Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 9:




Sau khi băng bó xong cho bé, hắn bị cô y tế quạt cho 1 trận :
_Em có biết là bị thương nặng lắm ko hả??? “Bạn gái của mình” mà ko bít wan tâm, chăm sóc sao hả??? Sao lại để cô bé bị như thế này !!? Nhớ chăm sóc cô bé tốt hơn nghe chưa hả??? Lần sau mà còn vào đây với cơ thể bầm dập như thế này thì cậu chết với tôi.
Hắn chỉ bít lí nhí :
_Dạ!!! Em sẽ ghi nhớ – Mà chả hỉu gì hết trơn.
Sau khi dặn dò hắn xong, cô y tế đi ra ngoài. Để lại mình hắn và bé trong phòng……
_
Cô đã làm xong nhiệm vụ mấy em nhờ roài đó. Vào chăm sóc bạn đi, cô đi ra ngoài 1 chút nhé! – Cô mỉm cười với cái lũ iu wái đang thập thò thập thụt ở ngoài……. ^^
_Con cảm ơn cô nhìu nghe!!! – Vũ Doanh nắm lấy tay cô cười rạng rỡ.
Làm bà cô đỏ ửng mặt, ngại ngùng (Thầy cô mà cũng ko tha…. Hix!! )….
Còn bọn còn lại thì che mặt cười…….típ tục xem kịch.
HẮn ngồi xuống cạnh bé, cầm nhẹ lấy bàn tay bé…….và im lặng suy nghĩ…..
_Tớ xin lỗi Thiên Thanh nhé!….. Tại tớ ẩu quá ko wan tâm đến you, sao này dù có chuyện gì đi chăng nữa thì tớ cũng sẽ ở bên cạnh you và bảo vệ cho you………
Nước mắt bé bỗng chảy ra :
_Thành Vũ!!!……
Và bé ngồi bật dậy, ôm chặt lấy hắn, khóc nức nở :
_Huhuuhu….. Tớ cứ nghĩ là you sẽ ko đến cứu tớ……
Hắn cười nhẹ , cũng ôm lấy bé và cố an ủi bé :
_Làm gì có chuyện đó chứ bé ngốc… Dù you ở đâu đi chăng nữa thì cũng ko thoát khỏi tớ được đâu…… Yên tâm roài chứ?
_Uhm! You nhớ đó nghen……. – Bé gật đầu thôi khóc.
_Này! Lúc you bị bọn nó bắt ấy, you nhớ đến tui hả???
_Sao you bít??? – Bé ngạc nhiên.
_Do tui nghe tiếng you gọi. -Hắn cười thú nhận.
Bé ngây ra :”Từ xa mà hắn cũng nghe được tiếng gọi của bé sao?? ” và đỏ ửng mặt. “Hix!!! Tiêu mình roài ”
Hắn nhẹ nhàng nói với bé :
_Tui có điều mún nói cho you nghe nè!!……
_Sao cơ???
_Thật ra…….. – Hắn chợt lấp lửng – Tui….. Hix!!! Khó nói wa”.
_You sao cơ??? – Bé hồi hộp “Chẳng lẽ hắn định tỏ tình với mình àh!! ”
_Tui mún nói là……
_Sao???
Bị hối, rối wa” hắn nói đại :
_Lúc bồng you áh!!…… Tui thấy you……… nặng wa”…. Chắc you ăn nhìu lắm phải hok??? – Và nhăn răng cười méo xẹo (^^!)
Bé nghệt mặt ra, thở dài ngao ngán :
_Thui! Cảm ơn you đã cứu tui. Tui ngủ típ đây.
Bé bỏ hắn ra và lăn ra đắp mền ngủ típ…..
HẮn hấp tấp :
_Nè! Tui chưa nói xong mà!!!……. TT___TT Chưa nói xong….
_You có nói cũng toàn chiện tui ăn nhìu , người mập, ko đẹp thui!!! Nghe chi cho mệt.
_Trời ạ!!! Nhưng chuyện này khó nói lắm…….
_Nói đại đi, có gì mà khó nói chứ. – Bé lườm hắn.
_Thật ra, từ lâu rồi , mình đã thích Thiên Thanh……..
Bé giật mình, tim nhảy tưng tưng……. ^^ Dzui wa” là nó dzậy đó…
Bé cố gắng nằm im, mún khóc mà khóc ko nổi…..
