Thương Thiên

Chương 562: Nghịch thiên chi cảnh




Cả đại sảnh đột nhiên lâm vào một bầu không khí quỷ dị.Nơi này đại đa số bộ phận đều là đại lão gia, như thế nào lại cam tâm bị một nữ nhân chế ngự. Mặc dù nói bên trong hắc đạo thì thực lực vi tôn, hơn nữa đối phương quả thật phi thường lợi hại, nhưng trong lòng bọn họ vẫn cảm thấy không được tự nhiên
"Như thế nào? Mọi người có ý kiến sao?"
Quan tâm hạ mục quang cường thế đảo qua chúng nhân phía dưới. Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi cuối cũng cũng không biết phải nói cái gì. Đành phải cúi đầu khuất phục. Đối với sự lợi hại của vị nữ tông chủ này, mọi người xem như đã được lĩnh giáo, Thiên đạo tu sĩ phổ thông cao thủ tuyệt đối không có khả năng đối kháng. Nói trắng ra bọn họ căn bản không phải đối thủ của người ta thì còn dám phát biểu ý kiến bất đồng cái gì nữaThời điểm mọi người ở đây lâm vào trầm mặc, Minh Tâm rốt cục cũng mở miệng nói:
"Ta cũng từng là người trong hắc đạo, lần này lại là Quan Tông chủ mời ta đến chắc hẳn là ta cũng có tư cách để đàm luận phải không?"
Quan tâm thu liễm khí thế, khẽ gật đầu nói:
"Minh tâm cung chủ là khách nhân là bản tông chủ mời đến, đương nhiên là có tư cách nói chuyện rồi"
Minh Tâm híp híp hai con ngươi cười nói:
"Quan tông chủ nên biết ta hiện giờ đã không còn được tính là người trong hắc đạo nữa, Hắc đạo liên minh lại cùng ta không có quan hệ, quỳ hoa cung luôn luôn không để cho kẻ khác ước thúc, ta muốn nghe nguyên nhân dựa vào cái gì mà khiến quan tông chủ mong đợi như vậy.
Quan tâm biểu tình hờ hững nói:
"
Bản tông không muốn ước thúc bất luận kẻ nào, chủ là hi vọng tại thời điểm xảy ra vấn đề, Hắc đạo liên minh có thể thống nhất làm việc, không đến mức khiến cho ngoại nhân chiếm được tiện nghi, quỳ hoa cung hiện tại không cho mình là người trong hắc đạo, bản tông cũng không có ý tứ miễn cưỡng"
"
A? Phải không?"
Trên mặt Minh Tâm tiếu ý càng đậm nói:
"
Một khi đã như vậy, không biết là vì sao Quan tông chủ lại mời bản cung đến? Chẳng lẽ chỉ là muốn mời bản cung xem chỗ náo nhiệt này?"
Quan Tâm trầm ngâm trong giây lát, rồi nghiêm mặt nói:
"
Nếu có thể, ta nghĩ là muốn cùng Quỳ hoa cung tiến hành một hồi hợp tác"
"
Hợp tác! ?"
