Thuật Dạy Thê

Chương 4:




Sau một đêm cùng Quý Cát Lôi triền miên, Hoa Nguyệt Đào quả thực vui đến quên cả trời đất, đem lời Mẫu Đơn cảnh cáo hoàn toàn ném ở sau đầu.
Không nghĩ làm nhân loại có thể hưởng thụ đủ mọi loại tư thế ân ái, thật hạnh phúc!
Nhưng mà, nàng lại phát hiện một chuyện rất nghiêm trọng.
Quý Cát Lôi cũng không thuộc về một mình nàng .
Nàng phát hiện lúc hắn không ở bên người nàng, đều ở trong phòng của các cô nương khác.
Phát hiện này làm cho nàng rất mất hứng!
" Ngươi nghĩ A Lôi chuyên chú với một mình ngươi sao?" Mẫu Đơn thích thấy Qúy Cát Lôi dành nhiều thời gian như vậy cho Hoa Nguyệt Đào, vì thế lại tiến đến gây chuyện li gián.
Trong lòng Hoa Nguyệt Đào đang rất khó chịu, căn bản không chịu đựng được phép khích tướng của Mẫu Đơn.
" Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?"
" Úi! Làm gì mà hung vậy! Ta chỉ muốn nói cho ngươi, cho dù A Lôi đối với ngươi như thế nào, mục đích cũng chỉ có một, muốn ngươi kiếm tiền cho Hoa Đào Hương." Mẫu Đơn rất ghét má mì nịnh nọt Hoa Nguyệt Đào.
“Kiếm tiền? Ta không làm!” Cô nương nơi này rất kỳ quái, tuyệt không hiểu giúp đỡ nhau là như thế nào , cả ngày chỉ biết là dùng xem thường trừng nàng, nếu không thì giống như Mẫu Đơn vậy, nói mấy lời nói khó hiểu.
“Làm sao không làm được? Cũng giống chúng ta thôi, dùng phương pháp A Lôi dạy ngươi lấy lòng khách là có thể kiếm tiền ngay !”
Mẫu Đơn muốn châm ngòi cảm tình của nàng vào Cát Lôi .
“Ngươi nói bậy! Quý Cát Lôi sẽ không đối với ta như vậy !” Hoa Nguyệt Đào lần đầu tiên đi vào nhân gian liền thích Quý Cát Lôi, dù sao cũng không tin tưởng hắn đối xử với nàng như vậy!
“Không tin? Vậy ngươi đi phòng Hạ Hà, nhìn xem người ngươi vẫn âu yếm A Lôi đang làm gì!” Mẫu Đơn cố ý châm ngòi, mục đích đạt thành lập tức rời đi.
Hoa Nguyệt Đào không tin lời Mẫu Đơn nói, một mình đi đến bên ngoài phòng Hạ Hà rình xem.
Nàng nhìn thấy Quý Cát Lôi cởi sạch quần áo, lẳng lặng nằm ở trên giường, nhưng khác là, hôm qua cái “vũ khí” ban đêm dâng trào, lúc này mềm mại ngả rạp xuống, làm cho nàng càng cảm thấy “vũ khí” của hắn rất là thần kỳ, thiếu chút nữa đã quên mục đích mình tới đây .
“Đầu tiên, lúc gặp khách đều tình hình như vậy, ngươi phải làm cho khách nhân cứng rắn đứng lên.” Quý Cát Lôi nói với Hạ Hà trong phòng.
“Vậy phải làm gì...... Làm cho nó cứng rắn đứng lên?” Hạ Hà chỉ vào hắn hỏi.
“Đây là việc ngươi phải học tập, ngươi có thể dùng tay hoặc dùng miệng hôn, dù sao chỉ cần có thể làm cho hắn cứng rắn đứng lên là được.”
Hạ Hà cái hiểu cái không, chậm rãi vươn tay bắt đầu vuốt ve hắn.
Nhưng là nàng vuốt ve đã lâu, “vũ khí” của hắn vẫn không thể đứng thẳng, vô kế khả thi, nàng đành phải há mồm ngậm lấy của hắn.
Ở bên ngoài nhìn lén, Hoa Nguyệt Đào cảm thấy rất không công bằng!