Hắn thấy bé ko trả lời, liền lôi chăn ra, kéo tay bé quay lại :
_Tui nói rồi đó, sao you im lặng vậy????
Thì gặp ngay khuôn mặt bé đang rươm rướm khóc và đỏ ửng lên……
HẮn ngạc nhiên :
_Ơ!!! You sao vậy???Tui có chọc gì you đâu…….
_Ko! Ko…… – Bé lắc đầu quay đi……
_Hehehhe…… You dễ thương thật đó…… – Hắn ôm chầm lấy bé , cười sung sướng.
_Khỉ nè!!! Thấy người ta ngại mà sung sướng vậy àh!! – Bé giãy nảy, hờn dỗi.
_VẬy tui đền cho you nhé……..
_Đền gì??? – Bé ngây thơ hỏi.
HẮn tiến lại hần sát mặt bé, hôn lên vết thương trên má bé và……. 1 nụ hôn thật ngọt ngào lên đôi môi xinh xắn kia……. Vòng tay ôm gọn bé trong lòng……
Bé ko kịp phản ứng gì hơn ……
Oh my god…… 0___o
First kiss của tui……..
Nụ hôn của hắn nó khó cưỡng lại hơn bé tưởng……
Ngọt ngào ở đôi môi và xoa dịu vết thương trong lòng…….
Xém tí nữa là bé xỉu roài…… Hix!!
Cả 2 cứ chìm đắm trong nụ hôn , ko để ý ở ngoài này có 1 đám cũng ngất gây con gà tây….
_Ah…. Ah!….. – Nguyệt Trân xém hét lên sung sướng, may nhờ Nhật Tuấn bịt miệng kịp.
Hà Oanh ôm tay……. Đại Thành khóc nức nở y như mẹ gã con gái đi lấy chồng xa làm cậu chàng chả bít làm gì hơn là im lặng cho bé khóc :
_Huhuhuuuu……Thiên Thanh hạnh phúc được vầy là tui mừng lắm roài.
_Uhm!!! Mà Thành Vũ cũng ghê thật nha. Tán được Thiên Thanh là 1 công trình nghiên cứu kĩ lưỡng đó. – Vũ Doanh mỉm cười ko để ý Yến Nhi đang gườm mình vì dám nói xấu bạn thân cô ấy.
_Có gì đâu cơ chứ, thật ra phải nói là Thành Vũ hạnh phúc vì bên cạnh còn có Thiên Thanh xinh đẹp đấy….- Ngọc Anh phụ theo và bất chợt ánh mắt liếc nhìn Minh Duy, thấy cậu ấy cũng đang nhìn mình thì quay mặt đi, đỏ ửng……..
_Còn bọn mình thì thấy mấy bạn cũng rất tuyệt vời đấy.. ^^
_Xời ơi…… Giờ mấy bạn mới bít hả???? – Yến Nhi chọc lại
_Hehehhe….. Bít lâu rồi, giờ mới có dịp nói đấy chứ ha?? -Nhật Tuấn cười.
_Nè!!! Để họ típ tục như vậy, hay phá đây !!! – 1 tên ra ý kiến wái chiêu.
Cả bọn nhìn nhau cười và :
_1………..
_2…………
_3………..
_Hehehehe………….
au tiếng Hehehhehe…….. ghê rợn là cả đám đủ boy đủ girl đá cưả bay vô ( Chứ hok phải đạp cưả nha bà kon)……
_HEY!!!!!!!
Bé và hắn giật mình đẩy nhau ra…… mặt đỏ lừ…. ^^
_Hey!!! Tụi tui thấy hết rùi nha…….
Cả bọn bắt đầu công cuộc châm chọc bé và hắn….
_Troài ơi….. Loãng moạn chít đi được…. TT___TT… Mún khóc we”…
Vũ Doanh vỗ bộp bộp vào vai hắn :
_Công nhận ông ghê thiệt nha…. – Và trêu hắn.
Ngọc Anh giả bộ khóc , ôm chầm lấy bé :
_ Chúc mừng you nha!!! You thật tốt wa”, chỉ còn bọn tôi là đơn chiếc àh!!! Hehheeh….
Trong khi bọn con gái cươì hè hè thì bọn con tai nhìn nhau …. thở dài.
