Tiên Ngục

Chương 1414: Theo ta đi một chuyến (hạ)





Tô Triệt liền đem chính mình cái vũ trụ kia thế giới các loại đặc điểm đơn giản miêu tả một phen, xà nữ nghe qua sau khi, lại là hỏi:
- Như vậy, thế giới của ngươi trong cái vũ trụ kia, có hay không sinh linh giống với ta?
- Có.
Loại sự tình này giống như không cần giấu diếm cái gì, Tô Triệt nói thẳng trả lời:
- Theo ta được biết, chí ít có hơn mười loại sinh linh đều rất giống, nhưng Xà Mỹ Nữ nhất tộc thực lực tuy không cường hãn, nhưng bộ dáng lại giống ngươi như đúc.
- Hả? Thật vậy chăng?
Xà Nữ hình như vô cùng có hứng thú, lập tức hỏi:
- Vậy ngươi đem bộ dạng Xà mỹ nữ đã thấy, biểu hiện ra cho ta xem thoáng một phát.
Cái này dễ thôi, Tô Triệt vung tay lên, trong không khí trước mắt liền ngưng tụ ra hình dạng của Dạ Lam, chính là hình dạng bản thể lúc chưa tới Hóa Hình kỳ.
- Quả thật là hoàn toàn giống nhau a...!
Xà nữ cẩn thận xem kỹ hình ảnh lập thể này, bộ dạng tương đối vui vẻ, tiếp theo hỏi:
- Trong thế giới tư nhân của ngươi có mỹ nữ xà này không? Đưa cho ta mấy người được không?
Tô Triệt đã sớm đoán được nàng có khả năng đưa ra yêu cầu như vậy, lại trả lời:
- Đầu tiên, Xà mỹ nữ nhất tộc thực lực rất thấp, so với sinh linh cường đại trong hỗn độn. Tánh mạng của các nàng trong trạng thái cực kỳ nhỏ yếu, một khi ở nơi này bị bại lộ, đoán chừng sẽ lập tức tiêu vong, tiếp nữa, mặc dù là sinh linh bèo bọt nhất, ta cũng không thể tùy tiện quyết định sinh tử của bọn họ, không thể đem bọn họ trở thành hàng hóa để tùy tiện tặng người.
Xà nữ cười lạc lạc, cũng không biết, trong tiếng cười của nàng có chứa đựng ý tứ châm chọc hay không, nàng cười nói:
- Không nghĩ tới, tiểu tử ngươi vẫn là đầy bụng chính nghĩa a....
- Không phải là chính nghĩa, ta không quan tâm.
Tô Triệt bình thản nói:
- Đây chỉ là nguyên tắc làm người của ta mà thôi.
- Người? Người là vật gì?
Xà nữ trả lời :
- Cũng không muốn, nguyên tắc làm người của ngươi có trung thành được trong hỗn độn này sao?
Tô Triệt không có lên tiếng. Có thể nghe được ra, nàng đây là đang ám chỉ chính mình cái gì.
Lại qua mấy hơi thời gian, Xà nữ hỏi:
- Hỏi lại ngươi một lần, thật sự không muốn đưa cho ta sao? Nên biết rõ, đưa cho ta một phần lễ vật, sẽ cho ngươi mang đến không nhỏ chỗ tốt ah.
Tô Triệt im ắng cười cười, mặc dù không có trả lời thuyết phục rõ ràng, dùng trầm mặc biểu thị ra cự tuyệt.
Lần này, mà ngay cả Lão Hắc đều có chút không rõ ràng cho lắm rồi. Tại Tiên Ngục ở bên trong nhỏ giọng nói ra:
- Chủ nhân ngươi đây là làm gì vậy nha, êm đẹp như vậy vì sao phải đắc tội nàng? Hoặc là ngay từ đầu ngươi cũng đừng có nói cho nàng biết, ngươi tư nhân trong thế giới tồn tại Xà mỹ nữ nhất tộc, nếu như cũng đã nói ra, vậy dứt khoát đưa cho nàng mấy cái thật tốt a...... Thật sự là không hiểu nổi ngươi rồi.
Vũ trụ trong Tiên Ngục, sinh linh có trí tuệ vô số kể, Xà mỹ nữ nhất tộc mặc dù rất thưa thớt cũng không chỉ có một mình Dạ Lam. Không đủ một vạn, cũng có tám ngàn, đưa cho nàng mấy cái, lại có thể thế nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
Cái gọi là nguyên tắc làm người, thật sự trọng yếu như vậy sao?
Được rồi, ngươi có thể kiên trì nguyên tắc, điểm này không gì đáng trách. Như vậy, ngay từ đầu cũng đừng có nói cho nàng biết a....
Đây không phải không có việc gì tìm việc. Tự tìm khó coi sao?
