Tiểu Dã Miêu Dưới Móng Lãnh Sư

Chương 8:




Tầm mắt mông lung, Mộ Chi Kì nhìn lửa nóng nam tính để ở cánh môi, đỉnh vật trụ to lớn hơi hơi chảy ra hoạt dịch trong suốt, nàng theo bản năng vươn lưỡi nhẹ nhàng liếm đi.
Mùi nam tính đậm đặc hơn từ miệng phả ra, nàng kiều mị liếc mắt hắn một cái, ở dưới cái nhìn chăm chú của hắn, tay nhỏ bé chậm rãi nắm lấy nóng thiết.
Lòng bàn tay mềm mại non nớt nhẹ nhàng bao quanh nam tính nóng cháy, cao thấp xoa bóp, xúc cảm bóng loáng vừa nóng làm cho nàng cảm thấy tò mò lại thẹn thùng.
“Ưm. . . . . .” Nhiếp Vô Tung ngẩng đầu lên than nhẹ, càng thở dốc, nam tính được nàng âu yếm mà sưng to cứng rắn.
Lửa nóng cực đại làm cho nàng không thể dùng một bàn tay hoàn toàn nắm bắt, nàng vươn một tay kia, dùng lòng bàn tay mềm mại bắt đầu qua lại, cái miệng nhỏ nhắn cũng ngậm lấy đỉnh, thở hỗn hển, lấy đầu lưỡi khẽ liếm, ngậm chặt, ở bốn phía vòng quanh đỉnh trụ to lớn, lại nhẹ nhàng chạm vào lỗ nhỏ mẫn cảm trên đỉnh .
“A. . . . . . mèo nhỏ. . . . . . Chính là như vậy. . . . . .” Nhiếp Vô Tung thở gấp, nam tính được nàng liếm mút âu yếm đến thư sướng khoái cảm.
Nghe hắn rên rỉ, rõ ràng là âu yếm hắn, nhưng Mộ Chi Kì lại cảm thấy chính mình nóng quá, nơi riêng tư không ngừng thấm ra yêu dịch, làm cho nàng nhịn không được kẹp chặt hai chân, cọ xát nơi riêng tư, mà tay nhỏ bé ở nóng thiết cũng tăng tốc độ nhanh hơn.
Cảm nhận được lửa nóng trong lòng bàn tay, lòng của nàng bắt đầu gia tốc, bị tình dục kích động làm cho hô hấp của nàng cũng dồn dập lên, dục hỏa càng bùng cháy.
Nàng nhịn không được hướng hắn, mở đùi ra, làm cho nơi mẫn cảm giữa hai chân cọ xát vào đùi rắn chắc của hắn, hoa dịch thấm ra lập tức khiến chân hắn cũng dần ẩm ướt ngượng ngùng.
“Ồ. . . . . . ẩm ướt như vậy, phóng đãng như vậy. . . . . .” Cảm giác được nơi ấy của nàng ướt át, Nhiếp Vô Tung tà nịnh gợi lên đôi môi mỏng, tay cầm một bên ngực non mềm, bàn tay to dùng sức vuốt ve.
Ngón tay ngẫu nhiên cũng chạm vào núm vú đỏ sẫm, dùng ngón tay thô ráp ma sát đầu nhũ, lại xoay tròn, làm càn xoa bóp ngực trắng đầy đặn.
“Ôi. . . . . .” Từ vú non mềm truyền đến tê dại làm cho Mộ Chi Kì rên nhẹ một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn vì kích thích mà càng dùng sức mút lấy, miệng ngậm chứa cả đỉnh nam tính.
Tay nhỏ bé theo đi vào phía hai quả cầu tròn, lấy ngón tay âu yếm, thưởng thức, ở bốn phía quả cầu mẫn cảm vân vê đùa giỡn.
