Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 594: Uy lực linh hồn Hợp thể (thượng)




Trương Hằng nâng một khối lớn vẫn Đồng Bạch Tinh lơ lửng trên bàn tay. khống chế hàn khí kinh người của nó. trong lòng không khỏi thầm nhủ:
"Đây mà nhiều sao? Hình như ta mới lấy ra một phần ba..."
- Thật tốt quá... Không ngờ vị tiểu hữu này có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu vẫn Đồng Bạch Tinh của ta. Thế này vậy. bản trưởng lão chỉ cần một nửa khối vẫn Đống Bạch Tinh này, không biết ý tiểu hữu thế nào? Có yêu cầu gì cứ nói ra.
Dịch trưởng lão có vẻ kích động, nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường, sắc mặt tự tin nói với Trương Hằng.
- ồ? Ngài chỉ cần một nửa?
Trương Hằng khẽ kinh ngạc.
Theo ý nghĩ của hẳn. cầm toàn bộ khối vẫn Đống Bạch Tinh này giao dịch cho Dịch trưởng lão này, mình sẽ kiếm được càng nhiều Pháp bảo thông linh hơn, chẳng phải tuyệt điệu hay sao?
- Ta thấy trong người tiểu hữu còn lưu lại một chút khí tức của vẫn Đống Bạch Tinh, xem ra đang dùng vật này tăng lên công lực. Đạo hữu có thể bỏ ra một nửa giao dịch với ta, cũng là nhịn đau bỏ ra thứ yêu thích, bản trưởng lão sao còn có thể làm ra chuyện lòng tham không đáy, buộc tiểu hữu giao hết tất cả vẫn Đống Bạch Tinh được chứ?
Trên mặt Dịch trưởng lão cũng có vài phần hàm ý chân thành.
Trương Hằng nao nao, không khỏi giật minh.
Đối với tu sĩ đứng đầu tu luyện công pháp thuộc tính băng mà nói. vẫn Đống Bạch Tinh quả là thánh phẩm tăng lên thực lực. đổi lại người khác thì dù có bất cứ điều kiện gì cũng sẽ không chịu lấy vật này ra giao dịch. KHÔNG‎ QUẢNG‎ CÁO,‎ đọc‎ 𝒕ruyện‎ 𝒕ại‎ #‎ TrUmTruye‎ n.vn‎ #
Bởi vì tu vi mới là căn bản chân chính của tất cả người tu chân, móc nối thẳng với thọ nguyên của bản thân. Pháp bảo, linh đan gì khác chỉ là vật ngoài thân.
Lúc này, tất cả tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính băng ở Thiên Tâm Lâu. ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng đều nhuộm đỏ, hiển nhiên cực kỳ hâm mộ ghen ghét.
Ngay cả Băng Liên bà bà cấp phủ chủ cũng không ngoại lệ. ánh mắt sáng quắc nhìn vẫn Đống Bạch Tinh tòa sáng lấp lánh làm người ta kinh diễm, lơ lửng trên bàn tay Trương Hằng.
- Trưởng lão ngài hiểu lầm rồi Trương mỗ không phải chủ tu công pháp thuộc tính băng... Cho nên, vẫn Đồng Bạch Tinh, này hoàn toàn có thể giao dịch tất cả cho ngài.
Trương Hằng vội giải thích, bộ dạng hận không thể ném thứ phế phẩm này ra ngoài.
- Tiểu hữu không phải tu luyện công pháp thuộc tính băng?
Lần này, ngay cả Dịch trưởng lão cũng bất ngờ.
Oa một cái, tu sĩ nơi này đều ồ to.
- Không tu luyện công pháp thuộc tính băng, còn sử dụng vẫn Đống Bạch Tinh, quả là.... phá của trời ban mà!
Một gã đại tu sĩ Hợp thể tu luyện công pháp thuộc tính băng, ánh mắt sắp bốc lửa.
