Thưởng Thức

Chương 82: Khương Niệm là bạn gái của chị




Sau khi gặp mẹ, Khương Niệm lại dẫn Diêu Nhiễm đi Hải Thành chơi thêm hai ngày nữa.
Bởi vì Tiết Doanh và Khương Niệm thường xuyên ở Hải Thành, nên bọn họ cũng khá quen thuộc. Tuy Diêu Nhiễm đã tới đây nhiều lần, nhưng phần lớn đều là đi công tác, chưa bao giờ được vui chơi nhiều.
Diêu Nhiễm hoàn toàn gác lại công việc và nghỉ ngơi hoàn toàn trong hai ngày. Hai người không lên kế hoạch cụ thể mà tay trong tay đi dạo quanh.
Khương Niệm sành ăn, lúc nào cô cũng toát ra sức sống. Đi du lịch cùng cô rất thư giãn và thú vị, tâm trạng cũng vô thức tươi sáng theo. Diêu Nhiễm đã cảm thấy như vậy trước khi họ ở bên nhau, và bây giờ cảm giác này thậm chí còn mạnh mẽ hơn.
Khương Niệm vẫn mang theo sổ ký họa bên mình, đi đường mệt mỏi, cô tìm một chỗ ngồi xuống, lấy cuốn sổ trong túi ra và vẽ, rất nhanh khung cảnh đã được phản chiếu trên mặt giấy.
Có chút nắng vào buổi chiều, nắng mùa đông mang lại cảm giác ấm áp.
Hai người ngồi cạnh nhau tắm nắng. Khương Niệm tập trung vẽ phác họa, còn Diêu Nhiễm thì lặng lẽ ở bên cạnh quan sát, sau đó nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay vuốt ve phần tóc bị rơi quanh tai cô.
Ngón tay cọ vào vành tai, Khương Niệm cảm thấy vừa ngứa ngáy vừa ngọt ngào, cô quay người lại, bắt gặp ánh mắt tập trung của nàng. Hôm nay Diêu Nhiễm không buộc tóc, mái tóc dài nhẹ nhàng bay trong làn gió ấm áp, lười biếng và dịu dàng.
Khương Niệm mỉm cười.
Diêu Nhiễm nhìn thấy, nụ cười trên môi càng đậm.
Im lặng nhìn nhau, nụ cười này không có ý nghĩa cụ thể nhưng lại khiến trái tim người ta rung động.
Khi không có ai ở bên cạnh, Khương Niệm thích ôm Diêu Nhiễm và bí mật hôn nàng, khi thì ở tai, khi thì ở cổ. Nếu Diêu Nhiễm nhìn cô bằng ánh mắt cảnh cáo, cô sẽ hôn thật mạnh vào môi Diêu Nhiễm. Cô không hề sợ hãi, vì dù sao cũng có người chiều chuộng và thích "tính tùy hứng" của cô.
Diêu Nhiễm thực sự rất thích, những chiêu trò nhỏ dễ thương này đã tăng thêm phần ngọt ngào cho chuyến đi chơi. Thỉnh thoảng, nàng không nhịn được, hôn đáp lại Khương Niệm, hai người hôn nhau say đắm ở một góc không ai có thể quấy rầy.
Trước đây nàng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thích một người say đắm đến thế. Nhưng bây giờ nhìn lại, từ lúc gặp nhau, sự nhiệt tình của Khương Niệm đã hấp dẫn nàng, dần dần nàng không khỏi cảm động.
Nhịp điệu khi ở bên nhau rất chậm, nhưng thời gian trôi qua rất nhanh, Khương Niệm không đành lòng kết thúc. Cô biết rằng một khi kỳ nghỉ kết thúc, Diêu Nhiễm sẽ lại bận rộn.
Sau khi trở lại Bắc Lâm, đúng như Khương Niệm dự đoán, Diêu Nhiễm trở lại trạng thái tham công tiếc việc. Nhưng cô lại tương đối rảnh rỗi và không có nhiều khách hàng vào mùa đông, chỉ có một hay hai hình xăm mỗi ngày.
Sau giờ làm việc, sở thích lớn nhất của Khương Niệm là thể thao. Bất kể mùa hè hay mùa đông, cô không bao giờ ngừng đến phòng tập thể dục ba đến bốn lần một tuần, đôi khi vào buổi chiều, đôi khi vào buổi tối, tùy thuộc vào thời gian rảnh rỗi.
Hôm nay, cô kết thúc công việc sớm, Diêu Nhiễm lại phải làm thêm giờ. Vốn định đi tập gym, nhưng Diêu Kỳ đột nhiên gửi cho cô một tin nhắn WeChat và hỏi cô có muốn ăn tối cùng nhau không.
Diêu Kỳ đã liên lạc với Khương Niệm, ngày hôm nay muốn kể về những câu chuyện giật gân, Khương Niệm đã trở thành hình mẫu lý tưởng của cô.
