Tiểu Lang Tướng Quân

Chương 8:




Ngay khi hai vị Lang Vương sắp mang Sát Sát Nỗ Nhi trở về thần giới để tìm sự giúp đỡ, bỗng nhiên Sát Sát Nỗ Nhi lại tự bình phục như kỳ tích. Pháp lực nguyên bản không ngừng xói mòn,bây giờ hoàn toàn trở lại như lúc trước, có thể tự do biến hóa thành nhân thân hoặc lang thân đều được, Sát Sát Nỗ Nhi vui vẻ vừa chạy vừa nhảy đến trước mặt Lê Thiên Kình.
“Đại ca! Ta đã khỏe hẳn rồi!”
Hài lòng nhào vào trong ngực đại ca, Sát Sát Nỗ Nhi ôm lấy cổ của y,mặt mày rạng rỡ nói: “Nỗ Nỗ đã không có việc gì, đại ca có thể yên tâm rồi.”
“Thật tốt quá… Nỗ Nỗ không có việc gì thì đại ca an tâm…” 
Lê Thiên Kình ôn nhu hôn lên mặt tiểu lang.
“Đại ca ngươi… Ngươi…” Sát Sát Nỗ Nhi đột nhiên đỏ mặt.
“Làm sao vậy? Nỗ Nỗ.”
“Đại ca có muốn… Có muốn *** với Nỗ Nỗ không?”
Cố gắng lấy hết dũng khí, Sát Sát Nỗ Nhi đơn giản nói thẳng ra chuyện quan trọng.
Lê Thiên Kình nghe vậy đột nhiên đau lòng,không thể thốt nên lời.
“Chủ tử nói rằng ta mấy ngày nay sinh bệnh, đại ca khẳng định là nhịn rất khổ sở. Nên bảo ta nhanh chóng trở về hảo hảo bồi ngươi. Biểu ca phu của ngươi thực sự rất quan tâm ngươi a.”
“Nỗ Nỗ… Thân thể ngươi vừa mới khỏe lại, vẫn là… vẫn là không nên…”
“Sẽ không sao đâu a, ta đã khỏe rồi, tất cả đều ổn. Thực sự mà, đại ca không nên lo lắng, chúng ta mau làm đi, Nỗ Nỗ thích nhìn thấy hình dạng hài lòng của đại ca.”
“Nỗ Nỗ… Xin lỗi… Đại ca sau này… Không bao giờ làm chuyện đó với ngươi nữa…”
“Đại ca, ngươi có ý gì?” 
Đại ca từ trước đến nay đối với hắn luôn có cường liệt dục vọng,bây giờ lại nói là không bao giờ làm như vậy nữa, Sát Sát Nỗ Nhi không khỏi sợ hãi khóc oà lên:”Ô… Đại ca… Ngươi… Có đúng là không thích Nỗ Nỗ nữa không?” 
“Đứa ngốc, đại ca sao có thể không thích Nỗ Nỗ?”
“Vậy sao đại ca lại nói như vậy?”
“Bởi vì… Xin lỗi… Nỗ Nỗ… Xin lỗi…” 
Chẳng biết phải làm sao để giải thích cho tiểu lang hiểu, Lê Thiên Kình vành mắt phiếm hồng, chỉ có thể không ngừng xin lỗi: “Nỗ Nỗ, vạn nhất có một ngày đại ca không ở bên cạnh ngươi, có một việc xin ngươi vĩnh viễn không được quên, đó chính là… Đại ca vĩnh viễn chỉ yêu một mình Nỗ Nỗ… Vĩnh viễn vĩnh viễn chỉ yêu một mình ngươi… Xin Nỗ Nỗ vĩnh viễn không được quên…”
…..
…..
Sau khi khôi phục toàn bộ pháp lực,Sát Sát Nỗ Nhi một lần nữa quay về tới cương vị công tác, suất lĩnh ngự lâm quân tiếp tục tìm kiếm tông tích của quỷ đế lang quân. Nhưng khi mật thám ở thần giới vừa truyền đến tin tức quỷ đế lang quân đã ly khai nhân gian, trở về Ma giới, thì Lê Thiên Kình cũng mất tích vào ngay thời điểm đó.
Tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, Lê Thiên Kình tiêu thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Không có lưu lại bất cứ một câu nói nào hay một tia đầu mối nào. Từ ngày Lê Thiên Kình đứng tại cửa nhìn theo bóng dáng Sát Sát Nỗ Nhi xuất môn, y đã không còn xuất hiện nữa. Lê Thiên Kình cứ như vậy triệt để tiêu thất.
Sát Sát Nỗ Nhi xuất động ngự lâm quân của mình, gần như đào quật đến ba lớp đất, điên cuồng tìm kiếm hình bóng đại ca khắp nơi, khiến cho nhân giới long trời lở đất. Nguyên bản chỉ cần dựa vào lực lượng của ngự lâm quân, muốn tìm ra một người bình thường không biết phép thuật ở nhân gian quả thực là chuyện dễ như trở bàn tay, cho dù là người đó đã chết,thì hồn phách cũng sẽ bị lôi ra.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, bọn họ vẫn không thể phát hiện được hình bóng của Lê Thiên Kình. Ngay cả hai vị Lang Vương phải liên hợp xuất động, cũng vô pháp tìm ra. Sau khi liên tục tìm kiếm suốt bảy ngày bảy đêm, bọn họ cũng cho ra một kết luận — Lê Thiên Kình nhất định đã không còn ở tại nhân giới. Hơn nữa thời gian y thất tung, vừa đúng lúc khi quỷ đế lang quân trở về Ma giới, chuyện này sợ rằng không thể không liên quan với nhau.
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy thì gấp đến độ hoang mang lo sợ, không để ý hai vị chủ tử ngăn cản, một mình quay về thần giới xin giúp đỡ —
“Cha!” 
Vội vã chạy ào vào nhà giống như cơn gió xoáy, Sát Sát Nỗ Nhi hai vành mắt phiếm hồng,liền quỳ gối xuống trước mặt phụ thân, càng không ngừng dập đầu cầu xin: “Giúp ta cứu đại ca a, van cầu người giúp ta cứu đại ca! Cha, van cầu người…”
“Ngươi câm miệng cho ta!”
Theo tiếng gầm giận dữ, Sát Sát Nỗ Nhi trong nháy mắt đã bị phụ thân đè ngã xuống đất, cắn ngay yết hầu của hắn —
Sát Sát thân vương, một cự lang cao to cường tráng, khí thế hung mãnh tựa cao sơn, đang phẫn nộ nhìn chằm chằm vào đứa con trai độc nhất của mình. Thần giới gần đây nơi đâu cũng bàn tán sôi nổi, nói chỉ huy ngự lâm quân Sát Sát Nỗ Nhi vì một tên nửa người nửa ma, mà khiến cho nhân giới gà bay chó sủa, kêu ca tận trời.
Điều này làm cho Sát Sát thân vương luôn luôn coi trọng gia phong nề nếp bị mất mặt nghiêm trọng, thiếu chút nữa đã lên tăng xông mà hôn mê bất tỉnh.
“Giúp ta cứu đại ca, van cầu người giúp ta cứu đại ca! Cha, van cầu người…” 
Sát Sát Nỗ Nhi vẫn chưa từ bỏ ý định,không ngừng khẩn cầu cha mình.
“Câm miệng! Y không phải đại ca ngươi! Y chỉ là một yêu quái người không ra người, ma không ra ma!”
“Người nói bậy! Đại ca của ta không phải yêu quái!”
“Hanh, mật thám của chúng ta đã truyền tin tức, tên kia trên người quả thực là có huyết thống của Ma tộc, đã trở lại Ma giới nhận thức tổ tông rồi, lẽ nào không phải yêu quái sao!”
“Trên người có huyết thống Ma tộc thì thế nào? Ta mặc kệ! Ta mặc kệ đại ca của ta biến thành bộ dạng gì, y vẫn là đại ca mà ta yêu nhất! Ta thương y, ta thương y, ta rất thương y!”
“Câm miệng! Câm miệng cho ta! Nếu ngươi dám nói thêm một câu nữa, ta sẽ cắn chết ngươi!”
“Chết thì chết! Dù sao, nếu như tìm không được đại ca, ta cũng không muốn sống nữa! Oa…” 
Sát Sát Nỗ Nhi tuyệt không sợ hãi,còn liều mạng khóc lớn hơn.
“Ngươi… Ngươi…”
Sát Sát thân vương đã sắp bị cái tên nhi tử triển vọng của mình làm cho tức chết.