Vì cái gì Quý Cát Lôi chưa bao giờ dạy nàng chiêu này?' y theo cách hắn nói, với chiêu này sẽ làm cho “vũ khí” của hắn đứng thẳng nha!
Vì cái gì Quý Cát Lôi không dạy nàng?!
Tuy rằng trong lòng căm giận bất bình, nhưng nàng vẫn không quên mở lớn hai mắt cẩn thận quan sát, cho dù hắn không dạy nàng, học trộm cũng có thể làm được mà.
Hạ Hà loay hoay một hồi, vẫn không thành công làm cho “vũ khí” của Quý Cát Lôi đứng lên, làm cho nàng cảm thấy rất nhụt chí.
Nhưng mà, Quý Cát Lôi rất rõ ràng đây là vẫn đề của hắn, ngày hôm qua cùng Hoa Nguyệt Đào một đêm triền miên sau, trong đầu hắn toàn là hình dáng xinh đẹp của nàng.
Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng vang.
“Ai ở bên ngoài? Tiến vào!” Quý Cát Lôi khẩu khí không tốt lắm, bởi vì có người rình xem bên ngoài là điều hắn tối kỵ, lúc hắn dạy dỗ cônương không thích bị người khác rình xem.
Bị gọi Hoa Nguyệt Đào vẻ mặt mất hứng đi vào.
Quý Cát Lôi người đi vào là Hoa Nguyệt Đào, lập tức phấn khởi đứng lên, trái ngược với vẻ mỏi mệt vừa rồi. Có lẽ hắn nên thay đổi một chút phương pháp dạy học.
“Ngươi ở bên ngoài đều nghe được từ đầu chứ?” Quý Cát Lôi nghĩ đến một phương pháp tốt, vừa có thể làm cho mình cảm thấy thoải mái một chút vừa có thể để cho Hạ Hà học được ít phương pháp.
Hoa Nguyệt Đào tuy rằng bất mãn, nhưng lại làm cho nàng có cơ hội học được chiêu thức công phu nên nàng gật đầu .
“Tốt lắm, vậy bây giờ ngươi theo phương pháp ta nói, làm lại một lần cho Hạ Hà xem.” Quý Cát Lôi chỉ vào Hạ Hà đang đứng ở bên cạnh.
Nam nhân bất công này, đối với nàng không công bằng gì cả, lúc mới đầu còn làm cho nàng thấy rất khó chịu, hiện tại nàng phải báo thù mới được!
Hoa Nguyệt Đào một chút cũng không sợ hãi tiêu sái đi qua, tay liền cầm lấy “vũ khí” đã “ám sát” nàng vào tối hôm qua.
“Ưm......” Quý Cát Lôi thét lớn một tiếng, nghĩ rằng, hắn quả nhiên đối Hoa Nguyệt Đào đặc biệt có cảm giác.
Ha ha! Hắn rốt cục phát ra thanh âm khổ sở giống như nàng lúc tối hôm qua, nói vậy hắn lúc này rất thống khổ. Hoa Nguyệt Đào không chút do dự vuốt ve “vũ khí” đáng giận, tính phải đòi lại đủ công đạo cho mình.
Tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve “vũ khí” , sau đó nhìn “vũ khí” đang ngày càng bành trướng ra trên tay của nàng.
Thật sự là thần kỳ!
“Vũ khí” của Quý Cát Lôi có thể co duỗi một cách tự nhiên, thật là kỳ diệu, không biết làm cách nào hắn mua được vũ khí này, nàng cũng muốn có một cái như vậy.
Hoa Nguyệt Đào đắc ý nghe Quý Cát Lôi ưm a akhông ngừng, trong lòng cao hứng vô cùng, cuối cùng có cơ hội để sửa chữa hắn một chút.
Hoa Nguyệt Đào nhẹ nhàng cầm “vũ khí” đang vươn lên hùng tráng, trượt lên xuống, nhưng cảm thấy nàng sửa chữa hắn như vậy rất thành thạo, rõ ràng hai tay tạo thành chữ thập, qua lại xoa bóp, lăn lộn.
“Ai dạy ngươi vậy ?” Quý Cát Lôi cắn chặt hàm răng, hưởng thụ khoái cảm chưa từng có bao giờ, nhưng trong lòng lại ghen tỵ với nam nhân đã dạy nàng phương pháp này.
