Dư Tắc Thành vừa dứt lời, những người kia cất tiếng khen ngợi trầm trồ. Mã Lập Sơn nói:
- Đám tiểu huynh đệ này vô cùng nghĩa khí, y tên là Trần Ngọc Lâm, y tên Lưu Nguyên y tên Trương Hà. Năm đó chúng ta xung đột với Thất Thương tổng, ôn Thanh chết thảm ngay tại chỗ, ta bị bọn chúng đánh trọng thương, nhờ đám tiểu huynh đệ này liều mình cứu. Đại ca của Lưu Nguyên vì cứu ta đã chết vào lúc ấy.
Dư Tắc Thành liếc nhìn bọn họ, lấy ra ba viên linh thạch trung phẩm đưa cho mỗi người một viên:
- Lần đầu gặp mặt, có chút lễ nho nhỏ.
Tu vi của ba người này chỉ là cảnh giới Dẫn Khí trung cấp, cho bọn họ linh thạch thượng phẩm và pháp khí hoàn toàn là lãng phí tặng linh thạch trung phẩm làm lễ kiến diện là ổn thỏa.
Ba người cao hứng nhận lấy, trong đó có hai người cẩn thận cất vào túi y phục, bọn họ không có cả túi trữ vật.Dư Tắc Thành thấy vậy liền lấy ra ba túi trữ vật đưa cho bọn họ, ba người nhìn thấy tươi cười rang rỡ, hết sức vui mừng.
Tu vi của ba người bọn họ bất quá chỉ là cảnh giới Dẫn Khí không thể khống chế pháp khí phi hành. Nói cách khác hiện tại Mã Lập Sơn đang nuôi dưỡng dạy dỗ ba người bọn họ để báo ân năm đó. Những người này tính tình nghĩa khí, đáng để kết giao.
Ba người này được Dư Tắc Thành tặng lễ vật vui mừng hớn hở, Bọn họ tu tiên vô cùng vất vả, không ai trợ giúp, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình mò mẫm tiến tới. Dư Tắc Thành là người đầu tiên giúp đỡ bọn họ, cho nên cảm kích muôn phần.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Gặp nhau là có duyên đi, mọi người đi uống một bữa, không say không về.
Mọi người tới một tửu điếm, gọi lên rất nhiều món, chè chén thoải mái cùng nhau chúc rượu hàn huyên, không khí vui vẻ vô cùng.
Bữa rượu này uống khoảng một canh giờ, trời cũng đã không còn sớm nữa, Dư Tắc Thành quyết định đưa Lưu Thi Vận trở về động phủ. Mã Lập Sơn nhìn quanh quất, bất chợt nghiến răng lấy trong túi trữ vật ra một khối kim loại to bằng nắm tay đưa cho Dư Tắc Thành:
- Tắc Thành, đệ cất thứ này đi, đây là tạ lễ của chúng ta.
Dư Tắc Thành liếc nhìn Mã Lập Sơn nhận lấy khối kim loại. Mã Lập Sơn lại nói:
- Đây là Thất Thái Hạo Kim, là lúc trước mấy huynh đệ chúng ta phát hiện trên quần đảo Bắc Sa ở đại lục Kinh châu. Chúng ta tham lam, nghĩ rằng nếu cẩn thận bán đi có thể làm giàu, không ngờ để lộ tin tức khiến bọn đệ tử Thất Thương tổng biết được. Cho dù chúng ta bỏ quặng này, bỏ xứ tha hương, bọn chúng cũng nhất định phải giết người diệt khẩu, thật sự hết sức khinh người.
- Cuối cùng chỉ bốn người chúng ta còn sống, cũng nhờ chúng ta đưa tin cho Thần Uy tông, tuy rằng chúng ta không có năng lực báo thù nhưng cũng không để cho bọn đệ tử Thất Thương tổng sống được yên ổn. Kết quả không ngờ khơi mào xung đột lớn như vậy, bọn chúng đánh nhau tơi bời, khổ chiến một năm. Một thời gian trước. Nguyên Anh Chân Quân Bệnh Thái thư sinh của Thất Thương tổng đánh tới nỗi bản thân trọng thương, cũng coi như trút hận cho Ôn Thanh và các huynh đệ đã chết.
