Tiên Ngạo

Chương 768: Thúy Mi Thiền Tấn




Tâm niệm thoáng động, ve xanh kia chợt tan tành thành những điểm sáng xanh, sau đó tụ lại nhanh chóng thành một thanh phi kiếm màu vàng dày bảy thước, bản rộng hai ngón tay, toàn thân dày đặc phù văn, ẩn chứa lực Thiên Đạo. Trông giống như vô số ngọn lửa bừng cháy, gây ra thanh âm như ma gào quỷ khóc bên tai, cho nên có câu biệt ly tâm đoạn tuyệt, kiếm xuất quỷ thần kinh.
Phi kiếm cửu giai Thúy Mi Thiền Tấn Sinh Biệt Ly, Nhất Vọng Bất Kiến Tâm Đoạn Tuyệt.
Lão điên nhìn kiếm này trầm ngâm thật lâu, sau đó mới nói:
- Đây là ta cho ngươi, nó đã theo ta năm ngàn năm, từ hôm nay nó sẽ theo ngươi. Kiếm này vừa xuất, thúy quang hiện, ve sầu gáy, ắt sinh biệt ly, bất kể địch ta, trọn đời không gặp, tâm này đoạn tuyệt.
- Tắc Thành này, vốn ba người chúng ta thật sự lo lắng cho các ngươi, vẫn còn do dự không biết có nên phi thăng hay không. Nhưng những chuyện xảy ra gần đây, đặc biệt là biểu hiện của ngươi khiến chúng ta hạ quyết tâm, con cháu có phúc của con cháu, thế giới này tương lai là của các ngươi, không cần chúng ta lo nữa. Không lâu sau ba người chúng ta sẽ phi thăng, Hiên Viên kiếm phái sau này giao lại cho các ngươi, hãy làm cho nó tiếp tục truyền thừa mãi mãi.
Dư Tắc Thành được thanh phi kiếm Thúy Mi Thiền Tấn này, không biết nên nói gì.
Lão điên lại nói:
- Không phải là chúng ta chia tay vĩnh viễn, ba người chúng ta cũng không phi thăng cùng một lúc, không nên có vẻ mặt như vậy, làm như ta không thể vượt qua Thiên kiếp không bằng.
Dư Tắc Thành nói:
- Lão điên...
Lão điên ngắt lời hắn:
- Tắc Thành này, hãy nhớ kỹ một việc, nhất định ngươi phải bảo vệ cẩn thận Khốn Tiên Lao trên Thiên Đạo phong này, đây là bí mật lớn nhất của Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Trong Khốn Tiên Lao có bốn Tiên Nhân, nếu đế bọn chúng thoát khỏi nơi đó trở về Tiên Giới, vậy chính là đại họa cho Tiên Giới, cho cả nhân gian.
- Có đánh chết bọn Tiên Nhân trên Tiên Giới cũng không thể ngờ, bốn người này lại ở thế giới Thương Khung, ở Hiên Viên kiếm phái chúng ta.
Dư Tắc Thành gật đầu:
- Đệ tử đã hiểu.
Lão điên lại nói:
- Được rồi, hai người chúng ta hãy luận kiếm một phen, để ta xem thử Diệt Độ Chân Quân có chân tài thực học gì không.
Hai người bắt đầu luận kiếm tại nơi này, Dư Tắc Thành mơ hồ cảm thấy đây là lần cuối lão điên truyền thụ kiếm pháp cho hắn. Có lẽ tương lai không bao lâu nữa, hai người sẽ hoàn toàn chia biệt.
Sau khi trở lại đình viện Thiên Đạo phong, Dư Tắc Thành trầm ngâm không nói rất lâu. Lúc này Trương Vân Động vừa đi học pháp trở về, thấy Dư Tắc Thành lặng yên không nói, biết sư phụ mình có tâm sự trong lòng, bèn pha một bình trà mang tới trước mặt Dư Tắc Thành, sau đó lặng lẽ rời khỏi.
Nhìn theo bóng Trương Vân Động rời khỏi, Dư Tắc Thành buông tiếng than dài. Cuộc sống chính là như vậy, có người tới cạnh mình, cũng có người lặng lẽ rời đi, nhưng cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn.
Nhìn vầng dương đỏ chói giữa không trung, Dư Tắc Thành cảm ngộ rất nhiều, lặng lẽ lấy Cửu Thiên Huyền Kinh ra, đã tới lúc mở nó ra xem.
Kinh này có tất cả chín trang, Cửu Thiên Huyền Kinh trong mắt người khác có vô số ảo diệu, trong mắt Dư Tắc Thành hiện tại, hư ảo tan đi, công pháp thật xuất hiện.
