Thanh âm đến từ trong bóng tối, mang theo một loại thái độ giống như trò chơi nhân sinh, phảng phất hưng suy vinh nhục Đông Phương gia, cùng hắn không chút quan hệ.
Hoặc là hắn đã triệt để thất vọng đối với Đông Phương gia rồi.
Trong lúc nhất thời, Côn Vân tu giới nổi lên sóng lớn, phảng phất tất cả mọi người đang tụ lực, chuẩn bị cho một hồi phong bạo trước nay chưa có!
Rốt cục sau bốn năm tháng sau, một hồi kinh biến phá vỡ bình yên của Côn Vân tu giới.
- Bẩm báo Đông Phương đại nhân, đại sự không tốt, cửu khung trọng thành bị Trương Thiên Minh công chiếm!
Một tin tức kinh người, rơi vào tai vương đô, cũng truyền đến Đông Phương gia.
- Cái gì? Làm sao có thể nhanh như vậy!
Đông Phương gia trên dưới đều khiếp sợ oanh động.
Một hai năm gần đây, Trương Thiên Minh một mực củng cố thế lực, căn bản không có động tác.
Đường đường một tòa trọng thành, làm sao có thể bị công chiếm nhanh như vậy, nếu như không sử dụng đại quân hơn vạn tu giả, hơn nữa có lão quái Nguyên Đan tham dự, rất ít khả năng thực hiện được.
Hơn nữa trọng thành cùng quốc đô tầm đó, có Truyền Tống Trận bí mật, một lần đưa tới một hai cái Nguyên Đan trợ giúp cũng không là vấn đề, trừ phi Trương Thiên Minh có thể ở trong vòng một canh giờ, công chiếm cửu khung trọng thành.
Nhưng điều này có thể sao?
- Hồi báo các vị đại nhân! Trương Thiên Minh chỉ phái mấy trăm tu giả tinh nhuệ, liền thông suốt đánh vào cửu khung trọng thành, cơ hồ không gặp bất cứ lực cản nào, toàn bộ quá trình không đến nửa canh giờ!
Người báo tin kia kinh hồn chưa định mà nói, hiển nhiên bản thân hắn cũng không thể tin được sự thật này.
Trương Thiên Minh lôi đình chi tốc, chấn kinh thế nhân, chưa đến nửa canh giờ, đã công chiếm một phương trọng thành.
Cao tầng Đông Phương gia nhất thời choáng váng rồi, hoàn toàn không thể tin được.
Để khẳng định sự tình, Đông Phương gia lúc này phái người tìm hiểu tình huống.
Đại trưởng lão Đông Phương Quân càng là tự thân xuất mã, hắn nguyên vốn định Truyền Tống Trận thông qua quốc đô, trực tiếp tiến về Cửu Khung trọng thành. Nhưng Cửu Khung trọng thành bên kia hiển nhiên có chỗ động tác, một mặt đóng cửa Truyền Tống Trận khác, ngăn cách truyền tống tới quốc đô.
Đông Phương Quân sắc mặt âm trầm, buộc phải cùng mấy vị trưởng lão khác lần lượt bay đi vạn dặm bên ngoài Cửu Khung trọng thành.
Cùng thời khắc đó, trong Cửu Khung trọng thành.
- Sở Đông, thật không nghĩ tới chúng ta có thể dễ dàng nắm được Cửu Khung trọng thành như thế, quả thực không cần tốn nhiều sức!
Trương Phong đứng trên cổng thành, bao quát trọng thành phía dưới, vẻ mặt cảm khái kinh thán!
Hắn nhớ mang máng tình hình lúc đánh Cửu Khung trọng thành, chỉ xuất động mấy trăm tu giả tinh nhuệ, trước khi Trương Thiên Minh đánh trọng thành, mấy thế lực lớn trong thành đã hỗn chiến cùng một chỗ, thế lực Đông Phương gia cơ hồ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Trong thành, cường giả mấy cổ thế lực sớm đã nội ứng ngoại hợp, mở cửa thành ra, "Nghênh đón" tu giả tinh nhuệ của Trương Thiên Minh tiến vào, một đường tiến quân thần tốc, rất thông thuận.
- Hết thảy đều trong dự liệu, hơn nữa còn càng thuận lợi hơn. Đúng lúc trong trọng thành không có lão quái Nguyên Đan tọa trấn, dù cho có một hai vị, chỉ sợ cũng khó có thể xoay chuyển được. Lần này chúng ta xuất động đều là tinh nhuệ, vận dụng gần nửa cường giả đan đạo trong liên minh, càng có minh chủ đại triển thần uy, một mình một hơi chém giết năm sáu cường giả đan đạo Đông Phương gia, có thể nói đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nghĩ đến bảo tọa Côn Vân đệ nhất nhân kia cũng nên đổi chủ rồi!
Sở Đông trên mặt vui vẻ, ánh mắt có chút đảo qua Từ Huyền bên cạnh.
