Khí tức của nam tử này làm cho Đoạn Trưởng Lão cùng Bàng Trưởng Lão động dung, liếc nhìn nhau: Kim Đan Đại viên mãn!
Nhưng mà chính thức hấp dẫn ánh mắt mấy người thì là một bóng hình xinh đẹp mông lung không rõ của một tiên tử.
Nàng kia quanh quẩn một tràng hơi nước trắng mịt mờ của sương mù, chỉ đứng nơi đó mà có một loại ý cảnh như không linh hóa vũ, phảng phất một phương mưa bụi thế giới, làm cho hoàn cảnh chung quanh lập tức trở nên tươi đẹp, trong sáng.
Bàng Trưởng Lão cùng Đoạn Trưởng Lão đều thấy không rõ dung nhan của nàng.
Sương trắng mờ mịt chỉ có thể nhìn thấy một hoa văn trang sức hình dáng vô cùng hoàn mỹ.
Nàng kia giống như Tiên Tử trên trời giáng xuống, da thịt óng ánh giống như tuyết ngọc, chỉ là một cái hình dáng như ẩn như hiện đã làm cho không biết bao người mơ màng cùng mơ ước.
Tiên tử phiêu miểu không nhiễm khói bụi trần gian bỗng nhiên làm cho Tam đại trưởng lão Thánh Cảnh, ánh mắt có chút thất thần.
Đối phương giơ tay nhấc chân, đều là tuân theo một loại huyền diệu tự nhiên dung nhập thiên địa đại đạo, đây là một loại rung động tâm linh mông lung tự nhiên.
Cho dù là Tử Sương đại nhân tu vi thâm bất khả trắc cũng mất phương hướng trong lúc ngắn ngủi.
Tử Sương đại nhân, tuy là nam tử, lại tuấn mỹ siêu phàm, tư thái dung mạo, cũng có thể để cho mỹ nữ thế gian ảm đạm vô quang.
Nhưng mà Tiên Tử trước mặt không nhiễm khói bụi trần gian kia thì thật sự là lộ ra vẻ tự ti mặc cảm.
- Tiểu nữ tử Liễu Vũ Yên đến từ Huyễn Nguyệt giới bên trong Thập Phương Ngoại Giới Vực sơ lâm quý cảnh, mong rằng mấy vị chiếu cố.
Âm thanh nhu hòa như mây của tự nhiên từ trong miệng của tiên tử kia truyền đến.
- Liễu Vũ Yên?
Ba vị trưởng lão nhìn nhau một cái, lập tức nhớ kỹ cái tên này.
Về phần Bất Hủ Kim Đan bên cạnh Liễu tiên tử thần sắc khiêm tốn, nhìn hình như là một thủ hạ, cũng không có tự giới thiệu.
- Thì ra là Liễu tiên tử, nhị vị có thể ghé thăm nơi này thì chính là phúc khí của Thiên Đô Thánh Cảnh ta.
Tử Sương đại nhân vẻ mặt khách khí, mang theo hai vị Giới Ngoại khách quý, hướng Nhị Động Thiên tiến đến.
- Vũ Yên lần này tới quý cảnh, là vì một chuyện trọng yếu, có khả năng liên quan tới và an nguy toàn bộ Tiểu Ngư Giới. Hy vọng có thể cùng Thánh chủ cảnh hiệp đàm.
Trong ánh trăng mờ Liễu tiên tử lộ ra vẻ mỉm cười.
- Được!
Tử Sương đại nhân nhìn Liễu tiên tử sau nửa ngày, dùng thần thức Nguyên Thần Đại Đạo của hắn lại nhìn không thấu tầng sương mù kia.
Nữ tử tuyệt mỹ siêu phàm này phảng phất như vĩnh viễn muốn đặt mình vào trong bí ẩn, làm cho người ta muốn ngừng mà không được, nhịn không được muốn đi tìm tòi nghiên cứu.
...
Phiêu Miểu Viên, Lăng Phương Viên.
Từ Huyền đang tĩnh tu bên trong, quyết định sắp tới đi Tinh Vẫn Cổ Tích một chuyến.