Người xem kinh này có tâm cảnh khác nhau, sẽ đạt được công pháp khác nhau, nhưng Dư Tắc Thành đã đại chiến trăm ngày cùng bọn ba người Tâm Nguyện thiền sư, trở nên vô cùng quen thuộc, đối với kinh này cũng là như vậy. Cho nên chỉ trong lần xem đầu tiên, hắn đã nhìn thấu hết thảy những biến hóa phức tạp, lập tức thấy được Cửu Thiên Huyền Kinh chân chính.
Kinh thư này thật ra có thể được gọi là đạo trời, chỉ có Phản Hư Chân Nhất mới có thể tu luyện được.
Trang thứ nhất ghi lại Trung Thiên tâm pháp giúp Phản Hư Chân Nhất tránh thoát pháp tắc Thiên Đạo trói buộc, đoạt xá chuyển thế.
Cửu Thiên Huyền Kinh sâu không lường được, luyện thành công pháp có thể chấn động chín tầng trời.
Kinh này là do Cửu Thiên Huyền Nữ thương yêu chân thành Hiên Viên Hoàng đế mà sáng chế ra. Vào thời ấy là thời Đại Liên Minh Dị tộc đang hưng thịnh, Nhân tộc vô cùng thê thảm. Lúc đầu Nhân tộc còn được xem là đơn vị tiền tệ lưu hành, sau dần dần mất đi giá trị, biến thành thức ăn, sủng vật cho Dị tộc, vô cùng thê thảm. Nhưng vào lúc ấy, Nhân tộc đã xâm nhập sâu vào Đại Liên Minh, học tập tất cả pháp thuật của DỊ tộc.
Hiên Viên Hoàng đế và Cửu Thiên Huyền Nữ muốn thay đổi cảnh ngộ bất hạnh của Nhân tộc, cho nên bắt đầu cuộc chiến vùng dậy. Hai người cùng nêu danh, triệu tập anh hùng thiên hạ, bắt đầu cuộc chiến quật khởi của Nhân tộc.
Trải qua chín mươi chín lần đại bại, bị Đại Liên Minh truy nã mấy ngàn năm, khí phách thư sinh bị đè ép giày vò, bằng hữu xa lánh, càng đánh càng bại. Hiên Viên Hoàng đế mấy lần binh giải đoạt xá chuyển thế, thay đổi vô số bí pháp tu luyện, nhưng vẫn không tìm được pháp tắc Thiên Đạo mạnh nhất.
Cuối cùng Cửu Thiên Huyền Nữ lãnh ngộ đạo Bất Tử, nhưng vì thương yêu Hiên Viên Hoàng đế cho nên đã chết.
Hiên Viên Hoàng đế trở nên vô tình, đổi lại tu Tam Thiên Ngự Nữ, tập hợp ba ngàn Đại Đạo, phát minh Cực Lạc Miên Miên Vô Tuyệt Kỳ. Tuy rằng nhìn bề ngoài vô cùng phong lưu khoái hoạt, nhưng lòng vẫn vô tình. Sau khi đắc thành Đại Đạo, rốt cục vào lần khởi binh thứ một trăm, ngài mới lập nên cơ nghiệp muôn đời cho Nhân tộc.
Cửu Thiên Huyền Kinh này là do Đại Thần Uy Sĩ Thiên Nữ, nô tỳ của Cửu Thiên Huyền Nữ ghi lại, lưu truyền mãi tới ngày nay. Pháp thuật trong đó khiến cho người ta khó lòng hiểu được, tổng cộng chỉ có chín thiên, một là Trung Thiên, hai là Tiên Thiên, ba là Tòng Thiên, bốn là Canh Thiên, năm là Túy Thiên, sáu là Khuếch Thiên, bảy là Giảm Thiên, tám là Trầm Thiên, chín là Thành Thiên.
Dư Tắc Thành lặng lẽ lật xem, kinh này thích hợp với tất cả tiên thuật pháp quyết, chỉ cần trở thành Phản Hư Chân Nhất, tu luyện kinh này là có thể chuyển thế trùng sinh. Thiên thứ tư Canh Thiên có thể luyện thành thuật bất tử, thiên thứ bảy là Giảm Thiên là bất tử thêm một lần nữa.
Sau khi luyện đủ chín thiên, vậy chính là thiên hạ vô địch. Nhưng khi luyện thành kinh này, khi đó vẫn chưa có cái gọi là phi thăng, không biết phi thăng đi đâu, cho lên lúc ấy kinh này chỉ dành cho Phản Hư Chân Nhất chuyển thế.