“Ư. . . . . .” Địa phương mẫn cảm nhất bị đụng chạm, Nhiếp Vô Tung lập tức cảm thấy một cỗ tê dại khoái cảm, làm cho hắn rốt cuộc không khống chế được, bàn tay to giữ chặt cái gáy của nàng, cái mông rắn chắc lắc mạnh, đem lửa nóng nam tính xâm nhập trong cái miệng nhỏ ướt át.
“Ô!” Hắn đột nhiên tiến tới làm cho nàng không kịp phòng bị, cự long to lớn mới tiến vào một nửa đã để ở yết hầu của nàng, làm cho nàng nhanh chóng nắm lấy phần còn lại của cự long to lớn.
“Mèo nhỏ, ngoan, dùng cái miệng nhỏ nhắn của nàng dùng sức mút lấy .. . .” Nhiếp Vô Tung khàn khàn nhỏ giọng nói, đôi mắt tràn ngập lửa nóng.
“Ô. . . . . .” Mộ Chi Kì hừ nhẹ một tiếng, ở dưới cái nhìn chăm chú nóng cháy của hắn, nàng chậm rãi buộc chặt môi, di động đầu, qua lại phun ra nuốt vào.
Cái miệng nhỏ nhắn ướt át gắt gao bao vây lấy nam tính thô to, cứ phun ra nuốt vào, cái lưỡi cũng khẽ liếm nam tính thô dài, đem nam tính liếm làm ướt, tràn đầy thủy quang sáng bóng.
Mà tay nhỏ bé cầm nam căn quả nhiên cũng không dừng lại âu yếm, cái miệng nhỏ nhắn một bên phun ra nuốt vào nam tính, ngón tay cũng theo vỗ về chơi đùa hai viên cầu mẫn cảm.
“Ưm. . . . . . Đúng. . . . . . Chính là như vậy. . . . . . Lại dùng lực một chút. . . . . .” Nhiếp Vô Tung khàn giọng than nhẹ, con ngươi đen lửa nóng nhìn nàng phun ra nuốt vào, âu yếm hắn, động tác dâm đãng, màu đỏ sậm thô dài bị nàng liếm thành một mảnh thủy lượng ~ càng thêm trướng to vài phần.
“Ừ. . . . . .” Nam tính quá cực đại làm cho nàng phun ra nuốt vào có điểm khó khăn, cánh môi vì phun ra nuốt vào ma sát mà phiếm hồng.
Nước bọt trong miệng sớm vì thô to nam tính trong miệng thế chỗ mà không thể nuốt, theo động tác phun ra nuốt vào từng giọt từng giọt chảy ra ngoài môi, đem nam tính cùng của nàng đều biến thành ẩm ướt không chịu nổi.
Chịu đựng không thoải mái, nàng cố gắng qua lại phun ra nuốt vào nam tính.
Ngẫu nhiên dùng sức hút đỉnh viên hình trụ to lớn, ngón tay cũng không ngừng vỗ về chơi đùa hai viên cầu mẫn cảm, muốn cho hắn cảm giác được càng nhiều khoái ý.
“Ư a. . . . . .” Miệng của nàng mút chặt cùng âu yếm khiến Nhiếp Vô Tung khoái hoạt không thôi, toàn thân huyết mạch nóng lên, rốt cuộc khắc chế không được chính mình, động mông, làm cho nam tính di động đưa qua đưa lại ở trong cái miệng nhỏ.
“Ưm. . . . . . a. . . . . .” Theo qua lại của hắn, nam tính thô to tràn ngập khoang miệng mềm mại của nàng, làm cho nàng theo bản năng hút nhanh cái miệng nhỏ nhắn, mút càng nhanh.
Phấn lưỡi linh hoạt theo trừu động của hắn, không ngừng qua lại đỉnh, liếm mút, ngón tay hơi hơi dùng lực xoa bóp hai viên cầu.
Mà rõ ràng là âu yếm hắn, nhưng hắn than nhẹ cùng thở dốc lại làm cho nàng cả người rung động, ngực nhũ sưng to, điểm riêng tư giữa hai chân trong lúc đó không ngừng tràn ra yêu dịch.