Nhưng chẳng biết tại sao, trong cơ thể của hắn Nguyệt Quang Bí Châu nhẹ nhàng rung rung, dường như tại cảnh báo.
Một cỗ cảm giác nguy cơ, dần dần áp bách mà đến.
- Đây là xảy ra chuyện gì?
Từ Huyền tâm thần bất an, khó có thể tu luyện.
Hắn lập tức thúc dục Mộng Hồi Nghịch Mệnh đại pháp, tâm thần dung nhập Nguyệt Quang Bí Châu.
Loại cảm giác nguy cơ không hiểu thấu này thậm chí thông qua Mộng Hồi Đại Pháp, rót vào Ký Ức Tinh Hải.
Ồ!
Tàn hồn kiếp trước, hơi có vẻ kinh ngạc.
- Chẳng lẽ là bởi vì ta trước đó sử dụng Nguyệt Quang Bí Châu?
Trên mặt Từ Huyền hơi kinh nghi.
Hơn nữa, hắn cảm giác nguy cơ càng ngày càng gần.
- Để ta xem cho, nhưng thiết yếu thi triển một loại bí thuật, tiêu hao một ít linh hồn tài liệu.
Tàn hồn kiếp trước dứt lời, đột nhiên nhắm mắt lại.
Tiếp theo trong một sát na, một đám ba động kỳ dị không thể nắm lấy từ ở bên trong Lăng Phương Viên lướt đi, bao phủ toàn bộ Phiêu Miểu Viên.
- Giới Ngoại cường giả!
Tàn hồn kiếp trước giật mình mà nói.
- Giới Ngoại cường giả, ở nơi nào?
Thân thể Từ Huyền không hiểu rùng mình một cái.
Hẳn là suy đoán của mình là thật.
Hô vù!
Tàn hồn kiếp trước đột nhiên khoát tay, trên hư không đỉnh đầu hai người hiện ra một cái mặt kính tinh quang.
Tinh quang trong mặt gương, hiện ra một đoạn hình ảnh.
Trong tấm hình có một tràng tử sắc quang vụ dung nhập hư không.
Hình ảnh một mấy gần hơn, Từ Huyền thấy được thân ảnh cường giả Thánh Cảnh Đoạn Trưởng Lão, Bàng Trưởng Lão.
Trừ đó ra, còn có một nam một nữ khí tức lạ lẫm.
Trong đó nàng kia quanh quẩn một tầng trong sương mù, mông lung hoàn mỹ, thanh nhã như tiên, phiêu nhiên tuyệt trần, linh vận tiên khí bực nầy siêu việt bất luận nữ tử nào trên thế gian.
- Quả nhiên là Giới Ngoại cường giả!
Từ Huyền có chút cắn răng.
Nguyệt Quang Bí Châu cảnh báo cảm giác nguy cơ, khẳng định cùng hai người kia có quan hệ. T.r.u.y.ệtrumtruyen.vn
- Hai người Giới Ngoại cường giả này đều không đơn giản ah, đặc biệt là nàng kia, tại giai đoạn này mà ta đều không thể đơn giản nhìn trộm hư thật.
Tàn hồn kiếp trước mặt sắc mặt ngưng trọng.
Từ Huyền biết rõ, tàn hồn kiếp trước có khả năng bày ra năng lực cùng cảnh giới cấp độ của mình có quan hệ.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Từ Huyền nhướng mày, trong lòng chột dạ.
Hai cái Giới Ngoại cường giả, thực lực thấp nhất đều Kim Đan Đại viên mãn, thực lực chỉ ở phía trên Đoạn Trưởng Lão, Bàng Trưởng Lão.
Mà nữ tử thần bí, càng thêm là thâm bất khả trắc.
- Yên tâm, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể ngươi bản thân thần bí khó lường, ẩn nấp sâu đậm, chỉ cần không dễ dàng sử dụng cũng không có vấn đề lớn. Vì dùng phòng ngừa vạn nhất, ta lại thi triển một loại linh hồn bí thuật, giúp ngươi che dấu một chút.