“Ta thế nào? Nhi tử của người sắp chết rồi,vậy mà người còn thờ ơ, người có còn là cha ta không a? Ô… Ta muốn đi nói cho nãi nãi biết… Cha khi dễ ta…”
Sát Sát thân vương không sợ trời không sợ đất,nhưng sợ nhất là lão nương (Bà mẹ già):”Hanh, sớm đoán được ngươi sẽ nghĩ đến chiêu này, ngươi nghĩ rằng ta sẽ để yên cho ngươi thực hiện âm mưu sao?”
Sát Sát thân vương buông lỏng nhi tử ra, trở lại chỗ ngồi của mình, cúi đầu rít gào một tiếng: “Bắt Sát Sát tướng quân lại cho ta!”
Bốn phương tám hướng đột nhiên hiện lên vô số lang binh sĩ.
Sát Sát Nỗ Nhi thấy loại bày trận này, nhất thời lửa giận tăng vọt lên!
“Cha, người rốt cuộc có giúp ta cứu đại ca hay không?”
“Hanh, mơ tưởng! Vì danh tiếng của gia tộc Sát Sát chúng ta, ta sẽ làm cho ngươi từ nay về sau không bao giờ thấy được tên yêu quái thấp hèn kia nữa!”
Sát Sát Nỗ Nhi vốn rất lo sợ, hắn sợ từ nay về sau sẽ không thể gặp lại đại ca yêu dấu của mình. Lúc này chính tai nghe phụ thân uy hiếp như vậy, hắn cũng không thể chịu đựng nổi nữa.
“Hanh, bằng mấy thủ hạ tôm tép của người mà cũng muốn vây khốn bản tướng quân sao?”
Sát Sát Nỗ Nhi lạnh lùng cười: “Cha, ngày hôm nay ta sẽ cho người chứng kiến sự lợi hại của nhi tử!”
“Khởi!” 
Sát Sát Nỗ Nhi rống to một tiếng, xoay mình bay lên không trung, hai tay vòng ra hai bên thắt lưng,nhất thời lôi ra hai thanh nhuyễn kiếm.Thế như chẻ tre giải khai vòng vây, chiêu thức của hắn vô cùng sắc bén, tả xung hữu đột, vung vẩy pháp khí sở trường của mình —
Vì không muốn gây ra thương vong, nên Sát Sát Nỗ Nhi chỉ điểm nhẹ nhàng lên linh huyệt của lang binh sĩ, để cho bọn họ hư nhuyễn ngã xuống đất.
“Phản rồi! Phản rồi! Sát Sát Nỗ Nhi, ngươi dám dùng pháp khí bản môn để đối phó với huynh đệ a. Trong mắt ngươi còn có liệt tổ liệt tông không chứ hả?”
“Cha, đây đều là do người bức ép ta! Ta hỏi lại lần cuối, rốt cuộc người có giúp ta đến Ma giới cứu đại ca hay không?”
“Ta đã nói rồi,ngươi nằm mơ đi!”
“Hảo, tốt, cha không giúp ta, ta tự mình giải quyết! Sát Sát Nỗ Nhi ta ở đây lập thệ, dù phải khiến cho Ma giới nghiêng trời lệch đất, ta cũng nhất định tìm được đại ca! Cho dù Sát Sát Nỗ Nhi ta có biến thành lệ quỷ cũng tuyệt đối không từ bỏ ý định!”
….
….
“Gia gia, nãi nãi, Sát Sát Nỗ Nhi đến thăm các người đây!”
“Ô, … Lão thái bà, thảm rồi, làm sao bây giờ? Tên tiểu gây sự đã trở về rồi.”
“Trở về cũng tốt, ta đã lâu không thấy được bảo bối nhà ta rồi, sao ông làm bộ mặt thấy ghê vậy? Muốn hù chết người a.”
“Ô… Ta cũng rất nhớ tiểu bảo bối của chúng ta a, thế nhưng gần đây bà không nghe người ta nói Nỗ Nỗ nhà chúng ta đang bị vướng vào một vụ việc lớn lắm sao? Hắn là lần này nó trở về để cầu chúng ta cứu đại ca của nó a. Lão nhân ta đầu khớp xương yếu ớt lắm, cũng không muốn dây dưa vô mấy trận chiến hỗn độn đâu.”
