Tiểu Địa Chủ

Chương 10: Bán đồ ĂN VẶT




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Chỉ cần ngươi đưa thịt thừa cho ta, ta có thể giúp ngươi chậm rãi gầy đi, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không béo trở lại."
Hệ thống tiếp tục dụ dỗ.
"Mặc kệ là kiếp trước hay là hiện tại, vô luận là ở thời đại nào, có được một túi da đẹp, luôn có được ưu ái hơn nhiều người khác."
"Bản thân ngươi nếu có được ưu thế này, chỉ cần thêm một chút lỗ lực, hoàn toàn có thể đoạt được thứ mình muốn."
"Mà ngươi hiện tại, chỉ cần bước ra khỏi nhà liền sẽ bị người người thóa mạ là tên mập chết tiệt! Đồ heo béo! Dù tính những người đó không nói tận mặt ngươi, bọn họ cũng sẽ nói ở trong lòng, người này thật béo a, giống như một con heo!"
"Thân phận của kẻ xấu xí đều là ti tiện, thấp hèn ở trong lòng người khác, dù có sinh ra trong gia đình quyền quý cũng không khác biệt."
"Cái gì mà tâm đẹp mới là hoàn mỹ, đều là nói dối, người khác đến liếc mắt nhìn ngươi thêm một lần cũng không muốn, như thế nào sẽ biết tâm ngươi đẹp hay không?"
Yến Bạch Thu kỳ thật đã rung động, đời trước cũng bởi vì cậu quá xấu, không nói tới bạn gái, ngay cả bằng hữu cũng không có tới một người, đời này cậu không muốn tiếp tục xấu như vậy nữa.
Giảm béo!
Cậu nhất thiết phải giảm béo!
Cậu muốn gầy đi, gầy xuống bằng thể trạng của một người bình thường, dáng người cân xứng, ngũ quan rõ ràng, không cần phải béo như người dị loại này.
"Được, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi, chỉ cần mỗi ngày nộp lên một cân thịt đúng không? Có thể!" Sau khi quyết định chủ ý, Yến Bạch Thu hạ quyết tâm cùng hệ thống hợp tác.
Chỉ cần có thể gầy đi, không nguy hại gì tới người khác, cũng không tổn thương tính mạng chính mình, vô luận hệ thống muốn gì cậu cũng đồng ý.
Hệ thống giảm béo dừng một chút, nó cảm thấy ký chủ này hình như có chút não bổ.
"Được. Vậy từ giờ trở đi, hệ thống căn cứ vào điều kiện của thân thể ngươi, an bài ra một phương án giảm béo hợp lý, thỉnh ký chủ tích cực hợp tác, nếu không, hệ thống sẽ áp dụng một số biện pháp trừng phạt." Âm thanh máy móc của hệ thống vanh lên.
Yến Bạch Thu gật đầu, cậu cũng biết, muốn bản thân trở nên hoàn mỹ, thay đổi lớn, cần phải trả giá một cách thiết thực, chỉ cần đạt được mục đích, cậu sẽ bất chấp tất cả.
"Vậy cứ làm theo lời ngươi nói đi."
Vì không để người trong nhà có nghi ngờ gì mình, Yến Bạch Thu tìm một nơi râm mát ngồi xuống, kiên nhẫn nghe kiến nghị của hệ thống đưa ra.
"Được. Hiện tại bắt đầu tiến hành rà quét thân thể ký chủ."
Ký chủ: Yến Bạch Thu
Chiều cao: 168cm
Thể trọng: 312,98kg (tức 156,49kg)
Số đo ba vòng: Vòng ngực: 156cm, vòng eo: 165cm, Vòng mông: 180cm.
Trình độ mập mạp: Siêu cấp béo aaa.
Độ mỡ: Độ dày bình quân của mỡ là 8,25cm, độ dày của mỡ bình thường là 1,25cm, thuộc về loại siêu, siêu cấp mỡ.
