Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 74: Huyết Sát




Nhìn quang môn giống như vực sâu tà ác lơ lửng trên không trung, trong lòng chúng tu sĩ trẻ tuổi nơi đây mơ hô sinh, ra một loại kiêng kị. Nhưng càng nhiều lại là tâm tình kích động máu nóng sôi trào.
Trương Hằng cố làm cho tinh thần hơi kích động của mình bình tĩnh lại. hắn lặng lặng nhìn vào quang môn trên không trung, trong lòng tưởng tượng tình cảnh có thể sẽ xuất hiện sau khi tiến vào động phủ.
- Động phủ thí luyện đã mở ra, hiện tại mời tu sĩ các phương tiến vào. Thời gian động phủ mở ra Chỉ có nửa canh giờ. xin mọi người nắm chắc thời gian!
Khưu Vân Hạc tổ sư của Tiên Vân Tông khống chế một đạo độn quang màu sắc rực rỡ bay đến gần quang môn. nói với tu sĩ phía dưới.
Chúng tu sĩ đều trở nên yên lặng. Đây không chỉ là khiếp sợ uy đanh của lão tổ Kết Đan Kỳ. càng nhiều là tâm tình chờ mong đã lâu ở trong lòng.
- Trước tiên đo mười tu sĩ của Bích Tuyết Tương Vân Tông tiến vào động phủ!
Thanh âm trầm thấp mà uy tín của Khưu Vân Hạc truyền ra bốn phương tám hướng.
Cường già ưu tiên. Thực lực của Bích Tuyết Tương Vân Tông là cường đại nhất trong mấy ngàn dặm của Phương Vân sơn này. đương nhiên là có tư cách tiến vào động phủ trước.
Mười người của Bích Tuyết Tương Vân Tông tự nhiên là Nam Minh cầm đầu. Hắn nhìn thoáng qua chín người phía sau. sau đó hừ lạnh một tiếng, trên người xoay tròn dâng lên một đạo thanh lưu, thân thể trôi nổi như không có trọng lượng, cuối cùng bắn nhanh về phía quang môn giống như con đường đi tới địa ngục ở không trung.
Ánh mắt của tất cả tu sĩ nhìn không chớp về phía Nam Minh bay vào động phủ. chờ đợi tình cảnh tiếp theo.
"Ầm". Một luồng sáng trắng chói mắt bắn ngược Nam Minh trở về, sau đó thân thể hắn từ trên trời cao ngã xuống.
- Chuyện gì xảy ra?
Tất cả tu sĩ đều bị tình cảnh này làm ngây người.
Trương Hằng cũng kinh ngạc nhìn Nam Minh ngã xuống đất. thầm nghĩ chẳng lẽ quang môn này không phải dùng để truyền tống sao? Vì sao Nam Minh này lại bị bắn ngược lại?
Nam Minh xanh mặt, từ mặt đất bò đậy, nhắm mắt suy nghĩ một hồi rồi đột nhiên mở mắt. Trong hai tròng mắt hắn hiện lên một tia kiên quyết, gỡ từ trên ngực một khối ngọc bội xuống, sau đó ném trên mặt đất.
Không kêu một tiếng, Nam Minh lại một lần nữa bay về phía quang môn kia. Lần này không gặp được lực cản gì. thân hình chìm sâu vào trong quang môn.
Chúng tu sĩ ở đây đều giật mình. Xem ra cũng không phải là cửa truyền tống xảy ra vấn đề. Nguyên nhân có thể là từ ngọc bội không biết tên kia.
Cùng lúc đó. trong một động phủ lâm thời bí mật cách nơi mở Huyết Sát động phủ chi khoảng mười dặm.
Một tu sĩ khô gầy áo vài sắc mặt trắng bệch ngồi xếp bằng trên mặt đất. trong mắt hắn lộ ra vẻ thất vọng, khẽ thở dài:
- Huyết Sát Thần Đế quả nhiên cao minh... Ngay cả đường lui của Phụ thân đại pháp đều bị ngăn chặn. Tuy nhiên như vậy cũng tốt.