Tàn hồn kiếp trước tựa hồ cũng cảm thấy được chuyện nghiêm trọng, hắn khoanh chân mà ngồi, thúc dục bí thuật.
Từ Huyền chỉ cảm thấy từng sợi tinh thần quang điểm tối tăm lu mờ tan ra vào ở chỗ sâu trong của thể nội, đồng thời cũng bao phủ toàn thân.
Điều này tương đương với có song trọng yểm hộ, trong lòng Từ Huyền an tâm một chút.
Sau đó mấy ngày, cảm giác nguy cơ của Từ Huyền dần dần trở thành nhạt, nhưng vẫn không dám đơn giản đi ra.
- Nắm chặt thời gian tu luyện, chỉ cần có đủ thực lực, cho dù đối mặt Giới Ngoại cường giả, ta cũng không sợ hãi.
Từ Huyền lại bắt đầu tĩnh tu tìm hiểu.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Thoáng chớp mắt, đã qua hơn nửa năm, tu vi thần thông của Từ Huyền đều có chỗ tinh tiến.
Một ngày này.
Từ Huyền quyết định đi ra tìm kiếm tin tức, ít nhất cũng phải đi Tinh Vẫn Cổ Tích thử thời vận.
Kết quả, hắn ngạc nhiên phát hiện, trong phủ đệ lâm viên kề bên này lại nhiều ra mấy người.
- Từ Huyền, chúng ta lại gặp mặt...
Một người thanh niên mặc áo đen khí tức âm lãnh đứng tại phía trước cách đó không xa.
Tà Ương?
Từ Huyền hơi có vẻ kinh ngạc, theo hắn đang biết, Tà Ương bị phân phối đến tầng ngoài của Thánh Cảnh, rõ ràng nhanh như vậy đã được vào đây.
Đúng lúc này. Trong một cái phủ đệ lâm viên phụ cận nhẹ nhàng đi ra một vị Tiên Tử quanh quẩn sương mù, bên cạnh còn có một vị Bất Hủ Kim Đan mặc ngũ sắc quang khải.
- Nàng cũng ở phụ cận nơi này!
Tâm thần Từ Huyền lập tức nhảy dựng.
Hơn nửa năm này, Từ Huyền một mực co đầu rút cổ tại trong phủ đệ tu luyện, không dám đơn giản đi ra, chính là vì tránh liên hệ cùng Giới Ngoại cường giả.
Nhưng nào có thể đoán được, hắn càng sợ cái gì, sẽ tới cái đó.
Hai vị Giới Ngoại cường giả này được an bài tại phụ cận lâm viên phủ đệ của Từ Huyền.
- Chẳng lẽ Giới Ngoại cường giả đã tìm được một ít dấu vết gì đó để lại?
Trong lòng Từ Huyền xiết chặt.
Hắn không dám dùng ánh mắt nhìn thẳng, vẻn vẹn dùng dư quang khóe mắt dò xét hai vị Giới Ngoại cường giả này.
Trong đó nam tử mặc ngũ sắc quang khải thân hình uy vũ cao lớn, khí tức Bất Hủ Kim Đan ẩn ẩn áp bách hư không chung quanh.
Khí tức của người này cho dù Bất Hủ Kim Đan bình thường cũng phải run sợ.
Mà vị nữ tử thần bí kia phiêu nhiên tuyệt trần, thanh nhã như tiên, quanh quẩn một tầng bạch mênh mông sương mù, hình dáng tuyệt mỹ như ẩn như hiện, giống như Tiên Tử hoàn mỹ trong mộng ảo.
Tâm thần Từ Huyền run lên, rung động một cách không hiểu.
Sinh thời chưa bao giờ thấy qua loại mỹ nữ không ăn nhân gian khói lửa.
Không sơn hóa vũ, liễu nhiên như yên.
Tiên tử kia đứng tại chỗ phảng phất hóa thành tiên cảnh không sơn vũ vụ khiến cho phàm thế lộ ra vẻ dơ bẩn không chịu nổi không xứng với sự hiện hữu của nàng.
Cho dù lấy mắt thường Từ Huyền có thể nhìn cũng chỉ mông lung không rõ hình dáng, khí tức của nàng bao hàm hấp dẫn.
