Đôi mắt sắc bén của Rafael nhận thấy rằng mỗi lần Annette cười rạng rỡ thì cô ấy lại nắm chặt lấy bó hoa của mình. Anh cười thầm khi nhìn thấy điều này. Đúng rồi! Làm sao Annette Bavaria lại yêu anh được, cô chỉ đang diễn trò cho mọi người thôi.
Rafael có một chút ấn tượng với sự táo bạo của cô. Anh rất hài lòng với cách cô cư xử khôn ngoan trước mặt người khác. Nhưng đồng thời, anh cũng chán ghét cô. Suy cho cùng, cô ấy là một người phụ nữ đã tìm mọi thủ đoạn để trở thành công nương - vợ của hoàng tử.
Rafael không thích cô ấy.
Khi thấy Annette lưỡng lự khi gặp mục sư, anh đã cưỡng ép kéo tay cô. Nó thực sự khó chịu! Có vẻ như cô vẫn chưa hết nuối tiếc vì đã không trở thành công nương. Thật tốt là Annette sau đó đã hợp tác với anh và anh không phải ép buộc cô trước mục sư. Sau đó, anh không để ý đến cô nữa.
"Bây giờ, chú rể có thể hôn cô dâu và sau đó thực hiện lời thề của mình."
Khi mục sư nói những lời này, lúc đó Rafael mới tỉnh lại. Anh đã quên mất thủ tục cuối cùng của buổi lễ.
Rafael thản nhiên nhìn xuống khuôn mặt của Annette đang lộ ra trên tấm màn che. Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp với khuôn mặt như búp bê và mái tóc vàng nổi bật. Nhưng anh không thực sự có mong muốn đặc biệt là hôn cô.
Không, anh từ chối hôn người phụ nữ Bavaria ác như rắn độc này.
Đáng ngạc nhiên là ngay lúc đó, Annette nắm lấy cổ áo anh và hôn anh. Tấm màn che sột soạt phả vào mặt anh, và một mùi hương hoa tuyệt vời tràn ngập khắp các giác quan của anh. Ngay khi anh cảm thấy đôi môi run rẩy của cô áp vào môi anh, cả người Rafael trở nên cứng ngắc.
'Bây giờ…Cô ta đang làm gì vậy?'
Nụ hôn ngắn ngủi và trong nháy mắt, Annette rời môi và ngước đôi mắt run rẩy nhìn anh. Dường như cô ấy đang hối hận về những gì mình đã làm. Annette nhìn vào khuôn mặt của Rafael một lúc rồi sớm cụp mắt xuống như thể mọi chuyện đã kết thúc.
Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt đó, Rafael cảm thấy trong lồng ngực có một cảm giác nhột nhạt lạ thường.
Anh không thể để mình bị lay động bởi người phụ nữ Bavaria thủ đoạn kia. Vì vậy, Rafael đã trả đũa bằng cách hôn lại cô một cách quyết liệt. Anh liếm đôi môi mềm mại của cô và nuốt chửng chúng, không để lại một chút hương thơm ngọt ngào nào.
Và ngay sau đó anh hối hận về quyết định của mình.
Hôn Annette thật tuyệt. Chiếc lưỡi nhỏ bé nhút nhát của cô chạm vào đầu lưỡi của anh, mềm mại như trêu ngươi. Khi anh mút lưỡi cô, một hơi thở run rẩy vì ngạc nhiên thoát ra khỏi miệng Annette.
Anh cảm thấy thú vị khi nhìn Annette giả vờ vô tội. Nhưng ngay lúc đó, cô đã khiến Rafael khá xúc động. Anh phải cố gắng hết sức để thoát khỏi đôi môi có vị ngọt như mật ong kia.
"Ha."
Một sợi chất lỏng màu bạc lấp lánh và biến mất giữa hai đôi môi đang hé mở. Khuôn mặt hoang mang của Annette như thể cô ấy đã hoàn toàn mất hồn. Cô ấy, người luôn bình tĩnh và ít nói, cứng ngắc đến mức giống như một con thỏ sợ hãi.
Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt của cô, Rafael bất ngờ bật cười. Anh cho rằng cô là một người phụ nữ xấu xa đến tận xương tủy và không biết cô đang nghĩ gì. Nhưng nhìn cô ấy như thế này, cô ấy dường như có một mặt đáng yêu nào đó. Nụ hôn bất ngờ khiến phần dưới của anh cảm thấy khá kích động, hiếm khi có phản ứng như thế này. Bằng cách nào đó, anh dường như rất mong chờ đêm tân hôn với cô.
Tiếng cười của anh khẽ rơi trên trán Annette ở khoảng cách gần. Chỉ sau đó, đôi mắt hồng hồng của cô mới trở lại tiêu điểm.
"Ah."
Khi tỉnh lại, khuôn mặt của Annette trở nên đỏ bừng.
'Anh ấy đã làm gì trước mặt nhiều khách như vậy!' . truyện kiếm hiệp hay
Dù sao cũng may là Rafael không từ chối hôn cô. Annette cảm thấy nhẹ nhõm và không hề biết gì về những kỳ vọng của Rafael cho đêm tân hôn sắp tới đây.
P/S: Nếu bạn thích bộ truyện này, hãy ủng hộ mình bằng cách để lại bình luận hoặc review cho những đọc giả khác tham khảo bên dưới nhé. Mình sẽ cố gắng dịch ít nhất 2 chương một ngày. Hãy tiếp tục theo dõi mình nha. Cám ơn bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành! <3