Mười tu sĩ bậc thấp Tinh anh của Bích Tuyết Tương Vân Tông đầu vào đấy thông qua quang môn trên không trung tiến vào động phủ. Trừ Nam Minh - Người đâu tiên tiến vào trong, những người khác đều vô cùng thuận lợi tiến vào. không gặp được bất ngờ gì.
Rất nhanh, bốn mươi tu sĩ của Độc Thiên Bảo cũng đều tiến vào Huyết Sát động phủ.
Năm mươi tu sĩ của Phương Vân sơn cũng bắt đầu xếp hàng tiến vào trong.
Trương Hằng cùng Ô Lăng bị xếp ở giữa, chỉ chốc lát liền tới phiên bọn họ.
Ô Lăng tiến vào quang môn trước Trương Hằng một bước. Trước khi tiến vào quang môn, Ô Lăng còn hơi cười liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái.
Trương Hằng chờ đợi một hồi. rốt cục cùng đến lượt.
Hít một hơi thật sâu, Trương Hằng đi tới trước quang môn, chân khẽ dùng sức, thân thể nhẹ như lông hồng bay vào trong quang môn.
Hành động như vậy tự nhiên khiến một ít tu sĩ ở phía sau nghị luận.
- Sao ta chưa từng gặp loại pháp thuật này?
Một tu sĩ vùi đầu khô luyện nghi hoặc hỏi.
- Ngu ngốc. Đây không phai pháp thuật, là khinh công. Là thứ phàm nhân sáng tạo ra...
- Đích thật là một loại khinh công. Tuy nhiên kỳ quái là trên người hắn không có dao động linh lực gì cả.
***
Sau khi thân thể tiến vào trong quang môn, đầu tiên Trương Hằng cảm thấy trước mắt tối sầm. sau đó cảm thấy dưới chân trầm xuống, thân thể dường như rơi xuống mặt đất.
Mở to mắt nhìn, Trương Hằng phát hiện thân thể mình còn đang ở trong không trung, quanh thân bị một luồng sáng trắng giam cầm. không thể động đậy nhưng lại có thể nhìn thấy thế Giới bên ngoài.
Đối mặt với luồng sáng trắng này, Trương Hằng cảm giác được một cỗ lực lượng không thể chống cự. Không chỉ thân thể bị giam cầm. ngay cả thần thức đều bị áp chế. không thể động đậy mảy may. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ánh mắt hắn nhìn xuống dưới chân, phát hiện dưới chân là một con sông. Tuy nhiên kỳ quái là nước trong sống này lại là màu đỏ. giống như một dòng sông máu (Huyết Hà), làm cho người ta khiếp đám.
Thi thoảng, từ trong Huyết Hà dâng lên một cột sáng màu máu. trong không khí dường như tràn ngập một mùi máu tanh..
Con sông màu máu này khẳng định không đơn giản! Trong lòng Trương Hằng thầm tính toán.
Thời gian từng chút trôi qua, Trương Hằng cứ như vậy bị luồng sáng trắng giam cầm. Chỉ có thể dùng ánh mắt quan sát thế Giới chung quanh. Thân thể cùng linh hồn bị trói buộc không có lực trả đòn.
Rốt cục sau thời gian chừng một nén hương, Trương Hằng cảm giác lực trói buộc của luồng sáng quanh thân mình đang dần yếu bớt, trong lòng không khỏi vui vè.
Đúng lúc này, một thanh âm như máy móc truyền tới mọi ngóc ngách của Huyết Sát động phủ:
- Hoan nghênh tiến vào Huyết Sát động phủ! Nhân số tiến vào động phủ là một trăm, thực lực bình quân tương đối mạnh, độ khó thí luyện tăng lên cấp cao nhất...
- Tuyên bố quy tắc thí luyện. Mỗi một người tiến vào trong động phủ. ít nhất phải giết chết ba người tham gia thí luyện hoặc là lấy được ba cái Huyết Sát ấn ký. Nếu không, sẽ vĩnh viễn ở lại động phủ này...
- Trong Huyết Sát thần điện ở trung tâm động phủ có giấu vật phẩm Huyết Sát Thần Đế lưu lại cho người có duyên. cần phải lấy được Tứ Phương lệnh bài mới có thể mở ra Huyết Sát động phủ...