Khương Niệm và Diêu Kỳ có nhiều điểm chung. Họ bằng tuổi nhau và cả hai đều có chút nổi loạn. Tuy nhiên, Diêu Kỳ nhút nhát hơn Khương Niệm một chút. Dù sao thì sự nuôi dạy của gia đình cô quá nghiêm khắc. Không giống như Khương Niệm, dù có làm gì thì Tiết Doanh cũng ủng hộ cô.
Khương Niệm tình cờ có thời gian rảnh rỗi nên buổi tối đi gặp Diêu Kỳ ở quán thịt nướng.
Khương Niệm có thể nhìn ra, tâm tình Diêu Kỳ không tốt, chán nản bĩu môi. Cô không cần đoán cũng biết Diêu Kỳ lại mâu thuẫn với gia đình
Quả nhiên, từ lúc bắt đầu ăn, Diêu Kỳ đã bắt đầu kể lể không ngừng.
Khương Niệm mỗi lần nhìn thấy Diêu Kỳ nói chuyện như pháo nổ đều cảm thấy kỳ lạ. Thật khó có thể tưởng tượng người nói nhiều này lại là em gái ruột của Diêu Nhiễm.
Hai người ăn được nửa tiếng, Khương Niệm nhận được tin nhắn WeChat, cô xem tin nhắn, Diêu tổng lại muốn kiểm tra xem tối nay cô đã ăn cơm chưa. Cô chụp ảnh gửi cho Diêu Nhiễm, và nói với nàng rằng đêm nay Diêu Kỳ đã kéo cô đi ăn thịt nướng.
Diêu Nhiễm đoán Diêu Kỳ chắc chắn sẽ kéo Khương Niệm đi uống rượu, vì vậy nàng đã đề phòng, ngăn cản hai người uống quá nhiều.
Diêu Kỳ vừa uống vừa lẩm bẩm: "Này, tôi tức quá. Bộ làm nhiếp ảnh gia tệ đến thế sao? Tôi chỉ thích thôi..."
"Kệ họ đi, dù sao thì cô cũng đã ra ở riêng rồi." Khương Niệm là một người rất dễ tâm sự và luôn quan tâm đến bạn bè, không chỉ vì Diêu Kỳ là em gái của Diêu Nhiễm.
Diêu Kỳ cau mày nói: "Cô không biết gia đình tôi buồn chán đến thế nào đâu. Ngay cả chị gái tôi cũng không chịu nổi và không muốn quay về."
Khương Niệm trầm mặc, cô có thể cảm giác được, Diêu Nhiễm chưa bao giờ vui vẻ. Diêu Kỳ còn nói rằng Diêu Nhiễm giống như một người được tạc từ một khuôn mẫu hoàn hảo.
"Họ đang cố ép chị gái tôi kết hôn lần nữa, họ đang nghĩ đến việc giới thiệu một người phù hợp..." Diêu Kỳ lẩm bẩm một mình, và cô thở dài, "Ồ. Tôi thực sự lo lắng rằng chị ấy sẽ lại kết hôn với người mà mình không thích..."
Khương Niệm nhìn Diêu Kỳ, mí mắt giật giật. Sau khi hai người quay lại với nhau, cô vẫn chưa thú nhận mối quan hệ của mình và Diêu Nhiễm với Diêu Kỳ. Cô không biết Diêu Nhiễm đã sẵn sàng hay chưa, cảm thấy không nên công khai một cách hấp tấp...
Nghe Diêu Kỳ nói như vậy, Khương Niệm khẽ mỉm cười nói: "Nàng không chịu đâu."
"Tôi không thể nói chắc chắn. Chị ấy dường như không coi trọng mối quan hệ lắm. Chị ấy không quan tâm. Trước đây chị ấy đã từng kết hôn với người mà mình không thích..." Diêu Kỳ tiếp tục.
Khương Niệm trầm mặc một lát.
"Cạn ly." Diêu Kỳ hét lên và chuyển chủ đề, "Chúng ta hãy nói về điều gì đó vui vẻ đi. Tôi đã nghĩ về một hình xăm bông hoa lớn trên cánh tay, sẽ rất ngầu đó."
Khương Niệm nhìn cô: "..."
Diêu Kỳ trò chuyện suốt đêm.
Nửa tiếng sau, Khương Niệm nhìn thấy tin nhắn WeChat của Diêu Nhiễm, nói nàng đã đến đón cô.
Khi Diêu Nhiễm đậu xe và bước vào nhà hàng thịt nướng, nàng thấy Diêu Kỳ đang nói không ngừng, còn Khương Niệm thì tỏ ra bất lực.
Nhìn thấy Diêu Nhiễm đi tới, Diêu Kỳ ngẩng đầu lên, ngơ ngác nói: "Chị, là trùng hợp sao? Chị cũng đi ăn thịt nướng à? Chỉ có một mình chị à?"
