Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 89: Tiên Thiên Linh Bảo Thượng Cổ




Dưới cái nhìn chăm chú của Trương Hằng và Triệu Thụy, ngọn lửa mãnh liệt điên cuồng thiêu cháy thảo nguyên chỉ chốc lát. một nửa bầu trời cũng bị ánh lửa nhiễm đò. tu sĩ ngoài mười dặm cũng có thể nhìn thấy dị trạng bên này.
Đột nhiên, trên đầu của Triệu Thụy phát ra một luồng rung động đặc biệt, ánh sáng máu bắt đầu tràn ra, không ngờ hình thành một Huyết Sát ấn ký.
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Triệu Thụy nhìn Huyết Sát ấn ký sinh, ra trên đầu mình.
Điều này còn chưa hết. theo thời gian trôi qua. trên đầu Triệu Thụy lại sinh ra Huyết Sát ấn ký thứ ba.
Lúc đầu Trương Hằng cũng sửng sốt một chút, khi ánh mắt hắn chạm đến thảo Nguyên bị ngọn lửa đốt cháy, Mới bừng tỉnh đại ngộ.
Một lượng lớn yêu thú tồn tại trên thảo nguyên này. thảo Nguyên bốc lửa. tự nhiên có một số yêu thú không may không kịp đào thoát, kết quá đã bị thiêu sống.
Mà những yêu thú này chết, người khởi xướng phóng hỏa hành hung tự nhiên là Triệu Thụy. Vì thế khoản này phải tính trên người Triệu Thụy, cũng tương đương với việc Triệu Thụy giết chết những con yêu thú này.
Không nghĩ tới còn có thể bằng vào phương pháp này có được Huyết Sát ấn ký, Trương Hằng không khỏi nhìn Triệu Thụy bằng cặp mắt khác.
Trong động phủ Huyết Sát có thể coi là một thế giới nhỏ. trong này tự hình thành một hệ thống nhân quả tuần hoàn, bởi vậy phóng hỏa hành hung Triệu Thụy Mới có thể có được Huyết sát ấn ký.
Theo thời gian trôi qua, Huyết Sát ấn ký trên đỉnh đầu Triệu Thụy không ngửng tăng lên. nhưng tốc độ này cũng không tính là quá nhanh. So với ngàn vạn yêu thú trên thảo nguyên này, Huyết Sát ấn ký hình thành trên đỉnh đầu Triệu Thụy có vẻ bé nhỏ không dáng kể.
Dù sao đốt cháy trên thảo nguyên này chẳng qua là ngọn lửa bình thường, yêu thú bị chết cháy cũng do năng lực vốn có. hay là vì duyên cớ vận khí không tốt lắm
Nhưng dù vậy. Huyết Sát ấn ký trên đỉnh đầu Triệu Thụy vẫn đang vững bước tăng lên. chỉ chốc lát vượt qua mười cái.
Trương Hằng đứng cùng một chỗ với Triệu Thụy lập tức cảm giác một luồng khí sát phạt khiến người ta kinh hãi, hận không thể lập tức Lý khai nơi này xa một chút.
Triệu Thụy cũng cảm giác dị trạng trên người mình, sát khí của mười mấy Huyết Sát ấn ký trên đỉnh đầu phát ra khiến ở phía cách xa vẫn có thể cảm nhận được.
- Đại ca! Đệ nên làm sao đây?
Triệu Thụy nói với vẻ có chút hoảng sợ.
Triệu Thụy trầm tư nói:
- Thứ này hẳn là không ảnh hưởng gì với đệ chứ?
- Không có! Nhưng thứ này rất dáng sợ
Triệu Thụy lòng còn sợ hãi nhìn Huyết Sát ấn ký vẫn còn trên đỉnh đầu dần dần tăng lên.
Đột nhiên trong lòng Trương Hằng sinh ra một ý tưởng, khi tiến vào động phủ. hình như Huyết Sát ấn ký cũng không có đưa ra hạn mức cao nhất về số lượng, chỉ cần ngươi có thể có được ba Huyết Sát ấn ký là có thể.
Nhưng là nếu có được nhiều Huyết Sát ấn ký một chút, sẽ sinh ra kết quá gì chứ?
Tỷ như có được mười Huyết Sát ấn ký, hoặc là có được một trăm Huyết Sát ấn ký.
- Đại ca! Không tốt lắm. phía sau chúng ta
Triệu Thụy nhìn phía sau Trương Hằng với ánh mắt hoảng sợ.
Trương Hằng nhìn lại. không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh.
Chỉ thấy phía sau Trương Hằng cũng bốc cháy lên một vùng lửa. phỏng chừng không được bao lâu sẽ bén đến nơi này.
- Chẳng lẽ trên thảo nguyên này còn có người thú hai phóng hỏa hành hung sao?
Trương Hằng không khỏi kinh ngạc.
Bởi vì duyên cớ hướng gió. lửa trên thảo nguyên chi biết đốt một hướng, một vùng lửa lớn sinh ra phía sau lưng Trương Hằng. đây chi có thể là vì phía sau có người đang phóng hỏa hành hung.