“Ư a. . . . . .” Tay nhỏ bé của nàng âu yếm cùng phấn lưỡi liếm mút, làm cho Nhiếp Vô Tung cảm thấy tê dại khoái cảm, mông động nhanh hơn, rốt cuộc không thể khống chế lực, dùng sức xỏ xuyên qua lại ở trong cái miệng nhỏ.
“Ưm. . . . . . a. . . . . .” Tiến lên quá mạnh mẽ làm cho đỉnh viên to lớn mỗi khi tiến vào đều chạm yết hầu, mang đến một loại cảm giác muốn nôn, làm cho nàng thống khổ cầm phía cuối nam căn, trong mắt ngập nước.
Nàng lắc đầu, muốn phun nam tính trong miệng ra, nhưng không khống chế được hắn cũng không buông tha nàng, bàn tay to gắt gao giữ chặt cái gáy của nàng, mông điên cuồng mà qua lại di động, ở trong cái miệng nhỏ rút ra đâm vào, tiết ra càng nhiều nước bọt dâm đãng.
“Ô ô. . . . . .” Mộ Chi Kì chịu không nổi, tay nhỏ bé để ở bụng dưới của hắn, muốn đẩy hắn ra, giãy dụa chạm tới đỉnh mẫn cảm nam tính.
“Ưm a. . . . . .” Kích thích đột nhiên tới làm cho Nhiếp Vô Tung rống ra tiếng, thân hình rắn chắc run lên, mông động thêm vài lần, lửa nóng bạch dịch lập tức phun trào ra, tràn đầy tiến vào trong cái miệng nhỏ. . . . . .
Nhiếp Vô Tung nặng nề thở gấp, cúi đầu nhìn mèo nhỏ của hắn.
Nam tính của hắn còn tại trong miệng nàng, quá nhiều bạch dịch từ khóe môi tràn ra, mắt của nàng ngập sương mù, có điểm thất thố nhìn hắn.
Thật đáng yêu!
Hắn chậm rãi rút nam tính hơi mềm ra, theo của hắn rời đi, nước bọt trong suốt cùng bạch dịch cũng đi theo ra cánh môi, tạo thành sợi tơ dâm mĩ buộc vòng quanh.
Mộ Chi Kì nhìn Nhiếp Vô Tung, buông ra cái miệng nhỏ nhắn còn đau nhức, làm cho hắn rời đi, nhưng trong cái miệng nhỏ vẫn tràn ngập trọc bạch tinh hoa(*) của hắn.
(*) trọc bạch : tinh dịch
“Đến đây, nhổ ra!” Hắn đưa tay đến bên môi nàng, muốn nàng phun ra trên tay hắn.
Nàng xem tay hắn, liếc mắt một cái, sóng mắt chớp chớp, lại nhìn hắn liếc mắt một cái, ở dưới cái nhìn chăm chú của hắn, đem chất dịch trắng trong miệng nuốt vào, thậm chí còn giơ lên chiếc lưỡi hồng, như thể là có ý cần nhiều hơn nhẹ nhàng liếm đi bạch dịch ở khóe môi.
Sóng mắt yêu mị dụ hoặc hắn, đầu lưỡi thơm tho đang nhẹ nhàng liếm vòng quanh môi, đem bạch dịch ở khóe miệng toàn bộ liếm sạch.
Nhìn hành động dâm lãng của nàng, nam tính vừa mới mềm đi nhanh chóng sưng to, thậm chí càng thô to hơn vài phần.
“Ông trời! Nàng là con mèo nhỏ phóng đãng. . . . . .” Nhiếp Vô Tung vươn tay đem Mộ Chi Kì kéo tới, làm cho lưng của nàng để ở trên tường, dùng tay vặn bung đùi của nàng ra.
Chỉ thấy hoa huy*t mê người cùng bốn phía nhuyễn nộn sớm dính đầy yêu dịch ướt sũng, ngay cả lông tơ màu đen cũng nhiễm một tầng nước sáng óng ánh.