Dư Tắc Thành lặng lẽ xem kinh, lãnh ngộ vô số chân nghĩa. Nhưng cũng chỉ có thể tích lũy lại, đợi đến khi mình trở thành Phản Hư Chân Nhất mới có thể tu luyện được.
Dư Tắc Thành cất Cửu Thiên Huyền Kinh đi, giở Tam Bàn kinh ra. Đây là tiên thuật hệ Thổ thuần khiết, hết sức thích hợp cho Tức Nguyên Thổ khôi lỗi của mình. Lập tức Tức Nguyên Thổ khôi lỗi hiện thân, Dư Tắc Thành đưa kinh này cho nó, nó cúi đầu:
- Tạ ơn đạo hữu.
Sau đó biến mất.
Địa Khuyết Kim Chương Trường Xuân kinh phù hợp cho Vạn Thân Thái Ất Ngẫu của mình, lại thêm Tiên Thiên Linh Bảo Vạn Niên Mộc Tâm. Lập tức Vạn Thân Thái Ất Ngẫu hiện thân. Dư Tắc Thành nhét hai bảo vật này vào người nó, nháy mắt Vạn Thân Thái Ất Ngẫu giống như đâm chồi phát lộc, không còn hình dáng cũ mà hóa thành một luồng lục quang quay cuồng không ngớt.
Trong Khí Hải, Vạn Thân Thái Ất Ngẫu này hóa thành một viên châu, sau đó chui vào tâm đăng trên trán Dư Tắc Thành, lẳng lặng ẩn mất.
Hiện tại nó đang trong trạng thái tiến hóa, đợi đến khi nó đại thành, lập tức thần uy hiển lộ. Lúc ấy Vạn Thân Thái Ất Ngẫu này sẽ hóa thành một phân thân nữa của Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. Kim Tinh Lục Ngự quyết cho Cực Đạo Tử Kim Cương, Cửu Thiên Lưu Ly Hỏa Thần quyết cho Tam Muội Hỏa Cự Nhân.
Chỉ còn thiếu ba món Tiên Thiên Linh Bảo nữa. Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp của mình sẽ đạt tới đại thành.
Dư Tắc Thành cầm Kim Quang Phích Lịch Độn lên giở ra xem.
Kim Quang Phích Lịch Độn là độn pháp độc môn của phi thăng tổ sư Thần Đà Ất Hưu Đại Phương phái, chỉ cần động tâm niệm, phích lịch kim quang hiện, người đi xa ngàn dặm, chỉ còn tàn ảnh mờ, chính là tiên thuật phi độn đỉnh cấp.
Dư Tắc Thành lặng lẽ tu luyện độn pháp này, nhờ có thế giới Bàn cổ trợ giúp, hắn học được rất nhanh. Chỉ cần giậm chân một cái, trong phạm vi cảm ứng trăm dặm của Kiếm Ngã thuật lập tức xuất hiện kim quang, thân hình hắn đã ra xa trăm dặm. Quả thật là kim quang thình lình xuất hiện, người đã biến mất không thấy.
Độn thuật này hùng mạnh ở chỗ là chỉ cần mình khẽ động tâm niệm, khẽ giậm chân một cái, lập tức toàn thân hóa thành một đạo kim quang, trông như luồng sét, muốn đi là đi, không ai ngăn cản nổi. Kim quang phòng ngự bên ngoài rất hùng mạnh, khoảng cách ngàn dặm có thể vượt qua trong nháy mắt, nếu phối hợp với Súc Địa Thành Thốn của mình là tuyệt hảo, sau này cả thiên địa mình có thể tới bất cứ nơi nào.
Dư Tắc Thành cười ha hả, thi triển Súc Địa Thành Thốn biến mất khỏi Thiên Đạo phong, đi ra Gò Hiên Viên. Lúc hóa thành một đạo phích lịch kim quang, lúc thi triển Thốn Bộ Thiên Lý, bắt đầu luyện độn thuật mình vừa mới học. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Sau khi hiểu hết Kim Quang Phích Lịch Độn, tâm trạng Dư Tắc Thành vô cùng thoải mái. Độn thuật này khác với Súc Địa Thành Thốn, chỉ có thể tự mình tu luyện, cũng có thể truyền thụ cho các đệ tử.
Sau khi luyện xong, hắn trở về Thiên Đạo phong, gọi các đệ tử tới truyền thụ độn thuật cho bọn chúng. Có độn thuật này, rất nhiều đệ tử sẽ thoát khỏi nguy cơ sinh tử, chỉ cần giậm chân một cái, hóa thành một đạo kim quang, có thể đi bất cứ nơi nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.