Nếu không có Nguyệt Quang Bí Châu cảnh báo, Từ Huyền thật sự khó mà tin được, đối phương là Giới Ngoại cường giả mang đến cho mình nguy cơ.
- Không thể phớt lờ, cho dù nàng hoàn mỹ, cũng là địch nhân của ngươi!
Trong đầu vang lên thanh âm của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền hít sâu một hơi, ổn định nỗi lòng.
Mà sau một khắc, lòng hắn lại nhảy dựng lên.
Bởi vì Giới Ngoại Tiên Tử đang hướng phương này bay tới.
Đối mặt loại tình huống này, Từ Huyền tự nhiên không thể nhanh chân bỏ chạy, khẳng định như vậy sẽ khiến đối phương tỏ lòng nghi ngờ.
Hắn chỉ đành bất động thanh sắc, đồng thời tâm thần cũng khó có thể chống cự Giới Ngoại Tiên Tử.
- Bái kiến Liễu tiên tử.
Tà Ương kiên trì đi tới chào hỏi hai vị Giới Ngoại cường giả trước mặt đang đi tới.
Hắn cảm giác trong đầu mình họ là một tồn tại rất đáng sợ, giờ phút này bộ dạng của hắn có chút bất an.
Liễu tiên tử?
Từ Huyền khẽ giật mình, nghĩ thầm Tà Ương tới một thời gian ngắn, không ngờ lại nhận thức đối phương.
Liễu tiên tử trôi nổi giữa không trung, trong sương mù mông lung hơi lộ ra một tia tươi cười, giống như mưa bụi bên trong ánh bình minh, một cái nhăn mày một nụ cười đều dung nhập thiên địa tự nhiên.
Dùng Tà Ương âm tàn độc ác bực này đều có chút thất thần, suýt nữa khó có thể tự kềm chế.
Đúng lúc này Từ Huyền rõ ràng cảm giác ánh mắt của Liễu tiên tử nhìn về phía hai người chính mình.
Đó là một đôi mắt thấm nhuần linh hồn âm ty và trần gian, nếu nhìn kĩ có thể cảm giác hai điểm tinh sương sáng sớm, tiên tử như trong tiên cảnh ôn nhu thanh nhã trong tiên cảnh.
Lúc đối mắt, tâm thần Từ Huyền khó có thể tự kềm chế.
Cùng mỹ mâu đó đối mắt trong một sát na, Từ Huyền cùng Tà Ương đều phảng phất như lâm vào thắng cảnh điểu ngữ hoa hương.
Từ Huyền cảm giác tâm thần không bị khống chế, lâm vào ý cảnh đối phương.
Đặc biệt là cặp mắt u nhã kia, khi ngưng tụ nhìn thì khiến trong linh hồn Từ Huyền sinh ra một tia cảm ứng không hiểu.
Tiếp theo trong một sát na dị biến tỏa ra.
Oanh ~
Ở chỗ sâu trong linh hồn một tiếng nổ mạnh cơ hồ khiến Từ Huyền chỉ cảm thấy muốn ngất đi.
Cùng lúc đó.
Ở bên trong Ký Ức Tinh Hải vô số tinh thể ảm đạm không ngừng lắc lư.
Từ Huyền cảm giác tinh thần của mình, một sát na bị Ký Ức Tinh Hải thu hút.
Ầm ầm...
Ký Ức Tinh Hải chấn động y hệt phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển)
Từ Huyền cảm giác vô số ký ức toái phiến hỗn loạn đang không ngừng va chạm xoay tròn.
- ah!
Một cỗ đau nhức kịch liệt nguồn gốc từ linh hồn để cho Từ Huyền sống không bằng chết, ôm đầu ở bên trong Tinh Hải lăn qua lăn lại.
Trong quá trình vô cùng vô cùng cặp mỹ mâu kia trong đầu hắn không hề biến mất.
- Cặp mắt kia...
Từ Huyền đau đến tê tâm liệt phế, trong đầu lại hiển hiện càng nhiều nữa ký ức hình ảnh.
