"Thú" Y

Chương 6:




Thật xấu hổ đến nỗi muốn về nhà. Ta như thế nào mà lại ngủ thiếp đi đây? Làm hại chính mình ngày thứ hai mở mắt, chỉ tiếp cận khuôn mặt tươi cười đang phun ra “Bị ta đè, ngươi ngã rất hưởng thụ nha” Ác tâm kia nói
Tên hỗn đản kia khi cười nhìn đẹp trai lắm chứ, rộ lên tiếng cười tà tà (tà = ác), nhưng nhìn nó thật sự rất biến thái.
“Bệnh viện là nhà ngươi hả? Bộ không có bệnh nhân để ngươi khám sao?” Cố ý nói lớn tiếng, để hắn không nghe được sự bối rối trong ta. Thật là, mặt ta muốn đỏ lên rồi. Bất quá, ta thật đúng là cái này có nghi vấn.
“Ừ, xem như thế cũng được” Này, trả lời không định suy nghĩ sao? “Bệnh viện này vốn là bệnh viện tư lập, ngươi biết chứ?”
“Ừ!” Ta gật đầu. Có thật sự là hắn mở cái bệnh viện này không?
“Đây là bệnh viện con của bệnh viện S, trong đó, chủ tịch kiêm viện trưởng là anh trai ta” Thì ra là thế, hèn chi bệnh viện này nổi tiếng như vậy “Vốn là ta bị anh của ta đá tới đây làm viện trưởng phân viện. Tuy nhiên khi nhìn thấy ngươi, ta đã đổi ý.”
Không! Bị hắn nhìn chăm chú một phát, sống lưng ta đột nhiên phát lạnh.
“Dưới danh nghĩa là một bác sĩ chỉnh hình cũng tốt, bởi vì vốn là nhàn rỗi, vừa lại không ai trông nom ta, cho nên có thể sẽ có nhiều thời gian để cùng đáng yêu tiểu Bắc dưỡng cảm tình a”
Oa, lại nữa, đừng lại gần ta! “Cái gì gọi là nhàn rỗi chứ? Ngươi sẽ đối với bệnh nhân mà phụ trách. Còn có, cái gì mà bị anh ngươi đá lại đây hả?” Hỏi nhiều điểm vấn đề, chuyển hướng sự chú ý của mình.
“Anh của ta hả? Hắn sợ ta đoạt tiểu tình nhân của hắn, rồi tìm đủ loại lí do (kỳ thật vốn là lấy cớ, không phải lí do – Tác giả), không thể chờ đợi được mà đem ta đuổi đến đây rồi.” Đúng là thất bại mà, tay hắn luồn vào trong chăn, bắt đầu mà sờ soạng lung tung. “Hiện tại ở đây không thiếu nhân lực, ta vốn cũng không phải là bác sĩ chỉnh hình. Ở khoa chỉnh hình, ta cũng chỉ là người thừa mà thôi. Những người khác, ta mặc kệ, ta sẽ chỉ phụ trách tốt đối với ngươi.”
“Chờ… Chờ một chút!” Hắn vội vàng túm đũng quần của ta. “Ngươi… ngươi nói ngươi vốn không phải là bác sĩ chỉnh hình. Chân của ta…” Để xem ngươi xử lí như thế nào đây a!
“Đừng khẩn trương a! Ta nói là ta sẽ phụ trách ngươi. Mặc dù ta không phải là bác sĩ chỉnh hình chính thức, nhưng những gì ở nhà trường cái gì cũng phải học a, thang điểm tất cả các môn của ta khá là tuyệt vời nha. Ngươi hảo yên tâm!”
“Yên tâm? Dạy ta như thế nào yên tâm a! Chân ta bị thương nghiêm trọng như vậy, nếu như bị ngươi làm cho chậm trễ, ta…”
“Chân của ngươi không có gì hết. Xương đầu gối nức ra một chút xíu, xương nứt ra là loại gãy xương nhẹ, dưỡng 3 tháng là có thể sống bình loạn mà nhảy.”
“Thật chứ?” Nói thật, ta còn rất sợ.
“Ôi, ngươi không tin? Ta có thể cho ngươi xem hình X-quang của ngươi, tùy tiện đi hỏi mấy ông bác sĩ chỉnh hình xem, rồi thử lời ta với lời bọn hắn có giống nhau không?”
“Oh” Xem bộ dáng của hắn cũng không giống đang nói loạn, người nào giống ta thử đụng phải loại chuyện khó hiểu này, đương nhiên là luống cuống “Này, người còn đang làm gì đó?” Chợt lóe lên một tiếng, quần ngoài đã bị lột. Trời ạ, ta thật là ăn không tiêu rồi.
“Ngươi đừng khẩn trương như vậy, ta chỉ muốn giúp ngươi thoa thuốc mỡ. Chẳng lẽ nơi này của ngươi không đau?” May mắn thay hắn không đề cập đến, bị hắn sờ như vậy, cảm giác được nơi nào đó như bị hỏa thiêu đến đau đớn, ngay cả phần eo cũng đau nhức.
“Đau chứ? Bị rách hậu môn mà không biết chữa trị sau này sẽ rất phiền toái a.” Dứt lời, hắn định cởi quần lót, nhưng lần này bị ta ương ngạnh chống cự. Ai biết hắn có thể hay không lại….
