Trước khi Lục Kiều Vi đến Paris, nàng đã ghé thăm cửa hàng, nhìn chuyện gì cũng chưa làm, kỳ thực nàng đã chụp rất nhiều ảnh, dùng chúng làm tài liệu tố giác.
Nàng đã do dự, chủ yếu là vì sợ công ty sẽ trả thù mình, nhưng nàng lại đặt mình vào vùng tiêu thụ, tưởng tượng rằng mình sắp kết hôn, mua moissanite cho Văn Cẩn Ngôn, nàng tức giận có thể giải tán công ty.
Sự thật đã chứng minh tố giác là đúng.
Nhìn xem nàng hiện tại, nàng sẽ được khen thưởng.
Liền rất sảng khoái!
Lúc này, tất cả những người nhìn thấy weibo của nàng đều chết lặng, dần dần hiểu ra.
Chẳng trách Lục Kiều Vi lại tự tin như vậy.
Hóa ra nàng đã âm mưu, cố ý dụ mọi người mắc bẫy, người đang chờ chính phủ đập chết nàng lại không biết rằng nàng đang đợi chiếc búa này, đánh ra con át chủ bài.
Dù có hắc đến đâu, chỉ cần ném con bài này ra ngoài cũng sẽ làm Vi Vi cười tức chết mẹ ngươi.
Cuộc hành quân mãnh liệt như hổ, cư dân mạng thua tâm phục khẩu phục.
[Lục Kiều Vi này quá mãnh, con xin lỗi, xin lỗi cha vì sự ngu ngốc trước đây của con, mong cha có thể tha thứ cho đứa con bất hiếu này]
[Khi thông báo được đưa ra, tôi vẫn còn nghĩ nếu tình thế đảo ngược thì Lục Kiều Vi sẽ là một big mãnh, không nghĩ tới cô ấy lại dám thay đổi cục diện, Lục Kiều Vi quá mãnh, tôi chính thức làm fan, phi, là fan nhãi con○| ̄| _]
[Chỉ đăng một bức ảnh liền là người tố giác sao? Buồn cười, quân của Lục Kiều Vi thật giỏi khoe IQ, thiết kế của Lục Kiều Vi chính là thứ rác rưởi thấp kém]
[Lầu trên là loại chủng vật gì vậy? Chiếc búa đập thẳng vào mặt mà đầu óc còn chưa rõ ràng sao? @Thiết kế Smile, đến đây xin lỗi cha cô đi, sao chép thiết kế của cha cô còn hãm hại cha cô, thật kinh tởm!]
[Cho nên hiện tại là lật ngược tình thế sao? @Thiết kế Smile chính là sao chép của Lục Kiều Vi, muốn chiếm vị trí của Lục Kiều Vi, cố ý hắc cô ấy sao?]
[Đúng đúng đúng, các người nói rất đúng. Cười chết tôi, còn không phải tố giác thôi sao? Tôi không tin Lục Kiều Vi không có tâm tư, cô ta đi ra từ Ngọc Giới, có thể trong sạch bao nhiêu, không chừng chính là chó cắn chó mà thôi, mọi người đều cho rằng đây là tuồng kịch, một kỹ nữ tâm cơ đại chiến thương nhân lòng dạ hiểm độc]
[Fan Smile thực sự sinh ra mà không có đầu óc sao? Smile bán hàng giả đều bị đánh nát, còn tẩy trắng? Trong miệng có chất tẩy rửa nhà vệ sinh sao? Đây là bài viết để các người nhìn lại chủ tử của các người có cái đức hạnh gì]
[Vì vẫn còn có fan giả vờ không hiểu nên okkkk, để tôi nói cho các người biết Smile là cái thứ gì nhé. Smile từng là một nhà thiết kế sư, không có thương hiệu lâu đời nào thuê cô ta, năm ngoái, Lục Kiều Vi thiết kế một chiếc nhẫn cho cha con Trì gia lên hot search, cô ta liền cọ nhiệt hàng ngày, thậm chí còn đổi tên thành 'Smile'. Lại nói tới cửa hàng taobao của cô ta, rất ít mặt hàng trong cửa hàng là hàng thật, fan mua phải hàng giả sẽ bị dịch vụ khách hàng uy hiếp]
[Smile có gì mà thần tượng, thần tượng Lục Kiều Vi không phải tốt hơn sao? Có thể nói cô ấy lớn lên xinh đẹp, chỉ cần nhìn vào ngoại hình của cô ấy trên chứng minh thư cũng thấy rất đẹp ~~ Tôi tuyên bố kể từ hôm nay, tôi là nhãi con của Lục Kiều Vi, ai cũng đừng tranh với tôi]
[Từ khi học được cách nói chuyện của Lục Kiều Vi, eo không đau, chân không tê, mắng người càng hăng hái, không ai dám khi dễ tôi nữa]
Lục Kiều Vi vẫn không có hảo cảm với những cư dân mạng đã chú ý cùng nói giúp nàng, đây không phải là đám người đã mắng nàng trước đó sao?
