta chặt!”
“Ha ha ha…” Mạc Liễm Sâm bị những lời nói này của nàng chọc cười, nhịn không được bật cười thành tiếng. Cô nương này quả là thú vị, không những nói chuyện với cây mà còn uy hiếp nữa.
Từ trên cây truyền đến một tràng cười sang sảng, Dịch Cẩn ninh ngẩng đầu, đôi mắt phượng xinh đẹp vừa khéo chống lại đôi mắt hoa đào. Nàng tò mò đánh giá hắn, hắn cũng bình tĩnh nhìn kĩ nàng, hai người im lặng nhìn thẳng vào mắt nhau trong chốc lát.
Dịch Cẩn Ninh đỏ mặt, nàng chưa từng to gan quan sát bất cứ nam nhân nào như vậy, bao gồm cả gã phu quân đã phụ lòng nàng trong kiếp trước. Dáng dấp nam nhân trước mắt này vô cùng yêu mỹ, hoa văn hình mây trên tay áo màu xanh nhạt lúc ẩn lúc hiện, đai lưng khảm ngọc thắt chặt, tóc đen được buộc bằng dây khảm đá quý màu xanh cùng màu với mũ tôn lên nét anh tuấn của hắn, lại vô cùng yêu dị, quả thật những thiếu nữ nàng đã gặp qua đều không bằng hắn, tướng quân tuấn mỹ trong kiếp trước của nàng cũng không bằng, căn bản là không cùng cấp bạc. Lúc này, trong đầu nàng chỉ còn bốn chữ: Giật nảy mình!
Vẻ mặt Mạc Liễm Sâm cũng hơi mất tự nhiên, đây là lần đầu tiên hắn thấy một tiểu thư khuê các vô lễ quan sát nam nhân như vậy, nha đầu này, đẹp thì đẹp thật nhưng có chút… lớn mật, lời vừa muốn nói ra miệng nhưng lại trở thành…
“Chảy nước miếng kìa!”
“Ngươi…” 
Hai người cùng mở miệng, Dịch Cẩn Ninh vừa nói một chữ liền dừng lại, vô thức lau nước miếng. Nam tử sang sảng cười, dứt khoát nói: “Trêu ngươi thôi!”
Bị rơi vào bẫy, Dịch Cẩn Ninh vừa hờn vừa giận, nghiêm mặt nói: “Ngươi là ai? Tại sao lại xông vào Tướng phủ? Còn…” Hắn ngẩn người trên cây lâu như vậy mà nàng không biết, chắc không phải là tên háo sắc chứ? Nghĩ vậy nàng lập tức nói: “Nói, rốt cuộc ngươi có mục đích gì?”
Tiểu nha đầu này, hay thay đổi! Vừa rồi còn dịu dàng như nước, như thế nào lại phát hoả rồi? Mạc Liễm Sâm khó hiểu, hắn có thể nói hắn tới Tướng phủ để nhìn Vương Phi tương lai một lúc không? Nhưng hắn vẫn chưa thấy mặt vị Vương hi tương lai này… Đợi chút, Vương Phi tương lai? Trong Tướng phủ, lớn như tiểu nha đầu này cũng chỉ có ba người, tiểu nha đầu tính khí nóng nảy cổ quái này sẽ không phải là Vương Phi tương lai của hắn đấy chứ? Trong lòng Mạc Liễm Sâm ẩn ẩn mong đợi.
Thấy tên kia không nói lời nào, Dịch Cẩn Ninh tức giận, mở miệng gọi người. Đại quản sự Chu ma ma trong phủ nghe nhị tiểu thư hét liền cuống quít chạy tới: “Nhị tiểu thư, xảy ra chuyện gì vậy?”
Dịch Cẩn Ninh chỉ lên cây, nhìn cũng không nhìn nói: “Trong phủ có trộm!”
Soạt một tiếng, Chu ma ma ngẩng đầu nhìn về phía nhị tiểu thư chỉ, kỳ quái sờ đầu: “Không có, hay là nhị tiểu thư nhìn lầm?”
Không có? Dịch Cẩn Ninh ngẩng đầu, đúng là không có. Người đâu? Đang định ra lệnh cho mọi người đi tìm thì Tiểu Đào và Tiểu Mai vội vàng chạy từ bên kia tới, sắc mặt lo lắng: “Tiểu thư, nhị di nương xảy ra chuyện rồi, lão gia gọi người trở lại!”
Khi đi theo nha hoàn đến đại sảnh, Dịch Cẩn Ninh liên tục quay đầu lại nhìn, thấy trên cây không có ai, không biết vì sao trong lòng cảm thấy có chút mất mát. Rồi lại hừ hừ, chờ xem, lần này không bắt được ngươi, để xem lần sau ta trừng trị ngươi như thế nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.