Chương 29: Đánh tới cửa
Edit: Tiểu Lam
Beta: Yukihara + Sally Băng Băng + Rinnina
Sau hôm yến hội kết thúc, Mạc gia lập tức bán toàn bộ đan dược cực phẩm, cùng giá trị với đan dược cao cấp. Không chỉ thế, nếu hứa hẹn không đến hiệu thuốc Phong gia, thì khi mua 5 đan dược cực phẩm sẽ tặng 1 đan dược cực phẩm và đan dược cấp thấp, trung cấp cùng cao cấp đều được chiết khấu 80%.
Tin tức truyền ra, toàn bộ Bồ thành đều oanh động sôi trào. Hầu hết tất cả mọi người đều đến Mạc gia mua đan dược, dù sao ai lại không muốn loại chuyện tốt này chứ. Lúc này, hiệu thuốc Mạc gia đầy người không có chỗ đứng, hiệu thuốc Phong gia lại không người đến.
Mấy đại gia tộc có thế lực khác đều đứng xem kịch vui, chỉ có Long gia đứng về Mạc gia, Cổ gia thì đứng về Phong gia.
Sáng sớm, Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Dận đi đến Tiền các, tìm quản sự. Nàng lấy ra thẻ khách quý do Cù Khiếu Thiên đưa, nói sơ qua tình hình của Mạc phủ và Phong gia cho quản sự nghe, sau đó nói: "Trong lúc Mạc gia và Phong gia cạnh tranh, ta hi vọng Tiền các có thể giúp đỡ chúng ta một chút."
Quản sự kia là một lão nhân khôn khéo, hắn nhìn cái thẻ trong tay Độc Cô Thiên Diệp một chút, nói: "Cửu tiểu thư yên tâm, Tiền các sẽ không đứng về phía Phong gia."
"Ha ha, vậy liền đa tạ Tiền các rồi." Nói xong, Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Dận đứng dậy cáo từ.
"Quản sự, Mạc gia làm như vậy sẽ gây tổn thất rất lớn cho chúng ta, vì sao ngài còn ••••••" một cái người hầu khó hiểu hỏi.
"Cái thẻ trong tay Cửu tiểu thư là thẻ dành cho khách quý cao cấp nhất, hơn nữa chỉ có các chủ và thiếu các chủ mới có 3 cái thôi, có thể thấy nàng là người được các chủ nhìn trúng. Bây giờ chúng ta cho họ một con đường, còn có thể có được mối quan hệ tốt với họ, sau này hội định sẽ có chỗ tốt, ngươi vẫn còn nhỏ nên chưa hiểu hết được. Dù sao, bọn họ làm vậy cũng không lâu, bây giờ nhất định Phong gia loạn thành một đống rồi." Quản sự uống ngụm trà, từ tốn nói.
Như lời quản sự Tiền các nói, Phong gia hiện tại rất rối loạn.
"Cha, tại sao lại như thế ? Sao Mạc gia lại còn bán ra đan dược cực phẩm nữa ?"
Phong Sương vội vã mà đi vào đại sảnh, nhìn thấy cha mình Phong Kiến Nhân thì lập tức hỏi. Sau đó nàng mới nhận ra được, các thúc thúc và ca ca đều ở đây.
"Các ngươi xác định Mạc Phong thực sự bị phế ?" Phong kiến nhân hỏi.
"Thật! Ta nhận định đã phế đi kinh mạch của hắn rồi, bây giờ hắn đã là phế vật." Phong Tuyết khẳng định nói.
Phong Biên suy nghĩ, nói: "Ta tin thực lực của Tuyết nhi, hơn nữa lúc ấy chúng ta nhìn thấy Mạc Phong bị phế. Chẳng lẽ có người đã trị cho hắn ?"
"Có thể do đan dược mà Mạc Phong luyện chế ? Hay Mạc gia có thêm một vị luyện đan sư ?" Đại ca Phong Kiến Nhân nói.
"Luyện đan sư sao ? Dễ luyện như vậy ? Mạc gia hắn có một tên Mạc Phong đã rất khó rồi, sao có thể có thêm tên khác dễ như vậy ?"
"Chúng ta đi xem xét tình huống bên ngoài một chút."
"Bây giờ chỉ có thể như vậy ."
Đúng như Độc Cô Thiên Diệp đoán, một tuần sau, tài chính của Phong gia cạn kiệt, bọn họ không thể không lấy từ ngành khác ra để bổ sung lại tài chính đã mất. Mạc gia nhân cơ hội này chèn ép Phong gia không có đường thoát. Phong gia bây giờ rất bấp bênh.
Phòng nghị sự Phong gia.
"Gia chủ, nếu vậy liền liều mạng với đám người Mạc gia kia đi!" vẻ mặt Phong Dịch tức giận.
"Đúng đó, giờ chúng ta có nhiều thánh thú như vậy, trực tiếp giết bọn họ là được, ai có thể cản được ta!" Phong Sương cũng gật đầu đồng ý.
"Bây giờ chúng ta không duy trì nổi một tuần. Lại bị Mạc gia chèn ép, chúng ta nhiều người như vậy cứ đánh chết chúng đi."
"Nhưng công ước Bồ thành đã nói không thể phát động tấn công trong thành được."
"Chuyện đó thì đã sao ! Chờ chúng ta diệt Mạc gia rồi, chúng ta là đệ nhất thế gia tại đế đô. Đến lúc đó ai dám có ý kiến gì ?"
Phong Kiến Nhân ngồi tại vị trí chủ vị, khoác tay, hỏi: "Đại ca, lão già Mạc Chấn Đình kia rốt cuộc là đang bế quan hay hiện không có trong Mạc phủ ? Ngươi đã điều tra chưa ?"