Thật không thú vị.
Lục Kiều Vi kiểm tra thời gian, chợp mắt một lát, khi dậy đã đến giờ ăn cơm, nàng gửi tin nhắn cho Văn Cẩn Ngôn, nói sẽ tới đó, kêu cô đừng ăn cơm trước.
Văn Cẩn Ngôn trả lời được.
Lục Kiều Vi nhanh chóng rời giường, đánh răng rửa mặt, trong tủ lạnh có rất nhiều nguyên liệu tươi sống, trong đó có hải sản cỡ lớn.
Nàng từng thấy mấy cái này được một số blogger ẩm thực trên mạng làm, chỉ cần hấp chín rồi điều chỉnh nước sốt sao cho ra mùi vị, hương vị sẽ rất tuyệt.
Cũng không thể chỉ ăn hải sản, Lục Kiều Vi lại đi nấu cháo, trước Tết nàng còn mang theo một bao rau tề thái từ nhà, chế biến với cái gì cũng rất thơm.
Mẹ Lục đều cắt sẵn cho nàng, ngâm vào nước nóng, vớt ra, cắt thịt thành từng miếng, khi cháo sôi thì cho vào nồi đun trên lửa nhỏ.
Vị thơm nồng, thêm muối vào, miệng bắt đầu thèm.
Lục Kiều Vi cũng cuộn vài miếng sushi, phết trứng, cắt giăm bông, dưa chuột và củ cải, cuối cùng rưới một vòng nước sốt lên trên, không tệ hơn loại bán trên thị trường.
Ở cùng Văn Cẩn Ngôn lâu, Lục Kiều Vi rất hiểu khẩu vị của Văn Cẩn Ngôn, Văn Cẩn Ngôn đặc biệt thích ăn đồ ướp mà mẹ Lục làm.
Cuối cùng là làm món thịt cay và rau xanh, bữa cơm hoàn mỹ.
Ban đầu, Lục Kiều Vi muốn học hoạt hình làm hộp cơm tình yêu, nhưng nghĩ đến đôi tay vô dụng của mình, nàng chỉ để vào hộp giữ nhiệt.
Văn Cẩn Ngôn ở lầu một công ty chờ nàng, nhìn nàng xuống xe liền đi đón người, "Chị còn chưa gọi cơm, chị mang em đi nhà hàng ăn, em muốn ăn gì?"
"Không cần."
"Hửm?"
"Em tới đưa cơm cho chị, em đều làm sẵn rồi!" Lục Kiều Vi cười chạy tới cốp xe lấy đồ.
Văn Cẩn Ngôn sửng sốt: “Em đưa cơm tình yêu cho chị sao?"
"Đây gọi là cơm trưa phong phú! Em làm rất nhiều thứ!" Lục Kiều Vi xách lên có chút mệt mỏi, liền đưa cho Văn Cẩn Ngôn cầm.
Văn Cẩn Ngôn đếm từng hộp, chuẩn bị bảy món.
Khóe miệng cô từ từ nhếch lên, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười, lông mày sắc bén cong cong, giống như có thể nghe thấy tiếng hoa nở.
“Em vất vả rồi.” Cô đặt tay lên vai Lục Kiều Vi, “Lát nữa chị bóp vai bạn gái chị, cho em chút dịch vụ đặc biệt được không?”
"Cũng không biết là ai phục vụ ai."
Lục Kiều Vi ngẩng đầu ưỡn ngực, bước vào thang máy.
Các nhân viên đi ngang qua chào hỏi nàng, mọi người ở DMD đều nhìn thấy bát quái trong hot search hai ngày qua, rất ngưỡng mộ thao tác của Lục Kiều Vi.
