Tiên Ngục

Chương 110: Trên đường trở về (tt)





Lại một người lên tiếng, hơi có chút chuyên gia nói:
- Ngẫm lại xem, số lượng Độn Địa Độc Đằng có hạn, chu kỳ sinh sôi nẩy nở ít nhất phải mấy chục năm, như thế nào chịu được vô số người trắng trợn thu thập đây chứ? Ta nói ah, phải cho nó thời gian chậm rãi sinh trưởng, ngàn vạn lần không thể cố gắng vô độ, khiến cho loại linh thảo này cuối cùng bị diệt sạch...
- Đúng, đúng, phải.
Những người khác nhao nhao gật đầu.
Đã nghe được những lời này, trong nội tâm Tô Triệt bật cười. Kỳ thật, cũng không phải Độn Địa Độc Đằng sắp bị lấy sạch, mà là bị đại quân Âm Phong Thử lợi dụng các loại cỏ dại, hòn đá, cây cối tự nhiên dấu đi. Sau này, còn muốn chờ đợi mình chậm rãi thu thập a.
Độn Địa Độc Đằng đối với mình cực kỳ trọng yếu, bất quá, Tô Triệt sẽ không tuyệt diệt, tát ao bắt cá, vẫn là phải cam đoan loại linh thảo này sinh sôi nẩy nở bình thường. Cho nên, chỉ là để cho đại quân Âm Phong Thử ẩn tàng, bảo hộ.
Tô Triệt cũng không có tiếp tục dừng lại, trực tiếp đi ra khỏi thôn trấn, hướng về phía Huyền Cơ Thành ngoài mấy trăm dặm chạy như bay mà đi.
Phía trên hoang dã, đi đến gần một nửa lộ trình, đột nhiên nghe được lão Hắc truyền đến cảnh báo:
- Chủ nhân, bầu trời có một tên đệ tử nội môn Luyện Khí hậu kỳ của Thiên Huyền Tông, đang hướng về phía ngươi bay tới.
Tô Triệt vô ý thức quay đầu nhìn lại, quả nhiên, trên bầu trời có một người ngự kiếm phi hành, đang hướng về phía mình lao xuống.
Cảm giác được đối phương hơi có chút lai giả bất thiện, Tô Triệt lặng lẽ lấy ra một tấm Linh Phù phòng ngự, còn có một quả Độn Địa Đan. Hai thứ vật phẩm này, xem như là vật ứng đối người có thực lực cao cường tốt nhất rồi.
Người ngự kiếm kia lướt qua đỉnh đầu Tô Triệt, sau đó từ từ đáp xuống, ngăn cản đường đi ở bên ngoài vài chục trượng.
Không cần lão Hắc nhắc nhở, Tô Triệt cũng đã thấy rõ, bên hông người này có treo Huyền Cơ ngọc bài, đạo phục màu trắng có thêu hai cái ngân tuyến, hiển nhiên là một vị đệ tử nội môn của Huyền Cơ Phong.
Lẽ ra, tất cả mọi người là đệ tử Huyền Cơ Phong của Thiên Huyền Tông, là đồng môn cùng hệ, dã ngoại gặp nhau, mặc dù sẽ không cảm thấy rất thân cận, cũng có thể hảo hữu mới đúng. Thế nhưng mà, Tô Triệt lại chứng kiến, ánh mắt của đối phương hàm ẩn mũi nhọn, không dính dáng chút nào với hai chữ hảo hữu cả.
- Đệ tử ngoại môn Tô Triệt, bái kiến sư huynh nội môn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bất kể thế nào nói, lễ tiết tối thiểu nhất, Tô Triệt vẫn là phải chủ động một ít, miễn cho người mượn cớ.
Hơn nữa, thông qua lão Hắc nhắc nhở, đã biết miếng Huyền Cơ ngọc bài kia có khắc chữ Chính Quân. Hai chữ này, không phải tên của hắn, mà chính là đạo hiệu.
- Tô Triệt...
Chính Quân đạo nhân cười lạnh một tiếng:
- Làm hại ta ở thị trấn tiếp tế chờ đợi hơn một tháng, hôm nay mới tìm được ngươi!
- Tìm ta?
Tô Triệt sững sờ, trong nội tâm vô ý thức phỏng đoán là: tên Chính Quân này, không phải là đã tiếp nhận Ngọc Thanh sư huynh ủy thác, chạy tới Âm Phong Hạp Cốc tìm mình, lại bởi vì trong hạp cốc không cho phép người thực lực vượt qua tiến vào, chỉ có thể ở trong thị trấn đợi mình hơn một tháng, cho nên oán khí mới nặng...
Vì vậy liền hỏi:
- Mệt nhọc sư huynh đợi ta lâu như vậy, thật sự là có lỗi. Kính hỏi, sư huynh tìm ta có chuyện gì?
- Không có sự tình gì khác.
Dáng tươi cười trên mặt Chính Quân đạo nhân thu lại, chậm rãi đến gần phía bên này, đợi đến lúc khoảng cách đầy đủ, lại nghiêm nghị quát:
- Ta đối với năng lực trị liệu linh thảo của ngươi có hứng thú!