“Tôn tử gặp nạn không hỗ trợ, mà còn muốn khoanh tay đứng nhìn hả? Ta ngày hôm nay phải thay thế liệt tổ liệt tông nhà Sát Sát mà giáo huấn lão già vô dụng như ông!”
“A — Nỗ Nhi mau cứu mạng a!”
“Gia gia, nãi nãi, sao hai người lại chạy lòng vòng vậy?” Sát Sát Nỗ Nhi vừa vào cửa đã nhìn thấy nãi nãi cầm gia pháp truy sát gia gia.
“Không cần để ý lão gia gia vô dụng của con. Đến đây, bảo bối vàng ngọc của ta, cho nãi nãi nhìn một chút… A,sao con lại biến thành cái dạng này? Con muốn làm nãi nãi đau lòng mà chết sao?”
“Ô… Nãi nãi… Nãi nãi!” Sát Sát Nỗ Nhi vừa nhìn thấy vị nãi nãi vốn thương yêu hắn nhất,liền ủy khuất khóc lóc um sùm.
“Ngoan. Không khóc không khóc, bảo bối Nỗ Nhi ngoan nhất, có cái gì ủy khuất thì nói hết cho nãi nãi nghe, nãi nãi sẽ thay con tác chủ.”
“Nãi nãi… Van cầu người cứu đại ca… Cứu đại ca của con… Van cầu người… Nãi nãi… Ô…”
“Từ từ nói, từ từ nói… Đừng nóng vội…”
“Ô… Nãi nãi, người không biết đâu, đại ca đối với con tốt lắm…” 
Sát Sát Nỗ Nhi liền đem tất cả mọi chuyện liên quan đến đại ca kể cho nãi nãi nghe: “Con sinh bệnh vốn sắp chết, kết quả đột nhiên lại tự bình phục, sau khi tỉ mỉ suy nghĩ lại, nhất định là liên quan đến chuyện đại ca thất tung. Nãi nãi người không biết đại ca yêu con đến mức nào đâu, nếu không phải do vạn bất đắc dĩ, khẳng định y sẽ không ly khai con.”
“Như vậy a… Sát Sát Nỗ Nhi, ta nghe nói đại ca của con hình như là đệ đệ của quỷ đế lang quân, Thần giới và Ma giới từ trước đến nay thủy hỏa bất dung, con dự định làm sao bây giờ?”
“Bỏ nó đi con!”
Sát Sát lão thái gia ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.
“Gia gia!”
“Lão già chết tiệt này! Không ai hỏi ông nha!”
“Ta đâu có nói sai? Lão thái bà, bà nên xem xét cho rõ ràng, Nỗ Nhi là độc tôn của nhà Sát Sát chúng ta, nếu còn tiếp tục ở bên cạnh tên Ma tộc kia, thì sẽ đi đời nhà ma. Thành thật mà nói, Nỗ Nhi, con với tên đại ca kia *** được lần?”
“Gia gia!”
“Cái lão già háo sắc, tự nhiên hỏi vấn đề chả liên quan gì cả.”
“Nói cái gì? Đây là điểm mấu chốt liên quan đến lang mệnh a, ta chỉ muốn biết bọn chúng rốt cuộc đã tiến triển đến quan hệ gì, hảo phán đoán xem Nỗ Nỗ nhà chúng ta có bị nguy hiểm đến tính mệnh hay không a. Không lẽ bà nghĩ rằng ta có hứng thú với quá trình *** của tôn tử và đại ca nó à? Nỗ Nhi, con mau thành thật nói ra cho ta nghe, rốt cuộc có mấy lần?”
“Con… Con cũng không biết… Con không nhớ rõ… Đại ca thì làm liên tục… Cho nên… Cho nên rất khó tính a…”
“Oa… Hảo mãnh a…”
“Lão thái bà, nước bọt chảy ra kìa…”
“Khụ khụ, ta… Ta chỉ là bất chợt nhớ lại những năm tháng tuổi trẻ của chúng ta thôi mà.”
“Xì, Nỗ Nhi, con hãy tỉ mỉ ngẫm lại, chuyện này thật sự rất quan trọng,có ảnh hưởng lớn đến việc giải cứu đại ca con, con nhất định phải phi thường xác định mới được.”