“Ngươi đừng sợ, ta cam đoan hôm nay sẽ không làm (mà mai làm =]]), dù sao còn cả khối thời gian, ta như thế nào lại hấp tấp? Huống hồ chi nếu bây giờ đem ngươi làm chuyện đó, khác gì phá hủy ngươi, sau này có chuyện gì không tốt ta làm sao đây? Tốt!!”
Cầm thú!!! Ngươi đem ta làm cái gì hả? Tốt hay xấu đều sử dụng là ý gì? Bất quá ta nghe lời hắn, thả lỏng hai tay, miễn hắn đừng thú tính ‘hóa’ dùm. (câu này bạn chém =]]).
Quần lót đồng thời bị cởi bỏ, chân trái bị đụng chạm, hai chân tác nhau ra rất rộng, lộ ra nơi riêng tư yếu ớt, và lạnh lẽo.
“Tiểu Bắc, nơi này của ngươi thật sự đáng yêu.”
“Ngươi muốn thoa cái gì thì nhanh đi! Gọi…!” Cái gì mà gọi a? Đừng! Thét lên nửa tiếng, không ngoài ý muốn chứng kiến mắt hắn nheo lại, ta không thể không tức đến phát hỏa.
“Ngươi muốn nói cái gì?” A, đừng kẹp mạnh quá, chân ta đau lắm a!
“Không, không có. Ta chỉ muốn hỏi ngươi có thể hay không đổi kiểu khác, loại tư thế này không thoải mái…” Ta lộ ra thái độ mềm lòng.
"Chỉ cần ngươi nghe lời, mặc kệ tại lúc nào, ta đều đã cho ngươi thoải mái ." Ta biết ý hắn có ám chỉ.
Phía sau vừa truyền đến cảm giác dị vật quen thuộc xâm nhập vào. Lần này rất rõ ràng, ngón tay lại chuyển động, có kèm theo chất lỏng nào đó. Tuy nhiên, lần này khác với mấy lần trước, nội bích không phải không khó để xâm nhập vào mà hơi dùng lực thoa vài cái. Rất nhanh rút ra, vừa lại rất nhanh mà cắm vào. Phải lặp đi lặp lại mấy lần, hắn mới ngừng lại, nhưng không buông chân ta ra.
“Tiểu Bắc, nơi này của ngươi tựa như hoa lôi mới nở, ngón tay ta đưa vào, nó nhân tiện hé ra, lộ ra nội bích béo mập, thật sự làm cho người ta không nhịn được…”
Thân thể bị đụng chạm mà chấn động, ngay cả loại này nếu nói cho hắn biết mà không thẹn thì ta cũng đã nói.
“Tốt lắm tốt lắm. Không phá ngươi nữa”
Cố di chuyển thân thể đau đớn nhưng không được, đợi hắn mặc quần áo ta vào xong, ta nhân tiện nhanh chóng kéo chăn lên, đem trùm kín mít cả người.
“Đã nói với ngươi sẽ không phá. Đem đầu vùi vào trong chăn bông, coi chừng tắt thở mà chết đó.”
Cố kiềm nén! Hắn tốt nhất nên đi đi. Đem đầu vươn lên để hít thở không khí.
“Quên nói cho ngươi biết…” Oa~! “Bộ dáng ngươi khi đỏ mặt thật sự là đáng yêu cực kì!”
Ô~~~! Ta không được rồi…’
Ở tại bệnh viên cũng được một tháng rồi, nhưng nếu muốn ra viện thì còn có hơn nửa tháng.
Từ lần đầu tiên phát sinh quan hệ tới nay, hắn chỉ có ngày đó là buông tha ta, còn lại thì chưa bao giờ thiếu một ngày nào.
Ta càng ngày càng nghi ngờ chính mình có thể hay không cầm cự qua một tháng, hắn tinh lực tràn đầy, thật sự trình độ làm cho người ta mao cốt tủng nhiên (ý nói khiếp sợ). Nếu trước kia không nghe nói qua trên radio, một người phụ nữ phàn nàn chồng mình vì trước khi đến nhà ga sẽ nhất định ‘làm’ hai lần một ngày, làm cho cô ta gặp rắc rối. Nếu không, ta thực sự nghi ngờ rằng người đàn ông đó có phải hay không là con người.
Trong khi ‘làm’, hắn thường xuyên yêu cầu ta bày ra các loại tư thế kì quái. Ta sợ nhất là lúc bị hắn cưỡi, còn có khi khẩu giao ta cũng rất sợ bởi vì nếu không làm tốt, hắn sẽ dùng dây để buộc chặt phân thân của ta, không cho ta giải phóng.
Ôi, thậm chí chuyện khác, một là hắn không nhịn được, hai là trong lòng bất động (có chuyện gì đó không ổn).
Không biết tại sao, mỗi lần bạn học đến thăm ta, tâm tình của hắn đều rõ ràng không tốt. chung quy sẽ gây khó dễ cho ta, còn có thể nói một số câu khó nghe.
Ta bị hắn làm cho kỳ quái, rõ ràng là hắn nói ta bị thương không nặng, ngày hôm trước bởi vì ‘lại’ uống một cốc nước có gaz, hắn phạt ta một đêm.
Ta cố nghĩ rằng mọi chuyện đã trôi qua, cầu mong nửa tháng còn lại đều êm đẹp. Chúa ơi, ta không muốn chết sớm đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.