Lục Kiều Vi xấu hổ, vội vàng nhấn nút thang máy, nói: "Ánh mắt nhân viên của chị thật kỳ quái, đều đang nhìn chằm chằm vào em."
"Bởi vì chưa từng thấy người như em, mạnh mẽ xuất kích ở trên mạng, thực tế còn có thể ôn nhu như nước, đưa cơm tình yêu cho chị."
Văn Cẩn Ngôn nghiêm túc nói: “Đại Mãnh, em thật tốt.”
Lục Kiều Vi sắp bị lời nói ngọt ngào của cô làm cho choáng váng, toàn thân nàng như say sắp ngất đi, đặc biệt ngọt ngào.
Nàng ngượng ngùng nói: “Lần sau em lại làm cho chị.”
Bữa cơm rất phong phú, hai người còn ăn rất nhiều.
Tháng ba đã đến, thời tiết cũng không lạnh lắm, Lục Kiều Vi cởi áo khoác, nằm trên ghế sô pha phơi nắng, thỉnh thoảng lướt weibo.
Văn Cẩn Ngôn đang ăn cháo nàng nấu, Lục Kiều Vi nói: “Mẹ em nói, hiện tại thừa dịp còn một ít đồ ướp, lại chuyển phát nhanh cho chúng ta một ít, hỏi chị có muốn ăn gì không.”
"Rau tề thái này rất ngon, chị muốn ăn bánh bao với nhân này."
Hiện tại đang là mùa thu hoạch tề thái, chúng có ở khắp nơi trên núi và đồng bằng, loại mọc dại có vị ngon hơn loại được trồng.
Mẹ Lục đồng ý, nói ngày mai sẽ đi hái với mấy cô của Lục Kiều Vi, còn hỏi nàng làm bạch tuộc như thế nào.
Mấy ngày trước Văn Cẩn Ngôn mua hải sản, kêu người gửi cho Mẹ Lục một ít.
Lần đầu tiên Mẹ Lục ăn món này, nấu rất khó. Nhìn video mẹ gửi, Lục Kiều Vi chỉ cười, làm video hướng dẫn mẹ cách rửa bạch tuộc và cách làm.
Mẹ Lục lau tay xong, nhìn hình ảnh bên nàng, hỏi: “Con đang ở đâu?”
“Con đang ở văn phòng của Cẩn Ngôn.” Lục Kiều Vi hướng camera về phía Văn Cẩn Ngôn, “Mẹ xem, văn phòng của con dâu mẹ có to không, có sang trọng không.”
Văn Cẩn Ngôn đẩy hộp cơm sang một bên, ho nhẹ một tiếng, nói: “Lộ.”
"Lộ cái gì?" Lục Kiều Vi nghi hoặc hỏi, một lúc sau nàng mới nhận ra mình đang nói đến cái gì, sợ mẹ phản đối nên mới nói với mẹ Văn Cẩn Ngôn là quản lý cửa hàng nhỏ.
Nàng căng da mặt nói: “Cửa hàng của chị ấy khá lớn.”
Mẹ Lục lộ ra vẻ mặt: Tôi tin cô cái quỷ.
Mẹ Lục không biết nhiều về những chuyện trên weibo, bà chỉ xem video phổ cập khoa học qua video, khi phát hiện Văn Cẩn Ngôn là ai, liền bị hoảng sợ.
Ai có thể ngờ tới cô gái đến nhà bà nấu cơm lau sàn lại là giám đốc của một thương hiệu xa xỉ? Cô còn có tài sản trăm vạn tỷ, kỳ thực Baidu không biết Văn Cẩn Ngôn có bao nhiêu tài sản.
“Mẹ?” Lục Kiều Vi thử gọi, sợ mẹ tức giận.
Mẹ Lục hoàn hồn nói: "Chuyện trên mạng giải quyết thế nào rồi? Mẹ thấy người tên S vẫn mắng con trên mạng, sao lại không có giáo dưỡng như vậy? Ba mẹ đều mặc kệ sao?"
"Aiz, chỉ là bất tài nóng nảy thôi." Lục Kiều Vi mắng: "Nếu cô ta có giáo dưỡng sẽ sao chép tác phẩm của con sao? Lúc đầu con cũng không định tính toán, không nghĩ tới cô ta lại chỉ vào mũi con, haha, xem con có đánh sưng mặt cô ta không."
Mẹ Lục vẫn rất lo lắng, nhất là khi bà không hiểu chuyện này, lên mạng xã hội như weibo đối với bà đã xảy ra chuyện lớn.