“Thực sự trọng yếu như vậy sao? Hảo hảo, để con tỉ mỉ tính toán. Ngày đầu tiên,vào buổi tối, đại ca nói sợ con bị lạnh, nên đã cùng con làm ba lần. Ngày thứ hai, đại ca xin nghỉ một buổi học, chúng con lại làm năm lần, ngày thứ ba, đại ca lại xin nghỉ một buổi học, chúng con lại làm sáu lần, ngày thứ tư…” Sát Sát Nỗ Nhi một bên tỉ mỉ hồi tưởng, một bên giơ giơ đầu ngón tay: “Gia gia, con tính xong rồi! Tổng cộng là một trăm lẻ tám lần.”
“Cái gì?!” “Cái gì?” 
Hai vị lão tổ tông nhà Sát Sát trăm miệng một lời kêu lên!
“Nãi nãi,máu mũi của người đang phun ra kìa…”
“Ai nha, ai nha, trời nóng quá,cho nên….”
“Nỗ Nhi, đừng quan tâm đến bà già háo sắc kia, mau nói cho gia gia nghe, con xác định là một trăm lẻ tám lần sao?”
“Đúng vậy, con tỉ mỉ tính rồi, đúng là một trăm lẻ tám lần, không sai.”
“Ô… Thảm rồi… Ta thua….. Ta đoán chỉ khoảng mười lần thôi a! Nỗ Nhi, ngươi tỉ mỉ ngẫm lại một lần nữa, xem có bỏ sót lần nào không? Tỷ như, các ngươi làm tại ven đường, hay là — ”
“Gia gia! Ngươi nghĩ chúng con là cẩu a!”
Sát Sát Nỗ Nhi tức giận đến nhảy dựng lên.
“Nói như vậy cũng đâu có sai a, lang và cẩu cũng coi như là dòng họ xa mà. Đến, bảo bối tôn tử, con hãy tỉ mỉ ngẫm lại…”
“Gia gia… Có phải người lại cùng gia gia của Cát Trát đánh đố với nhau?” 
Gia gia của phó tướng Cát Trát là nhân vật nổi tiếng say mê trò đánh đố nhất tại lang thần giới. Những chuyện vặt vãnh lông gà vỏ tỏi đều có thể mang ra cá cược, ngay đến việc điểu mao ( lông chym 0_o) của tôn tử lão dài bao nhiêu cũng đem ra đánh đố luôn, hại Cát Trát thiếu chút nữa đã bị lột quần xuống trước mặt mọi người để cho gia gia đo… lông.
“Ư… Không có, nào có loại sự tình này? Không lẽ ta thoạt nhìn rất giống cái loại gia gia đê tiện vô sỉ mang tôn tử ra đánh đố hay sao?”
“Nhìn phải nhìn trái,nhìn luôn chính giữa, đều rất giống.” Lão bà của ông rất không khách khí mà tạt cho một thau nước lạnh.
“Lão thái bà — ”
“Gia gia! Con mặc kệ người cùng gia gia Cát Trát đánh đố chuyện gì, người phải chịu trách nhiệm a!”
“A? Đây là cái lý lẽ gì vậy chứ?”
“Hắc hắc, có trò hay để xem, lần này ông và lão đầu kia phải phá sản thôi…”
“A –! Không nên a! Tôn tử ngoan của ta, Nỗ Nhi ngoan, van cầu con mau buông cái đèn quý giá kia xuống, đó là bảo vật lang đế ban cho ta a…”
“Mặc kệ! Cái đèn này có thể chiếu sáng đường ở Ma giới, a còn cái kia thoạt nhìn cũng rất hữu dụng.”
“Không nên a! Đó là cái bình trân quý mà ông cố phụ đã để lại cho ta a.”
“Mặc kệ! Cái chai này có thể đựng nước uống. A, cái này thoạt nhìn cũng tốt…”
“Nỗ Nhi, con tha gia gia đi.”
“Hanh, xem người còn dám không chịu thừa nhận.”
“Cái gì?! Người cứu mạng a — gia gia sẽ dẫn con đi tìm lão gia gia của Cát Trát, đều là do lão ấy muốn đánh đố, con mau đi xử lão đi.”
Sát Sát Nỗ Nhi bày ra dáng vẻ đắc ý:”Bất quá mấy thứ này con vẫn muốn mang theo.”
