Editor: mèomỡ
(http://bjchjpxjnh.wordpress.com/)
Hai người hai nơi, Bạch Nham đằng vân lên Cửu Trọng Thiên, chưởng quầy Ly
đến núi Thiên Ngu. Để tiết kiệm thời gian nàng không sử dụng thuật đạp
vân mà hóa về nguyên hình giương cánh bay đi, làm như vậy nhanh hơn
thuật đạp vân nhiều, chỉ một khắc nàng đã đến trên không núi Thiên Ngu.
Nàng biến trở về hình người đứng ở trên đám mây, liên tiếp kháp mấy pháp quyết, tách mây mù quấn quanh núi Thiên Ngu ra, trực tiếp từ trên trời
nhảy xuống núi.
Thanh Vũ đang ở trong thư các của Tử Hư Nguyên Quân hết sức chuyên chú
đọc sách, trong miệng lẩm bẩm, một bàn tay còn luyện tập kháp pháp quyết như thế nào, hoàn toàn không phát hiện chưởng quầy Ly đã đến. Bạch Bạch cảm giác được pháp lực mạnh mẽ dao động liền lộ ra răng nanh sắc nhọn,
chậm rãi dựa vào bên người Thanh Vũ.
Chưởng quầy Ly đã giải tất cả phong ấn Bạch Nham hạ trên người nàng,
pháp lực không chỉ khôi phục hơn nữa còn có Hỏa Vân Thần Đan dung hợp
với Thiên Ngoại Lưu Hỏa, nay pháp lực của nàng đã khác xa trước kia.
Bạch Bạch tưởng có người xâm nhập, cảm giác được kẻ tới có pháp lực
cường đại đang nghĩ cách đối phó.
“Thanh Vũ,” Bạch Bạch nói,“Lần trước cô nói học trận pháp kết giới có phải không?”
Thanh Vũ nhìn về phía Bạch Bạch gật đầu:“Ừ, đọc trong quyển “Thực Cảnh
Hóa Thuật” kia, ta đã thử rồi, rất thú vị, lần trước ta còn dùng Quy
Viên Trận bắt cá!”
Thanh Vũ nói rất hưng phấn, lần trước lúc nàng nói cho Bạch Bạch, Bạch
Bạch chỉ ngậm cá nàng bắt được đi mà chẳng khen nàng câu nào khiến nàng
cực kỳ không vui, hôm nay Bạch Bạch đột nhiên hỏi, nàng đương nhiên vui
vẻ.
“Vậy bày Quy Viên Trận quanh thư các đi, bên ngoài có người tới, trước
mắt ngăn chặn lại đã.” Bạch Bạch thoạt nhìn có chút khẩn trương, móng
vuốt cùng răng đều lộ ra, chỉ lúc nào đối địch hắn mới có bộ dáng này.
Thanh Vũ ngẩn người, đáp:“Được.”
Bạch Bạch không thể không thừa nhận Thanh Vũ trong đoạn thời gian này,
nàng học pháp thuật rất nhanh, hơn nữa cũng ít cần hắn chỉ điểm. Có đôi
khi thấy nàng học đến phát chán, hắn thậm chí sẽ chơi đùa với nàng một
chút, ví dụ như đấu pháp, dạy nàng cách dùng thuật bắt cá. Chẳng qua
Thanh Vũ đương nhiên sẽ không phải đối thủ của hắn, mà hắn mặc dù biểu
hiện không nóng không lạnh trong lòng lại vui vẻ cũng có chút lo lắng vì nàng. Hắn chưa từng dạy Thanh Vũ pháp thuật nào, vẫn luôn giấu nàng
trong thâm sơn rừng già nuôi nấng, hắn cũng không phụ Phong Hi khẩn cầu
chiếu cố nàng nhiều năm như vậy. Phong Hi nói Thanh Vũ thay thế nàng
sống, nhưng dù sao Thanh Vũ cũng không phải Phong Hi. Thanh Vũ càng
nghiên cứu pháp thuật sẽ dần dần mở ra linh lực của Nữ Oa giấu trong
thân thể nàng. Nếu nàng muốn làm chính mình, lấy thân phận con người
sống, vậy nàng biết về mình càng ít càng tốt, để linh lực của Nữ Oa vĩnh viễn ngủ say thì hơn.
