Tiên Hà Phong Bạo

Chương 156: Phản đồ tông môn (2)




Cũng bởi vì chuyện này, cả Phong Vũ Sơn Môn, phóng sơn nửa tháng, Từ Huyền lại mấy đi cơ hội xuống núi, đành phải ở trong lầu các từ từ tu luyện, hoàn thiện đệ thập biến của mình.
Khó khăn lắm mới vượt qua nửa tháng thời gian, tông môn dần dần khôi phục bình thường, Từ Huyền quyết định xuống núi, tìm nơi yên tĩnh, đột phá luyện thể thập trọng.
Lần xuống núi này, Từ Huyền chỉ đi một mình, đầu tiên về nhà ở Dương Mẫu Thôn trước, gặp gỡ cha mẹ.
Muội muội Huệ Lan, không khiến Từ Huyền thất vọng, trong mấy tháng thời gian, không những cố thể thất trọng, mà còn dẫn tới nhập thể, bước vào luyện khí kì.
Cái này đúng là một kinh hỉ đối với Từ Huyền!
Thấy vậy, hắn quyết định đem "Tiên đạo thập tam giải" tu luyện kiếp trước toàn bộ truyền cho muội muội, bộ tiên pháp công pháp này, có thể tu luyện đến cấp độ luyện thần kì, so với tu tiên công pháp bình thường, không biết cao hơn bao nhiêu cấp bậc. Ngoài công pháp, những thứ khác như linh đan, tuyền nhãn linh dịch, Từ Huyễn không chút tiếc rẻ.
- Ca ca lần này trở về, sao đột nhiên mang nhiều thứ vậy?
Từ Huệ Lan trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi nhiều. Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Từ Huyền trong lòng trầm ngâm, mình bây giờ vốn liếng hùng hậu, có thể thoải mái lên trấn mua nhà, để mọi người chuyển lên đó ở.
Tu giới ngày nay, khu vực có linh mạch, phần lớn là bị đại thế lực cảnh nội lũng đoạn, điều kiện linh khí của Bình Hoa Trấn, mặc dù không bằng tiên môn, nhưng cũng gấp đôi Dương Mẫu Thôn.
Những tục sự phức tạp này, Từ Huyền giao hết cho Tống Hằng.
Tống Hằng bây giờ cũng sống ở Dương Mẫu Thôn, một là để nghe Từ Huyền điều khiển, hai là để bảo vệ thân hữu cùng cố thổ.
- Từ tiên sĩ rốt cục cũng trở về, nửa tháng trước có không ít tiên môn đệ tử, đến khu vực gần đây tìm kiếm, lòng người hoang mang, đến chấp pháp thôn trưởng, cũng không dám can thiệp...
Tống Hằng nhìn thấy Từ Huyền, vui mừng khôn xiết, tường thuật lại tình hình gần đây.
- Chỉ là tìm kiếm một tiên môn phản đồ mà thôi, chuyện đó đã qua rồi, không cần lo lắng.
Từ Huyền đương nhiên biết là chuyện gì.
Nửa ngày sau.
Cả nhà Từ Huyền, chuyển lên trên trấn, rất nhiều người trong thông, nhiệt tình đến tiễn, ngưỡng mộ vô cùng.
- Ta nói Từ Chính à, có con trai tài giỏi như vậy, sau này phát đạt, đừng quên những người bạn cũ này.
- Có con trai làm đệ tử tiên môn, đúng là không tầm thường, một ngôi nhà trên trấn, chí ít cũng phải vài vạn linh nguyên tệ, người thường chúng ta cả đời cũng không mua được.
Từ phụ Từ mẫu vui vẻ tự hào, con trai xuất sắc hơn người, cũng khiến cả nhà thoát ly nghèo khó, trở thành cư dân cấp trấn, hưởng thụ điều kiện sinh tồn ưu việt hơn.
Bình Hoa Trấn hoàng cư trên linh mạch, điều kiện linh khí hơn hẳn thôn xóm bình thường, phàm sĩ ở đây, người trưởng thành phần lớn là luyện thể tam tứ trọng, cao hơn người trong thôn xóm, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy bóng dáng tiên sĩ.
Đương nhiên, phàm là khu vực đạt đến cấp trấn, đều là hoành cư trên linh mạch, cố thủ một khu vực linh khí, thực lực tổng hợp đương nhiên không nhỏ.
Theo Từ Huyền biết, trên khu vực trấn cấp, còn có "linh thành", ví dụ Hoàng Long Thành, hoành cư trên linh mạch lớn hơn, điều kiện linh khí tốt hơn trấn, thậm chí hơn cả tiên môn.
Tiên Vũ Tiên Môn, chỉ là một trong nhãng môn phái gần Bình Hóa Trấn, còn "Hoàng Long Thành" thống trị hơn mười trấn quy mô như vậy.