Minh Tâm nghe vậy, thoáng xuất hiện một chút hứng thú:
"
Quan tông chủ đảo thị thuyết thuyết, muốn cùng bản cung hợp tác như thế nào? Phải biết rằng chủ nhân Thiên ĐẠo minh cũng không phải là kẻ dễ chọc, nếu là trả một đại giới quá lớn, bản cung cũng không thể không suy nghĩ thận trọng"
Quan Tâm trực tiếp nói thẳng:
"
Minh Tâm cung chủ không cần lo lắng nhiều, cho dù Quan Tâm có một điểm bổn sự nhưng cũng không phải là loại không biết tự lượng sức mà đi đối đầu cùng thiên địa minh. Lần võ lâm đại hội này, ta cũng không đự định cùng Thiên địa minh chính diện xung đột, chỉ thầm nghĩ vì hắc đạo liên minh mà bày mưu chiếm được một chỗ đứng nho nhỏ cùng thêm một chút lợi ích mà thôi"
Minh Tâm trầm giọng nói:
"
Theo ta được biết, đại hội võ lâm lần này liên quan sâu rộng, khả năng sẽ xuất hiện rất nhiều thiên đạo tu sĩ, mặc dù chúng ta đi tranh đoạt cũng không phải là một chuyện dễ dàng"
Quan tâm trong mắt hiện lên một tia thần thái không hiểu:
"
Minh Tâm cung chủ yên tâm, lần này cũng không phải một phương hắc đạo chúng tat ham dự, mà các thế lực các cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này tận lực tận dụng thời gian thiếu khuyết này chỉnh hợ lại lực lượng, mưu đồ đại sự
Minh Tâm cúi đầu trầm tư, âm thầm cân nhắc lợi và hại bên trong đó
Quan Tâm thấy thế cũng không cần phải nhiều lời nữa, lập tức nhìn sang hai người Cừu Hận Huyết cùng Đặng Thất nói:
"Chẳng biết nhị vị suy nghĩ như thế nào? Bản tông làm như thế, cũng là vì suy nghĩ cho tương lai của hắc đạo một năm gần đây, địa vị của người trong hắc đạo thời gian gần đây các người nên rõ rõ ràng, chẳng lẽ các người vẫn muốn tiếp tục một cuộc sống thấp kém như vậy?"
Không thể không nói, Quan Tâm đối với nhân tính quả thật là phi thường nắm chắc. Những người có mặt nơi này, bất luận là tốt hay xấu cũng đều là những hán tử có tâm huyết, mấy năm này sống trong nghẹn khuất đã sớm khiến cho bọn hắn khó có thể chịu được nữa. Ít nhất hiện tại, trong lòng mỗi cá nhân cũng đều chất chứa nộ hỏa bị đè nén luôn muốn phát tiết. Hôm nay vừa bị Quan Tâm nói như vậy, tự nhiên là đụng đến tâm khảm của bọn họ. Trong một khoảng thời gian ngắn, mọi người đều sinh ra một loại cảm xúc buồn bực
Cừu Hận Huyết cùng Đặng Thất sắc mặc thâm trầm, chừng kiến tình hình vô cùng bất đắc dĩ như vậy. Quan Tâm chiếm được hắc đạo đại nghĩa, bọn họ cho dù muốn phản đối cũng không tìm ra bất luận cớ gì. Đương nhiên là bọn họ có thể lựa chon li khai, nhưng một khi li khai, bọn họ từ nay về sau sẽ không còn tư cách tham dự vào sự việc của hắc đạo. Huống chi hiện tại giang hồ lâm vào loạn lạc, muốn độc lập phát triển cơ bản là một sự tình không có khả năng, không thể đến khi có cái họa diệt môn đến một người tương trợ cũng đều không có.
"Như thế nào? Nhị vị còn chưa nghĩ ra?"
Quan Tâm thấy hai người không ngừng do dự, tiếp tục nói:
" Bản tông nói qua, hắc đạo liên minh là vị đại thế của hắc đạo, bản tông tuyệt đối không có ý tứ muốn ước thúc kẻ nào, cho nên tự nhiên bản tông sẽ không miễn cưỡng một ai. Đồng ý hay không, các người đều tự mình quyết định"
Cừu hận huyết cùng Đặng Thất nhìn nhau mắt, tựa hồ tại trao đổi cái gì. Lại qua một hồi Cừu Hận Huyết cắn răng, bất ngờ đứng dậy nói:
"Quan Tông chủ không cần nhiều lời, Cừu mỗ một khi đã là người trong hắc đạo, tự nhiên không nghĩ là để hắc đạo lưu lạc đi xuống như thế. Nếu là trong hắc đạo lấy thực lực vi tôn, Quan tông chủ muốn là minh chủ hắc đạo đến một điểm bản lãnh chân thực cũng không xuất ra thì sao có thể để người khác tâm phục khẩu phục? Cừu mỗ cùng Đặng Thất bất tài, ngược lại muốn lĩnh giáo một lần công pháp nghịch thiên của Thiên Tà Tông. Nếu là quan tông chủ có thể thắng được hai người chúng ta, vạn ác cốc nghe theo hiệu lệnh của người cũng không sao!"
