Tiên Ngục

Chương 1307: Vân Tiêu Thiên Phủ (hạ)





Vân Tiêu Thiên Phủ, đã đến!
Người có tư cách tại Vân Tiên Vực mở Thiên Thị, tối thiểu cũng phải là tu vi Lục Trọng Thiên Tiên Đế, bằng không, các loại Thiên Thị thế tất tràn lan, thủ đoạn cạnh tranh bất chính cũng sẽ ùn ùn, khó có thể ngăn chặn.
Vân Tiêu Thiên Phủ cũng chính là phủ đệ của Vân Tiêu Tiên Đế. Vị nữ Tiên Đế này nhiệt tình háo khách, thích náo nhiệt, càng thích làm sinh ý, liền đem Tiên Phủ nhà mình cải tạo thành một tòa Thiên Thị. Đến nay đã có trăm triệu năm lịch sử.
Lục Trọng Thiên Tiên Đế Tiên Phủ, kiến tạo ở trên Thất Thải Tường Vân, diện tích chừng mấy vạn dặm, đó là tương đối khí phái. Đương nhiên, cùng Thiên La Thánh Địa mà Tô Triệt đã kiến thức qua vô pháp đem so sánh.
Thiên La Thánh Địa chính là phủ đệ Tiên Tôn. Diện tích tương đương với mấy vạn châu giới, so với Vân Tiêu Thiên Phủ lớn hơn mấy vạn lần.
Không gian bên trong Vân Tiêu Thiên Phủ, cảnh sắc tự nhiên là đẹp không sao tả xiết, có thể nói cực cảnh trong là tiên cảnh, xa gia khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng.
Tiên nhân gần như thọ mệnh gần như vô hạn. Mỗi một chi tiết đều cần phải cầu tận thiện tận mỹ, việc này không cần Tiên Đế đại nhân tới quan tâm. Tự có vô số thủ hạ tỉ mỉ bố trí, hầu như tìm không ra bất cứ khuyết điểm gì.
Long Đế giá lâm Thiên Phủ, dẫn phát đông đảo tiên nhân chú mục, bất quá tiên nhân chân chính có can đảm nhìn kỹ Long Đế, thật là không có mấy, càng đừng nói có ai dám tiến tới đó hành lễ chào hỏi.
- Bọn họ sợ ngươi như vậy, ngươi cảm thấy thoải mái sao?
Tô Triệt hữu ý vô ý thuận miệng hỏi.
- Chỉ sợ cũng là một loại tôn trọng.
Long Đế hé ra một tia cười nhạt:
- Để cho người khác sợ hãi chính mình, mới có thể thể hiện ra bản thân cường thế, ta rất hưởng thụ loại cảm giác này.
Tâm lý vặn vẹo! Tô Triệt chỉ có thể đánh giá như vậy.
- Ngươi!
Long Đế chỉ vào một Đại La Kim Tiên hậu kỳ, lạnh giọng quát lên:
- Qua đây!
- Gặp qua Long Đế đại nhân.
Đại La Kim Tiên kia vội vàng đi tới đó, khom mình hành lễ.
- Hạn cho ngươi trong vòng mười canh giờ, tìm dược một nữ tiên tên là Lăng Huyên, dẫn nàng qua đây gặp ta.
Long Đế thần tình lãnh ngạo ngầm hạ lệnh, ngay cả danh hào của đối phương cũng chẳng thèm hỏi.
- Dạ, tiểu tiên lập tức đi tìm.
Đại La Kim Tiên kia lại hành lễ, vội vàng rời đi.
Diện tích bên trong Vân Tiêu Thiên Phủ rất lớn, tìm một người cũng là không dễ dàng, do đó, Long Đế mới có thể định ra cho hắn kỳ hạn mười canh giờ.
- Tài phán sử, chúng ta ở chỗ này chờ là được.
Long Đế vừa đổi, cười nói với Tô Triệt:
- Ngươi xem, để cho người khác sợ hãi mình, cảm giác này sao mà thống khoái!
Tô Triệt lười cùng hắn cải cọ những đạo lý này, chỉ có thể căn dặn trước:
- Qua một hồi, chớ dọa hỏng Lăng Huyên, đừng để sự tình của ta làm hỏng.
- Tài phán sử, chuyện này sao, tốt nhất vẫn là nghe ta đi.
Long Đế nói rằng:
- Ma thần chi cốt cũng xem như là bảo vật không tệ, ngươi muốn từ trong miệng tiên nhân nào đó truy vấn ra lai lịch của loại bảo vật này, thủ đoạn ôn hòa quyết không dùng được. Chuyện liên quan đến bí mật của chính mình, ai cũng không có khả năng đơn giản nói cho ngươi. Nhất định phải cường thế ép hỏi, nàng mới có thể thành thật giao phó rõ ràng.
- Cũng đúng.
Tô Triệt cười nói:
- Vậy được rồi, chuyện này giao cho ngươi tới giải quyết.
- Ha ha, nên là như vậy.
