Tiên Ngục

Chương 293: Lại chém một người (thượng)





Hai ngày trước, hắn rốt cục chiếm được một kiện Linh khí thượng phẩm tha thiết ước mơ,ở trong vòng bằng hữu hung hăng khoe khoang một phen, đương nhiên cũng nhận lấy rất nhiều khen tặng cùng hâm mộ, cái này khiến cho hắn lâng lâng quên hết tất cả, một loại tâm lý tự cho mình là siêu phàm tự nhiên sinh ra.
- Nhận thức người này không?
Trung niên nhân xoay người, uy áp vô hình thoáng hiện, khiến cho Ưng Liêm từ trong hư ảo giả tưởng bỗng nhiên bừng tỉnh, chỉ là trong nháy mắt, đã ra một thân mồ hôi lạnh. Thân hình run rẩy, Ưng Liêm quay đầu nhìn về phía chút ít hình ảnh trong đại sảnh kia, lập tức gật đầu nói:
- Vãn bối nhận ra hắn, hơn nữa, còn làm ra một hồi giao dịch cùng hắn.
- A?
Trung niên nhân có mấy trăm năm kinh nghiệm nhân sinh, sẽ không bỏ mất bất luận chi tiết gì, lập tức hỏi:
- Các ngươi làm ra loại giao dịch gì?
- Vãn bối dùng một mộc bài, đổi đến một kiện Linh khí thượng phẩm từ chỗ của hắn.
Ưng Liêm không dám nói dối, thành thành thật thật trình bày chuyện giao dịch ngày ấy, tỉ mỉ giảng thuật một lần.
Nghe hắn miêu tả mộc bài chữ "Tù" xong, trung niên nhân nhíu hai mắt lại, vẫy tay một cái, hấp Ưng Liêm tới bên cạnh, không nói hai lời, trực tiếp đè đầu của hắn xuống.
Ưng Liêm ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không thể phát ra, chỉ là lật lòng mắt lên, thân hình run nhè nhẹ, như là chứng động kinh của thế tục đột phát.
Đây cũng là chuyện mà Tô Triệt e ngại nhất: sưu hồn.
Sau một lát, trung niên nhân thu hồi hữu chưởng, Ưng Liêm đã là miệng mắt nghiêng lệch, thần sắc ngốc trệ, bày biện ra thần thái ngu dại rõ ràng.
Kết quả như vậy, kia chẳng khác gì là tử vong cả?
- Thượng cổ Tù Ma phù.
Trung niên nhân thì thào nói nhỏ nói:
- Lại là thượng cổ Tù Ma phù, thần thông giam cầm của hắn, dĩ nhiên là thông qua tấm thượng cổ Tù Ma phù này mà có được... Điều này sao có thể? Hắn là như thế nào làm được, có thể chuyển hóa cổ phù chi lực thành thần thông của mình? Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Vài tên thủ hạ bên cạnh, đều là không nói một lời, nhưng trong lòng đều hiểu rõ, có thể làm cho đại tôn động dung như thế, nhất định không phải là chuyện nhỏ, nói không chừng, kế tiếp sẽ tuyên bố mệnh lệnh nào đó ...
Quả nhiên, mấy hơi sau, chợt nghe tiếng nói hùng hậu của trung niên nhân đối với tất cả mọi người nói ra:
- Truyền lệnh xuống, phong tỏa Bắc Cực Hải, toàn lực bắt người này. Thà rằng bắt sai một vạn, cũng không thể để cho một người chạy thoát, ta muốn hắn đứng ở trước mặt của ta.
- Vâng, đại tôn.
Đám thuộc hạ cùng kêu lên lĩnh mệnh.
Vẫn chưa tới một phút đồng hồ, trên Cực Quang đảo liền bay lên mấy trăm đạo độn quang, tốc độ đều không chậm. Thậm chí, có mấy Kim Đan tu sĩ, đều tự cầm trong tay một loại pháp bảo truy tung, y theo chỉ điểm của chút ít người chứng kiến, thuận theo phương hướng Tô Triệt rời đảo mà truy tra đi.
Hơn nữa, còn có một tu sĩ Kim Đan trung kỳ, cực tốc quay trở về Thái Ất Môn, triệu tập càng nhiều nhân thủ, triệt để vây khốn cả Bắc Cực Hải.
Giờ phút này, Tô Triệt đã rời xa Cực Quang đảo mấy ngàn dặm, đương nhiên không biết, mình lần nữa gặp phải tao ngộ không may, bị Kim Đan tu sĩ đuổi theo.
Phía trên biển rộng mênh mông, tựa hồ là bay đi vĩnh hằng không ngừng nghỉ, thật sự là tương đối buồn tẻ, tương đối nhàm chán. May mắn, còn có thể nói chuyện phiếm giải buồn cùng lão Hắc hoặc là bọn người Xà Nữ.