Mà đóa hoa ướt đẫm sớm sưng đỏ tấy không ngừng mấp máy run run, chất lỏng từ từ buộc vòng quanh, ngay cả hoa châu mẫn cảm giấu ở trong hoa huy*t đều bởi vì tình dục mà đỏ tươi không chịu nổi, nở rộ kiều diễm, xem ra vô cùng mê người.
“Ẩm ướt như vậy. . . . . .” Nhiếp Vô Tung dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve hoa châu, ngón tay nhẹ nhàng đùa, càng thuận lợi đoạt đến hoa khâu, đùa bỡn hoa môi ẩm ướt.
“Ô. . . . . .” Hai chân mở lớn thành tư thế dâm đãng , Mộ Chi Kì rên khẽ, trong cơ thể trống rỗng làm cho nàng khó chịu không thôi. “Tung ca ca. . . . . . Ta muốn. . . . . .”
Nàng lắc mông, nhịn không được thúc giục, muốn hắn âu yếm, muốn hắn tiến vào.
“Muốn cái gì? Như vậy sao?” Cả người ngồi xổm xuống, đầu lưỡi hắn tìm tòi, nhẹ nhàng liếm qua hoa khâu, môi ngậm cắn lấy một mảnh hoa.
“Ưm. . . . . .” Nàng nâng mông trắng lên, đem nơi riêng tư càng đưa vào trong miệng của hắn, hoa huy*t nhịn không được mấp máy co rút lại, khát vọng hắn liếm mút.
Hình ảnh kia dâm mĩ lại mê người kích thích hắn, Nhiếp Vô Tung nhịn không được vươn đầu lưỡi qua lại liếm hoa khâu.
Một bên khẽ liếm, mỗi một lần uống lấy hoa dịch, ngẫu nhiên càng dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng tiến vào hoa huy*t, đùa bỡn nhuyễn nộn bên trong.
“A a. . . . . .” Hắn liếm mút làm mang đến từng trận tê dại khoái ý, Mộ Chi Kì nhịn không được nhẹ giọng nức nở, hoa dịch nhịn không được tràn ra.
Hỗn hợp yêu dịch trong hoa tâm được hắn liếm duyện, giữa hai chân lại một mảnh đầm đìa, nồng đậm hương dâm dục ngọt ngào.
Mùi hương kia dụ hoặc hắn mở ra đôi môi mỏng, dùng sức hút đóa hoa, từng ngụm từng ngụm uống yêu dịch hương vị ngọt ngào .
Thanh âm chậc chậc uống dịch ẩm dâm lãng kia khiến người nghe thẹn thùng, nghe vào trong tai nàng, làm cho nàng cảm thấy thật xấu hổ, lại nhịn không được hưng phấn.
Hắn một bên liếm hoa dịch, đầu lưỡi cũng đi theo xâm nhập hoa môi, qua lại đỉnh vách tường hoa mẫn cảm, cảm thụ được nàng, ngón tay nhanh chóng nắm bắt hoa châu dùng sức đùa bỡn khiến sưng đỏ tươi, xoay tròn, cũng dùng ngón tay ma sát.
“A. . . . . . Tung ca ca. . . . . .” Mộ Chi Kì nhịn không được hắn đùa bỡn, vách tường hoa vì khoái ý mà co rút nhanh, đi theo lưỡi dài trơn ướt xoắn xuýt thâm nhập .
Vách tường hoa co rút nhanh làm cho Nhiếp Vô Tung rốt cuộc không ẩn nhẫn được nữa, ngẩng đầu, bàn tay to gắt gao giữ chắc thắt lưng của nàng, làm cho nam tính sớm đau đớn khó nhịn để ở cửa hoa huy*t ẩm ướt.
Đỉnh viên to lớn ở trước đóa hoa nhẹ nhàng cọ xát, nhẹ nhàng xâm nhập hoa môi, lại nhanh chóng dính càng nhiều dịch ẩm ướt.