Sau khi Chưởng quầy Ly đưa bọn họ đến núi Thiên Ngu, Bạch Bạch không
ngăn cản Thanh Vũ xem điển tịch của Tử Hư Nguyên Quân, không ngăn cản
nàng tu tập pháp thuật trong đó là vì nàng cần bắt đầu học cách bảo vệ
chính mình. Trải qua chuyện ở núi tuyết Tây Lĩnh, Bạch Bạch rất rõ hoàn
cảnh bây giờ thế nào. Thiên Khê tác loạn tam giới tất có tai hoạ, lấy
mấy trăm năm pháp lực của hắn hiện giờ không đủ để địch nổi Thiên Khê,
nếu đến thời điểm nguy cấp nhất phải dựa vào Thanh Vũ tự cứu chính mình.
Nhưng hắn không ngờ, còn không đến một tháng “Nguy hiểm” đã tìm tới cửa, đúng là cơ hội để hắn kiểm tra đạo hạnh của Thanh Vũ.
Thanh Vũ dùng bộ sách bày ra Quy Viên Trận, chính mình ngồi ở trong trận niệm pháp quyết. Một luồng sáng trắng bao lấy Thanh Vũ, theo pháp quyết Thanh Vũ niệm ra, luồng sáng lan ra cuối cùng bao lấy toàn bộ thư các
hình thành một tầng chắn pháp thuật.
Pháp thuật kết giới về cơ bản là giống nhau, đều ngăn cách trong ngoài
kết giới. Quy Viên Trận thuộc loại trên trung bình cũng không khó học,
hơn nữa muốn khống chế Quy Viên Trận mấu chốt là ở pháp lực của người
thi pháp cao hay thấp. Thanh Vũ có thể đưa toàn bộ thư các vào kết giới
đã làm cho Bạch Bạch vô cùng vừa lòng.
Chưởng quầy Ly thấy trong thư các khởi động kết giới, trong lòng nghi hoặc, kết giới này là Bạch Bạch giăng hay vẫn Thanh Vũ?
Trong núi Thiên Ngu tiên khí dồi dào đối có tác dụng tăng cường pháp
thuật Thanh Vũ sử dụng, nhưng đồng thời lại có tác dụng áp chế và chống
cự chưởng quầy Ly. Vì vậy, chưởng quầy Ly muốn phá Quy Viên Trận cũng
hao phí chút khí lực, nàng bỗng nhiên nghĩ ra một ý.
“Thanh Vũ, Bạch Bạch.” Chưởng quầy Ly đứng ở cửa thư các gọi.
Nghe được giọng chưởng quầy Ly, Thanh Vũ lập tức nhảy dựng lên:“Là chưởng quầy Ly.”
“Đợi chút,” Bạch Bạch nói,“Không được giải kết giới, ta đi ra ngoài nhìn xem trước.”
“Hả?” Thanh Vũ không rõ vì sao phải đề phòng cả chưởng quầy Ly?
Thiên hạ yêu ma vô số, có thể hóa thành hình dạng và giọng nói người khác cũng không ít, Bạch Bạch cẩn thận vậy cũng không sai.
Hắn mở cửa thư các, chưởng quầy Ly đứng ở cửa.
“Sao ngươi lại tới đây?” Hắn nhìn chưởng quầy Ly, khí trên người nàng
không giống trước kia, tuy rằng thay đổi không nhiều lắm nhưng quả thật
không giống.
“Tới tìm hai người thương lượng vài việc.” Chưởng quầy Ly cười cười,“Xem ra pháp lực của Thanh Vũ tiến bộ rất lớn.”
“Khí trên người ngươi thay đổi, ma tính mạnh, ta không tin ngươi.”
Đối mặt với Bạch Bạch thẳng thắn chưởng quầy Ly dở khóc dở cười, khẽ
cười một tiếng:“Ta đứng ở bên ngoài là được. Như vậy sẽ không làm hại
được Thanh Vũ.”
“Nói đi.”
Bạch Bạch dè dặt cẩn thận cùng với bộ dáng bảo hộ Thanh Vũ vạn phần làm
cho lòng chưởng quầy Ly càng thêm một phần an tâm, Thiên Khê muốn lấy
máu Thanh Vũ quả là rất khó khăn.
“Ta và Bạch Nham quyết định liên thủ đối phó với Thiên Khê, muốn dùng Thanh Vũ làm mồi dụ.”
“Không được!” Bạch Bạch quả quyết,“Mặc kệ các ngươi muốn làm cái gì, cũng không được liên lụy Thanh Vũ.”