Xét thấy nguyên nhân chủ yếu nguyên chủ béo là do ăn uống không có tiết chế, cần giảm bớt lượng đồ ăn có dầu mỡ và điểm tâm ngọt sau khi ăn xong bữa chính, mỗi ngày vận động thích hợp, sau khi thích ứng thì tăng cường lượng vận động.
Kế hoạch giảm béo giai đoạn đầu: Mỗi ngày ăn ba bữa, mỗi bữa giảm bớt một chén, ví như bữa sáng ăn năm giảm còn bốn, bữa trưa ăn tùy ý, bữa tối ăn năm chén giảm còn bốn."
Nhiệm vụ bước đầu của giảm béo: Mỗi ngày chạy chậm 30 phút, ngồi xổm lên xuống 100 cái, vung cánh tay 100 lần, xoay eo 100 cái, vung chân 100 lần.
Thực hiện động tác này một tuần, sau đó sẽ thay đổi kế hoạch, lượng vận động sẽ được tăng lên, thỉnh ký chủ nỗ lực phối hợp.
Lưu ý: Bởi vì ký chủ quá béo, nên cần giảm bớt ăn đồ ăn có chứa muối, mỗi ngày không được vượt quá 250g, một khi ăn quá nhiều sẽ bị hệ thống trừng phạt."
"Được, ta sẽ kiên trì mỗi ngày, đúng rồi giữa trưa ta ăn nhiều hay ít thịt?" Yến Bạch Thu hạ quyết tâm, hứng thú bừng bừng, xoa tay hằm hè.
"268g, hôm nay ta không trừng phạt ngươi, trong chốc lát ngươi thành thành thật thật hoàn thành lượng vận động cho ta, thời gian quy định là một canh giờ, phải hoàn thành toàn bộ cho ta." Giọng điệu hệ thống có chút lãnh khốc, nào còn loại mềm nhẹ dụ dỗ như lúc ban đầu.
"Được."
Hiện tại cậu vừa mới ăn cần phải nghỉ ngơi một, hai canh giờ, tâm tình Yến Bạch Thu rất tốt ngồi tại chỗ nghỉ ngơi trong chốc lát rồi xoay người đi vào nhà.
Nhóm người Yến Bạch Sinh đã ăn xong rồi, trong nồi trên mâm không sót lại chút gì, người một nhà có vẻ rất thỏa mãn.
Liễu Thanh Mai thu dọn chén đĩa, mang đi rửa sạch, nước là kéo từ dưới giếng lên, Yến Bạch Thu thấy thế muốn tiến tới hỗ trợ, cầm lấy thùng gỗ ném xuống, dùng hết sức mình kéo thùng gỗ ra khỏi mặt nước, nhưng làm thế nào cũng không kéo lên được.
"Được rồi, được rồi, nương biết Cầu Cầu có tâm ý muốn giúp nương, ngươi đi qua bên kia chơi đi, cứ để nương làm là được." Liễu Thanh Mai mặt đầy ý cười, kéo nhi tử ra.
Mà cha cậu, Yến Bạch Sinh lại một lần nữa khiêng cái cuốc đi ra ngoài, lại muốn đi khai khẩn đất hoang.
Nhìn thấy một màn này, trong lòng Yến Bạch Thu buồn khổ, cậu phải nghĩ ra một biện pháp, mau mau kiếm chút tiền mới được.
Tiền bạc trong nhà không có nhiều lắm, chỉ có ít ngân lượng ngày hôm nay Liễu Thanh Mai dùng trang sức để đổi lấy. Cậu muốn thay đổi hoàn cảnh sinh hoạt, một chút tiền ấy khẳng định không đủ, hơn nữa một khi lấy ra, còn không biết khi nào mới có thể hồi vốn.
Cần phải nghĩ ra một cái nghề, phí hao tổn rẻ, trong thời gian ngắn có thể hồi được vốn về.
