Tiểu Bảo Bối Ba Tuổi

Chương 28: Câu cá




Editor: Tiểu Mộc Hinh
Tần Thư Vân cúi đầu, nghe theo con gái, hôn con bé một cái.
Khương Khương đươc mẹ ôm hôn, khuôn mặt hồng hồng, lại chạy tới bảo ba hôn.
“ Daddy, ba cũng hôn con một cái.”
Khương Hành bất đắc dĩ cười cười, hôn một bên má khác của Khương Khương.
Khương Khương cao hứng cực kỳ, hai cái tay nhỏ che ở nơi ba mẹ mới hôn, không muốn buông ra.
Chị gái lúc này từ ngoài cửa đi vào, Khương Khương nhìn thấy chị gái, vội vàng chạy qua, kéo chị gái tới, yêu cầu ba mẹ: “ Daddy mommy, hai người cũng hôn chị gái đi.”
Vì thế Khương Khả, cũng bị ba mẹ một người hôn một cái vào hai bên má.
Nụ hôn mềm mại như mây rơi trên mặt của Khương Khả. Vừa giống như lông vũ, lay động chỗ sâu nhất của đáy lòng cô, làm cho tâm của cô mềm mại.
Thẳng đến lúc ba mẹ dẫn bọn họ xuống ăn cơm, cô mới hoàn hồn.
Hơn mười ngày sau, phòng của Khương Khả cũng sửa xong, phòng đã có thể vào ở, Khương Khương liền lập tức chạy vào, đi tới đi lui trong phòng của chị gái, nhìn đông nhìn tây, sau khi tham quan một vòng trở về, nói với chị gái.
“ Chị gái, tuy rằng phòng của chị không phải là màu hồng nhạt, nhưng cũng rất đẹp nha.”
Khương Khả về nhà nhiều ngày như vậy, khí sắc trên mặt ngày càng tốt, cũng mập lên một ít, bây giờ dáng người cùng với Khương Khương cũng không khác nhau lắm.
Hôm nay bị Khương Khương yêu cầu mặc chiếc váy màu be xinh đẹp với con bé, hai chị em mặc giống đúc nhau, nếu như là lqaau rồi không nhìn thấy hai chị em bọn họ, căn bản không thể nhận ra ai là ai.
Em gái tùy lúc tùy chỗ khen người, Khương Khả cũng đã quen, lúc này nghe được lời nói của con bé, Khương Khả gật đầu: “ Chị cũng thấy rất tốt.”
Tường màu xanh nhạt, tủ màu trắng, còn có bức màn màu xanh nhạt in hình hoạt hình, toàn bộ căn phòng tựa như đang trong mùa xuân, tràn đầy cảm giác hy vọng.
Phong cách căn phòng của Khương Khả vào đời trước không giống như vậy, đời này đổi một phong cách khác, cũng đại biểu cho cuộc đời mới của cô.
Ở trong phòng của chị gái đi một vòng lớn, thưởng thức xong phòng của chị gái, Khương Khương dự định xuống lầu xem TV.
Sau đó nhìn thấy ba mặc đồ thường, đang ở cửa chuẩn bị cần câu.
Khương Khương chạy chậm qua, trong mắt lóe lên ánh sáng tò mò: “ Daddy, ba muốn làm gì? Ba muốn đi câu cá sao?”
Khương Hành đúng thật là chuẩn bị đi câu cá.
Bận bịu rất nhiều ngày, anh rốt cuộc cũng có thời gian đi câu cá thoải mái một chút, anh liền hỏi: “ Khương Khương có muốn đi không?”
Khương Khương không ngừng gật đầu: “ Muốn muốn.”
Tiếp theo dặn dò daddy: “ Daddy, ba nhớ chờ con.”
Sau đó hướng lên lầu chạy đi tìm mẹ.
Tần Thư Vân đang ở trong phòng xem sổ sách.
Vài năm nay cô đều ở nhà chăm con. Có mấy cửa hàng dưới danh nghĩa của cô, mỗi tháng cô đều kiểm tra.
Lúc đang chăm chú làm việc, chân ngắn của Khương Khương nhảy vào cái miệng nhỏ nhắn như súng máy, rất nhanh nói với mẹ.
“ Mommy mommy, con muốn đi câu cá lớn với ba, mẹ mau giúp con lấy mũ và quần áo.”
Mỗi lần Khương Khương đi ra ngoài chơi, Tần Thư Vân đều phải chuẩn bị đồ cho con bé, dần dà, Khương Khương cũng biết mình cần chuẩn bị cái gì.
“ Đúng rồi, còn có chị gái, chị gái cũng phải đi.”
Khương Khương theo bản năng liền cảm thấy, chị gái nhất định là muốn đi.
“ Được được được.” Đồ vật trong tay chỉ có thể buông xuống, Tần Thư Vân liền chuẩn bị đồ vật cần thiết cho bọn nhỏ đem đi.
Cô lấy một chiếc cặp nhỏ, ở bên trong bỏ vào quần áo của hai chị em. Lại lấy cho hai chị em một người một cái mũ.
Liếc nhìn về phía chiếc váy màu trắng be mà con gái đang mặc, sợ lát nữa con bé chơi bẩn, Tần Thư Vân thoáng suy nghĩ một chút, sau đó đồi thành một bộ màu hồng nhạt đơn giản cho con bé.
Sau khi thay đồ xong, Khương Khương liền đi tới căn phòng bên cạnh tìm chị gái, liền kéo chị gái đến chỗ của mẹ.
“ Chị gái, chúng ta đi ra ngoài câu cá cùng ba, chị nhanh chóng thay quần áo, daddy đang chờ đấy.”
Khương Khả vẻ mặt sững sờ, bị bắt buộc phải thay quần áo.
