Lúc mặt trời màu máu lặn xuống, Trương Hằng và Triệu Thụy cùng nhau rời khỏi Phạm Gia Trấn.
Quay đầu liếc mắt nhìn tiểu thôn bình thường, trên mặt Trương Hằng còn mang theo tiếc nuối nhàn nhạt, hắn chung quy cũng cảm giác được có một bí mật gì trong thôn không muốn cho người biết.
Nhưng hắn cũng không muốn lãng phí rất nhiều thời gian ở nơi này, dùng câu phổ thông mà nói là: không nên vì một cây nhỏ mà vứt bỏ một khu rừng.
Trong động phủ Huyết Sát còn có nhiều kỳ ngộ hơn tầng bên ngoài của động phủ có lẽ chỉ là món khai vị mà thôi, bí mật trung tâm thật sự nhất định ở trong trung tâm thần điện.
Phía trước vẫn là một vùng thảo nguyên trên con đường rốt cuộc khó thể nhìn thấy dấu chân của đám tu sĩ. nhưng vẫn có thể nhìn thấy một ít yêu thú. Tuy nhiên, những yêu thú này phần lớn đều có mấy chục con ở chung một nơi. Trương Hằng cũng không xuống tay với chúng nó.
- Nhị đệ! Lạc tiên tử kia của đệ vì sao đề nghị ngươi đến làm khách trong động phủ Huyết Sát?
Trương Hằng tò mò hỏi.
Triệu Thụy không chút giấu điếm, nói:
- Lạc sư tỷ nói cho đệ biết, nàng lớn lên ở nơi này? Kêu đệ sau khi đến động phủ, phái đi đến chỗ nàng làm khách.
Lạc Ngưng Tuyết lớn lên trong động phủ này? Trên mặt Trương Hằng lộ ra một chút quái dị. Đối với thân phận của nàng và Ninh Tuyết Dung. Trương Hằng không hiểu rõ lắm.
- Đại ca! Huynh hãy cùng đệ đi đến chỗ nàng nha!
Triệu Thụy nói với vẻ có chút chờ mong.
Trương Hằng gật đầu. nói:
- Được! Ta sẽ đi đến đó nhìn xem.
Đối với thân thế hai cô gái Lạc Ngưng Tuyết và Ninh Tuyết Dung. Trương Hằng thật sự có chút hứng thú. Hắn không sợ đến địa bàn của Lạc Ngưng Tuyết. mình sẽ chịu thiệt.
Hắn tin rằng, bên ngoài động phủ, nhất định không phát sinh điều gì quá biến thái, tựa như game Online, đều cân nhắc đến vấn đề cân bằng.
Hạo Thiên Xà Long Vương trước đây chính là một ví dụ. Tuy rằng Chỉ có thể phát huỵ không đến một phần ngàn thực lực nhưng luận về sức chiến đấu. đủ để chống lại tu sĩ Kết Đan Kỳ. Tồn tại như vậy hoàn toàn có thể giết chết tu sĩ tiến vào động phủ. Nhưng tốc độ di động của Hạo Thiên Xà Long Vương không tính là rất nhanh, đuổi không kịp những tu sĩ kia, liền khiến sự tồn tại của nó hợp Lý hơn.
- ủa! Phía trước có hai yêu thú lạc đàn.
Trương Hằng đột nhiên một nơi cách đây ước chừng một dặm.
Triệu Thụy vui vẻ nói:
- Chúng ta nhanh đến đó!
Một dặm đối với hai người mà nói. cũng không quá xa. chốc lát liền đến.
Hai con yêu thú bậc hai hiện ra trước mặt hai người, hình thể loại yêu thú này rất giống với lão hô. da lại cực kỳ thô. lộ ra màu xám. trong đôi mắt lóe ra ánh sáng hung dữ.
Đối với loại yêu thú này; Trương Hằng và Triệu Thụy đều chưa thấy qua. có lẽ con này căn bản Không phải yêu thú tồn tại trong một Giới này.
Trương Hằng cười ha ha:
- Nhị đệ! Hai con yêu thú này chúng ta một người một con. có lễ đệ ứng phó được.
Triệu Thụy nói với vẻ có chút hưng phấn:
- Không thành vấn đề! Chúng ta bắt đầu đi.
- Chậm đã!
Đúng lúc này, một nam một nữ từ phía xa độn đến đây, một vị thanh niên trong đó đột nhiên quát mắng.