Long Đế kiêu ngạo cười to.
Không thể không nói, hắn nói xác thực có chút đạo lý, bí mật có liên quan đến Ma thần chi cốt, phân lượng cũng sẽ không nhẹ, ai cũng không có khả năng đơn giản để lộ ra. Nếu hiệp thương hòa bình, giá cả đưa ra cực lớn cũng không nhất định có thể đả động đối phương.
Nếu đổi thành Tô Triệt đến xử lý, lãng phí một phen miệng lưỡi, sau đó, không chừng cuối cùng vẫn là không tránh khỏi dùng thủ đoạn bạo lực mới có thể có hiệu quả.
Ở trong tòa điện phủ này đợi không đến năm canh giờ, Lăng Huyên nữ tiên đã đến trước mắt, nét mặt rõ ràng lộ ra một phần khẩn trương và bất an, đi tới trước mặt Long Đế hành lễ chào hỏi:
- Gặp qua Long Đế đại nhân.
- Ừm, ngồi đi.
Long Đế thấp giọng đáp ứng một tiếng, thần thái kiêu căng, ánh mắt lại là hùng hổ dọa người.
Lăng Huyên tư thái cẩn trọng ngồi xuống. Tuy rằng không biết Long Đế tìm mình có mục đích gì, nhưng khẳng định sẽ không phải chuyện gì tốt cả.
- Nghe nói, lần trước, ngươi từng tại ở trong một tràng hội nghị bán đấu giá mấy khối Ma thần chi cốt, có đúng như vậy không?
Long Đế trầm thấp hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
- Đúng.
Lăng Huyên trả lời:
- Tiểu tiên xác thực bán ra sáu khối Ma thần chi cốt, nhưng đã là sự tình mấy vạn năm trước.
- Sáu khối Ma thần chi cốt kia đã bán cho ai?
Long Đế hỏi lại.
- Bị người nặc danh mua đi, nhưng hình như là một vị Nhị Trọng Thiên Tiên Đế.
Lăng Huyên trong mắt cảm giác bất an càng thêm nồng nặc vài phần. Nàng biết được, sự tình có liên quan đến Ma thần chi cốt, phiền phức nhất định không nhỏ.
- Ma thần chi cốt, trong tay ngươi có còn hay không?
Long Đế ánh mắt hung ác. Ngữ khí âm trầm:
- Ngươi tốt nhất thành thật trả lời ta, bởi vì sự tình khiến ta ghét nhất chính là có người gạt ta, hiểu chưa?
- Tiểu tiên hiểu rõ.
Lăng Huyên nhẹ nhàng gật đầu, thoáng do dự một chút, mới nói:
- Ma thần chi cốt, ta còn lưu lại có hai khối. Long Đế đại nhân nếu có hứng thú, tiểu tiên nguyện hai tay dâng lên.
Ác danh của Long Đế, trong Vân Tiên Vực không người không biết, không ai không hiểu. Trong lòng Lăng Huyên hiểu rõ, chính mình trả lời nếu không thể làm hắn thỏa mãn, mặc dù ở trong Vân Tiêu Thiên Phủ, hắn không thể công nhiên xuất thủ diệt sát chính mình, ngày sau chung quy sẽ bị hắn tìm được cơ hội đối phó bản thân, tránh không khỏi phải chết ở trên tay hắn.
- Lấy ra cho ta xem. Nếu đối với ta hữu dụng, sẽ không lấy không của ngươi.
Những lời này của Long Đế, nói đến cũng là khách khí.
Lăng Huyên liền từ trong không gian tùy thân lấy ra hai khối đạm thanh sắc xương cốt tàn phiến, giao cho trên tay Long Đế.
Long Đế tiện tay đưa cho Tô Triệt. Động tác này đã khiến Lăng Huyên âm thầm kinh ngạc, thế mới biết, người thực sự có hứng thú đối với Ma thần chi cốt, là thanh niên nhân nhìn như Kim Tiên này.
Hai khối Ma thần chi cốt đưa vào Tiên Ngục. Hơn mười phút sau, lão Hắc bẩm báo:
- Hữu dụng! Hai khối Ma thần chi cốt này xác thực mang theo chút thời gian bản nguyên lực lượng, xem ra chính là vị Ma thần theo như lời của Ngao Quân kia. Chỉ tiếc, chút lực lượng này thuộc tính cực kỳ loãng, không tạo ra được tác dụng quá lớn.
- Hữu dụng là tốt rồi.
Tô Triệt âm thầm mừng rỡ, chính mình vận khí thật đúng là không tệ, manh mối đầu tiên đã có thể có điều thu hoạch.
Nhân đó ôn hòa hỏi:
- Lăng Huyên đạo hữu, không nói gạt ngươi, di hài vị Viễn Cổ Ma thần này với ta mà nói có chút trọng yếu, ta còn cần càng nhiều di cốt hoặc thi hài nữa, tốt nhất có thể biết được xuất xứ của chúng.
- Cái này...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.