Thật đáng lo lắng, Diêu Nhiễm cau mày, nhìn thấy Diêu Kỳ đã uống nhiều rượu.
Khương Niệm nhìn Diêu Nhiễm một cách ngây thơ: "Em không thể ngăn cản cô ấy."
"Khương Niệm, cô nói cho tôi biết, cô thích kiểu người nào vậy? Tôi có rất nhiều bạn bè, tôi cam đoan sẽ tìm được đối tượng mà cô thích." Diêu Kỳ tiếp tục câu chuyện đang dang dở.
"Không cần..."
Khương Niệm lập tức ngắt lời cô.
"Không cần." Diêu Nhiễm lên tiếng gần như cùng lúc với Khương Niệm, nàng nhìn Diêu Kỳ và nói nhỏ: "Em ấy đã có bạn gái rồi."
Diêu Kỳ: "A?"
Diêu Nhiễm không có ý định che giấu, hôm nay họ tình cờ gặp nhau nên nàng thẳng thắn nói với Diêu Kỳ: "Giới thiệu chính thức, Khương Niệm là bạn gái của chị."
Diêu Kỳ nhìn chằm chằm vào Diêu Nhiễm, như thể não cô đột nhiên ngừng hoạt động, cô phát ra âm thanh lớn hơn: "A?"
Khương Niệm mỉm cười khi nghe Diêu Nhiễm thẳng thắn nói.
Diêu Kỳ vẫn còn ngơ ngác, cô lại nhìn Khương Niệm, kinh hãi: "Cô... Cô theo đuổi được chị tôi khi nào?"
Khương Niệm cũng thẳng thắn nói với Diêu Kỳ: "Tôi đã theo đuổi nàng rất lâu rồi."
Diêu Kỳ nghi ngờ nhân sinh, không thể tưởng tượng được rằng chị gái cô lại dễ dàng theo đuổi đến vậy?
Diêu Nhiễm nói với Diêu Kỳ: "Chúng ta đi thôi, chị sẽ đưa em về trước."
Diêu Kỳ còn bàng hoàng, vẫn đang quấy rầy Khương Niệm để hỏi một số chi tiết. Sau đó mới biết rằng hai người họ thực sự đã ở bên nhau một thời gian dài. Khi gặp nhau trong studio, hai người đang xảy ra mâu thuẫn. Cô thật sự ngưỡng mộ khả năng giả vờ của chị gái mình.
Sau khi đưa Diêu Kỳ về nhà, Diêu Nhiễm lái xe quay về con đường quen thuộc, dọc đường Khương Niệm có chút yên tĩnh, nàng tưởng Khương Niệm đã uống nhiều nên hỏi: "Chóng mặt không?"
Khương Niệm lắc đầu, vừa nghĩ tới lời Diêu Kỳ nói với mình buổi tối, trong lòng có chút mất tập trung. Nhưng cô lại cảm thấy mình nhạy cảm, Diêu Nhiễm đã nghiêm túc nói với cô rằng hai người sẽ ở bên nhau tốt đẹp.
Sau khi về nhà, Tứ Mao chạy ra cửa đón như thường lệ. Khương Niệm vuốt đầu của Tứ Mao, cho nó ăn chút quà vặt, cúi đầu trêu chọc nó hồi lâu.
Diêu Nhiễm luôn cảm thấy đêm nay Khương Niệm không nói nhiều, nàng đi về phía Khương Niệm, nhưng Khương Niệm lại không bám lấy nàng như trước nữa. Nàng cũng cúi xuống, trầm ngâm trêu chọc Tứ Mao với Khương Niệm.
"Người em toàn mùi thịt nướng," Khương Niệm đứng thẳng lên nói với nàng, "Em đi tắm trước."
Diêu Nhiễm nhìn vào mắt cô, nhẹ giọng hỏi: "Em giận tôi à?"
Khương Niệm chớp chớp mắt: "Hả?"
"Em không vui vì tôi không có thời gian ở bên em trong khoảng thời gian này sao?" Diêu Nhiễm tiếp tục hỏi. Mấy hôm nay thật khó để nàng được tan làm sớm, nàng phải quay lại với công việc thường ngày của mình. Khương Niệm hận không thể kéo nàng vào phòng tắm.
Khương Niệm ngập ngừng, không biết nên nói thế nào. Những gì Diêu Kỳ nói tối nay với cô, có lẽ vì chưa biết mối quan hệ giữa cô và Diêu Nhiễm.
Lúc này Diêu Nhiễm có tin nhắn mới trên WeChat, nàng nhìn vào thì thấy là của Diêu Kỳ, một chuỗi tin nhắn:
- Ahhhhhhhhhhhhhhh
- Chị ơi, em đáng chết.
- Hình như ban nãy em đã nói sai rồi.
________
Tác giả có điều muốn nói:
Chú chó của chúng ta đau lòng và cần được vợ dỗ dành hahahahaha

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.