Trương Hằng hơi híp mắt quan sát hai người Mới tới.
Người thanh niên này ước chừng hơn hai mươi tuổi, một thân tu vi đạt tới cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn ánh mắt sắc bén như lưỡi, trên người cũng phát tán ra khí tức dọa người, nhìn dáng vẻ người này, trên thân dường như còn mặt một kiện linh khí phòng ngự.
Đứng bên cạnh người thanh niên này chính là một cô gái mười lăm mười sáu tuổi, trên khuôn mặt trắng ngọc lạnh lùng thanh lệ thoát tục không có bất cứ cảm xúc nào. nghênh đón gió lạnh, sợi tóc như tơ lụa nhẹ nhàng tung bay, lại không che được con ngươi u lãnh dường như có thể nhìn thấu non sống vạn dặm.
Một thân tu vi của cô gái này cũng đạt tới cảnh giới Luyện Khí đại viên mãn thân hình xinh đẹp giống như tảng băng đứng cách đó không xa. nhưng không cách nào khiến người ta xem nhẹ sự tồn tại của nàng.
Trương Hằng trong lòng thoáng động, hai người này rõ ràng là tu sĩ đến từ Bích Tuyết Tương Vân Tông. Vị cô nương tuyệt sắc này mình đã từng chứng kiến trước khi động phủ mở rạ địa vị trong Bích Tuyết Tương Vân Tông dường như không thấp.
Triệu Thụy tò mò nhìn hai người:
- Các ngươi muốn làm gì?
- Hừ!
Người thanh niên mang theo vẻ khinh thị nhìn hai người mấy Lần:
- Các ngươi là tu sĩ Phương Vân sơn sao? Hai yêu thú này cho chúng ta đi.
- Chúng ta rõ ràng phát hiện hai yêu thú này trước, vì sao phải cho các ngươi?
Triệu Thụy giận dữ bất bình nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Người thanh niên cười lạnh nói:
- Động phủ Huyết Sát cũng Không phải địa bàn của ngươi, thực lực ai mạnh thì người đó đoạt. Ngươi còn nói dong dài thì ngay cả các ngươi cũng diệt luôn!
Trương Hằng không liếc mắt nhìn người thanh niên này nhiều, người như vậy. hắn thấy rất nhiều, lực chú ý của hắn lại rơi xuống trên người cô gái lãnh diễm kia.
Cô gái kia cũng quan sát Trương Hằng, trong con ngươi u lãnh lộ ra một luồng tinh quang, trên mặt ngọc không dấu được một chút kinh ngạc.
- Ta. Bích Tuyết Tương Vân Tông. Mộ Tuyền.
Cô gái kia không ngờ hơi hơi gật đầu hướng về phía Trương Hằng, báo ra tên mình.
Đối mặt với cô gái băng sương không kém gì Lạc Ngưng Tuyết. đôi mắt lạnh lùng nhưng trong sáng của đối phương khiến cho Trương Hằng cảm giác cả người không được tự nhiên.
Trương Hằng thật không ngờ cô gái này tự nói ra tên mình.đối phương thoạt nhìn cũng là người cao ngạo, loại hành vi này trái lại khiến người không thể tưởng tượng.
Nếu đối phương báo tên. Trương Hằng cũng không yếu thế. thản nhiên nói:
- Phương Vân sơn Đường Phong.
Người thanh niên bên cạnh Mộ Tuyền, trên mặt lại lộ ra một vẻ không thể tin. Hắn không hiểu. Mộ sư muội luôn luôn ít nói. vì sao hướng một người đàn ông xa lạ báo tên mình.
Triệu Thụy thấy Trương Hằng báo tên, liền nói theo:
- Ta gọi là Triệu Thụy, cũng là tu sĩ Phương Vân sơn hai chúng ta là huynh đệ
Ánh mắt Mộ Tuyền nhìn lên trên thân Triệu Thụy, lại nhìn chăm chú Vào Trương Hằng ở bên cạnh.
- Khụ khụ! Ta cũng là tu sĩ Bích Tuyết Tương Vân Tông, ta gọi là Vu Mông.
Người đàn ông thanh niên cuối cùng báo họ tên với giọng điệu có chút xấu hổ.
Bốn người trầm mặt một hồi. Trương Hằng liền mở miệng nói:
- Hai yêu thú này do chúng ta phát hiện trước, nếu hai vị muốn tranh đoạt bằng thực lực. chúng ta tự nhiên sẽ phụng bồi.
