"Tiểu thư, Tứ tiểu thư và Ngũ tiểu thư, còn có ba vị thiếu gia đều đến thăm người. Mọi người đã đến trước viện." Lúc này, thị vệ bên ngoài đến báo.
Cẩn Nương tự mình nghênh đón Lục Quỳnh Nương, Lục Mật Nương và ba huynh đệ Lục Khả Tín vào. Mọi người chia nhau ngồi xuống, Cẩn Nương có vẻ trầm mặc, thưòng ngày ít lui tới với mọi họ nên không biết bắt chuyện ra sao. Mặt khác mấy người ở đây cũng xấu hổ không kém, hiện giờ chuyện của phụ thân họ cũng biết chút ít, trong lòng mọi người hiểu Cẩn Nương là vì phụ thân mới bất đắc dĩ vào vương phủ làm thiếp.
Tất cả mọi người có chút đứng ngồi không yên, muốn nói cái gì, lại sợ kích động đến Cẩn Nương. Dù sao trong cảm nhận của họ nàng là một người mạnh mẽ, đã từng không chỉ một lần nói với người khác rằng: chỉ làm thê, không làm thiếp. Nay vướng phải tình cảnh như vậy, mọi người biết trong lòng Cẩn Nương có bao nhiêu khó chịu.
Cuối cùng vẫn là Lục Khả Tín mở miệng, hắn là trưởng tử, lại là đại ca nên tất nhiên nên lên tiếng trước, "Tam muội, muội có khỏe không?"
Cẩn Nương nhẹ nhàng gật đầu, "Đa tạ đại ca quan tâm, ta tốt lắm."
Mọi người càng lo lắng, nghĩ thầm: Lục Cẩn Nương nhất định là giả vờ.
Lục Quỳnh Nương liền lên tiếng hỏi, "Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?". Nhị ca Lục Khả Lập lập tức cho nàng một cái xem thường, "Tứ muội, ngươi nói nhảm gì thế?"
Lục Quỳnh Nương hướng Lục Khả Lập nhe răng, "Huynh mới nói nhảm ấy"
"Được rồi, đừng ầm ĩ. Hôm nay đến là vì thăm hỏi Cẩn Nương mà, các ngươi đều yên tĩnh lại cho ta." Lục Khả Tín quát lớn, rồi hướng Cẩn Nương nói, "Tam muội, ngươi có chuyện gì khó khăn cứ nói cho đại ca, chỉ cần có thể hỗ trợ, ta nhất định sẽ giúp ngươi."
" Đa tạ đại ca". Cẩn Nương đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng. Lục Khả Tín cùng nữ nhi của Nhị lão gia Chúc gia định ra hôn ước. Chúc gia là đại gia tộc ở Tế Nam. Kiếp trước, bởi vì Lục gia sụp đổ, tháng chín cùng năm thì Chúc gia cho người tới cửa từ hôn. Cuối cùng có chuyện gì xảy ra, trước kia Cẩn Nương cũng không biết. Thời điểm nàng biết được việc này thì sự tình đã qua hơn một tháng.
Cẩn Nương do dự, "Không biết khi nào đại ca cùng tiểu thư Chúc gia mới kết lương duyên? Nếu có cơ hội, đến lúc đó muội có thể tranh thủ trở về dự lễ"
"Tam muội có lòng. Còn chưa định ra ngày, chờ sau khi có, ta sẽ sai người nói cho Tam muội." Lục Khả Tín nở nụ cười kín đáo nhưng cũng nhìn ra trong lòng đối với hôn sự này thật thỏa mãn. Chúc gia cùng Tần gia có quan hệ thông gia là do Tần phu nhân ra mặt, lấy danh nghĩa cá nhân có chút thân thích với Nhị phu nhân Chúc gia. Sau khi Lục Khả Tín đỗ tú tài, hai nhà liền định ra hôn sự.