Mấy tu sĩ Hợp thể ngang hàng với hắn. sắc mặt cũng rất khó coi.
Thứ bọn họ xem như thánh vật, ở trong tay Trương Hằng lại thành thứ có cũng được mà không có cũng không sao.
"Đúng là người so với người, tức chết người mà!"
Đa số tu sĩ nơi này không khỏi âm thầm thở dài.
Sắc mặt Dịch trưởng lão cũng rất thú vị. có phần hứng thú liếc Trương Hằng, đột nhiên ánh mắt rơi vào Tống An Nguyệt bên cạnh hắn.
"An Nguyệt? Không phải ngươi nghe lệnh sư phụ đến chiêu đãi khách ở Bồng Lai Đảo hay sao? Tại sao lại đột nhiên chạy đến đây góp vui?"
Dịch trưởng lão thần niệm truyền âm hỏi.
Sắc mặt Tống An Nguyệt chợt cứng lại. vội vàng trả lời:
"Hồi trưởng lão. hiện giờ ta đang chiêu đãi khách quý Bồng Lai Đảo, chưa từng chậm trễ."
Thấy sắc mặt Tống An Nguyệt nghiêm nghị, ánh mắt Dịch trưởng lão đảo qua nơi này. cũng không phát hiện tu sĩ cấp bậc trên phủ chủ. sắc mặt trầm xuống:
"Ngươi còn dám nói dối? Khách quý ngươi chiêu đãi ở nơi nào?"
Ánh mắt Tống An Nguyệt liếc qua Trương Hằng, hết sức ủy khuất nói:
"Không phải là hắn đó ư?"
"A? Hắn chính là khách quý mà Tán tiên đại nhân đích thân chỉ định?"
Dịch trưởng lão há to miệng, bộ dạng thật khó tin.
"Có phải Tán tiên đại nhân chỉ định hay không thì An Nguyệt không biết, nhưng chuyện này do sư tôn phân phó. sao ta dám chậm trễ?"
Trong lòng Tống An Nguyệt cũng cực kỳ khó hiểu, nàng đã chiếm được một tin tức càng thêm kinh người từ chỗ Dịch trưởng lão: Trương Hằng này còn là do đích thân Tán tiên đại nhân chỉ định là khách quý Bồng Lai Đảo...
"Rốt cuộc nam tử này có thân thế lai lịch gì. đến mức làm cho Tán tiên đại nhân đứng trên đỉnh thế giới này chiêu đãi như thế?"
Lần đầu tiên trong đời. Tống An Nguyệt sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt với một nam tử, bức thiết muốn biết hết thảy những chuyện về đối phương.
Hai người dùng thần niệm trao đổi. những người khác không biết được.
Nhưng Dịch trưởng lão là tiêu điểm nơi này. thần sắc biến hóa vi diệu của lão làm cho rất nhiều người chú ý phát hiện ra.
- Khụ khụ...
Dịch trưởng lão ho khan một chút, che giấu thần thái xấu hổ của mình.
- Dịch trưởng lão, không biết ý của ngài thế nào?
Trương Hằng lên tiếng nhắc nhở. hắn ngồi ở cạnh Tống An Nguyệt, tuy rằng không thể tra xét hai người trao đổi thần niệm, nhưng cũng có thể đoán được một chút.
- ừm, nếu Trương tiểu hữu đồng ý. đương nhiên là ta cầu còn không được.
Dịch trưởng lão mỉm cười ôn hòa, hỏi:
- Không biết Trương tiểu hữu cần thứ gì? Chỉ cần ta có. sẽ đốc hết sức lấy ra trao đổi.
- Ta cần rất nhiều Pháp bảo thông linh, tối thiểu là cấp bậc linh bảo trung phẩm. Đương nhiên, đổi một ít tài liệu luyện chế linh bảo thông linh cũng được, nói tóm lại. Dịch trưởng lão cứ đưa ra xem thử.