Không đúng! Hắn là nam nhân đầu tiên của Tiểu Nguyệt, là hắn tự mình nghiệm minh, lúc này tại sao lại nghi ngờ nàng có nam nhân khác được ?
“Là ta chính mình nghĩ ra được !” Ngu ngốc! Loại việc báo thù này làm sao có thể nhờ người khác dạy được, tự mình nghĩ ra là tốt nhất.
Nhìn hắn, không phải đang cắn răng ứa ra mồ hôi lạnh hay sao?
Hơn nữa, nàng có thể cảm nhận được “vũ khí” trong tay không ngừng nóng lên, bành trướng, nói không chừng hai tay của nàng là khắc tinh của loại “vũ khí” này!
Hoa Nguyệt Đào còn thật sự chà xát, liều mình nhu, cố gắng lăn lộn 『 vũ khí 』, tính vừa mới phế đi hắn, sau đó nàng là có thể đào tẩu .
Không đúng!
Nàng không thể nhanh chóng làm hỏng “vũ khí” này của hắn như thế được, nàng nhớ rõ đêm hôm qua, hắn còn làm việc khác, mới làm cho nàng mở miệng cầu xin tha thứ, nàng cũng muốn hắn mở miệng cầu xin tha thứ, như vậy mới công bằng!
Nàng nghĩ tới, tối hôm qua hắn gục ở nơi đó của nàng liếm mút không ngừng, hôn mãnh liệt còn đưa lưỡi ra vào, hôm nay nàng phải ăn miếng trả miếng, cho hắn biết nàng không phải dễ khi dễ .
Nàng buông ra hai tay, chỉ thấy 『 vũ khí 』 trướng đỏ bừng, còn hung ác không ngừng nhảy lên, dáng vẻ không chịu khuất phục, lại giống như đang muốn đối đầu với nàng.
A! Thật đúng là không chịu sự dạy dỗ không được!
Xem ta chỉnh ngươi như thế nào! Hoa Nguyệt Đào nhỏ giọng khiêu khích với “vũ khí” của Quý Cát Lôi.
Nàng cũng không tin mình không thể tự tay hủy “vũ khí” này được, nàng rất muốn nhìn “vũ khí” này còn kiêu ngạo được đến bao giờ?
Hoa Nguyệt Đào điều chỉnh tốt tư thế, cúi đầu nhẹ nhàng liếm hôn đỉnh nam căn bóng loáng như tơ của hắn.
“A......” Quý Cát Lôi lại phát ra không đồng dạng như vậy tiếng kêu, hô hấp trở nên dồn dập.
Hắc hắc! Chiêu này quả nhiên lợi hại, mặt hắn vặn vẹo như khổ qua, xem ra nhất định còn thống khổ hơn nàng tối hôm qua.
Hoa Nguyệt Đào chơi rất vui vẻ, coi “vũ khí” kia trở thành mứt quả, cái lưỡi thơm tho vươn dài, một lần lại một lần liếm , liếm đủ lại đem mứt quả vào trong miệng mút, giống như là mút sạch lớp vỏ bọc đường của mứt quả.
Cuối cùng, nàng đem mứt quả ngậm vào trong miệng, dùng cái lưỡi thơm tho liếm qua phải qua trái, vòng chuyển qua bốn phía của mứt quả.
Tiểu yêu tinh này , danh hiệu “thanh lâu phu tử” của hắn nên dành tặng cho nàng ......
Từ lúc nhỏ Quý Cát Lôi đã được bảo nhi mua về, ở thanh lâu lớn lên, bởi vì xem hơn muôn hình muôn vẻ nam nữ giao hoan, có một ngày hắn vì giảm bớt chính mình lượng công việc, nảy ra một ý hắn nói với bảo nhi, hắn có thể dạy cô nương thanh lâu lấy lòng nam nhân, làm cho thanh lâu danh khí càng thêm vang dội.
Bảo nhi bán tín bán nghi, rồi đáp ứng đề nghị của hắn, để cho hắn bắt đầu dạy các kỹ xảo lấy lòng nam nhân cho các cô nương.