Chưởng quầy Ly sớm đoán được Bạch Bạch sẽ không dễ dàng đáp ứng, vì thế
nói:“Vậy ngươi muốn để Thanh Vũ trốn ở núi Thiên Ngu cả đời sao? Muốn
cho nàng lo lắng hãi hùng cả đời?”
“Cả đời cũng tốt, tam sinh tam thế cũng tốt, không rời khỏi núi Thiên
Ngu cũng không có gì không tốt, muốn nàng theo các ngươi mạo hiểm nhất
quyết không được!”
“Bởi vì một câu của Phong Hi mà ngươi dùng phương thức cực đoan như vậy bảo vệ Thanh Vũ sao?”
Tiếng nói của Chưởng quầy Ly có thể xuyên qua Quy Viên Trận, Thanh Vũ ở trong thư các có thể nghe thấy rất rõ ràng.
“Câm mồm!” Bạch Bạch không ngờ chưởng quầy Ly lại nói toạc thân thế của Thanh Vũ.
“Ngươi đang lo lắng cái gì? Sợ hãi Thanh Vũ biết Phong Hi, biết ngươi
sao?” Chưởng quầy Ly cười đến giảo hoạt,“Thanh Vũ ở lại núi Thiên Ngu
học đạo pháp, không đến vài năm chính nàng sẽ phát hiện trên người mình
che giấu pháp lực mạnh mẽ, qua vài năm nữa đợi nàng học xong Thức Hồn
Thuật, hoặc có thể bấm tay tính, đương nhiên cũng sẽ phát hiện bí mật
của ngươi. Không cần cả đời, lại càng không cần tam sinh tam thế, nàng
cuối cùng rồi cũng sẽ muốn rời khỏi núi Thiên Ngu đi tìm đáp án nàng
muốn.”
Bạch Bạch lộ ra răng nanh móng vuốt, hiện lên vẻ hung dữ, trong cổ họng gừ gừ gầm nhẹ là cảnh cáo cuối cùng của hắn.
“Ta không có hứng thú với bí mật của ngươi và Thanh Vũ, ta đến chỉ vì
tìm các ngươi giúp đỡ,” Chưởng quầy Ly mỉm cười cười, tiếp tục
nói,“Thiên Khê muốn cởi bỏ phong ấn Ngũ Hành Trận nhất định sẽ đến tìm
Thanh Vũ, lấy đạo hạnh của muốn hắn cởi bỏ kết giới của Tử Hư Nguyên Quân trên núi Thiên Ngu chỉ là vấn đề thời gian. Trước kia ngươi có thể không để Thiên Khê vào mắt, hoặc
mười Thiên Khê cũng không làm gì được ngươi, nhưng nay đã khác xưa, hắn
là dao thớt, các ngươi là cá thịt, đến lúc đó chỉ bị động chịu đánh,
đừng nói đối kháng cùng hắn, cho dù ngươi muốn bảo vệ Thanh Vũ cũng
không đủ sức. Không bằng giúp ta và Bạch Nham, hóa bị động thành chủ
động, chế địch tiên cơ.”
Trong lòng Bạch Bạch hiểu rõ những lời Chưởng quầy Ly là có lý, nhưng dù thế nào hắn cũng không muốn Thanh Vũ bị cuốn vào cuộc chiến. Nàng là
trách nhiệm và vướng bận duy nhất của hắn ở phàm trần, cũng là người duy nhất hắn cần dùng hết toàn lực bảo vệ, hắn sẽ không để bất cứ kẻ nào
thương tổn nàng.
Bạch Bạch yên lặng, suy nghĩ nửa khắc, quyết định nghe kế hoạch của chưởng quầy Ly trước.
“Ngươi nói rõ ràng.”
“Ta muốn dẫn Thiên Khê đến núi Thiên Ngu, trong núi chính khí cuồn cuộn
có thể áp chế ma tính của Thiên Khê, tuy rằng ảnh hưởng sẽ không quá
lớn, nhưng ít ra có thể giúp chúng ta tăng một phần thắng. Bạch Nham đã
đến chỗ Thái Thượng Lão Quân xin Thái Cực Đồ , ta muốn dùng Thái Cực Càn Khôn Trận phong ấn Thiên Khê ở đây.”
Bạch Bạch nhíu mày, hỏi:“Nha đầu ngươi rốt cuộc có lai lịch gì, vì sao biết dùng Thái Cực Càn Khôn Trận?”