Đối mặt với vùng biển lửa mãnh liệt lớn quét đến. Triệu Thụy hoảng sợ nói:
- Đại ca! Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Trương Hằng không khỏi xem thường, tức giận nói:
- Đương nhiên là lên trời.
Trên người ngưng kết một cỗ quang lưu màu xanh, thân thể Trương Hằng liền bay tới độ cao cách mặt đất mười thước.
Triệu Thụy cười hắc hắc, dùng phương pháp đồng dạng lơ lửng trên không trung, sóng vai cùng với Trương Hằng cùng nhau quan sát ngọn lửa mãnh liệt đốt cháy thảo nguyên.
Đúng lúc này. Huyết Sát ấn ký trên đầu Triệu Thụy tăng đến hai mươi rồi.
Cách thật xa. có thể cảm nhận khí sát lục phát ra từ trên đỉnh đầu Triệu Thụy.
- Chẳng lẽ trong động phủ Huyết Sát có thể tùy ý phóng hỏa sao?
Trương Hằng thì thào tự nói.
Theo hắn nghĩ, một vùng lớn thảo Nguyên bị cháy, hẳn là sẽ phát sinh dị trạng gì mới đúng.
Ngay khi Trương Hằng buồn bực. trong thiên địa phát ra một âm thanh rống giận:
- Cuồng đồ lớn mặt, đám tùy ý phóng hỏa tại thảo Nguyên Huyết Sát!
Một luồng uy nghiên lẫm lẫm áp bách về phía toàn bộ tu sĩ trên thảo Nguyên.
- Đại ca! Đều đo đệ sai
Trên mặt Triệu Thụy mang theo vẻ kinh hoảng.
- Ha ha ha
Trương Hằng cất tiếng cười to.
- Nhị đệ! Đệ làm tốt lắm!
- Đệ làm chuyện xấu. huynh vì sao còn khích lệ đệ chứ?
Triệu Thụy nói với vẻ khó hiểu.
- Cứ chờ xem trò hay đi!
Trương Hằng cũng không nói nhiều, ánh mắt tùy thời nhìn chăm chú vào mọi thứ chung quanh.
Nếu Trương Hằng không đoán sai, hành động phóng hỏa của Triệu Thụy trên thảo nguyên khẳng định tạo ra cấm kỳ nào đó, do đó một nhiệm vụ kịch tính lại được sinh ra.
Lý Hoành trước đây có thể cũng do nguyên nhân này. do đó gây ra Huyết Sát Thiên Bi. thực lực tầng mạnh mấy Lần. còn chiếm được linh khí cực phẩm Huyết Ảnh u Ma Kiếm.
Trong ánh mắt chờ mong của Trương Hằng, trên bầu trời đột nhiên sinh ra một luồng dao động đặc biệt.
Hô!
Ngọn lửa đốt cháy cả thảo nguyên đều tràn lên trên cả bầu trời.
Trong ánh mắt kinh ngạc của phần đông tu sĩ trên thảo Nguyên, tất cả ngọn lửa dường như bị thứ gì triệu tập. bay về một nơi nào đó trên bầu trời. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trương Hằng sử dụng cho mình một cái Linh Nhãn Thuật, nhìn về phía thật xa.
Trời cao mấy ngàn thước, một viên hạt châu kỳ lạ toàn thân đỏ sậm. Hạt châu này lớn khoảng bằng như nắm tay đứa bé, hơi hơi rung động, quanh thân lưu chuyển vầng sáng đỏ nhạt.
Tất cả hỏa linh lực trong thiên địa rung chuyển bất an.
- Đây là
Trong lòng Trương Hằng nhảy dựng lên. một danh từ tồn tại trong truyền thuyết hiện lên trong đầu hắn.
- Trời ạ... Đó hiển nhiên là Tiên Thiên Linh Bảo thượng cồ - Hỏa Nguyên Châu!
Có một số tu sĩ không ngờ cũng nhận ra bảo vật này!
ở Tu Tiên Giới, cấp bậc pháp bảo chia làm: Pháp khí. Linh khí. Pháp bảo. Thông linh pháp bảo. Tiên bảo.
Tu sĩ dưới Phần Thần Kỳ dùng pháp khí gần như là Pháp bảo trở xuống. Đồng thời phần cấp Pháp bảo cũng là nhiều nhất, tạm thời không nói tới.
Tiên bảo tốt cao nhất còn lại là bảo vật tiên nhân luyện chế trong truyền thuyết. cả Đông Vân đại lục cũng Chỉ có mấy món.
về phần Tiên Thiên Linh Bảo, ở trong giới này, không rõ cấp bậc. nhưng tuyệt đối vượt qua Tiên bảo.