Căn cứ hải đồ Bắc Cực Hải, Tô Triệt đặt ra một lộ tuyến mà hắn tự nhận là hợp lý nhất tiến lên, trước mắt mà nói, đi hơn một vạn dặm nữa, là có thể thoát ly hải vực, trở về nội địa.
Phi hành thời gian dài, sẽ làm cho tư duy người ta sinh ra một cảm giác chết lặng, nhất là cảnh trí quanh mình không hề biến hóa, bay như thế nào cũng đều là biển cả mênh mông...
Tô Triệt cũng có chút mệt mỏi buồn ngủ, trong lúc đó, chợt nghe lão Hắc lại truyền đến cảnh báo một lần nữa:
- Chủ nhân, đằng sau có biến.
Tô Triệt quay đầu xem xét, liền gặp được chân trời xa xa xuất hiện ba chấm đen nhỏ, cự ly quá xa, tạm thời còn thấy không rõ...
Nhưng mà, tốc độ phi hành của đối phương thật nhanh, trong chớp mắt thì thấy rõ ba người.
- Tốc độ nhanh như vậy, hiển nhiên là Kim Đan tu sĩ.
Tô Triệt không chút do dự, lập tức đổi thành thẳng đứng lao xuống, phù phù, một đầu đâm vào trong biển.
Mặc dù còn không có nhìn rõ ràng phục sức của đối phương, cũng không biết có phải là người Thái Ất Môn hay không, nhưng mà trên đường đi, Tô Triệt đã sớm nghĩ kỹ ứng phó cục diện cùng loại như thế nào, cho tới bây giờ đều không có may mắn ở trong lòng.
Sưu sưu sưu…
Mấy hơi qua đi, ba tu sĩ Kim Đan này bay tới, một người trong đó hô:
- Thấy rõ không? Là hắn sao?
Hai người khác lắc đầu nói:
- Cự ly quá xa, không có thể nhìn rõ ràng hình dạng của hắn.
Thời điểm Tô Triệt vào nước, bọn họ còn ở bên ngoài mười dặm, chỉ dựa vào mắt thường, xác thực xem không quá rõ ràng.
Người đi đầu cầm la bàn truy tung, tinh tế dò xét một phen, nhân tiện nói:
- Trong phương viên trăm dặm, lại không có dấu vết người nào cao tốc phi hành khác, phỏng chừng chính là hắn.
- Ta xuống dưới bắt hắn, các ngươi ở trên trời trông chừng.
Dứt lời, người này cũng là một đầu đâm vào trong biển.
Đáy biển tĩnh mịch, Tô Triệt giấu ở trong khe đá ngầm cự đại, kích phát Ẩn Linh châu, biến thành một người tàng hình.
- Chủ nhân, một tên đi xuống, tu vi Kim Đan sơ kỳ, xác thực là người Thái Ất Môn.
Trong nước sâu, năng lực dò xét của lão Hắc ngược lại không có chịu ảnh hưởng, vẫn là bao phủ phạm vi bán kính hai trăm trượng.
- Chỉ là Kim Đan sơ kỳ, hẳn là không khám phá được ta ẩn thân.
Tô Triệt thoáng yên tâm một ít:
- Thoạt nhìn, bọn họ chính là vì ta mà đến. Tại sao lại bị bọn họ nhìn chằm chằm vào nhỉ? Chẳng lẽ là có chuyện gì sao?
Tô Triệt cẩn thận suy nghĩ, thoáng ý thức được:
- Có phải lúc ta rời đảo, sử dụng hai loại thần thông phát động đánh lén, dẫn phát hứng thú của những người này hay không?
- Rất có thể.
Lão Hắc cân nhắc nói.
- Cái này có chút phiền phức.
Tô Triệt thầm suy nghĩ nói:
- Hải vực mênh mông, một khi bị những Kim Đan trưởng lão này theo dõi, mặc dù tiêu hao hết sạch tất cả Cực Quang phù, vẫn là trốn không xa được, nhất định sẽ bị đuổi kịp...
Nghĩ tới đây, một ý nghĩ liều mạng xông lên trong lòng:
- Dứt khoát, liều mạng một lần cùng bọn họ.
- Đi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc thử răng nanh, đối với Tô Triệt vừa mới nắm giữ Thần thông Tù Ma, cũng là rất có tin tưởng.
Bá…
Một đạo thần thức xẹt qua bên người, Kim Đan tu sĩ kia đã tiềm đến nơi này, đang cẩn thận tìm tòi một mảnh đáy biển này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tô Triệt quyết định chủ ý đánh lén hắn, bất quá, đối với hai loại thần thông của mình có thể có hiệu quả hay không, trong nội tâm vẫn còn có chút không quá tin tưởng.
Tại Cực Quang đảo, tuy thành công đánh lén Ô Lực cùng Vạn Hải, nhưng bọn họ đều là Kim Đan kỳ xuất thân tán tu, các phương diện năng lực xa xa không bằng những Kim Đan trưởng lão này của Thái Ất Môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.