- Thất Thái Hạo Kim này là khối cuối cùng mà chúng ta giữ lại, xem như chúng ta đáp lễ, tặng cho đệ.Dư Tắc Thành nhận lấy Thất Thái Hạo Kim không chút khách sáo, không cần giả vờ đưa đẩy, sau đó ôm quyền thi lễ. Hai người nhìn nhau cười cởi mở.
Mã Lập Sơn nói thêm:
- Huynh đệ để ta nhắc nhở đệ chuyện này. Vô Lượng tông này không thể ở lâu. Tuy rằng chúng ta chỉ là tán tu, công lực thấp kém nhưng còn có vài phần nhãn lực. Nếu không có nhãn lực, chúng ta đã chết đi từ sớm. Vô Lượng tông này sắp sửa gặp đại họa ngay trước mắt.
Giọng Mã Lập Sơn càng ngày càng thấp:
- Vốn chúng ta cho rằng sau khi đại lễ Vô Lượng qua đi. Vô Lượng tông sẽ vượt qua kiếp nạn nhưng gần đây mới phát hiện, kiếp nạn này bất quá chỉ mới bắt đầu. Đám tán tu như chúng ta đến đây lấy quặng càng ngày càng nhiều, rất nhiều người là giả dạng, toàn là bọn yêu ma quỷ quái.
- Tu vi bọn chúng rất cao, bất quá đều ngụy trang làm tu sĩ Luyện Khí kỳ, tới đây giả vờ lấy quặng, hơn nữa còn cấu kết với một số người trong Vô Lượng tông.
- Đám yêu ma này đi tới đâu là cướp giết sạch sẽ tới đó với tình hình như vậy, có thể thấy được bọn chúng ắt có mưu đồ. Hơn nữa còn cấu kết với đệ tử Vô Lượng tông, bọn chúng muốn làm gì? Ta thấy trong vòng ba tháng nữa, Vô Lượng tông ắt xảy ra đại kiếp nạn cho nên mới bảo ba vị huynh đệ này đi tìm hiểu một phen, chuẩn bị qua vài ngày nữa sẽ rời khỏi nơi này.
Dư Tắc Thành nói:
- Không có khả năng, không có khả năng...
Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Dư Tắc Thành nhớ tới những lời Mộ Yên Tiên Tử đã nói trước khi chết về vị Ma Chủ kia bất giác cảm thấy lời Mã Lập Sơn nói có thể tin được.
Dư Tắc Thành bèn hạ giọng nói:
- Hay là Mã huynh, nên đi sớm một chút đi thôi, nơi này không thể ở lâu.
Mã Lập Sơn gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, hai bên kết thúc tiệc rượu. Dư Tắc Thành thanh toán rời khỏi, mang theo Lưu Thi Vận ngự kiếm bay trở về sơn môn.
Thật ra Dư Tắc Thành cũng không quá coi trọng lời của Mã Lập Sơn, cho dù coi trọng cũng không có tác dụng gì nhiều. Hắn là tu sĩ giao lưu, đại biểu của Hiên Viên kiếm phái, nếu vì một câu nói nguy hiểm vô căn cứ mà rời khỏi Vô Lượng tông, không thế nào giải thích được với cả trong lẫn ngoài.
Hơn nữa nơi này còn có hai vị Phản Hư Chân Nhất tọa trấn, dù là Thiên Ma Già Lam tới đây cùng phải tay trắng quay về. Ngày nào hai người bọn họ còn tồn tại, Vô Lượng tông này còn yên ổn ngày đó.
Thời gian gần đây tu vi Lưu Thi Vận tiến triển rất nhanh. Bởi vì sau đại lễ, các vị Nguyên Anh Chân Quân đích thân chỉ điểm cho nàng, khiến cho tu vi nàng tăng tiến nhanh như tên bắn. Chỉ sau mười mấy ngày nữa. Lưu Thi Vận sẽ xung kích cảnh giới Tiên Thiên cao cấp. Dư Tắc Thành không thể không chia tay Lưu Thi Vận, lấy mắt tiễn nàng tiến vào trọng địa Vô Lượng tông bế quan.
Nhớ lúc trước mình thăng tiến cảnh giới Tiên Thiên trung cấp, mất chừng một năm không biết lần này Lưu Thi Vận sẽ bế quan trong bao lâu. Đam Mỹ Hiện Đại
Dư Tắc Thành còn lại một mình, hàng ngày tu luyện Hiên Viên kiếm pháp, luyện khí đả tọa.