Quả nhiên, sau khi được hắn dạy dỗ, Hoa Đào Hương cô nương đại được hoan nghênh, khiến cho các thanh lâu khác trong thành khó mà tồn tại được, cuối cùng hắn đề nghị bảo nhi thu phí cao lên, lúc này mới làm cho những khách làng chơi khác không thể trả nổi tiền mới đi tìm những thanh lâu rẻ hơn.
Nhưng là bởi vì như thế, Quý Cát Lôi đem nam nữ giao hoan trở thành một loại công việc, hoàn toàn không có cảm giác mới mẻ nữa.
Nhưng sau khi cùng Hoa Nguyệt Đào triền miên, hắn phát hiện hóa ra không phải là tại mình không có hứng thú với chuyện thân mật cá nước nam nữ, chính là chưa gặp được nữ nhân khơi gợi được dục vọng của hắn mà thôi.
Hiện tại Hoa Nguyệt Đào là nguồn suối xúc động, dục vọng của hắn.
Hoa Nguyệt Đào thấy Quý Cát Lôi thất thần nhìn phía trước ngẩn người, nghĩ đến chính mình không đủ ra sức, lập tức đem miệng mứt quả nhổ ra, đổi một phương pháp khác sửa chữa hắn.
Nàng giống như là thổi kèn ac mô ni ca, đôi môi ngậm lấy “vũ khí” của hắn,trái phải trượt lên xuống, còn lúc ngậm lúc nhả......
Quý Cát Lôi rốt cuộc không thể chịu đựng nổi công kích của nàng, phóng ra nguồn nhiệt của mình, trước khi phóng xuất hắn đẩy nàng ra......
Hoa Nguyệt Đào còn muốn tiếp tục lên xuống, nhưng hắn đẩy nàng ra khỏi “vũ khí” của hắn, làm cho nàng đành phải rời xa .
Nhưng, cái miệng nhỏ nhắn của nàng vừa rời xa “vũ khí” của hắn, vũ khí đang sưng đỏ của hắn lập tức bắn ra “nọc độc” trắng ngà, nàng thiếu chút nữa tránh né không kịp......
A...... Nàng đã hiểu!
Kỳ thật Quý Cát Lôi tâm địa coi như thiện lương, sợ nàng bị “vũ khí” của hắn “ám toán” mới đẩy nàng ra xa khỏi ám khí.
Nàng thật sự là lấy tiểu nhân chi tâm độ quân tử chi phúc, người ta chủ yếu không có tâm tư hại nàng!
Nàng không nên tin vào lời dèm pha của Mẫu Đơn!
" Thực xin lỗi." Nàng giải thích với Quý Cát Lôi .
Cát Lôi đang mệt mỏi kinh ngạc nhìn nàng.
" Sao vậy? Tại sao lại xin lỗi ta?"
" Ta vẫn nghĩ ngươi muốn giết ta." Hoa Nguyệt Đào ngượng ngùng nói.
Quý Cát Lôi bật cười nhìn nàng.
" Khi nào thì ta nói muốn giết ngươi?"
" Ngươi đương nhiên sẽ không nói, có ai muốn giết người còn chiêu cáo thiên hạ không? Tối hôm qua ngươi tra tấn ta như vậy ta còn nghĩ ngươi muốn giết ta." Hoa Nguyệt Đào thực còn thật sự giải thích.
" Vậy còn bây giờ?"
" Tình hình vừa rồi ngươi đã cứu ta, ngươi đối ta hẳn là không có ác ý."
Vừa mới là cái gì tình hình? Chẳng lẽ nàng lại nghĩ đến hắn muốn giết nàng?
" Vậy là sao?" Hắn không có khả năng hiểu ý của nàng!
" Chính là “vũ khí” của ngươi sau khi bị ta dạy dỗ, cuối cùng bắn ra nọc độc nha! Ta thiếu chút nữa đã bị nọc độc phun đến."
" ha ha ha! Ngươi thật sự là một cái tiểu cô nương thú vị!" Quý Cát Lôi cười lớn, ngay cả Hạ Hà đang quan sát ở bên cạnh cũng làm ra hành động bất nhã ôm bụng cười to !
" Hai người các ngươi cười cái gì?" Hoa Nguyệt Đào kỳ quái nhìn hai người đang cuồng tiếu, không hiểu mình nói sai cái gì.