Chưởng quầy Ly cười cười, thân phận của nàng đã không còn là bí mật, đợi xong chuyện Thiên Khê nếu nàng và Bạch Nham đều còn sống chắc chắn phải lên Cửu Trọng Thiên để Ngọc đế xử lý. Vì thế nàng xòe bốn cánh, thành
thật trả lời Bạch Bạch:“Cửu Thiên Huyền Nữ là cô cô ta. Chẳng qua mấy
trăm năm rồi ta đã làm không ít chuyện khiến cô cô mất mặt, về phần khúc chiết trong đó tạm gác lại về sau có cơ hội tán gẫu với ngươi sẽ nói
sau.”
“Thái Cực Đồ……” Bạch Bạch nghĩ nghĩ, đại khái đây là phương pháp duy
nhất có thể đối phó Thiên Khê, nhưng “Thái Cực đồ là bảo bối của Lão
Quân, hắn sao có thể cho Bạch Nham mượn?”
“Ha ha, mượn cũng tốt, xin cũng tốt, trộm cũng tốt, ta nghĩ hắn sẽ có cách mang Thái Cực Đồ về.”
“Ngươi thật tin tưởng hắn.”
“Đó là đương nhiên.”
Chưởng quầy Ly nhìn Bạch Bạch, dường như là đang thuyết phục hắn, việc
này thành bại mấu chốt ở Thanh Vũ, nàng phải thuyết phục Bạch Bạch.
“Như vậy ngươi muốn chúng ta làm cái gì?” Bạch Bạch cuối cùng vẫn bị nàng thuyết phục.
“Ta muốn Thanh Vũ mấy ngày tới học một pháp thuật,” Chưởng quầy Ly nhìn
Bạch Bạch, lại dường như là nói với Thanh Vũ,“Trên giá sách dựa vào sổ
thượng phía Bắc ở tầng hai của thư các có một quyển sách là “Thuần
Nguyên Pháp Thuật. Bên trong chỉ có một pháp thuật chính là Thuần Nguyên Hóa Cảnh, ta cần Thanh Vũ trong ba ngày học xong, hơn nữa phải mở rộng
được Thuần Nguyên Hóa Cảnh ra toàn bộ núi Thiên Ngu, sau đó ít nhất
chống đỡ được một ngày.”
Bạch Bạch ngẩn người, Thuần Nguyên Hóa Cảnh là pháp thuật vô cùng vô
cùng cao thâm, chỉ khi hoàn toàn phóng thích nội lực tiềm tàng trong cơ
thể ra, trong thời gian ngắn nhất tiến vào Thuần Nguyên Hóa Cảnh. Pháp
thuật này mạnh ở chỗ không chỉ có thể gợi ra tiềm năng trong thân thể,
mà còn có thể gợi ra Hóa Cảnh trong phạm vi sức mạnh khác. Nếu Hóa Cảnh
của Thanh Vũ có thể bao gồm cả tòa núi Thiên Ngu vậy chính khí trong núi sẽ gia tăng gấp mấy lần. Nhưng pháp thuật này quá mức cao thâm phức
tạp, lại vô cùng khó khống chế. Phạm vi Hóa Cảnh muốn bao hết cả quả
núi, còn phải duy trì một ngày, pháp thuật bậc này một khi phản phệ
Thanh Vũ chắc chắn mất mạng!
“Không được!” Bạch Bạch phản đối.
“Ta muốn thử một lần!” Thanh Vũ đi tới cửa thư các, đưa tay vuốt lông
trên lưng Bạch Bạch,“Bạch Bạch, tin tưởng ta một lần đi, ta có thể làm
được. Chưởng quầy Ly yêu cầu như vậy chứng minh nàng cũng cho rằng ta
làm được.”
Thật ra Thanh Vũ cũng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng
nghe chưởng quầy Ly và Bạch Bạch đối thoại, nàng biết Thiên Khê nhất
định là kẻ địch rất khó đối phó, hơn nữa chưởng quầy Ly và Bạch Nham đều đánh cược bằng mạng sống, bọn họ cần Bạch Bạch và nàng giúp đỡ. Bọn họ
đã từng cứu nàng, đã cứu Bạch Bạch, đã cứu tiểu sư phụ Tòng Tố, bây giờ
chưởng quầy Ly thỉnh cầu nàng như vậy, nàng nhất định sẽ đáp ứng. Cho
tới nay đều là Bạch Bạch bảo vệ nàng, lúc này đây nàng hy vọng nàng có
thể bảo vệ Bạch Bạch, bảo vệ những người khác.