Đang khi nói chuyện, vậy mà hắn lại ra tay, sử dụng phi kiếm đâm tới đùi phải của Tô Triệt.
Khoảng cách quá thân cận, tốc độ của phi kiếm lại nhanh, Tô Triệt căn bản không kịp kích phát linh phù, chỉ có thể vội vàng trốn tránh, nhanh chóng lách người qua bên trái, xoay eo rút chân, hiểm hiểm mà tránh được phi kiếm đâm xuyên chính diện, nhưng vẫn bị phi kiếm mang theo kình khí cắt ra một vết thương thật sâu trên đùi.
Xoẹt! Huyết quang phun ra...
Giữa không trung, lúc này Tô Triệt mới kịp kích phát linh phù, đúng là một tấm Linh Phù phòng ngự thổ hệ Thượng phẩm, giá trị 120 linh thạch.
Một cái đối mặt, Tô Triệt đã tiêu hao một tấm linh phù Thượng phẩm, hơn nữa còn bị thương, đơn giản là thực lực của đối thủ siêu việt bản thân quá nhiều, lại là bất ngờ tập kích.
Không có biện pháp, thực lực chưa đủ, linh thạch có thể bỏ, nhưng mạng không thể mất, lúc này đi Âm Phong Hạp Cốc, Tô Triệt gặt hái được đặc sản cấp thấp giá trị năm vạn linh thạch, chỉ là mấy miếng Thượng phẩm linh phù, tuyệt đối tiêu hao được.
Đã có linh phù hộ thể, sau khi Tô Triệt hạ xuống, liền dùng chân khí phong bế thương thế trên đùi, cũng hỏi:
- Sư huynh, ngươi làm thế này là ý gì?
- Vừa ra tay là linh phù Thượng phẩm, ngươi thật đúng là có tiền ....!
Chính Quân đạo nhân âm hiểm cười nói:
- Vừa vặn, ngươi vốn có hết thảy, hết thảy đều thuộc về ta.
Nói chuyện xong, hắn liền sử dụng phi kiếm công kích lần nữa, xoẹt một tiếng, phòng ngự thổ hệ bảo hộ lấy Tô Triệt nổi lên vầng sáng đẹp mắt, ẩn ẩn có thể chứng kiến, vị trí phi kiếm đâm trúng, xuất hiện một đạo tường ảnh kim cương, ngăn chặn phi kiếm ở bên ngoài.
Là Kim Cương Thạch Bích Thuật, hoàn toàn giống với tấm Thượng phẩm linh phù mà trước đó ở Phong Ma Vực, Tô Triệt đưa cho Thiên Cơ Phong Mộc Vân, đương nhiên là về sau Tô Triệt tới Vật Hoa Phong bổ sung.
Đinh, đinh, đinh, đinh...
Chính Quân đạo nhân dùng ngự kiếm chi thuật không ngừng công kích linh phù phòng ngự tráo của Tô Triệt, thế nhưng công kích dày đặc cũng không có tác dụng, bởi vì Thượng phẩm linh phù chẳng khác gì là tu sĩ Trúc Cơ kỳ thi triển ra phòng ngự chi lực, tu vi của hắn chỉ là Luyện Khí tầng bảy, muốn phá được tầng bảo hộ này, thật đúng là muốn phí một phen công phu.
Bất quá, Chính Quân cho rằng, Tô Triệt chỉ là một đệ tử ngoại môn Luyện Khí tầng ba, dù tài lực hùng hậu thế nào, cũng không có khả năng tùy thân mang theo quá nhiều Thượng phẩm linh phù, dù sao hắn cũng không biết thuật phi hành, trên địa thế khoáng đạt hoang dã, hắn đã không chỗ có thể trốn, chỉ bằng một tấm Linh Phù phòng ngự cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.
Giờ phút này, Tô Triệt ở bên trong linh phù phòng ngự, tạm thời không có lo lắng an toàn gì, trong nội tâm lại thương nghị cùng lão Hắc:
- Trước đó có thể đánh bại Luyện Khí tầng bảy La Liên Kiều, đó là bởi vì ở trong Phong Ma Vực, ngươi có thể chỉ huy phần đông Vực Ngoại Thiên Ma đối phó hắn. Lúc này đây, tình huống rất là bất đồng. Ta cho rằng, cũng không cần phải lãng phí linh phù công kích để tiến hành phản kích.
- Đúng vậy.
Lão Hắc đồng ý nói:
- Địa thế nơi này khoáng đạt, mặc dù sử dụng linh phù công kích Thượng phẩm, cũng sẽ bị hắn tránh né đi, áp dụng phản kích không có ý nghĩa gì. Chỉ có tiềm phục xuống dưới đất, mới có thể tìm được cơ hội đánh lén hắn.
Tô Triệt còn có hơn hai mươi viên Độn Địa Đan trong tay, lực lượng mười phần, không chút nào khẩn trương, thờ ơ lạnh nhạt nhìn Chính Quân đạo nhân đả kích lấy phòng ngự tráo của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.