- Huyết Sát... Bắt đầu!
Thanh âm máy móc biến mất.
Theo thanh âm này biến mất, những tu sĩ lúc đầu không biết tin tức động phủ cùng không khỏi sắc mặt đại biến.
Có người phẫn uất bất bình, có người mừng lo đan xen. càng có người tham lợi ích.
Chỉ có sau khi tiến vào động phủ ngươi Mới biết được quy tắc trong này. Mặc dù lúc trước có số ít người trong cao tầng của Phương Vân sơn biết tin tức bên trong, nhưng cũng tuyệt đối không để lộ trước khi động phủ mở ra.
Tiến vào động phủ này, vì mạng sống, vì kỳ bảo tuyệt thế, ngươi nhất định phải giết. Nếu không, khó có thể sinh tồn trong này.
Sau khi thanh âm máy móc biến mất, Trương Hằng cảm giác luồng sáng quanh thân mình đã trở nên vô cùng loãng, hơn nữa đã không thể trói buộc thân thể hắn nữa.
Cúi đầu nhìn con sông màu máu dưới chân một cái. thần sắc Trương Hằng biến đổi. chân dùng sức khẽ giậm một cái vào luông sáng trắng còn chưa biến mất hẳn. thân thể bay sang bờ bên kia Huyết Hà như đạn pháo.
Hắn có thể cảm giác được điểm quỷ dị của con sông màu máu này. cho nên quyết định sớm chút rời khỏi nơi đây.
Thân thể Trương Hằng vừa Mới bay lên không, luồng sáng trắng liền biến mất hoàn toàn.
Nhưng đúng vào lúc này. từ trong Huyết Hà vọt lên một đạo Huyết quang bắn nhanh tới Trương Hằng còn đang ở trong không trung., mùi máu tanh tràn ra khắp nơi.
Trương Hằng thấy vậy, ngân quang trên người hơi lóe lên. hình thành một cỗ quang lưu màu xanh quanh thân, khiến cho thân thể hắn lướt ngang sang bên cạnh mấy thước.
Huyết quang tức thì vồ hụt. tuy nhiên còn không chấm đứt. Nước sống cuộn trào, từ trong sống lại nhảy ra một con cự xà dài hơn mười thước. Toàn thân cự xà màu đỏ tươi giống hệt màu nước sống, hai mắt bắn ra ánh sáng màu xám không hề có sinh cơ. Tốc độ nó cực nhanh nhảy lên không trung, thân rắn hơn mười thước phong tỏa toàn bộ không gian chạy trốn của Trương Hằng.
Điều này cũng chi trách Trương Hằng không may. không ngờ bị truyền tống đến một nơi qủy dị như vậy.
Bởi vì sau khi tiến vào quang môn, tất cả tu sĩ đều bị truyền tống tùy cơ đến một nơi nào đó trong động phú. nhưng sẽ không bị truyền tống đến thần điện. Lúc vừa truyền tống tới. có luồng sáng trắng hộ thể coi như là vô địch, bởi vậy cùng không gặp phải công kích.
Bị Huyết quang cùng cự xà liên tục tập kích, giờ phút này Trương Hằng đã không còn đường để trốn. Hắn dừng thân hình trong không trung, trong mắt chợt lóe lệ quang, bàn tay thành hình đao cấp tốc rạch hờ chém ra mấy cái lần.
Xuy xuy Xuy...
Từng luồng sáng màu bạc như lưỡi đao cắt qua không khí phát ra tiếng ma sát bén nhọn, cấp tốc chém tới cự xà màu máu chung quanh.
Giống như cắt vào đậu hũ. thân thể cự xà bị cắt làm mười mấy đoạn, máu màu đỏ sậm nhớp nháp từ trên thân cự xà phun ra, ghê tởm đến cực điểm.
Thân hình chợt lóe, Trương Hằng rơi xuống mặt đất. khẽ nhíu mày nhìn chăm chú vào con sông màu máu này.
Nhưng đúng vào lúc này dị biến lại sinh ra. Phía trên đầu Trương Hằng trống rỗng dâng lên một cỗ Huyết quang quỷ dị, tản ra một cỗ sát khí lẫm liệt khiếp người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.