“Để chị nói.” Văn Cẩn Ngôn ngồi ở bên cạnh Lục Kiều Vi, nghiêng đầu cười nói: “Dì, đừng lo lắng, chuyện này con sẽ giải quyết, ở đây con có đội ngũ chuyên nghiệp.”
Mẹ Lục nghe cô nói cũng yên tâm hơn, cảm thấy cô còn nghiêm túc hơn Lục Kiều Vi, Lục Kiều Vi từ nhỏ đã bướng bỉnh, gây chuyện không ít, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, nàng đều ngoan cố không chịu nói ra.
“Vất vả con rồi.” Mẹ Lục nhẹ nhàng nói: “Con đã khỏi bệnh chưa?”
“Con tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn dì.” Văn Cẩn Ngôn lại trấn an bà, “Đại Mãnh kỳ thực... Vi Vi kỳ thực rất thông minh, còn có thể dự phòng kế hoạch.”
“Cái gì Đại Mãnh?” Mẹ Lục nghi hoặc hỏi.
"Biệt danh biệt danh." Lục Kiều Vi cười nói: "Mẹ có thấy rất lợi hại không? Người khác nghe thấy cái tên này đều rất sợ con."
Sợ nhất là Vi Vi cười tức chết ngươi.
Lục Kiều Vi cảm thấy mình thực sự là một thiên tài.
…
Trên mạng hai ngày nay rất náo nhiệt, sau khi Lục Kiều Vi đăng tin, ngành công nghiệp thương mại rất coi trọng vấn đề làm giả trang sức, liên tiếp kiểm tra nhiều cửa hàng.
Thiết kế Smile trầm mặc, doanh số bán hàng của cửa hàng bị ảnh hưởng rất lớn, vì bảo toàn danh tiếng, cô ta lại bưng trà trên weibo.
Thiết kế Smile: [Cửa hàng Taobao bị antifan báo cáo, không thể vận hành, thiệt hại rất lớn, tôi thực sự không đủ khả năng chi trả. Khó trách người khác nói việc báo cáo cần có dũng khí, lần này đã dạy cho tôi một bài học thống khổ, tôi mong sau này mọi người sẽ rút kinh nghiệm từ tôi, tự bảo vệ mình trước khi báo cáo. Tôi sắp lui mạng một thời gian, tâm lý đã suy sụp, xin lỗi]
Người không biết còn tưởng cô ta là người tố cáo, bị antifan trả thù, đúng như dự đoán, đám fan não tàn của cô ta có IQ thấp, đi khắp nơi mắng chửi người.
Lần này cư dân mạng không mua mà đem những bài đăng trên blog trước đây của cô ta lên, yêu cầu cô phân biệt giữa kẻ lừa đảo và người tố cáo.
Điều quan trọng nhất cần nhớ là vạch trần người tố cáo, vạch trần Lục Kiều Vi trên mạng.
Lục Kiều Vi không cần ra mặt mắng người, cũng có cư dân mạng mắng thay nàng.
Có người không chê chuyện lớn, điên cuồng tag Lục Kiều Vi, kêu nàng vào xem, nói Nhãi Con lại không nghe lời, cần phải thu thập.
Lục Kiều Vi không đưa ra bất kỳ phản ứng nào, điều này hoàn toàn khác với phong cách mắng người trước đây của nàng, mọi người đều hoang mang, tự hỏi Lục Kiều Vi có đang bị đe dọa hay không.
Cư dân mạng có quan điểm bình thường đã ngừng mắng Lục Kiều Vi, lúc này bọn họ cảm thấy Lục Kiều Vi là người yếu đuối, nghĩ muốn bảo vệ nàng.
Đương nhiên cũng có những người có quan điểm lệch lạc, mù quáng, cho rằng Lục Kiều Vi là vì chính mình mới báo cáo công ty, khiến nhiều người mất việc, tại sao không nói chuyện với lãnh đạo và cảm hóa bọn họ?
Còn nữa?
Mẹ ngươi thực sự hối hận khi sinh ra ngươi.
Trong giờ cơm cao điểm buổi tối, nó đã trở thành hot search trên mạng.