Đổi một bộ đồ màu xanh in hình mèo nhỏ, trên người lại bôi kem chống nắng, hai bạn nhỏ đã chuẩn bị xong xuôi, sau đó đi xuống lầu.
Đồ vật của daddy đều đã bỏ lên xe, đang chờ hai đứa nhỏ xuống.
Sau khi Tần Thư Vân dẫn hai chị em xuống dưới, cầm ba lô chứa quần áo trong tay đưa cho Khương Hành, lại cầm bình nước, cho hai chị em bọn họ mỗi người một bình.
Hai cô bé trên đầu đội mũ, trên cổ mỗi người lại đeo bình nước, cùng ba xuất phát.
Nơi câu cá nằm ở một ngôi làng miền núi thanh nhàn ở ngoại ô, nơi đây có phong cảnh đẹp và không khí tươi mát. Đó là một sản nghiệp dưới tên một người bạn của ba.
Xe màu trắng đi dọc theo con đường, một lúc sau, liền tiến tới chỗ bảo vệ. Khương Hành không phải lần đầu tiên tới, bảo an nơi này đã sớm nhận ra anh, nhìn thấy anh liền vội vàng cho qua.
Qua chỗ bảo vệ, không lâu lắm, một lúc sau liền tới chỗ đỗ xe.
Xe ở bãi đỗ xe cũng không ít, xem ra hôm nay Triệu Trạc gọi rất nhiều người tới.
Để người ở đây đem đồ câu cá tới hồ, Khương Hành nắm tay hai đứa nhỏ đi tới hồ câu cá.
Hai bạn nhỏ giống nhau như đúc, cũng mềm mềm manh manh xinh đẹp, dọc đường hấp dẫn không ít ánh mắt kinh ngạc hoặc tán dương.
Mọi thứ trên đường đều rất xa lạ, nhưng cũng rất mới lạ. Khương Khương được daddy dẫn tới phía trước, đôi mắt to tròn lóe lên vẻ tò mò.
Rất nhiều hoa cỏ mà cô không biết, và vẫn còn rất nhiều cây cao tạo thành một khu rừng rộng lớn.
Từ hướng của họ, bạn có thể nhìn thấy một tòa tháp cao trên bầu trời, rất xa, rất xa.
Ở đây thực sự rất đẹp!
Khương Khương và chị gái cuối cùng cũng tới bên hồ.
Bên hồ có một căn nhà lớn, căn nhà ở dưới tán cây, lcus này tụ tập rất nhiều người, còn có hai đứa trẻ.
Khương Khương nhìn thấy Tống Tử Nhiên.
Còn có một người bạn khác mà cô quen biết.
Nhìn thấy bạn của mình, cô vội vã buông lỏng tay của ba, chạy qua.
“ Tử Nhiên, sau cậu lại ở đây?”
Tống Tử Nhiên đang ở quanh xô xem cá đang chơi đùa trong đó, nghe thấy tiếng động, vội vàng ngẩng đầu lên, vẫy tay với Khương Khương: “Khương Khương.”
Tiếp theo cô bé nhìn thấy chị gái của Khương Khương.
Cô đi theo bên cạnh ba, bộ dạng không khác Khương Khương là bao. Nếu không phải Khương Khương chào hỏi với cô, kia, cô cũng không nhận ra Khương Khương và chị gái cậu ấy.
Lúc Khương Khương tới đây, Tống Tử Nhiên nói với Khương Khương: “ Khương Khương, cậu và chị gái đúng là giống nhau như đúc, mình thiếu chút nữa là không nhận ra được!”
Khương Khương cười hắc hắc, sau đó cùng với một bạn nhỏ khác nữa, chạy tới thùng xem cá.
Cái hồ này là hồ tự nhiên, khi xây biệt thự chủ nhân ở đây đã cố ý giữ hồ này, nước hồ sạch sẽ trong suốt, tụ tập linh khí tự nhiên, cực kỳ màu mỡ, cá cực kỳ bụ bẫm, Khương Khương nhìn cá mũm mĩm ở trong thùng, cũng có chút đói bụng, nói với Tống Tử Nhiên bên cạnh.
“ Tử Nhiên, cá này xem đến hình như ăn rất ngon nha.”
Hứa Vọng lúc này cầm cần câu cá lại đây, nhịn không được mắng Khương Khương một ngụm: “ Mèo nhỏ tham ăn!”
Cậu hôm nay mặc áo đỏ in hình Super man, quần màu đen, còn mang thoe một cái kính râm nhỏ màu đen, trên đầu là mũ màu trắng, hai má trắng mềm như đậu hũ, bộ dạng nhìn rất ngầu.
Mắng xong, cậu nói với Khương Khương: “ Khương Khương, mình có thể nhận ra các cậu ai là ai.”
Khương Khương mới không tin đâu, cô nói: “ Đó là bởi lúc nãy mình có chào Tử Nhiên, nêu mình không có chào cậu ấy, không có chạy tới đây, cậu mới nhận không ra mình là ai đâu!”
“ Mới không phải đâu.” Nhưng Hứa Vọng cũng không nói ra hai chị em bọn họ chỗ nào không giống nhau, gãi gãi đầu, nhíu mi xinh đẹp một hồi, cũng không nghĩ ra, đến cùng là không giống nhau chỗ nào.
Cuối cùng không nghĩ gì nữa, cầm cần câu, nói với bọn họ.
“ Mình đi câu cá!”
- -------------------------------
Lời của editor
Hinh: Biết không giống chỗ nào không?
Hứa Vọng:....
Hinh: Khương Khương là người mà Hứa Vọng thích, còn Khương Khả thì không phải.
Hứa Vọng: Đỏ mặt.jpg....Không phải, ai mà thích nhỏ lắm chuyện chớ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.