Trương Hằng không để ý nói.
- Trương tiểu hữu thật là một người thú vị.
Dịch trưởng lão hơi trầm ngâm, đột nhiên khoát tay. trong hư không lóe ra mười mấy hai mươi kiện Pháp bảo thông linh, toàn bộ đều là cấp bậc Linh bảo phòng ngự trung phẩm.
- Nhiều Pháp bảo thông linh như thế...
Trong lòng Trương Hằng mừng thầm, quả thật còn hơn cả mình chém giết một trận ở Cửu U hải vực.
- ừm, lại cho tiểu hữu một kiện này.
Dịch trưởng lão lại khoát tay. trong hư không đột nhiên xuất hiện một chiếc phi luân màu xanh lóe hàn quang, một cỗ uy lực mạnh mẽ phủ xuống Thiên Tâm Lâu.
- Pháp bảo thông linh thượng phẩm!
Chúng tu sĩ biến sắc cùng kinh hô!
Ngay cả ba vị cường giả cấp phủ chủ. ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng cũng có phần hâm mộ.
Trương Hằng vốn tưởng rằng đổi được hai mươi kiện Pháp bảo thông linh trung phẩm đã là chiếm tiện nghi rồi. không ngờ còn có thể thêm được một kiện linh bảo thượng phẩm.
Kết quả này hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn.
- Trương tiểu hữu. những Pháp bảo này đổi lấy khối vẫn Đồng Bạch Tinh kia, có vừa lòng không?
Dịch trưởng lão như cười như không nhìn Trương Hằng, mang theo một loại ánh mắt khác lạ.
- Vừa lòng, rất là vừa lòng.
Trương Hằng cười vui vẻ, vươn tay nắm lại, lập tức hút tất cả Pháp bảo thông linh kia vào trong tay.
Linh bảo tới tay, Trương Hằng cảm thấy mừng rỡ, cảm giác Bồng Lai Đảo này quá là một chỗ đãi vàng thật tốt.
- Hội giao dịch lần này có thể lấy được hai loại tài liệu, đã ngoài dự đoán của lão phu... Nếu những người khác còn có tài liệu trên danh sách này. có thể trực tiếp tới tìm ta.
Dịch trưởng lão dứt lời, liền nhắm mắt dưỡng thân.
Tu sĩ nơi này khe khẽ thì thầm, một lát sau đều lấy ra Pháp bảo, tài liệu, ngọc giản... của riêng mình, bắt đầu giao dịch với nhau.
Trong đó ba vị đại nhân vật cấp phủ chủ giao dịch cấp bậc cao nhất, đưa ra vật làm đa số tu sĩ khác nhìn mà chỉ có thể than thở.
Nữ nghị trượng Bồng Lai Đảo bên cạnh Trương Hằng cũng xen chân, tiến hành giao dịch với mấy tu sĩ. Đổi được thứ mình cần, hết sức hài lòng.
- Trương đạo hữu. nơi này không còn thứ ngài cần nữa sao?
Tống An Nguyệt thấy Trương Hằng bình thản ngồi bên cạnh, bộ dạng không có hứng thú với giao dịch bên ngoài, không khỏi lên tiếng hỏi.
Trương Hằng cười khẽ:
- Hôm nay ta đã thu vào đầy túi. tạm thời không có nhu cầu khác. Tuy nhiên, ta còn có chuyện mời Tống cô nương hỗ trợ.
- Có chuyện gì?
Tống An Nguyệt nhoẻn miệng cười:
- Trương đạo hữu là khách quý Bồng Lai Đảo ta. có gì cần cứ nói thăng, không cần khách khí.
- ừm. chuyện là thế này. phân thân của ta sắp đến đây. đến lúc đó muốn tiến vào Bồng Lai Đảo. sẽ lại gặp chút vấn đề trình tự phúc tạp...
Trương Hằng bình tĩnh nói ra.