Hoàn toàn không để ý đến tiếng khóc thét của gia gia, Sát Sát Nỗ Nhi từ nhà mình chạy thẳng đến nhà gia gia Cát Trát cướp đoạt một đống bảo vật, sau đó mới chịu ly khai thần giới, một mình đi đến Ma giới tìm kiếm hình bóng đại ca…
Mây khói vấn vít, biến hoá kỳ lạ khó lường.
Một thiếu niên tóc hồng, thoạt nhìn nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng thân ảnh ngoài ý muốn có vẻ thập phần cường hãn,hắn vững vàng đứng trước một thạch động có luồng ánh sáng bảy màu xoay chuyển chung quanh.
“Quỷ đế lang quân, mau lăn ra đây cho bản tướng quân!” 
Cái miệng nho nhỏ hướng về phía thạch động mà phẫn nộ hô to.
Nhưng bên trong huyệt động thâm sâu không có bất kỳ một tia động tĩnh nào.
“Tên hỗn đản kia nếu thật sự không đi ra, bản tướng quân sẽ dùng tam vị chân hỏa đốt nơi ở của ngươi!” Tức giận đến nổi trận lôi đình,Sát Sát Nỗ Nhi trừng mắt rống lên.
“A… Ồn muốn chết, tên lang điên nào không biết sống chết ở bên ngoài náo loạn a?” 
Tiếng nói duyên dáng toát lên một cỗ mị lực mê người, từ trong huyệt động mơ hồ truyền ra.
“Cái tên chết tiệt nhà ngươi còn không mau giao đại ca của ta ra đây!” 
Hắn kêu to.
“Cái gì đại ca với tiểu ca chứ, bản đế quân nghe không hiểu.”
“Ngươi còn giả ngu à?! Hảo, người khác sợ sự hung tàn của quỷ đế lang quân, nhưng Sát Sát Nỗ Nhi ta không coi ngươi ra gì! Ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của bản tướng quân!”
Hắn chạy về phía bóng người đang ẩn nấp bên trong cửa động,trong nháy mắt lộn ba vòng trên không trung, đột nhiên từ trong miệng phun ra một luồng hỏa diễm cực nóng, cực hung mãnh —
Hỏa diễm này hoàn toàn không giống với lửa bình thường, tia lửa có màu tím đỏ, vừa xuất ra đã khiến đám cây cối xung quanh cửa động trở thành một mảng trụi lủi, những tảng đá to lớn cũng không khá hơn,hoàn toàn bị đốt thành than, phát sinh thối vị kinh khủng,khiến kẻ khác vừa nghe qua đã buồn nôn.
“Chết tiệt! Ngươi dám sử dụng tam muội chân hỏa a, lẽ nào ngươi không sợ bị đám lão gia tự cho là thanh cao của lang thần giới nghiêm phạt sao?” 
Bên trong động,ngữ điệu biếng nhác đã chuyển thành rống giận.
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy trong lòng hơi hơi rùng mình.
Tam muội chân hỏa uy lực cường đại,một khi đã xuất ra, vạn vật chung quanh đều không thể tránh khỏi sát thương. 
Vùng đất bị ngọn lửa bình thường thiêu đốt, thì còn có thể dấy lên sinh cơ lần thứ hai,trường hợp này người ta thường bảo là “Lửa rừng thiêu bất tận, xuân phong xuy hựu sinh”.
Nhưng nếu như bị tam muội chân hỏa càn quét, thì sẽ không thể tái sinh được nữa. Bởi vì nó có tính chất hủy diệt và lực sát thương cao độ như vậy,nên phụ thân sau khi truyền thụ thần lực cho hắn,thì luôn đi theo căn dặn, nếu chưa gặp phải chuyện nguy hiểm đến tính mạng thì tuyệt đối không được vận dụng. 
Nhưng hôm nay… Hanh, bản tướng quân không quản được nhiều như vậy, chỉ cần có thể cứu được đại ca, hắn mặc kệ tương lai sẽ bị nghiêm phạt như thế nào….
“Hãy bớt sàm ngôn đi, nếu biết tam muội chân hỏa lợi hại, thì mau phóng xuất đại ca của ta ra đây. Nếu không bản tướng quân sẽ cho cái tổ chim của ngươi cháy sạch hoang tàn!”
“Ngu ngốc! Không phải ta không buông tha cho y, mà là y không muốn nhìn thấy ngươi.”
“Ngươi gạt ta! Đại ca của ta sao lại không muốn gặp ta, đại ca của ta yêu ta nhất, y yêu ta nhất mà!”