Hoàng Long Thành cách Bình Hoa Trấn ngàn dặm xa xôi, Từ Huyền chưa bao giờ đi qua, chỉ nghe đệ tử tông môn nhắc đến: Nơi đó là trung tâm thương mậu của ba ngàn dặm cảnh nội, các loại tài nguyên tiên giới lưu thông, các loại tu giả cường đại, lúc nào cũng có thể nhìn thấy. Cho dù là đệ tử tiên môn đến đó, cũng phải khiêm tốn hành sự.
Ở Bình Hoa Trấn, Từ Huyền đem một số thiên địa linh dài không dùng đến, ví dụ tử nham tinh khoáng, bán ra ngoài, đổi lấy một lượng lớn linh nguyên tệ.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa, Từ Huyền lại giao mọi chuyện cho Tống Hằng:
- Số linh thạch này, ngươi hãy dùng để mua một ngôi nhà trên trấn, ước định không đổi, mấy loại linh đan ta để lại, cũng đủ để ngươi trong mấy năm đột phá vài trọng.
Tống Hằng nhận linh thạch, trong lòng thầm giật mình, Từ Huyền lần này quay về, chi tiêu xa xỉ, tùy tiện vung tay một cái là mấy vạn linh nguyên tệ, đến mắt cũng không chớp. Theo như hắn biết, cho dù là một số tiên sĩ tu vi bất tục, cũng không có nhiều tiền như vậy.
Từ Huyền không ở lại lâu trên trấn, sau khi xử lý xong một số việc, lập tức đứng dậy rời đi.
- Ca ca đi nhanh như vậy, mình phải cố gắng tu luyện, sau này nhất định đuổi kịp huynh ấy.
Từ Huệ Lan cong môi, có chút bất mãn nói.
Từ Huyền sở dĩ vội vàng rời đi, đương nhiên là trong lòng cấp bách.
"Xích xà quả" lấy được từ trong bí cảnh, không thể để lâu, nếu không linh tính sẽ dần dần khô kiệt.
Thêm nữa, long xà đệ thập biến tự sáng, hoàn toàn đạt đến đại viên mãn, thân thể lột xác, cũng đạt đến một cực hạn, chỉ cần nửa bước, là có thể tấn thăng luyện thể thập trọng, bước vào viễn cổ thể tu đại môn, trở thành tu giả chân chính.
Từ Huyền chạy nhanh về hướng Dương Mẫu Thôn, đi vào trong sơn lâm.
Đột phá luyện thể thập trọng, hắn không dám thực hiện trong tiên môn, mà phải tìm nơi yên tĩnh. Vận chuyển phiêu tự quyết, thân hình Từ Huyền như yến, tiến nhập vào sâu trong sơn lâm.
Đi mãi đi mãi, đến rìa một vách núi, Từ Huyền đột nhiên dừng lại.
Vách núi này, Từ Huyền thập phần quen thuộc, thậm chí không thể nào quên.
Bốn năm tháng trước, cũng chính tại nơi này, hắn bị Từ Đại Hổ đánh rơi xuống vực, sinh tử nhất tuyến đột phá, miễn cưỡng giữ được tính mạng.
Đến hôm nay, với thực lực Từ Huyền, cho dù là một trăm Từ Đại Hổ, cũng không làm gì nổi hắn.
Quay lại chốn cũ, Từ Huyền có chút bồi hồi, nhắm mắt, đứng bên vách núi, đón nhận từng tia gió lạnh, nghĩ lại nhân sinh chuyển biến trong mấy tháng ngắn ngủi vừa rồi, giật mình như mộng...
Vụt!
Đột nhiên, chân hắn vận lực, trực tiếp nhảy xuống vực thẳm trăm trượng kia, thân thể như một con chim lớn, rơi xuống dưới.
Khoảnh khắc thân thể rơi xuống, tứ chi Từ Huyền đạp vào không trung, tinh khí huyết trong cơ thể sôi trào, xông ra bên ngoài cơ thể, sản sinh một luồng khí tức cường đại, cùng thiên địa bên ngoài, hình thành liên hệ kì diệu.
Hô!
Thân thể hắn dường như biến nhẹ, như một con chim lớn, mượn lực bốc mình trong không trung, chân thỉnh thoảng đạp lên vách núi, nhìn giống như đang trải qua thời khắc sinh tử, kì thực là đang thư giãn tùy ý bay liệng.
Mấy tức sau.
Bành!
Thân hình Từ Huyền uốn lượn như linh xà, co rúc mền mại trên bùn, tạo thành một cái hố lớn, khí huyết quay cuồng, không có gì đáng lo ngại.
- Luyện thể thập trọng... chính là chỗ này.
Từ Huyền hít một hơi thật sâu, điều tiết khí huyết trong người, còn liếc nhìn hàn đàm phía xa.
Từ Huyền lần thứ hai đến hạp cốc này, lần trước là bị Từ Đại Hổ từ trên vách núi bên cạnh đánh rơi xuống, tuyệt cảnh phùng sinh, càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh.
Lần này, hắn chỉ động từ trên vách núi lướt xuống, tâm cảnh và thể ngộ khác hoàn toàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.