Bởi vì ở vòng ngoài Bồng Lai Đảo có bố trí một tầng trận pháp vô cùng mạnh mẽ. tu sĩ bình thường không được pháp thì căn bản không vào được. Cho nên. Trương Hằng mới có yêu cầu này.
- Ha ha, thì ra là chuyện này. Trương đạo hữu cứ yên tâm. trận pháp bên ngoài Bồng Lai Đảo vô cùng kỳ diệu, sẽ không trói buộc phân thân của ngài. Bản tôn của ngài đã thông qua trận pháp, phân thân sẽ không bị trở ngại gì.
Tống An Nguyệt giải thích cho Trương Hằng.
- Không ngờ trận pháp bên ngoài Bồng Lai Đảo còn có công hiệu kỳ diệu như thế Trương mỗ xem như mở rộng tầm mắt!
Trương Hằng phát ra lời khen ngợi từ nội tâm.
Trên thực tế, lúc trước phân thân của Trương Hằng chuẩn bị trực tiếp từ Lam Tinh Đảo truyền tống lên Bồng Lai Đảo. Nhưng cân nhắc đủ loại hạn chế cùng Kiểm tra khi tiến vào đảo tu chân cấp một. mới quyết định bay đến đây, chờ gặp lại bản tôn mới Quyết định.
Nhưng không ngờ tới phân thân của Trương Hằng gần Bồng Lai Đảo. cũng lên đường trước tiên, kết quả cuối cùng lại là bản tôn Trương Hằng đến Bồng Lai Đảo trước.
Cái này không thể không nói thần thông nghịch thiên của Âm Dương Tán Tiên, lại trực tiếp mang theo Trương Hằng thuấn di đến Bồng Lai Đảo.
Cách xa đến hơn một ngàn vạn dặm, trực tiếp thuấn di đến đây. lại còn kéo theo một người, như thế khủng bố cỡ nào?
Mỗi khi Trương Hằng nghĩ tới điểm này. đều kính sợ thần thông vô địch của nhân vật cấp Tán tiên, không hổ là nhân vật đỉnh cao thế giới này!
Hội giao dịch tiến hành gọn gàng, trong lúc này ánh mắt Băng Liên bà bà ngẫu nhiên liếc tới Trương Hằng, hơn nữa còn hỏi một lần:
- Vị Trương đạo hữu này, trong tay đạo hữu còn có vẫn Đống Bạch Tinh hay không?
Trương Hằng đông cứng trả lời:
- Không có.
Băng Liên bà bà lộ ra vài phần không cam lòng, thậm chí sinh ra ý niệm ác độc.
Trương Hằng mắt không thấy tâm không phiền, dứt khoát nhắm mắt lại.
Nửa canh giờ sau, một đạo độn quang màu bạc kéo tới Bồng Lai Đảo như một ngôi sao băng.
Bỗng nhiên Trương Hằng mở mắt, hiện ra một tia thần quang như ngọn lửa. Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
Tống An Nguyệt dùng thần thức quét qua, chợt có phát hiện, cười nói:
- Trương đạo hữu. phân thân của đạo hữu đã đến rồi? Không ngại thử xem?
- Cách xa phân thân lâu như thế, cùng trải qua khó khăn hiểm trở, rốt cuộc nay đã gặp lại!
Trương Hằng gật đầu. hít sâu một hơi. trong lòng đột nhiên sinh ra một cỗ chờ mong.
Vù!
Đúng lúc này, một tia chớp bạc lóe lên, trực tiếp tiến vào người Trương Hằng.
Phân thân cùng bản tôn, hợp nhất!
Trong phút chốc, hai cổ lực lượng linh hồn cấp phủ chủ hòa hợp một thể.
Ầm!
Dị biến xảy ra, một cỗ uy lực tinh thần hùng hồn như biển rộng tỏa khắp Thiên Tâm Lâu nơi chúng tu sĩ đứng đầu tụ tập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.