“Xấu hổ chưa kìa, đường đường là đại tướng quân dũng mãnh thiện chiến dưới trướng Lang Vương, vậy mà lại ở nơi này dõng dạc nói chuyện yêu với không yêu, thực sự là làm mất mặt lang thần giới mà.”
“Đại ca của ta yêu ta, ta cũng yêu y, có cái gì mất mặt chứ. Quên đi, ngươi không nên tiếp tục chuyển hướng trọng tâm câu chuyện, lập tức giao đại ca cho ta, nếu không thì đừng trách bản tướng quân không khách khí.”
“Cái tên tướng quân ngu ngốc như ngươi,rốt cuộc đã náo loạn đủ chưa? Từ lúc ngươi bắt đầu đi tìm đại ca, ngươi đã khiến cho tam giới long trời lở đất. Bản đế quân nế mặt Lê Thiên Kình,nên đã không muốn đụng đến ngươi, ngươi đừng cho là ta thực sự sợ cái tên tướng quân nho nhỏ như ngươi a. 
Đại ca ngươi thật sự không muốn nhìn thấy ngươi, chứ nếu không, hôm nay y đã trở thành thân vương của Ma giới, ai có thể ngăn cản được y?”
Sát Sát Nỗ Nhi nghe vậy,trong ngực đột nhiên cảm thấy một trận quặn đau. Không sai, y đã trở thành thân vương Ma giới mấy ngày rồi,y muốn làm gì thì ai có thể ngăn cản được chứ…. Nhưng…Nhưng hắn vẫn tin tưởng vào đại ca, y thương hắn đến tận xương tủy,vậy mà tên kia nói đại ca không bao giờ muốn nhìn thấy hắn nữa, bảo hắn làm sao mà chịu được đây?
“Ta không tin… Ta không tin… Nhất định là các ngươi gạt ta! Các ngươi gạt ta!”
“Hảo, ta cũng lười giải thích với ngươi, ngươi xem đây là cái gì? Đại ca ngươi bảo đem trả lại cho ngươi,y nói các ngươi từ nay về sau ân đoạn nghĩa tuyệt, không có quan hệ gì nữa.”
Một vật gì đó từ bên trong động bay ra, Sát Sát Nỗ Nhi tập trung nhìn, đột nhiên vội lao đến đón lấy nó.
Thứ này sao lại ở đây? Thứ này là ta đưa cho đại ca mà. Đại ca đã phát thệ với ta là vĩnh viễn cũng không để nó rời thân. Vì sao y phải đem trả lại cho ta? Lẽ nào… Lẽ nào đại ca thực sự không cần ta nữa…?
“Ô… Không… Không nên… Đại ca… Van cầu ngươi đi ra đây… Van cầu ngươi đi ra cho Nỗ Nỗ nhìn thấy ngươi… Đại ca –” 
Tiếng gào thét thê thảm, khiến kẻ khác ruột gan đứt từng khúc, vang vọng trong sơn cốc,một lần lại một lần,cứ quanh quẩn không dứt …
Sát Sát Nỗ Nhi khóc, cầu xin, gào rống, ***g ngực đột nhiên cảm thấy một trận đau nhức tê tâm liệt phế, hắn nhịn không được mà cuồng phun ra một ngụm tiên huyết – vì đã lao tâm lao lực quá độ nên Sát Sát Nỗ Nhi cũng vô pháp chống đỡ trọng lượng cơ thể, hắn chậm rãi yếu đuối ngã xuống, dần dần biến hóa thành một tiểu lang… 
Tiểu lang hấp hối nằm trên mặt đất, hai mắt đã không còn tiêu cự. 
Cứ như vậy chết đi cũng tốt… Nếu như trước khi chết có thể được ban cho một điều ước, vậy hắn sẽ xin Đằng Cách Lý mang hồn phách của hắn đưa về bên cạnh đại ca.
Đại ca của ta yêu ta nhất. Y vừa thấy ta thì rất vui vẻ. Chỉ cần có thể nhìn thấy y hài lòng, thì dù muốn ta chết ta cũng không từ chối. Đằng Cách Lý vĩ đại, xin thương hại đến con dân của người,hãy mang ta trở lại khoảng thời gian trước khi chết, khi đó, ta cùng đại ca đã từng rất hạnh phúc ngọt ngào……
———————————————–

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.