“Ô. . . . . . Không cần. . . . . .”
Ngay tại lúc đó Mộ Chi Kì chịu không nổi tra tấn, khó nhịn mở miệng cầu xin, Nhiếp Vô Tung lại vào lúc này lưu loát nhấn thẳng lưng –
Lửa nóng nam tính lập tức theo yêu dịch ướt át, nháy mắt mở ra cánh hoa, dùng sức cắm sâu vào hoa kính ướt át của nàng.
“A –” Đột nhiên tiến tới thật nhanh làm cho nàng thư sướng ngâm kêu ra tiếng, vách tường hoa cũng hưng phấn mà đi theo co rụt lại, gắt gao hút lấy nam tính thô dài.
“Ôi. . . . . . Hút nhanh như vậy . . . . . . Nghĩ muốn ta như vậy sao?” Tà tứ gợi lên bạc môi, hắn cố ý chôn sâu ở trong cơ thể nàng, lại chậm chạp bất động.
“Ư. . . . . . Người ta muốn. . . . . . Van cầu chàng. . . . . .” Chịu không nổi của hắn đình trệ, Mộ Chi Kì nhịn không được xoay thắt lưng yêu cầu.
Nhưng hắn cũng không để ý tới, ngược lại cúi đầu ngậm lấy môi dưới của nàng, giữa trán vì ẩn nhẫn mà chảy xuống mồ hôi nóng, từng giọt rơi trên da thịt tuyết trắng.
“Ư. . . . . .” Thấy hắn chậm chạp bất động, Mộ Chi Kì rốt cuộc chịu không nổi, chủ động nâng lên mông trắng, bắt đầu di động qua lại.
Rất nhanh toàn bộ vách tường hoa phun ra nuốt vào lấy nam tính của hắn càng nhanh, hoa dịch ẩm ướt ngượng ngùng không ngừng tràn ra, đem hạ phúc hai người biến thành ẩm ướt dính không chịu nổi. ,
Mộ Chi Kì động vài cái, tuy rằng miễn cưỡng an ủi dục hỏa, nhưng lại vẫn là không đủ, nàng khát vọng được đến càng nhiều, muốn hắn hung hăng tiến lên.
“Ô. . . . . . Tung ca ca. . . . . .” Nàng cắn môi, chịu không nổi khóc.
Dục hỏa nồng đậm cháy mạnh khiến nàng khó nhịn, cái loại thỏa mãn không được chỉ như gãi ngứa, làm cho nàng cảm thấy thật là khó chịu, có cảm giác chết nhanh.
“Mèo nhỏ đáng thương . . . . . .” Nhiếp Vô Tung khàn giọng cười nhẹ, không hề tra tấn nàng, hơn nữa hắn cũng nhịn không nổi nữa.
Hắn bắt đầu di động mông, qua lại đâm sâu vào thủy huyệt, mỗi một cái rời khỏi đều đi tới ngoài thủy huyệt, lại dùng lực sáp nhập chỗ sâu nhất, làm cho toàn bộ nam tính xâm nhập vào.
“Ư a. . . . . .” Mạnh mẽ trừu cắm lắp đầy nàng, cái miệng nhỏ nhắn bật ra uyển chuyển yêu kiều, đùi tuyết trắng gắt gao vòng lấy thắt lưng của hắn, thậm chí chủ động di động cái mông, đón ý hùa theo va chạm của hắn.
Cùng với các loại va chạm cong người, ngực nhũ tuyết trắng cũng đi theo lắc lư đến mê người, nhũ tiêm đỏ bừng câu dẫn tầm mắt của hắn.
Nhiếp Vô Tung nhịn không được cúi đầu ngậm cắn một bên nhũ tiêm, há mồm dùng sức mút, dưới bụng lửa nóng va chạm càng sâu, nhiều lần đều muốn xâm nhập vào chỗ sâu nhất hoa tâm.