Bé mặt đỏ lừ nhưng cố chống chế :
_Uhm!!! Thì hắn cũng tỏ tình vơí mình rồi đó nhưng……
Cả bọn đổ dồn mắt vào bé :
_Nhưng sao???
Hắn cũng nhìn bé chăm chăm dò hỏi. Bé cươì nhẹ :
_Nhưng mình chưa đồng ý mà!!! ^^
_HHHHAAAHHHHHHHHAAAAAAAAAA??????????????
Cả bọn hét toáng lên :
_Ủa??? Chưa trả lơì na?????
_Uhm! – Bé thật thà gật đầu.
_Vậy thôi, 2 ngươì cứ típ tục nói chiện đi ha. Bọn này ra kia chờ típ (Nói đại là nghe lén cho rồi ) – Cả bọn nhanh chóng địn chạy ra cưả.
Bé vội gọi lại :
_Thôi khỏi đi!!! Tui cũng chưa bít trả lơì sao??? Để tui suy nghĩ đã. ^^
Hắn đờ mặt ra :
_Keo mà cố lun……… >___
_Thâu cố lên mày, chinh phục trái tim phụ nữ mà nhất là khó tính như….mấy bà chằn đây á -Nhật Tuấn cố hạ giọng câu cưối – thì mày phải đơị dài dài í.
Nhưng hình như bé và bọn con gái đang liếc thằng nhỏ nói xấu ngươì khác đây thì phải???
Hắn thở dài gật đầu nhìn bé :
_Ok! Tui sẽ chờ you vậy. Nhớ nói sớm nghe, hông tui theo ngươì khác ráng chịu. (Đe doạ kìa !!! )
Bé chu miệng :
_Kệ you, theo ai mặc xác gì đến tui. Hehheh……
_Nhớ nghen…. – Hắn nhăn mặt cốc vào đầu bé 1 cái.
_Ai cho you đánh tui hả???? – Bé đánh hắn lại = gối.
_Yu đánh tui hả???? – Hắn cươì và đánh bé = cái gối khác….
=> Chiến tranh bắt đầu…… Kẻ đánh ngươì đá…. (Vầy mà nói mơí tỏ tình cũng hay !!…)
_Lại nưã!!! – Cả bọn ngồi xem phim lắc đâu ngao ngán.
Minh Duy nói :
_Hay hum ni mình đi chơi nghen…. Cả đám lun…
_Đúng đó!!! Mấy cô đi lun nghen!! – Đám con trai hưởng ứng.
_Cũng được, dù sao tối nay bọn này cũng rãnh mà. Ok !!!
Hà Oanh kêu to :
_Nè!!! 2 con ngươì đang oánh lộn kia, tối nay rãnh đi chơi vơí bọn này hông???
Cả hắn và bé đều dừng lại , gật đầu và trả lơì cùng lúc :
_Ok!!! Khi nào? Mấy giờ??
Cả bọn cùng phì cươì trước thái độ của cả 2 :
_Tối nay, 7h…. Tại nhà Thiên Thanh đó nghe. Nhớ chuẩn bị đó…
_Ok!!!
_Vậy………
Cả bọn hét ầm lên :
_TỐI NAY CHƠI XẢ LÁNG LUÔN BÀ KON……… KO DZUI KO VỀ…… ^^
Tối đó, bé đang nghĩ suy lung tung về chuyện hồi chiều :
“Hắn đã nói thích mình rồi sao??? >__
Đang mải suy nghĩ, bé ko để ý đã đến giờ hẹn. Bỗng :
_Tính…. Tong……….
Bé chạy nhanh ra mở cưả (Quên mang kính ) :
_Chào!!! Đến sớm vậy???
Bọn con gái ngây ra :
_WOA……. Bà ko mang kính dễ thương cực kỳ…….
Bé ngây ra :
_Sao cơ??? – Và như hỉu ra, bé đỏ mặt quay đi….
_Nè nhỏ!!! Ko cần phải mang kính khi có bọn này đây…. Bọn này hỉu ấy mà…… ^^
_Ơ!! Xin lỗi, mình đã giấu các bạn…. Thật ra……..
_Có chi đâu nà!! Dù bạn xấu hay bạn đẹp thì bạn vẫn là bạn của bọn này…. Hihihi…..
_Ui!!! Mấy bạn…. dễ thương chít được àh!!! – Bé xúc động ôm chầm lấy lũ bạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.