Yến Bạch Tuyết được ăn thịt rất chi là thỏa mãn, liền quay lại phòng nghỉ ngơi, trong phòng trống không, chỉ có Yến Bạch Thu đang rửa cái móng heo mới mua lúc sáng.
Không có nồi áp suất, mà thứ này lại phải nấu trong thời gian dài mới ngon.
Đem nồi rửa sạch sẽ, cho nước vào, đem móng heo đã rửa sạch cho vào trong nồi, cho thêm ít củi vào tăng độ lửa.
Theo thời gian trôi đi, mùi thơm trong nồi tỏa ta, phiêu đãng bay trong không khí.
Ngửi ngửi mùi hương tỏa ra, Yến Bạch Thu giật mình một cái, không phải sở trường của cậu là nấu ăn ư, nếu không dùng ưu điểm này, làm chút sinh ý buôn bán nhỏ, cải thiện sinh hoạt gia đình.
Vừa nghĩ ra ý tưởng này, Yến Bạch Thu liền kích động.
Vô luận là ở đâu, người yêu thích mỹ thực đều không thiếu, chỉ cần mình có thể làm ra đồ ăn ngon, khách nhân sẽ tự mình tìm tới mua, lại dễ kiếm tiền, ngày tháng kia quả thật quá tốt đẹp.
Đúng rồi, cậu có hệ thống.
"Hệ thống, hệ thống, ngươi có thể giúp ta một chút biện pháp kiếm tiền sao?" Yến Bạch Thu kích động, bộ dáng kia cứ như hận không thể lập tức kiếm ra tiền.
Hệ thống lãnh khốc cự tuyệt:"Không có! Hệ thống chỉ phụ trách giúp ngươi trở nên xinh đẹp như hoa, không phụ trách các mảng khác."
"........ "
Tâm tư kích động của Yến Bạch Thu có chút mất mác, nhưng hệ thống có thể giúp cậu giảm béo đã là không tồi, kiếm tiền gì đó, vẫn là tự dựa vào chính mình đi.
Cậu suy nghĩ các loại phương án, nghĩ tới các loại mặt hàng vỉa hè bán cho sinh viên, hy vọng có thể từ đó tìm ra được một chút thông tin hữu ích.
Làm bánh rán hành?
Bánh rán hành

Làm món này cần dùng đến bột mỳ, mà bột mỳ nơi này giá cả không quá tiện nghi, lại còn phải pha chế thêm các loại gia vị như tương ớt, hạt mè... Không có gia vị thì không thể làm, cần một chút phí tổn nếu muốn bắt đầu làm.
Không ổn, không ổn, từ bỏ.
Hay là bánh nướng? Bột mỳ cần dùng đến cũng không nhiều, chỉ cần một chút là có thể nở ra cả một cục, ruột rỗng, thoạt nhìn lại được nhiều, chính là cậu không biết làm bếp lò lớn để nướng, đây cũng là một vấn đề. (Bánh nướng trong suy nghĩ của Yến Bạch Thu có lẽ là bánh mỳ. Còn đây là bánh nướng Mun tìm đc nè)

Khoai tây chiên?
Không được, muốn chiên khoai tây cần dùng đến dầu, dầu so với bột mỳ còn quý hơn, lại còn cần đến các loại gia vị như tiêu say, bột ớt, bột cà chua, vẫn là phí tổn lớn.
Khoai tây chiên

Hay là làm lẩu cay? Món này có thể cân nhắc, thành phần đa dạng, mỗi loại lại chỉ cần có ít, lợi nhuận lớn, hơn nữa mấy hôm nay thời tiết có chút lạnh, phỏng chừng người ăn không ít, nhưng những món nhúng đó phí tổn cũng không nhỏ, lại còn cần đến chén bát....
Lẩu cay...

(Mun nhìn mà thấy thèm quá đi...)
Chén trong nhà cậu, trừ bỏ mấy cái để mọi người ăn, còn lại hai cái đã sứt mẻ, ngoài ra không còn cái chén tinh xảo nào khác.