“A a. . . . . . Tung ca ca. . . . . . Thật thoải mái. . . . . . A. . . . . .” Mộ Chi Kì âm thanh dâm đãng nâng cao, tay nhỏ bé chế trụ hai sườn bả vai của hắn, theo khoái ý tích lũy, đầu ngón tay cũng dùng sức bấm vào thịt.
Bả vai truyền đến một trận đau đớn, Nhiếp Vô Tung khẽ nhíu mày, khẽ cắn núm vú mẫn cảm, hơi hơi dùng lực bóp, nóng thiết càng thêm xỏ xuyên rất nhanh ở trong hoa huy*t đang co rút lại, tràn ra càng nhiều yêu dịch, va chạm tạo thành âm thanh.
Yêu dịch theo động tác rút ra đâm vào không ngừng tràn ra, từng giọt từng giọt, trên mặt đất hình thành một bãi nước nhỏ dâm mĩ.
“A a. . . . . .” Mộ Chi Kì lên tiếng nức nở, quá nhiều khoái cảm tích lũy, làm cho vách tường hoa bắt đầu rất nhanh co rút lại, cũng khiến nam tính hắn bị hút chặt càng nhanh.
Biết nàng nhanh đạt đến cao trào, Nhiếp Vô Tung va chạm càng sâu và nhanh hơn, lấy các góc độ khác nhau xỏ xuyên các nơi trong vách tường mềm mại non mềm.
“Ô. . . . . . Không cần. . . . . . Nhiều lắm a. . . . . .” Nàng chịu không nổi lắc đầu, toàn thân vì quá nhiều tình triều mà run rẩy không thôi.
Dục triều sắp đem nàng bao phủ làm cho nàng bắt đầu căng cứng, liên tiếp nức nở, rốt cuộc nhịn không được cúi đầu cắn bờ vai của hắn.
“Ưm a. . . . . . Chờ ta. . . . . . Nhanh. . . . . .” Nhiếp Vô Tung thô rống, trên vai truyền đến đau đớn càng kích thích tình dục của hắn.
Nóng thiết nhịn không được ở trong hoa huy*t co rút nhanh, rung động rất nhanh cắm sâu, hưởng thụ bị vách tường hoa gắt gao hút chặt, thư sướng khoái ý.
Thẳng đến cuối cùng hắn dùng một cái va chạm thật mạnh thâm nhập ở chỗ sâu trong hoa tâm, phun ra bạch dịch đồng thời đem hai người hướng cao trào lên đến đỉnh điểm.
“A a –” Mộ Chi Kì run rẩy, tiếp nhận từng đợt lại từng đợt cao trào, cảm giác trong cơ thể phun ra nóng rực, vách tường hoa co rút lại nhanh hơn.
Nhiếp Vô Tung hưởng thụ thủy huyệt co rút lại co rút, thân thể ẩm ướt kề sát nàng, thân mình run rẩy.
Bạch dịch nóng bỏng toàn bộ phun vào trong hoa huy*t mềm mại, cùng hỗn hợp yêu dịch trong suốt, chậm rãi chảy xuôi mà ra.
**************
Mộ Chi Kì chậm rãi mở mắt ra, xung quanh tối đen làm cho nàng ngẩn ra, trừng mắt nhìn, có điểm phản ứng không được.
Nhưng kề sát sau lưng ở trong một lồng ngực ấm áp, còn có nam tính chôn ở giữa hai chân, cùng với thân mình toan đau, làm cho nàng dần dần nghĩ tới –
Nàng cùng Nhiếp Vô Tung vào phòng. . . . . .
Lời hắn nói, làm cho nàng kích động thất thố, không biết nên làm sao bây giờ. . . . . .
Nhưng là, hắn nói hắn yêu nàng, vì nàng điên cuồng, mặc kệ nàng là nam hay là nữ, hắn đều yêu nàng. . . . . .
Những lời này, làm cho nàng mừng rỡ như điên, hoàn toàn đầu hàng, lòng đã thua, nhưng cũng đổi được tâm của hắn.