Nhị lão gia Chúc gia là học sĩ của Hàn Lâm viện, học vấn hiển nhiên vô cùng thông thái, Lục Khả Tín là thật tâm kính trọng Chúc đại nhân. Thời điểm trước kia còn chưa đính ước, hắn cũng có đến Chúc gia thỉnh giáo chút kiến thức. Ít lâu sau khi đính ước, mỗi một tháng đi đến đó càng thường xuyên hơn.
Cẩn Nương liền hỏi, "Gần đây Đại ca đến Chúc gia, không biết tỷ tỷ có khỏe không?"
Sắc mặt Lục Khả Tín hơi ửng đỏ, làm mấy huynh muội đều cười trộm. Lục Quỳnh Nương nói: "Tam tỷ, yên tâm đi. Tỷ tỷ Chúc gia tốt lắm. Có Đại ca nhung nhớ, có thể không khỏe sao?!"
Trong lòng Cẩn Nương lo lắng, nhìn bộ dáng Lục Khả Tín, tựa hồ đối với Chúc tiểu thư thực sự sinh tình. Nếu từ hôn, chẳng phải là tổn thương gấp bội hay sao? Lẽ nào nàng phải nói rằng, những người ích kỷ như Chúc gia, không nên cùng họ kết quan hệ thông gia. Nhưng mà những lời này trăm triệu lần không thể nói với đại ca được.
Cẩn Nương liền cười, "Chúc mừng đại ca. Hi vọng chuyện của phụ thân, đối với Chúc gia không có ảnh hưởng gì. Nếu liên lụy đến hôn sự của đại ca, trong lòng muội áy náy hết sức."
" Tam muội đừng nói thế!" Lục Khả Tín chỉ cho là Cẩn Nương thuận miệng nói như vậy, cũng không có nghĩ đến thâm ý bên trong.
Lục Khả Lập không an phận, đã ở một bên nói: "Tam muội cứ yên lòng. Hôn sự của Đại ca và tỷ tỷ Chúc gia như ván đã đóng thuyền rồi. Chờ định ra ngày thành thân, Tam muội trở về dự là được."
Cẩn Nương liền hỏi: "Không biết khi nào thành thân?". Việc này rất được coi trọng, phải xem bát tự, lành dữ ra sao, còn chọn ngày. Cho nên không thể tùy tiện mở hoàng lịch ra là định ngay được.
Lục Khả Tín nhíu mày, "Thật ra tháng này phải mời người đến dạm hỏi nhưng trong phủ của chúng ta xảy ra chuyện, bên Chúc gia sự tình cũng nhiều nên mới chậm lại. Chỉ có điều Tam muội yên tâm, trễ nhất là tháng sau có thể định ngày. Đến lúc đó Mẫu thân cũng có thể lấy cớ cho mời muội về nhà."
"Đại ca có lòng".
Chỉ sợ hôn sự này chưa hẳn có thể xác định được. Lục Trường Trung tuy rằng thoát tội, Lục gia lớn nhỏ đều được bảo vệ nhưng Lục gia lại bắt đầu đi xuống. Cẩn Nương nhớ lại vài năm sau đó, ít nhất chức quan phụ thân không có thay đổi.
Sau này Hàn Thịnh làm Công bộ Thị Lang, nàng cũng không rõ ràng lắm thái độ Hàn Thịnh đối với phụ thân. Nhưng mà nghĩ đến vài năm sau, kết cục của Lục gia, Cẩn Nương liền đoán, phụ thân chắc phải rất vất vả. Về phần vì sao Lục gia suy tàn? Vì sao đến nông nỗi phải rơi đầu? Cho tới bây giờ Cẩn Nương vẫn không hiểu ra sao, rất nhiều chuyện cũng chưa được minh bạch.
Lục Khả Tín thấy Cẩn Nương vẻ mặt ưu sầu, nghĩ đến nàng là lo âu đến ngày vào vương phủ, nhân tiện nói: "Tam muội không cần lo lắng quá mức. Mọi người đều nói Ngũ vương gia tính tình nhân hậu, có lẽ Tam muội nhất định là có phúc khí." Dừng một chút, vẫn là mở miệng lần nữa, "Việc này ủy khuất Tam muội. Phụ thân và Mẫu thân cũng là không có cách nào, Tam muội đừng oán hận họ."