" Không có gì, không có gì......" nhưng hắn vẫn cười, cơ hồ là không dừng lại được, thẳng đến khi Hoa Nguyệt Đào tức giận rời đi, hắn mới vội vàng mặc quần vào đuổi theo.
Quý Cát Lôi bỗng nhiên có tư tâm, không muốn Tiểu Nguyệt của hắn phải tiếp khách , muốn nàng làm của riêng, nhưng hắn phải tìm một lý do để chặn miệng của bảo nhi để nàng ở bên người hắn.
“Cái gì? Ngươi muốn ta dạy các cô nương này?” Hoa Nguyệt Đào kêu to.
“Đúng rồi! Có vấn đề sao?” Rất đơn giản, Quý Cát Lôi không hiểu Hoa Nguyệt Đào vì cái gì không chịu?
“Đương nhiên là có vấn đề, ngươi là của ta, ta mới không muốn cùng người khác chia xẻ!” Để nàng nhìn các cô nương khác giở trò với “vũ khí” của hắn nàng không chịu được!
“Nhưng đây là công việc của ta nha!” Mà quan trọng là hắn không cần cầu nàng, hỏi nàng cũng có thể được hưởng thụ sự phục vụ của nàng.
“Ta mặc kệ, dù sao ta cũng không thích ngươi và người khác đụng chạm.” Hoa Nguyệt Đào nói không chịu sẽ không chịu.
“Ngươi không chịu, chính ta phải dạy, như vậy cũng phải để cho người khác đụng chạm vào ” Còn quan trọng hơn là, hắn không còn phản ứng với các cô nương khác, vậy làm cách nào để dạy các nàng đây?
“Nhưng là......” Nàng không biết nên làm thế nào để Quý Cát Lôi hoàn toàn thuộc về mình.
Bỗng nhiên, Hoa Nguyệt Đào quát to một tiếng
“Ta có biện pháp .” Nàng bỗng nhiên nghĩ tới mứt quả.
“Ngươi có biện pháp gì? Nói ra xem nào!” Quý Cát Lôi lòng nóng như lửa đốt.
“Ngươi ra ngoài mua ba bốn mươi xâu mứt quả về.”
“Mua mứt quả làm cái gì? Hiện tại là phải dạy các cô nương biện pháp lấy lòng nam nhân, không phải là để các nàng ăn mứt quả.” Quý Cát Lôi thật sự không hiểu trong đầu nàng nghĩ cái gì?
“Ngươi đi mua là được, ta cam đoan các cô nương sẽ học được rất nhanh, hơn nữa rất kỹ càng.” Nói xong, Hoa Nguyệt Đào không khỏi bội phục sự thông minh của mình.
Hoa Nguyệt Đào sửa lại một ít phương pháp Quý Cát Lôi đã dạy lúc trước, lúc đem ra thực hành ở Hoa Đào Hương, đã cho các cô nương cần học tập hợp lại một chỗ, phát cho họ mỗi người một xâu mứt quả.
Quý Cát Lôi cùng bảo nhi thấy thế, cũng không hiểu nàng có ý định gì
“Nhìn xuyến mứt quả này, chúng ta có thể kiếm được tiền sao?” Các cô nương căn bản không tin Hoa Nguyệt Đào.
“Đúng nha! Một cái tiểu nha đầu chưa dứt sữa, dựa vào cái gì dạy chúng ta cách lấy lòng nam nhân?”
“Ta thấy nàng còn chưa dứt sữa, vậy mà còn đòi đi dạy nhóm chúng ta cần phải làm gì để phục vụ nam nhân sao.”
Mọi người ngươi một lời, ta nhất ngữ công kích Hoa Nguyệt Đào, nhưng tâm tư nàng đơn thuần, cho rằng chỉ cần có thể làm cho các nàng tâm phục khẩu phục, hết thảy câu oán hận sẽ tự động biến mất.
“Đúng vậy! Nữ nhân chúng ta sao có thể vô duyên vô cớ để cho cá nhân nào đó hưởng lợi được!” Hoa Nguyệt Đào nói rất đường hoàng, kỳ thật chủ ý trong lòng là để cho Quý Cát Lôi không bị cô nương khác đụng đến.
Cách nói của nàng làm cho các cô nương khác hưởng ửng .
“Nhưng không có nam nhân làm mẫu, sao chúng ta có thể thực hành được?”