"
Cừu lão đại nói không sai!"
Đặng Thất đồng dạng đứng lên, phụ họa nói: "Nếu là quan tông chủ có thể thắng được chúng ta, Thanh Bang nguyện lấy Thiên Tà Tông vi tôn, Đặng thất nguyện ý nghe theo hiệu lệnh của quan tông chủ"
"
Rất tốt!"
Quan tâm một ngụm ứng với hạ, tinh quang trong mắt tăng vọt:
"Địa phương nơi này quá chật trội, thi triển không thoải mái, chúng ta lên trên trích tinh đài chiến một trận"
Lời nói vừa hạ xuống, thân ảnh của Quan Tâm đã biến mất tại chỗ. Cừu Hận huyết cùng Đặng thất quan sát vô cùng kĩ, không che dấu được sự chua sót trong ánh mắt. Kiến thức qua thủ đoạn vừa rồi của Quan Tâm, bọn họ cũng phi thường rõ ràng, cho dù là hai người liên thủ cũng không có chút nắm chắc phần thắng nào. Chỉ là bọn họ hai người đều là kiêu hùng một phương há có thể cam tâm bị một nữ tử sai khiến như vậy bọn họ khiêu chiến như vậy cũng chỉ là để cấp cho mình một cái cớ để hạ tràng mà thôi. Vọng nguyệt các, trên đài trích tinh thai, ba thân ảnh đứng đối diện nhau. Chỉ chốc lát sai, dưới ban công đã đứng chật người, Quỳ hoa cung chủ Minh Tâm cũng ở trong đó. Nàng thật ra rất muốn nhìn, vị tông chủ vừa mới nhậm chức của Thiên tà Tông này đến tột cùng là có lợi hại như trong lời đồn đại hay không
"Cũng là các ngươi nên ra tay trước đi! Nếu không ta vừa ra tay, các ngươi sẽ không có bất kì cơ hội nào"
Quan tâm nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, vô cùng kiêu ngạo và tự tin nói.
Vừa nghe thấy lời như vậy, Cừu Hận Huyết sắc mặt đỏ bừng, Đặng Thất thì rống giận mà đứng bật dậy!
"Phong ma quyền kính, ma diễm thao thiên"
Vừa ra tay, Đặng Thất liền dốc toàn lực không hể lưu lại gì. Quyền như vũ hạ(nước mưa rơi xuống ý chỉ dày đặc vô cùng), thế công vô cùng hung mãnh khiến cho chúng nhân dưới đài sợ hãi không thôi. Những người này trong nhãn thần của bọn họ, Đặng Thất không hổ là nhị đương gia của Thanh bang, quả nhiên là phi thường lợi hại. Nhưng mà một màn phát sinh kế tiếp khiến cho những kẻ có mặt nơi này trợn mắt há mồm. Chỉ thấy quyền vũ của Đặng Thất dừng trước mặt Quan Tâm khoảng cách đúng một trượng mà khó có thể tiến thêm một tấc, giống như là chạm đến một cái lá chắn vô hình, từng chút từng chút nổi lên từng tầng gợn sóng.
"Ta từng nói , các ngươi cùng lên đi! Nếu không, các ngươi không có bất luận một cái cơ hội gì."
Quan tâm lại mở miệng, thần tình bất biến. Cừu hận huyết sao còn bận tâm đến cái gì thể diện, trực tiếp nhập tràng
"Đặng Thất, chỉ sợ là chúng ta không thể đơn đấu được"
"
Hảo! Chúng ta cùng lên, ta cũng không tin nàng chỉ một tiểu phiến tử nha đầu thì có thể có bao nhiêu lợi hại lợi hại!"
"
Phong ma quyền kính, thiên thị địa sát, quyền khuynh thiên hạ"
"
Huyết thủ vô ảnh, bạo liệt vô hình"
Hai người đều sử ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình, giữa thiên địa ngay tức khắc bắt đầu khởi động một cỗ lực lượng cường đại. Lưỡng đạo quang mang vô cùng hắc ám hướng về phía Quan tâm đang huyền phu giữa không trung vẫn đang không hề nhúc nhích
"Phác phác!"