Trong tấm hình Ký ức trong tấm hình: một thiếu niên tiến vào tiên môn. Khổ tu Long Xà Cửu biến, cùng thích Lê sư muội, cùng một chỗ tu luyện, cùng một chỗ lịch lãm rèn luyện, cùng một chỗ liếc mắt đưa tình...
Một đoạn ký ức Lạc ấn tình cảm quen thuộc mà lạ lẫm tại Tinh Hải của Từ Huyền.
Có lẽ dùng hai chữ "Khôi phục" mà hình dung càng thêm thỏa đáng.
- Lê sư muội...
Trong đầu Từ Huyền hiển hiện bóng hình xinh đẹp thanh nhã như của Lê sư muội kiếp trước, con ngươi không linh không màng danh lợi dần dần trọng điệp cùng mỹ mâu của Liễu tiên tử.
Đôi mắt đồng dạng có cùng một nét đẹp, lại cùng là một người.
Nhưng mà say mê hấp dẫn thẩm thấu đến ở chỗ sâu trong linh hồn lại vô cùng phù hợp như thế.
Ầm ầm --
Trong Ký Ức Tinh Hải trời đất quay cuồng, tàn hồn kiếp trước phát ra một tiếng đau nhức kịch liệt tê tâm liệt phế.
- Làm sao có thể, thậm chí có chuyện trùng hợp như vậy. Chẳng lẽ đây là nhân quả Luân Hồi kiếp trước thôi động...
Tàn hồn kiếp trước kinh hô gào thét.
Đầu nguồn bạo động Ký Ức Tinh Hải đến từ Từ Huyền.
Hắn thừa nhận một đoạn tình cảm kinh nghiệm khắc cốt minh tâm, từng hình ảnh, từng cảm xúc, từng thống khổ hoặc thương tâm cũng như thân sinh kinh nghiệm xuất hiện...
Khi hắn dần dần dung nhập đoạn cảm tình này thì thần sắc trở nên phức tạp, trên người ẩn ẩn toát ra một tia tang thương.
- Lê sư muội... Chẳng lẽ nàng này là Lê sư muội chuyển thế?
Từ Huyền rốt cục hoảng hốt nói.
Kiếp trước đoạn tình cảm kinh nghiệm xuyên qua Luân Hồi triệt để khôi phục lại.
Ký Ức Tinh Hải, rốt cục khôi phục bình yên như cũ.
- Không có sai, ngươi cảm ứng nguồn gốc từ linh hồn rung chuyển toàn bộ Ký Ức Tinh Hải.
Tàn hồn kiếp trước thở dài một hơi.
Từ Huyền cảm giác tinh thần của mình, lại nhanh chóng trở lại thân thể.
Đúng lúc này.
- Từ Huyền, vị này chính là khách quý của Thánh Cảnh, Liễu tiên tử.
Thanh âm của Tà Ương nhìn có chút hả hê truyền đến.
Không xong!
Từ Huyền "Thanh tỉnh " xong, phát hiện mình chính gắt gao nhìn chằm chằm vào Liễu tiên tử, bộ dáng vẻ mặt "Si mê " không thể tự kềm chế.
Trên thực tế, thời gian hắn tại ở bên trong Ký Ức Tinh Hải nhìn như dài dằng dặc, kì thực chỉ có hai ba nhịp thở công phu.
Nhưng hai ba nhịp thở công phu này trong mắt cường giả, đủ để quyết định sinh tử vài chục lần.
Nói cách khác, Từ Huyền "Si mê " nhìn chằm chằm vào Liễu tiên tử như thế đã chết vài chục lần.
Đây quả thực là bị chơi khăm rồi!
Cũng may kề bên này chỉ có mấy người.
Mà Liễu tiên tử khí độ bất phàm, mỹ mâu từ trên người Từ Huyền có chút dừng lại một cái chớp mắt, không có để ở trong lòng, thêm nữa...là nhìn chăm chú Tà Ương.
Hiển nhiên, trong nháy mắt nhìn Tà Ương cùng Từ Huyền. Liễu tiên tử càng cảm thấy hứng thú chính là Tà Ương.