“Nam nhân sao có thể ngọt bằng mứt quả!” Hoa Nguyệt Đào nói xong mượn một chuỗi mứt quả. “Chúng ta cứ coi xâu mứt quả này là gì đó của nam nhân.”
Các cô nương ngạc nhiên trừng lớn mắt, nhìn mứt quả trong tay.
“Này...... Điều này sao so được với nam nhân gì đó?”
Chẳng những hình dáng không giống, hơn nữa ngọt chết người.
“Ngươi xác định cái này có thể cho chúng ta cảm giác giống?”
“Đúng nha! Mứt quả tuyệt không giống nam nhân gì đó.”
Các cô nương đều thảo luận ầm lên.
Quý Cát Lôi nhớ tới Hoa Nguyệt Đào khi liếm hôn hắn, thế này mới bừng tỉnh đại ngộ.....
Hóa ra không phải Hoa Nguyệt Đào có công phu cao siêu, cũng không phải thân kinh bách chiến, mà là đem hắn nam tính hùng phong trở thành mứt quả !
Hắn đáng thương nam tính hùng phong, thế nhưng giống một chuỗi mứt quả giá rẻ......
“Tốt lắm, mọi người im lặng, nghe Hoa Nguyệt Đào nói đi” Quý Cát Lôi biết Hoa Nguyệt Đào định làm gì, nên bảo mọi người yên tĩnh.
“Đầu tiên, mọi người cầm lấy mứt quả, vươn đầu lưỡi, từ dưới liếm lên trên. Chú ý! Mỗi một tấc cũng không bỏ qua, phải chăm chú, tỷ mỉ liếm” Hoa Nguyệt Đào làm mẫu liếm mứt quả cho mọi người xem.
Quý Cát Lôi cũng nhịn không được ra tiếng chỉ đạo các cô nương làm theo, để các nàng làm theo.
“Chờ lúc mứt quả lớn lên......”
“Mứt quả làm sao có thể to lên?” Có người cắt đứt lời Hoa Nguyệt Đào.
“Ta nói mứt quả chính là nam nhân gì đó! Đã hiểu không?” Cô nương kia thật dốt!
“Chờ mứt quả to lên,” Hoa Nguyệt Đào tiếp tục làm mẫu. “Hãy dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đỉnh, sau đó liếm hôn ở chung quanh đỉnh.”
Lúc này các cô nương cơ hồ đã muốn tiến vào tình trạng, Hoa Nguyệt Đào tiếp tục giải thích.
“Liếm đủ sau, chờ mứt quả bắt đầu nhảy lên, liền há mồm ngậm lấy phía trên mứt quả, nhẹ nhàng ngậm lấy, ôn nhu mút, tựa như trẻ con mút sữa mẹ vậy. Sau đó đem toàn bộ xâu mứt quả ngậm lấy, trượt lên xuống ......”
Nhất thời, trong phòng vang lên từng đợt âm thanh hôn mút, khiến cho Quý Cát Lôi cả người nóng lên, các cô nương cũng cảm giác bụng mình xôn xao khó nhịn.
“Cuối cùng là nghiêng đầu liếm.” Hoa Nguyệt Đào rút mứt quả ra khỏi miệng, nghiêng đầu hút.
“Sao phải nghiêng đầu làm gì? Lấy mứt quả xuống ngồi một chỗ liếm là được rồi”
Có cô nương đem mứt quả xuống, nhưng là lập tức lọt vào mọi người vây công.
“Nếu nam nhân tư thế là đứng , ngươi có thể hái cái đó của nam nhân xuống không?” Trong đó một vị cô nương châm biếm lời nàng, khiến cho mọi người cười ha ha.
“Đương nhiên rồi! Lúc ở trong phòng, nếu khách nhân đồng ý, ngươi cũng có thể yêu cầu hắn nằm xuống, vậy không cần nghiêng đầu rồi!”
Hoa Nguyệt Đào căn thời gian rất chuẩn, dạy các cô nương liếm mứt quả xong, vừa vặn tới giờ Hoa Đào Hương mở cửa buôn bán.
Bảo nhi nhìn các cô nương muôn hình vạn trạng, biết hôm nay khách nhân tới cửa thật có phúc, chạy nhanh thét to mở ra đại môn buôn bán .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.