Đối với nghi hoặc này của Lão Hắc, Tô Triệt cũng không có cho bất kỳ giải thích nào, cũng không phải ra vẻ thần bí, mà là có một số việc căn bản không có biện pháp rõ ràng giải thích, hoặc là nói, một khi nói ra cũng liền mất linh rồi.
Kế tiếp. Xà nữ như là có chút mất hứng, không hề cùng Tô Triệt đáp lời, tốc độ tăng lên, lại lần nữa vượt lên trước vài chục trượng. Cái eo tráng kiện lại bắt đầu uốn éo...uốn éo a...
Lại rời đi gần một phút đồng hồ, không sai biệt lắm vượt qua một trăm dặm, rốt cục đi tới một cái bên trong không gian càng thêm rộng rãi bên trọng địa huyệt khổng lồ.
Đứng ở địa huyệt lối vào, Tô Triệt thấy được một căn lại một căn, vô số căn vừa thô vừa to rễ cây, dày đặc giao thoa, tầng tầng lớp lớp.
- Là rễ cây của Hỗn Ly Thần Thụ sao?
Tô Triệt khắc chế nội tâm kích động, âm thầm suy đoán.
Rất nhiều rễ cây đều có công năng làm sáng, hơn nữa lại tương đối chói mắt, đem toàn bộ địa huyệt chiếu sáng trưng, so với ánh sáng mờ mờ ở sào huyệt ma thú, nơi đây làm cho người ta có cảm giác ánh sáng thánh khiết chói lọi.
- Tạo Hóa Thần Thụ, nhìn thấy sao?
Trong nội tâm Tô Triệt hỏi:
- Cái này chính là Tiên Thiên thần thụ cấp chí bảo hỗn độn trong truyền thuyết sao, ngươi đối với nó có cảm ứng đặc thù gì không?
- Có.
Tạo Hóa Thần Thụ truyền tới tâm linh chấn động kích động rõ ràng rung động cùng ngạc nhiên:
- Chủ nhân, nó rất cường đại, phi thường cường đại! Không biết phải chờ tới năm tháng nào, ta mới có thể phát triển đến loại trình độ này?
Bá bá bá bá...
Cảm giác được Tô Triệt đến, mấy trăm cái rễ cây vừa thô vừa to chậm rãi nhúc nhích, giống như một đống mãng xà khổng lồ, cuối cùng, ngay phía trước Tô Triệt, ngay bên trong lòng đất chui ra một rễ cây có màu nâu xanh giống như một cánh tay, thời điểm vừa nhìn thấy nó, phía trước nó giống như là mũi thương bén nhọn sắc bén, cảnh này khiến Tô Triệt âm thầm khẩn trương: Sẽ không giống như tạo hóa thần thụ chứ, vào bên trong đầu của ta a?
Khi đến cự ly mười trượng, đoạn rễ cây bắt đầu bành trướng, hơn nữa không ngừng vặn vẹo biến hình, gần kề thời gian mười hơi thở, liên ngưng tụ ra một người sống.
Thần sắc Tô Triệt khẽ giật mình, thấy được một chính mình khác.
Là một người giống mình như đúc, ngay cả y phục trên người cũng hoàn toàn giống, chỉ có điều, phía sau cái mông của hắn kéo theo một cái đuôi dài, chui vào bên trong lòng đất.
Tận mắt nhìn thấy một màn này, Tô Triệt cũng liền triệt để xác nhận, những ma thú trên Ma Ly đảo, không nghi ngờ chút nào, khẳng định chính là Hỗn Ly Thần Thụ chế tạo ra.
Có chút cùng loại với Tạo hóa thần thụ của chính mình, nó cũng có đủ năng lực sáng tạo ở một trình độ nhất định...
"Thụ thân Tô Triệt" do rễ cây biến hóa thành chậm rãi đi vào phụ cận, cách hắn không đến một trượng thì mới ngừng lại.
- Ta muốn biết rõ, chủng loại năng lượng dương tính khắc chế Hàn Băng khói độc kia, ngươi làm sao lại sáng tạo ra được.
Thụ nhân nói chuyện vô cùng trực tiếp, vừa đến chính là vào thẳng vấn đề, đương nhiên là dùng phương thức tâm linh truyền âm.
Tô Triệt không lên tiếng, thoáng trầm mặc một hồi, bởi vì thật sự không biết nên trả lời như thế nào mới tốt.
Nếu là lời nói thật , đem bí mật về Tạo Hóa Thần Thụ cùng với Tiên Ngục nói ra, ai biết sẽ phát sinh loại chuyện nào, nhưng nếu là nói dối, trực giác Tô Triệt cho rằng đây là loại hành vi càng thêm ngu xuẩn, khẳng định lừa gạt không qua đối phương. Huống hồ, cũng căn bản nghĩ không ra cách giải thích hợp lý hơn. Nói là chính mình sáng tạo hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.