Cảnh sát thành phố: [Sau khi điều tra, chúng tôi phát hiện ra Phó tổng, trưởng phòng Triệu cùng với nhà thiết kế mạng Smile bị tình nghi sử dụng bạc và moissanite chất lượng thấp để thực hiện hành vi lừa đảo có giá trị cao, với số tiền lên tới 2000 vạn, hiện tiến hành bắt giữ…]
Không lâu sau, một luật sư nổi tiếng trong giới cũng đăng trên weibo: [@Thiết kế Smile đã phỉ báng trực tuyến và bạo lực mạng đối với đương sự của tôi - Lục Kiều Vi, đương sự của tôi đã giữ lại bằng chứng... Ngoài ra: Đương sự của tôi nói cô ấy sẽ không hòa giải, dù có trả bao nhiêu tiền cũng sẽ không hòa giải, cần phải đưa ra tòa]
Còn đăng rất nhiều ảnh, từ việc Lục Kiều Vi phát hiện ra moissanite, việc nàng không chịu nhận đơn, cho đến việc Ngọc Giới ra giá hối lộ cao cách đây vài ngày.
Vả mặt đến quá nhanh, mọi người đổ xô vào tài khoản weibo thiết kế Smile ra mặt bị đánh, sau đó bọn họ mới biết Smile đã bị bắt.
Những fan mắng nhiều nhất trước đây cũng xông ra nhục mạ Smile, họ cho rằng cô ta đã làm hại ca ca và idol của mình.
Vốn dĩ loại tin tức xã hội này không tạo được nhiều tiếng vang, nhưng với giới hâm mộ thì lại khác, các lượt hot search lần lượt bị kéo lên, diễn đàn nào cũng không chừa một cái.
Smile xem như đã bị sỉ nhục, cửa hàng Taobao đã bị chặn, còn bị giới thiết kế và người tiêu dùng đưa vào danh sách đen.
Ngay khi mọi người chuẩn bị thu tay, cảm thấy mọi chuyện cũng đã xong thì blog chính thức của DMD đột nhiên hủy bỏ đại ngôn mà họ đã nhận cách đây một thời gian.
Cư dân mạng lại hoang mang.
Đặc biệt là fan của nghệ sĩ, bọn họ đều mắng giúp Smile, nhưng lại bị trả giá hủy đại ngôn, đây không phải là lãng phí thời gian sao? Bọn họ cần lý do.
DMD nóng lòng muốn bọn họ nháo lên nên đã tìm lưu lượng cao điểm khác, vào lúc ba giờ chiều thứ bảy, họ đăng trên weibo: [Sau khi điều tra, đại ngôn của công ty chúng tôi Hàn Diệu đã vi phạm nghiêm trọng trong tinh thần hợp đồng, lén bôi nhọ hình ảnh công ty chúng tôi, khiến công ty chúng tôi tự tổn thất kinh tế lớn... Chúng tôi xin tuyên bố chấm dứt đại ngôn]
Fan đã hoàn toàn bị sốc, DMD là một công ty quốc tế và đứng đầu trong thời trang, bằng chứng được đưa ra rất chi tiết, không có nơi nào để bác bỏ, tất cả chỉ là idol của họ đã lén nhận đại ngôn, lén đưa ra thông cáo hắc bẩn DMD...
Sau đó, những đại ngôn khác cũng làm theo hành động của DMD, lần lượt hủy hợp đồng với nghệ sĩ đó và yêu cầu bồi thường, trong một buổi chiều, idol của họ bị thiệt hại nặng nề, sợ là sẽ không bao giờ có ngày xuất đầu trong giới giải trí.
Cư dân mạng bình luận sôi nổi: [Chậc chậc, người khác muốn idol chuyên nghiệp, nhưng các người lại muốn idol đi chết, thật ghê tởm ~]
[Fan nào đó đúng là tự chuốc lấy khổ, không thể không nói, lần này DMD phát tính tình thật lớn, không biết có quan hệ gì với Lục Kiều Vi]
[Đã mấy ngày Lục Kiều Vi không mắng chửi, nhớ cô ấy]
Vốn dĩ Fan muốn giãy giụa, nhưng idol của bọn họ lại không có "tiền đồ", lập tức đưa ra thông báo xin lỗi, hứa sẽ thực hiện đúng hợp đồng.
Mặt khác.
Lục Kiều Vi cũng sửng sốt.
Kế hoạch ban đầu của nàng là làm chết Smile, nhưng không ngờ Văn Cẩn Ngôn lại tàn nhẫn hơn, thậm chí còn không tha cho fan mà lợi dụng một lần, xong liền đá đi.