Lần này. Vu Mông không dám mở miệng, quay đầu về phía Mộ Tuyền vẻ trưng cầu ý kiến.
Xem ra cô gái còn nhỏ tuổi này vẫn làm chủ.
Một Tuyền trầm ngâm một lát, nhân tiện nói:
- Những con yêu thú này trước đặt qua một bên không nói tới. trước nhất ta luận bàn một chút với Đường đạo hữu.
- Vu Mông! Ngươi lui lại ngoài trăm thước.
- Dạ!
Vu Mông với tu vi Luyện Khí đại viên mãn lập tức lên tiếng trả lời. không dám đứng lại chút nào. lập tức thối lui ra ngoài trăm thước.
- Nhị đệ! Đệ cũng tạm thời lui ra phía sau một chút.
Trương Hằng biết hôm nay không thể thiếu một hồi đánh nhau, cũng không đặt chuyện này trong lòng.
- Đại ca! Huynh phái cận thận tu vi của nàng cao hơn huynh.
Triệu Thụy có chút lo lắng, nhưng vẫn lui về sau một trăm bộ.
Mộ Tuyền nhắm đôi mắt lại. dung nhan vẫn đẹp như ngọc không chút nào lư lại lộ ra trước mặt Trương Hằng, khiến hắn một mảnh tâm động.
- Chuẩn bị xong chưa?
Giọng nói của Một Tuyền trong trẻo êm tai nhưng lạnh lùng, truyền vào trong tai Trương Hằng.
- Chờ một chút!
Trương Hằng đột nhiên vung tay lên. nói với Mộ Tuyền đang nhắm mắt lại:
- Mộ Tuyền đạo hữu! trước khi luận bàn. ta muốn hỏi cô một chút, vì sao cô muốn tìm ta tỷ thí, tại hạ chỉ chẳng qua là một vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ mà thôi.
- Ánh mắt của ta chưa bao giờ lừa gạt ta
Trong giọng nói của Mộ Tuyền mang theo một chút ý cảnh xa xưa. về phần có phái một vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, sau khi tỷ thí liền biết.
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một chút kinh ngạc, nàng này dường như có năng lực đặc biệt nào đó. không ngờ có thể nhìn ra thực lực của mình vượt qua tu sĩ cùng cấp.
- Làm sao vậy? Ngươi muốn giết ta
Mộ Tuyền không mở to mắt ra, lại nói ra tâm cơ của Trương Hằng.
Trương Hằng liên tục làm cho tâm tình của mình khôi phục bình thường, dưới bất cứ tình huống gì. mình đều phải bảo trì bình tĩnh và cận thận của mình.
- Như vậy chúng ta liền bắt đầu đi!
Giọng nói đều đều của Trương Hằng vang lên. hai tay rất linh hoạt đánh ra một đám pháp quyết. ngân quanh nhàn nhạt lóe lên trên tay.
Đúng lúc này. Mộ Tuyền phía đối diện đôi môi khẽ mở:
- Sương giá!
Ngón tay trắng nõn mãnh mai như hẹ quét qua từng đợt hư ảnh trong không khí. hình thành một hình dáng hoa sen xinh đẹp.
Lập tức, trong phạm vi mấy mươi thước tràn ra một luồng băng sương, nhiệt độ chung quanh cũng kịch liệt thấp xuống, trong không khí ngưng kết một luồng sương trắng lạnh như băng.
Trong phạm vi các loại sương giá. tốc độ đi động của địch nhân sẽ nhanh chóng chậm lại. trên người không ngừng ngưng kết băng sương, thời gian hơi chút dài hơn, thì sẽ bị đông lạnh thành một người băng.
Tu sĩ bình thường đối mặt với pháp thuật này, ngoại trừ thi triển pháp thuật thuộc tính hỏa, còn cần lấy linh khí hộ thuần không ngừng đối kháng với sự tập kích hỗn loạn của băng sương này.
Khóe miệng Trương Hằng mang theo một chút cười lạnh, pháp thuật phù trợ trình độ này. hắn hoàn toàn có thể xem nhẹ.
Hắn tu luyện công pháp Luyện Thiên Hóa Địa, cùng lúc có được thân thể biến thái, đối với một số pháp thuật cấp thấp có uy lực không lớn, hoàn toàn có thể miễn dịch.