Cẩn Nương đầu tiên là ngạc nhiên, tiếp theo lại hiểu liền cười: "Đại ca quá lo lắng rồi, đây là lựa chọn của muội. Sinh ra là nữ nhân của Lục gia, đương nhiên nên vì Lục gia mà suy nghĩ. Chỉ hy vọng đại ca, Nhị ca, Ngũ đệ đều cố gắng đọc sách, tương lai đỗ đạt Tiến sĩ, làm rạng danh Lục gia chúng ta, như thế muội ở Vương Phủ cũng có chút thể diện". Phụ và huynh chính là chỗ dựa vững chắc ở sau lưng nữ nhân đã xuất giá.
"Tam muội, chúng ta chắc chắn sẽ chăm chỉ đọc sách." Ba huynh đệ Lục Khả Tín cùng nhau đứng lên, trịnh trọng hành lễ với Cẩn Nương. Còn lại là Lục Quỳnh Nương cùng Lục Mật Nương đứng ngồi không yên, không biết như thế nào cho phải.
Cẩn Nương liền ngồi ngay ngắn, lễ này nàng tuyệt đối nhận được. Không có nàng hy sinh, Lục gia sẽ hoàn toàn sụp đổ. Ba huynh đệ Lục Khả Tín đừng nói là thi đỗ công danh, ngay cả tư cách dự khoa cử, sợ là bị tước đoạt.
Lệ Chi vẻ mặt khó xử tiến vào, "Tiểu thư?"
"Chuyện gì? Nơi này không có người ngoài, cứ nói đi." Cẩn Nương âm thầm nhíu mày, không biết Mật Quất làm ầm ĩ hay là Chu di nương lại tới nữa.
"Tiểu thư, Mật Quất quỳ gối bên ngoài, Phương ma ma kéo nàng đi không được. Mật Quất nói muốn gặp tiểu thư, nếu không thấy tiểu thư, nàng vẫn quỳ ở đó không đứng dậy." Lệ Chi nói xong, vội vàng cúi đầu, tựa như đã làm chuyện gì sai.
Đúng là nàng.
Lục Khả Tín bất mãn, nhìn Cẩn Nương, "Tam muội, có cần đại ca sai người ra mặt? Nếu không thì bẩm báo Mẫu thân, để người xử lý nha đầu này."
"Đa tạ ý tốt của đại ca, Mật Quất là nữ nhi của Phương ma ma. Dù sao vẫn phải để cho nàng chút thể diện."
Lục Khả Tín thấy Cẩn Nương có chủ ý, cũng không nhiều lời. Mấy huynh muội đem lễ vật đưa lên, còn nói mấy câu liền cáo từ rời đi. Lục Khả Tín đi ở phía sau, quay lại nói với Cẩn Nương, "Tam muội, muội trước hết kiên nhẫn vài năm. Chờ tương lai ta có chút tiền đồ, chắc chắn sẽ ra mặt làm chủ cho muội."
Hốc mắt Cẩn nương đỏ lên, nhớ tới trước kia Lục Khả Tín từng vì nàng tìm Hàn Thịnh lý luận, lại bị người của Hàn gia đánh cho một trận, cũng bị mất hết nửa cái mạng. Cẩn Nương gắt gao nhịn xuống nước mắt, cười gật đầu, "Cẩn Nương tin tưởng đại ca, nhất định đại ca sẽ có tiền đồ."
"Ta cũng tin là vậy. Vào vương phủ, Tam muội cũng đừng tùy hứng. Trước kia có thầy tướng số đã nói qua, Tam muội ngươi có mệnh tốt mà."
Cẩn Nương dở khóc dở cười, nếu nàng có mệnh tốt thật, tại sao lại gặp được Hàn Thịnh? Vì sao kiếp trước chết thảm như vậy?. Có thể thấy được, thầy tướng số đều là gạt người.