Hỏa Nguyên Châu có thể xem như linh bảo hiếm thấy trong thiên địa này. bởi vậy lại được xưng là Tiên Thiên Linh Bảo (Không nên so sánh với Tiên Thiên Linh Bảo trong truyền văn hồng hoang, hai thứ có khác nhau rất lớn)
Nghe nói trong Hỏa Nguyên Châu ẩn chứa căn nguyên lực của hỏa năng, dưới tình huống bình thường, Chỉ có nhân vật cấp Tiên nhân mới có thể phát huy mấy phần uy lực của nó.
về phần tu sĩ bình thường, đừng mơ sử dụng Tiên Thiên Linh Bảo này. Nếu mưu toan bảo vật này, Chỉ có kết cục hồn phi phách tán.
Tu sĩ ở nơi này đều kinh hỉ nhìn Hỏa Nguyên Châu lơ lửng trên trời cao.
Sắc mặt Trương Hằng cũng ngưng trọng suy nghĩ, hắn cũng không nghĩ đến tầng ngoài của động phủ Huyết Sát sẽ xuất hiện nhiều bảo vật cao cấp như thế.
Chẳng lẽ Huyết Sát Thần Đế này căn bản không tính ban Tiên Thiên Linh Bảo này cho tu sĩ nào đó sao, chỉ dùng dập tắt lửa.
Trương Hằng tin rằng, mặc dù cấp bậc như Huyết Sát Thần Đế. loại bảo vật như Hỏa Nguyên Châu cũng tuyệt đối không phải hàng vỉa hè.
Trong nháy mắt, Hỏa Nguyên Châu liền hút đi toàn bộ ngọn lửa.
Lập tức, toàn thân Hỏa Nguyên Châu lại phát ra một luồng hào quang màu lửa đò. trực tiếp bắn xuống mặt đất.
Ầm ầm ầm!
Ánh sáng đò bắn vào mặt đất, khiến cho mặt đất chấn động kịch liệt, phát ra một luồng âm vang kinh thiên.
Sau đó. một cái khe xuất hiện trên mặt đất rộng chừng mấy chục thước, cách một khoảng xa. liền nghe thấy một luồng hương vị lưu huynh..
Coi như Trương Hằng cách một khoảng rất xạ dung nham màu đỏ sậm từ trong cái khe kia trào ra. Những dung nham này dường như do bị người khống chế. không ngừng ngưng tụ trên mặt đất, lập thành một hình thái phức tạp.
- Đó là
Trương Hằng nhìn những dung nham như có Linh tính kia hình thành một dáng vẻ như hình người.
Chỉ chốc lát, dung nham cũng đọng lại. lộ ra một pho tượng đá rất kỳ quái trước mặt. Pho tượng đá là một người đàn ông cầm đại kiếm trong tay.
Pho tượng đá này trông rất sống động. Người đàn ông kia có một đầu tóc màu đỏ. mũi cao ngất, ánh mắt sáng ngờ có thân, miệng mỉm cười, cầm một thành đại kiếm với ngọn lửa đốt cháy mãnh liệt trong tay.
Trên thanh đại kiếm này có một vị trí nơi tay cầm còn có một chỗ lõm có thể khảm vào. ước chừng có thể khảm vào vật thể hình cầu.
Ầm ầm ầm! Trong nháy mắt vết nứt mấy chục thước trên mặt đất liền khép lại. không lưu lại bao nhiều dấu vết.
Vèo! Hỏa Nguyên Chân trên bầu trời thuấn di rơi xuống bên cạnh pho tượng này. chuyển động quay chung quanh thạch điều này mấy vòng, liền tự động tiến vào trong vết lõm kia.
Lập tức, đại kiếm trong tay người đàn ông thạch điều phát ra một luồng hồng quang chói mắt. thiên địa rơi vào biến sắc. toàn bộ động phủ trong phạm vi trăm dặm đều bị chấn động.
Ánh mắt Trương Hằng đột nhiên rơi xuống một khối bia đá nhỏ bên cạnh pho tượng nam nhân Y Thông qua Linh Nhãn Thuật. Trương Hằng mơ hồ có thể nhìn thấy mấy chữ to khí phách lăng thiên:
Một kiếm trong tay, bất cứ gì ta cũng tiêu dao. tung hoành thiên địa. suy ngã độc tôn!
Sau đó, phía dưới mấy chữ to trên đó còn có mấy chữ nhỏ:
Sinh tử tương giao một vạn năm, cố nhân một đi không trở về.
Trong những hàng chữ này còn tràn ngập một luồng bi Thiết và cô đơn thật sâu. thậm chí khiến cho lòng Trương Hằng rung động một trận.
Tái bút còn có mấy chữ: Phạm—Vô—Danh.
Trương Hằng nhảy dựng. Phạm Vô Danh? Họ Phạm?
Không phải Huyết Sát Thần Đế, mà là Phạm Vô Danh!
Cùng lúc như thế trong đầu Trương Hằng hiện ra khuôn mặt đen của Phạm Tiểu Hắc, cùng với loại tình cảm tuyệt vọng sau khi rời khỏi Phạm Gia Trấn.
Huyết tẩy Phạm Gia Trấn! Mấy chữ này khắc thật sâu trong đầu Trương Hằng.
Nghĩ đến đây, quần áo trên người Trương Hằng lập tức bị mồ hôi thầm ướt sũng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.