Bọn người Trương Phong đều đồng ý, trải qua một hai năm tu luyện cùng tham ngộ, tu vi Từ Huyền đột phá, thực lực đại trướng, lần này ra có thể thấy được một mảng.
Lần này tiến công chớp nhoáng, cao tầng Trương Thiên Minh cơ hồ dốc toàn bộ lực lượng, tăng thêm xu thế nội ứng ngoại hợp, một lần hành động tiêu diệt cao tầng Đông Phương gia trong Cửu Khung trọng thành, thành công nắm giữ một phương trọng thành.
Thời điểm mọi người ở Cửu Khung trọng thành nói chuyện phiếm, một đạo âm thanh phá không kinh tâm từ xa phóng tới!
Chợt, một cổ khí tức uy áp bàng bạc vô tận bức đến trên trọng thành, khiến rất nhiều cường giả đan đạo tâm thần rung động.
Chỉ thấy một người cao lớn, hắc sắc thân ảnh tử hắc sắc như Ma Thần, phiêu phù trước Cửu Khung trọng thành, tử sắc hắc khí cuồn cuộn, nhuộm đen bầu trời!
- Đông Phương Quân! Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Nguyên một ít thế lực cao tầng trong Cửu Khung trọng thành lộ ra một tia bất an kinh hoàng.
Cho dù Đông Phương Quân tại Côn Vân tu giới hôm nay, uy danh rớt xuống ngàn trượng, nhưng dư uy Côn Vân đệ nhất nhân vẫn còn.
Ánh mắt Đông Phương Quân lạnh lùng như đao phong, định dạng tại cờ xí Trương Thiên Minh trên trọng thành, chứng kiến chúng tu giả Trương Thiên Minh, sắc mặt trầm xuống, âm tinh biến ảo.
Sự thật bày ở trước mắt, cho dù tất cả hoài nghi không tin, cũng phải tiếp nhận.
- Ha ha, Đông Phương Quân, ngươi muộn một bước a!
Vũ phiến trong tay Sở Đông nhẹ nhàng huy động, trên người phát ra một cổ lực lượng vô hình vô chất, dù đối diện Côn Vân đệ nhất nhân đều chuyện trò vui vẻ.
Một hai năm qua, Trương Thiên Minh tuy rằng án binh bất động, nhưng Sở Đông một mực ở trong tối điều khiển, làm tan rã nội bộ Đông Phương gia.
- Một đám tiểu bối, đừng vội càn rỡ, trọng thành mất đi, Đông Phương gia ta cuối cùng cũng sẽ đoạt lại...
Đông Phương Quân hổn hển, trong thanh âm phát ra hàn ý thấu xương tủy.
Vèo!
Trong Cửu Khung trọng thành, bay ra một đạo thân ảnh phiếm kim thấu hồng cao ngất, trong thể phách tản mát ra một cổ lực trường vô hình, làm cho huyết mạch trong linh hồn ngàn vạn sinh linh không tự chủ mà sợ run.
Đông Phương Quân chợt cảm thấy thân thể trầm xuống, cảm nhận được một cổ áp lực không nhỏ.
Người đến chính là Từ Huyền, uy năng khí tức trong thể phách hắn phát ra, không chút nào giữ lại, khiến cho Côn Vân đệ nhất nhân Đông Phương Quân cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có!
- Đông Phương Quân! Ngươi tới thật tốt, dám cùng ta chiến một trận hay không?
Từ Huyền một tay nắm chặt, Phương Thiên Họa Kích ám kim sắc bá đạo dữ tợn, phiêu đứng giữa không trung, nổi lên một lôi hồ lam sắc.
Đông Phương Quân quân tâm phát lạnh, không nghĩ tới trong một năm ngắn ngủn, Từ Huyền lại đột phá, tấn thăng đến Ngưng Đan hậu kỳ, thực lực chỉ sợ cũng tùy theo mà đại trướng!
Đang trong lưỡng lự, Từ Huyền khỏi giải thích, lập tức phát động công kích. Phương Thiên Họa Kích trong tay chấn động hư không, phát ra một mảnh lôi vân lam sắc, khí tức hủy diệt tràn ra, bên trong càng tràn ngập một cổ uy năng Viêm Hỏa chí cương chí dương, cả hai đan vào, hình thành một mảnh Lôi Hỏa đáng sợ, kinh hồn động phách!
Thời điểm quanh Lôi Hỏa kia hiện lên hình xoán ốc bay thẳng đến hắn, Đông Phương Quân lại xoay mình, cảm giác một cổ áp bách trầm trọng mà khiếp sợ: Từ Huyền này đến cùng nắm giữ bao nhiêu lực lượng thuộc tính?
Vô luận là Viêm Hỏa hay Lôi Lực đều là lực lượng lực phá hoại cường đại trong thiên địa!
Viêm lực tinh thuần đến từ "Hỏa Chi Tâm'' trong cơ thể Từ Huyền. Lôi vân lam sắc kia đến từ Phương Thiên Họa Kích, đây là sau khi dung nhập lôi dị thạch, sinh ra lực lượng thuộc tính.