Môi hơi hơi giơ lên một chút cười, nàng nghĩ đến buổi chiều hai người kích tình, nàng chủ động, rồi bộ dáng dâm đãng của nàng, xấu hổ khiến bên tai nàng nóng lên.
Ông trời! Chân tướng nàng chính là nữ dâm đãng, vẫn quấn quít lấy hắn, cái loại thanh âm rên rỉ xấu hổ muốn chết này, một lần lại một lần, bám lấy hắn, muốn hắn cho kích tình khoái ý.
Mỗi một màn hồi tưởng, mặt của nàng liền càng hồng, cháy sạch làm cho nàng không thể ngẩng đầu lên được.
Cắn môi, Mộ Chi Kì xấu hổ cười, cần cổ tuyết trắng phảng phất hơi thở của hắn, làm cho ngực nàng nóng lên, có một loại hạnh phúc nồng đậm tràn ngập ngực nàng, ý cười bên môi như thế nào cũng không ngừng được.
Nhịn không được nhắm mắt lại, hít một hơi, đem thân mình càng hướng sát hắn. . . . . .
Không đúng! Mộ Chi Kì nhanh chóng mở mắt ra, tối rồi?
“Ông trời!”
Nàng nhanh chóng đứng dậy, đầu óc nhất thời thanh tỉnh lên, nhớ tới buổi chiều cùng Thiên Mân công chúa đối thoại, nàng còn cùng Nhiếp Vô Tung vào phòng, đợi một chút . . . . . .
“Lão thiên gia* của ta!” Nàng sợ tới mức nhảy dựng lên, vội vã muốn xuống giường.
*Lão thiên gia : Ông trời, thượng đế.
“Nàng muốn đi nhanh như vậy sao?” Một cánh tay ôm thắt lưng của nàng, khẽ dùng lực, lại lần nữa đem nàng kéo vào trong lòng, trở mình, đem nàng đặt ở dưới thân.
Nhiếp Vô Tung nhíu mi, ung dung nhìn Mộ Chi Kì, bộ dáng dong lười (thong dong, lười biếng) tuấn mị lại mê người. “Mèo nhỏ, triền miên một chút, nàng còn có khí lực chạy loạn, là ta không đủ ra sức sao?”
Nói xong, phần bụng dưới hướng sát nàng, cách mông đẩy chân nàng ra, làm cho nam tính để ở hoa tâm mẫn cảm ướt át, nhẹ nhàng cọ xát.
“Đừng náo loạn!” Mộ Chi Kì đỏ mặt, nhịn xuống rung động từ trái tim truyền đến, mắt đẹp trừng hắn.”Tối rồi, ta vẫn ở trong phòng chàng, xong rồi! Nhất định bị hiểu lầm.”
“Có khác biệt gì sao?” Nhiếp Vô Tung gợi lên cười, vẻ mặt vô vị. “Dù sao lời nói cũng không ngoài ý muốn, chuyện ta và nàng nhất định truyền khắp cả tòa thành.
Lời hắn nói làm cho mặt nàng sắc trắng bệch. “Không thể nào? Cha mẹ ta bên kia. . . . . .” Xong rồi!
Lời nói mới nói xong, chợt nghe ngoài cửa truyền đến thanh âm tranh chấp, Mộ Chi Kì sửng sốt, còn không có kịp phản ứng lại, cửa phòng phanh một tiếng bị dùng sức đẩy ra.
“Nhiếp tiểu tử, ngươi đem Kì nhi của nhà ta đi đâu?” Mộ lão gia lửa giận hừng hực đá văng ra cửa phòng, rống lớn.
Hắn vừa vào cửa liền ngây dại, không chỉ hắn, ngay cả Mộ phu nhân đi theo hắn phía sau còn có vợ chồng Nhiếp gia tất cả đều ngây ngốc tại chỗ, ngơ ngác nhìn hai người trên giường.
Mộ Chi Kì ảo não nhắm mắt lại, thấp giọng rên rỉ. Cái này thật sự xong rồi. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.