Mở quán, còn cần đến bàn ghế.....
Càng nghĩ, Yến Bạch Thu càng cảm thấy chua xót, cậu thật sự hận không thể bẻ một đồng ra làm ba, tận khả năng đem phí tổn xuống hạn thấp nhất. Cậu đã đem các món ăn vặt từ đầu đường đến cuối ngõ, một hai liệt kê ra tất cả, tìm tòi nghiên cứu từng món, cuối cùng cũng tìm ra được một vài món có phí tổn thấp.
Tỷ như mấy sạp bán đồ ăn vặt ở cổng trường bán đậu hũ chiên giòn cay.
Một đồng tiền được bốn khối nhỏ, bên trên rải một chút muối, chút bột hoa tiêu, bột ớt, hành lá, chỉ cần một cái chảo rán đơn giản, cùng một chút lửa, một chút dầu phết ở mặt dưới.
Một khối đậu hũ đặt trên chảo chiên lên, mùi hương sẽ tùy ý mà bay đi xa, ngo ngoe rục rịch chui vào lỗ mũi mỗi người, câu dẫn sự thèm ăn của các hài tử.
Cuối cùng, một đám bị bắt làm tù binh của mỹ vị, ngoan ngoãn bỏ tiền ra ăn.
Kỳ thực, một khối đậu hũ khi làm ra thành phẩm sẽ được mấy khối nhỏ, mọi người đều biết, vẫn tần đó tiền bỏ ra mua mấy khối nhỏ, họ sẽ mua được một khối lớn hơn ở chỗ khác (ý là đậu hũ khối chưa qua chế biến, vì đã qua chế biến nên giá cao hơn), chính là quá thèm a.
Yến Bạch Thu cảm thấy, đi bán đậu hũ chiên cay này cũng không tệ, phí tổn thấp, chỉ cần xách theo chút than lửa, một cái chảo, cùng một cái bếp lò đơn giản, liền có thể ngồi bán trên phố.
Trấn trên đất rộng, người đông, kẻ có tiền không ít, kẻ muốn ăn đồ ngon phỏng chừng cũng không thiếu.
Đáng tiếc, thời gian cấp bách, bằng không có thể làm thêm chút đậu hũ thối, phỏng chừng cũng sẽ rất đắt hàng.
Đậu hũ thối.


Chế nào đã ăn thử đặc sản của Trung Quốc này chưa??
Dù sao, để làm món đậu phụ chiên giòn cay này cũng tương đối tốn thời gian, mà tiền trong nhà hiện tại cũng không có nhiều, không thể tùy ý tiêu loạn.
Ý tưởng thì tốt đấy, nhưng nếu không thể kiếm ra tiền, tiền vốn bỏ ra không hồi lại được, vậy thật sự quá là hổ thẹn.
Kiếm không ra tiền, cũng không thể phá của trong nhà, khiến mọi người trong nhà phải khổ theo.
Nước trong nồi đã có chút cạn, Yến Bạch Thu múc thêm chút nước cho vào, Liễu Thanh Mai cùng Yến Bạch Tuyết lúc này cũng vừa tỉnh giấc sau giấc ngủ trưa, cầm lấy hai cái rổ, hai người đi ra phụ cận hái chút rau dại.
Yến Bạch Thu thấy các nàng đi ra ngoài, khả năng một chốc không trở về ngay được, liền gọi Liễu Thanh Mai lại.
"Nương, ta muốn cùng ngươi nói chút chuyện." Ngừng việc trong tay, Yến Bạch Thu cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Liễu Thanh Mai dừng lại, vén tóc mái ra sau tai.
"Cầu Cầu, ngươi có chuyện gì sao?"
Yến Bạch Thu khẩn trương xoa xoa lòng bàn tay, trong lòng lo sợ bất an đến cực điểm, tuy rằng cậu biết Liễu Thanh Mai rất yêu thương cái thân thể này, nhưng một thời gian dài sống trong áp bách vẫn khiến cậu có chút bất an.