Bọn Mã Lập Sơn vào tháng thứ hai đã rời khỏi nơi đây. Trước khi đi. Dư Tắc Thành ra tiễn đưa bọn họ. Mã Lập Sơn còn cẩn thận khuyên bảo Dư Tắc Thành đề phòng nguy hiểm.
Thoáng cái mà tháng thứ ba đã qua đi nhưng động phủ Pháp Linh vẫn chưa thấy tiến hóa thành công như dự tính, vẫn không có chút động tĩnh gì. Bất quá trên giá sách bên trong không gian ý thức Diễn Võ cấp Hồng Hoang của Dư Tắc Thành lại có thêm năm quyển sách.
ở sau Không Ma Kinh và tấm bia đá ấy được ở Hà Gian phái, có thêm một quyển Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, ở sau Thiên Đạo Thần Quyết có thêm một quyển A Ma La Thức Cửu Thức thuật, ở sau Cực Nguyên Hà Quang, có thêm hai quyển Chuyển Sanh Minh Vương Quyết, Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp.
Xem ra trong số Tiên Tần bí pháp này. Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến là hùng mạnh nhất, không ngờ xếp trên cả Hiên Viên Thần Quyết. Không Ma Kinh kia bởi vì tồn tại dưới dạng thực thể cho nên vị trí của nó cố định, không tính vào mức xếp hạng. Nói không chừng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến này mới là phép thuật công kích hùng mạnh nhất. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Đứng thứ hai là A Ma La Thức Cửu Thức thuật, nó xếp ngay sau Thiên Đạo Thần Quyết, cuối cùng chính là Chuyển Sanh Minh Vương Quyết và Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp.
Bốn môn bí pháp này đợi tới khi mình đạt thành Nguyên Anh mới có thể tu luyện, kỳ hạn xa vời. Dư Tắc Thành vô cùng tự tin ở bản thân mình. Kim Đan hẳn là không thành vấn đề nhưng Nguyên Anh thì rất khó lòng xác định.
Hiện tại những bí pháp Tiên Tần này chỉ có thể đưa mắt mà nhìn, lắc đầu chắc lưỡi, nhỏ dãi thèm thuồng. Hay là thực tế một chút đi thôi... Dư Tắc Thành bèn đưa mắt nhìn xuống dưới tìm Tiên Tần Luyện Khí thuật.
Tiên Tần Luyện Khí thuật nằm một mình trên tầng hai giá sách. Xem ra theo đánh giá của thế giới Bàn Cổ, sách này đứng trên Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, Tử Phủ Kim Đan khí. Huyết Cương quyết nhưng còn kém hơn một bậc so với Thiên Đạo Thần Quyết, Cực Nguyên Hà Quang.
Dư Tắc Thành đã quyết định tu luyện Luyện Khí thuật này, hơn nữa sẽ lấy thuật này làm đạo nguyên lực cuối cùng trong sáu đạo nguyên lực của mình. Luyện Khí thuật này là thuật căn bản giúp cho Tiên Tần quật khởi, được Thủy Hoàng bệ hạ tôn sùng như vậy, ắt có chỗ độc đáo của nó. Chỉ bằng vào điểm này, hẳn nên tu luyện pháp quyết này.
Trong lòng thầm quyết định như vậy. Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện Tiên Tần Luyện Khí thuật. Thuật này lúc bắt đầu đơn giản vô cùng, nhưng lại bác đại tinh thâm, thuần khiết tự nhiên, ẩn chứa đạo lý thiên địa, khí thế mênh mông.
Dư Tắc Thành khổ tu một tháng, lập tức đã tiến vào tầng hai của Tiên Tần Luyện Khí thuật. Khí chất biến đổi, trở nên dâng trào, không ngờ lại có cảm giác ngầm hợp với Huyết Cương quyết.
Khổ tu tháng thứ hai, Tiên Tần Luyện Khí thuật này lại biến đổi chân nguyên khí hợp, tử khí đông lai, ngầm hợp với ý của Tử Phủ Kim Đan khí.
Dần dần Dư Tắc Thành hiểu ra, thì ra Tiên Tần Luyện Khí thuật này ngầm hợp với những Luyện Khí thuật khác mà mình tu luyện, chậm rãi phát sinh biến chuyển, không biết tương lai nó sẽ trở nên thế nào.
Lúc Dư Tắc Thành tu luyện Tiên Tần Luyện Khí thuật, dần dần phát hiện một vấn đề, hắn mơ hồ biết được vị Ma Chủ kia đang chờ đợi cái gì.