Hai tiếng trầm đục vang lên, hai đạo thân ảnh tức khắc dừng lại
Cừu Hận Huyết cùng Đặng Thất cảm thấy bên trên đụng trúng một một đám bông gòn, vận lực ấn vào chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân bị ăn mòn, cảm giác vô cùng khó chịu. Lập tức chỉ nghe thấy quan tâm nhàn nhạt mở miệng nói:
"Thiên đạo cửu trong phân làm ba đại cảnh giới, sơ cảnh dẫn động thiên địa chi lực, trung cảnh luyện hóa thiên địa chi lực, thượng cảnh chính là cảnh giới dung hợp với thiên địa chi lực"
Cừu Hận Huyết hai người tâm thần chấn động, biểu tình trên mặt không ngừng biến hóa. Bọn họ đối với khái niệm thiên đạo chi cảnh luôn có chút mơ hồ, cảm thấy mình khuyết thiếu một thứ gì đó, hiện tại xem ra thứ mà bọn ho khuyết thiếu đúng là lý giải đối với thiên đạo chi cảnh.
" Cảnh giới của ta, chính là nghịch thiên, nghịch thiên chi cảnh, vô cùng vô tận!"
Quan tâm mở miệng phun u lan, trong mắt lóe lên nghịch ý nồng đậm, một nghịch ý nghịch thiên, nghịch địa, nghịch nhân, nghịch chính bản thân mình. Thời điểm lời nói của Quan Tâm vừa hạ xuống, trong nháy mắt thiên địa phong vân khởi dũng, phảng phất giống như hãm nhập vào một hồi phong bạo cự đại.
"Nghịch thiên ý ở chỗ "Nghịch", đó là một loại biểu tình dũng cảm không sợ bất cứ thứ gì, cùng với một loại ý chí kiên cường bất khuất !"
Dưới nghịch ý của nghịch cảnh, Cừu Hận huyết cùng Đặng Thất tâm thần run rẩy, cảm giác mình giống như một con thuyên cô độc đang ở trong phong ba bão táp, tùy thời đều có thể sụp đổ. Thậm chí ngay cả sinh tử của bản thân cũng đã không phải do mình nắm giữ
"Phác — "
Hai người đồng thời há mồm phun ra một ngụm máu lớn, hóa thành huyết vụ đầy trời!"
Tràng cảnh tàn khốc như vậy, khiến cho người khác cảm thấy ghê người!
"
Các ngươi, đã phục chưa?"
Quan tâm thu thế mà đứng, hết thảy lại khôi phục như lúc ban đầu.
Sự việc xảy ra chỉ trong vài nhịp hô hấp ngắn ngủi,chúng nhân phía dười còn chưa kịp thích ứng thì trận chiến đã kết thúc. Một trận chiến huyết lệ ngắn ngủi như thế đã để lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng mỗi người. Cừu Hận Huyết cùng Đặng Thất hai người liên thủ không ngờ lại không phải là đối thủ của Quan Tâm, thì hiện tại ai còn dám đối với Thiên Tà Tông ôm lòng hoài nghi
"Cảnh giới! Đây chính là nhất đại cảnh giới "
Minh Tâm chứng kiến sự việc, trong lòng cả kinh. Đều là Thiên đạo tu sĩ, nàng hiểu obiết rộng hơn so với đám thủ lĩnh hắc đạo này
"
Từ nay về sau, hắc đạo lấy Thiên Tà tông vi tôn, ta nguyện ý tôn Quan Tông chủ làm minh chủ hắc đạo"
Cừu Hận Huyết cùng Đặng Thất nhưng thật ra là thống khoái nhận thua, bọn họ không có hai lời trực tiếp tỏ ý thần phục. Có hai người đi đầu, những người còn lại đều sôi nổi bày tỏ thái độ. Quan tâm thấy thế, tất nhiên là vui sướng không thôi. Tối nay, hắc đạo liên minh, đại thế đã thành.
Quyển 13: Thiên đạo chi tranh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.