"Đúng vậy, là... Là cái dạng này, nương, ngươi có thể cho ta hai mươi văn tiền sao?" Yến Bạch Thu xoa xoa tay, cũng không dám nhìn vào đôi mắt Liễu Thanh Mai.
Liễu Thanh Mai sảng khoái đáp ứng, trực tiếp lấy tiền từ trong người ra.
"Cầu Cầu, ngươi thèm ăn cái gì sao, muốn đi lên trên trấn mua đồ ăn ngon? Được rồi, chỗ nương vẫn còn có chút tiền, cho ngươi năm mươi văn, nhớ mua cho muội muội ngươi chút bánh hoa quế mang về." Liễu Thanh Mai cũng không để bụng, nhìn bộ dáng quen thuộc khi cho tiền kia, tựa như tập mãi thành thói quen.
Yến Bạch Thu yên lặng tiếp nhận mấy đồng tiền còn mang theo hơi ấm cơ thể kia, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Kỳ thật khi mở miệng ra xin trưởng bối tiền, cậu rất sợ hãi, sợ bị cự tuyệt và chỉ trích, dùng phương thức quở trách nhục nhã. Dù tiền có tới tay cũng thấp thỏm lo âu.
Còn tốt, Liễu Thanh Mai không thuộc cái dạng này.
Vui mừng khi lấy được tiền, Yến Bạch Thu tạm thời cũng không có nói với gia đình cậu lên thị trấn mua cái gì, liền dặn dò Liễu Thanh Mai để ý nước trong nồi.
Nhà cậu ở gần núi, sau núi thi thoảng sẽ xuất hiện hồ ly, mèo hoang gì đó, nếu để chúng tha móng heo trong nồi đi, vậy thì cả nhà cậu treo mồm.
Vì thế, Yến Bạch Tuyết liền tạm thời ở lại canh nồi, Yến Bạch Thu một mình đi lên trấn trên.
Trong lồng ngực có năm mươi văn, Yến Bạch Thu bước chân lên thị trấn, bây giờ hiện là giữa trưa, người cũng không nhiều. Yến Bạch Thu mua một chút ớt, một ít hạt mè trắng, một chút hành thơm, một cái chổi nhỏ phết dầu, một cái bình nhỏ đựng nước tương, một cái sạn dẹt nhỏ. Tổng cộng hết mười ba văn tiền, ở trong phạm vi dự tính, đồng thời cậu cũng đi hỏi thăm giá cả đậu hũ.
Khối đậu hũ vuông vức trắng trắng nộn nộn, một khối khoảng tám lạng, hai văn tiền một khối. Yến Bạch Thu hỏi giá cả, cùng lão bản nói qua, ngày mai đến mua mười khối, mua từ mười đến hai mươi khối, lão bản cao hứng đồng ý.
Thời tiết mới sang đầu thu, có chút lạnh lẽo, đậu hũ để qua đêm, dễ dang biến vị.
Sau khi xong việc, đi mua cho muội muội mấy cái bánh hoa quế, một văn tiền một khối, giá cả cũng không rẻ, một văn tiền một khối, Yến Bạch Thu mua mười khối. Yến Bạch Thu trở về hết nửa canh giờ đi đường, khi đi đường còn không cảm thấy gì, vừa về tới nhà liền cảm thấy mệt muốn chết. Về đến nhà, Yến Bạch Thu đứng thở dốc, sau đó cầm chén nước lên uống ực, ực.
"Ca ca, mau vào nghỉ ngơi một chút, nương vừa trở lại có bứt được mấy quả hồng, còn có một ít hạt dẻ." Yến Bạch Tuyết vui vẻ chạy ra, khi nhìn thấy những dụng cụ Yến Bạch Thu mua về không nén được vẻ tò mò.
"Di, còn có hành thơm, là dùng để nấu đồ ăn cho bữa tối sao?"
_______
13:31"
27/2/22

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.