Thật lãnh khốc mà!
Văn Cẩn Ngôn ôm nàng vào ngực, đưa thông cáo xin lỗi cho nàng xem, ngón tay lướt trên màn hình: “Em có vui không?”
"Nếu hiện tại bọn họ có thể bồi thường tiền cho em, em sẽ vui hơn." Lục Kiều Vi nghiêm túc nhìn Văn Cẩn Ngôn, "Không nghĩ tới nhìn chị văn văn tĩnh tĩnh, ôn nhu dịu dàng, lại có thủ đoạn khó lường."
Văn Cẩn Ngôn gật đầu: “Việc này xảy ra một nửa là do chị, quản lý công ty thất trách, để bọn họ lợi dụng sơ hở.”
Hàn Diệu là tiểu nam sinh nổi tiếng gần đây, trước đó đã có danh tiếng tốt nên DMD đã ký hợp đồng đại ngôn với hắn được một tháng.
Tuy hắn nhỏ tuổi nhưng tâm nhãn rất lớn, nhận được ám chỉ từ trụ sở, hắn lập tức mua thông cáo kéo hắc DMD và Lục Kiều Vi, hắn lăn quả cầu tuyết, làm cho chuyện này ngày càng lớn hơn, khi thời cơ đến, hắn có thể lấy lòng người ở trụ sở chính, nhận tài nguyên từ trụ sở chính.
Chỉ tiếc là bàn tính của hắn đã sai lầm.
Người điều hành ở đây trông có vẻ ôn nhu, thực tế lại tàn bạo hơn ở trụ sở chính.
Các thương hiệu trong nước, khi nghệ sĩ gặp chuyện, họ sẽ lặng lẽ hạ đại ngôn và lén giải quyết, không dám công khai đắc tội fan.
Hắn là người duy nhất dám trực tiếp thông cáo, không cho fan mặt mũi.
Văn Cẩn Ngôn cười hỏi Lục Kiều Vi: "Còn ai đắc tội em nữa? Cho chị xem sổ nhỏ của em đi."
Lục Kiều Vi có hai cuốn sổ, một cuốn để viết những vật để lưu giữ cảm hứng, cuốn còn lại để ghi nhớ, mang thù, đồng thời cũng truyền cảm hứng. Văn Cẩn Ngôn vươn cổ muốn xem, Lục Kiều Vi lại không che lại, lộ ra chữ "Camille".
Văn Cẩn Ngôn cẩn thận xem, tựa hồ nhớ kỹ.
Lục Kiều Vi đẩy cô, thúc giục: “Chuyển phát nhanh tới rồi, chị xuống lấy đi.”
“Đuổi chị ra ngoài sao?” Văn Cẩn Ngôn buồn bã nhìn nàng.
Lục Kiều Vi ôm mặt cô hôn một cái, an ủi: “Đi đi, buổi tối trở về em sẽ nấu đồ ăn ngon cho chị.”
Văn Cẩn Ngôn cầm điện thoại xuống lầu, vừa thay dép vừa nói: “Cuối tuần sau biệt thự đã có thể dọn vào ở, em dọn qua đó ở cùng chị đi."
"Biết rồi, chị mau xuống đi."
Văn Cẩn Ngôn đóng cửa lại, Lục Kiều Vi nóng lòng gọi đến một dãy số nước ngoài, khi cuộc gọi được kết nối, nàng nói một câu tiếng Pháp tiêu chuẩn, "Camille, ton père te manque."
Dịch: [Camille, cô có nhớ cha cô không?]
Tiếng hít thở bên kia nặng nề, có vẻ đang tức giận.
Lục Kiều Vi nói: "Cô nói đúng, con người của tôi dư thừa cảm hứng, nếu người khác tùy tiện kích thích tôi, họ có thể kích phát cảm hứng của tôi, cô có muốn xem cảm hứng của tôi không?"
Bên kia vẫn chưa nói lời nào, nhưng Lục Kiều Vi không quan tâm nàng ta nghĩ gì, cảnh cáo nói: “Cô nhất định phải xem nha, nếu không sẽ bỏ lỡ một thiết kế vĩ đại đấy ~”
Nói xong, nàng cúp điện thoại, Lục Kiều Vi đăng nhập vào weibo, đã lâu nàng không đăng nhập, sau khi làm mới một chút, điện thoại của nàng gần như chết đứng.
Số tin nhắn ở góc dưới bên phải đều là "99+", số người theo dõi của nàng đã tăng hơn 300.000, sau mấy ngày xoay chuyển tình thế, nàng không tự mình đăng bài mà giao cho đội ngũ của Văn Cẩn Ngôn.
Nàng không muốn tốn tiền đi xóa người theo dõi, chỉ có thể xóa lượt thích và bình luận, sau khi điện thoại ngừng lag, nàng chọn một bức ảnh, thêm vào vài chữ.
Camille đang ở Pháp thực sự không muốn bấm vào weibo của Lục Kiều Vi, chỉ có những người không có tự tin mới quan tâm đến đối thủ, những người thực sự không sợ đối thủ sẽ không chút quan tâm đến động thái của đối thủ.
Lục Kiều Vi đã đăng một bản thiết kế lên trang chủ weibo của mình.
Camille nhanh chóng bấm mở.
Đó là một chiếc vòng cổ sáng tạo, hai bàn tay xếp thành hình trái tim, ở giữa có một viên hồng ngọc, uốn lượn xuống là một con chim đang đẻ trứng, hai móng vuốt giẫm lên con dao vàng và quả trứng tròn tinh xảo, giống như có thể sẽ lao nhanh, tràn đầy khát vọng.
Chú thích: [Phú bà chi ra số tiền lớn tìm người sinh con]
Các bình luận đều có nội dung: [Cha!]
Camille gần như nghẹn thở.
Lục Kiều Vi đăng bài xong, nàng nghiên cứu cài đặt weibo, nếu không điện thoại của nàng sẽ bị lag hỏng mất, khi nàng đang cài thì cửa mở ra.
Nàng ngẩng đầu nhìn, phát hiện Văn Cẩn Ngôn mang theo chuyển phát nhanh trở về, liền hỏi: "Chị mua gì vậy?"
“Dụng cụ nhà bếp.” Văn Cẩn Ngôn nói.
Lục Kiều Vi ò một tiếng, tưởng là thứ gì đó để khử mùi dầu nên cũng không để ý nhiều, Văn Cẩn Ngôn đi tới gần nàng, phát ra tiếng mở túi.
Sau đó, một lời nói vang lên bên tai Lục Kiều Vi, Văn Cẩn Ngôn nói vào tai cô: "Phú bà, nghe nói em bỏ rất nhiều tiền để sinh con, em nhìn xem chị có đáp ứng được yêu cầu của em không."
"Hả?" Lục Kiều Vi không biết nên kinh ngạc hay buồn cười, nàng tắt điện thoại, lúng túng nói: "Em chỉ tùy tiện đăng thôi, chính là để vả mặt! Sao chị lại coi trọng quá vậy?"
"Không phải em đăng trực tuyến tuyển dụng sao?" Văn Cẩn Ngôn cười nói: "Phú bà, em không thử sao biết chị không được? Em thích con trai hay con gái, sinh đôi hay long phượng, chị đều có thể làm được."
Lục Kiều Vi nhịn không được mà phụt ra một tiếng.
Nàng xấu hổ nhéo cằm, giả vờ nhìn cô: “Phải xem mông chị có to không, mông to sinh nhiều. Có rất nhiều người xin, chị phải có thứ gì đó xuất sắc để hấp dẫn em."
"Xuất sắc... chị có, chị còn mang quà tới cho em." Văn Cẩn Ngôn nói xong liền mang chuyển phát nhanh tới.
Lục Kiều Vi cả kinh, thầm nghĩ không thể nào, chẳng lẽ Văn Cẩn Ngôn lén mua núm vú cao su hay gì đó, nàng liên tục lắc đầu không nói được.
Nhưng mà, Văn Cẩn Ngôn lại lấy từ trong túi ra vài chiếc tạp dề gợi cảm, để lộ hết mọi thứ trên cơ thể, trên dưới đều có lỗ.
Sao nàng có thể quên được!
Văn Cẩn Ngôn nói: "Con người của chị tương đối thực tế, cũng tương đối bần cùng, em sẽ không để ý đi, phú bà."
Phú bà sợ hãi đến muốn bỏ chạy tại chỗ, vội vàng bò ra khỏi ghế sô pha.
Văn Cẩn Ngôn nắm lấy mắt cá chân nàng, kéo nàng lại: “Phú bà, em đừng chạy, để chị sinh cho em một đứa con.”