"Đã điều tra xong. Hắn rời Mạc gia đi mười mấy năm rồi. Không ngờ Mạc gia giấu giếm mọi người lâu như vậy."
"Mạc Chấn Đình không có trong phủ, Mạc phủ vốn không có huyễn tôn. Những người còn lại so với lão tổ tông chỉ là cá nhỏ không tạo nổi sóng gió. Ta sẽ đi mời lão tổ tông xuất quan. Mặt khác, tập hợp mọi người lại, gọi cả Cổ gia tới, chuẩn bị đến Mạc phủ. Nếu buôn bán không lại thì chúng ta liền dùng vũ lực đi."
Không đến nửa ngày, mọi người phía đông Bồ thành nhìn thấy Phong gia gia chủ dẫn các đệ tử, hùng hổ đến Mạc phủ. Người qua đường tốp năm tốp ba tụm lại, đoán có phải thời thế ở Bồ thành thay đổi rồi hay không.
Ngoài cửa lớn Mạc phủ, người canh cửa thấy người Phong gia và Cổ gia theo hai hướng đường ngã tư tiến về phía Mạc phủ, lập tức vội vã chạy vào trong, đóng cửa lại.
"Gia chủ, người Phong gia và Cổ gia đang hướng đến trước phủ chúng ta."
"Đã phân phó đóng đại môn lại chưa ?" Mạc Trì hỏi.
"Đại môn đã đóng lại rồi." Người canh cửa trả lời.
Mạc Trì phất phất tay, nói: "Được rồi, ngươi đi xuống trước đi."
Đợi người canh cửa lui xuống, Mạc Trì mới nói với những người đang ở trong đại sảnh: "Đi, chúng ta cũng nên đi gặp bọn họ một chút."
Mọi người vừa tới tiền viện, đã nghe âm thanh hỗn loạn còn chửi bậy xa xa vọng vào.
"Rùa đen rút đầu, mau lăn ra đây cho gia gia."
"Có gan thì ra đây cho lão tử, trốn trong phủ làm gì ?"
"Bọn nhát gan, mau ra đây cho nội tổ tông gặp."
"Lão tử đạp nát đại môn bọn bây. Mụ nội nó !"
••••••
Mạc Trì nháy mắt ra hiệu với người giữ cửa, hai người đó hiểu ý lập tức mở cửa, người Mạc gia đi ra.
"A, rùa đen rút đầu cũng đã chịu ra." Một âm thanh hét lên, khiến bọn họ ồn ào cười to.
Mạc Trì liếc nhìn thoáng qua những người đang náo nhiệt trước mặt, không hề để ý đến tiếng hét của người kia, mà chắp tay hành lễ với Phong Kiến Nhân: "Phong gia chủ, ngươi có ý tứ gì ?"
"Có ý tứ gì ?" Phong Kiến Nhân cười lạnh một tiếng, nói: "Mạc Trì, ta nghĩ chúng ta đã biểu hiện rất rõ ràng rồi chứ. Các ngươi nên ngoan ngoãn để chúng ta giáo huấn đi ? Hay là muốn chúng ta giết các ngươi không chừa một móng, như thế nào ?"
"Phải không ? Muốn giết chúng ta, chỉ dựa vào các ngươi ? Thật có bản lĩnh đó ? Ta còn lo đến lúc đó ăn không vô còn đau miệng thì đừng có ăn vạ ở Mạc phủ!" Mạc Trì vẻ mặt cũng rất lạnh.
Nghe lời nói của Mạc Trì, Phong Kiến Nhân giống như nghe được chuyện cười, cười lớn nói: "Ngươi không phải đang ỷ vào phụ thân đang bế quan của ngươi đấy chứ? Ha ha, chúng ta đã biết rồi, phụ thân ngươi hiện không có trong Mạc phủ từ lâu rồi. Không ngờ các ngươi che giấu mọi người bên ngoài nhiều năm như vậy."
"Không phải chứ ? Mạc lão gia chủ thật sự không ở đế đô sao ?"
"Có thể lắm nha. Mạc lão gia chủ nhiều năm như vậy không lộ mặt rồi, ai lại bế quan lâu như vậy chứ ?"
"Đúng đó !"
"Khả năng đó rất lớn nha."
"Lần này Mạc gia gặp nguy rồi. Lão tổ Phong gia nghe nói hiện là huyễn tôn cấp 3. Còn có lão tổ Cổ gia, hai năm trước cũng thăng cấp huyễn tôn rồi đó."
"Tuy Mạc gia chủ và các vị trưởng lão đều là huyễn hoàng cao cấp, nhưng Mạc gia không có huyễn tôn, kết quả này quá rõ ràng rồi."
"... ...... ....."
Nghe được lời nói của mọi người xung quanh, Phong Kiến Nhân đắc ý cười, nói: "Thế nào, Mạc Trì, cúi đầu xin tha đi. Nếu hài lòng, ta sẽ suy nghĩ lại còn có thể giữ lại mạng nhỏ cho các ngươi, có điều các ngươi phải quỳ xuống cầu xin, ha ha."
"Các ngươi muốn chúng ta đầu hàng ? Cho ta thấy một cái tiện nhân đương gia gia chủ có gì lợi hại đi, lên đi, Phong tiện nhân gia chủ ?" Độc Cô Thiên Diệp nói xong, che miệng cười, nhất thời làm mọi người mê mang tầm mắt.
"Thật làm càn!"
Phong tiện nhân hét lớn một tiếng, thả uy áp huyễn hoàng cấp 6 tiến lên đè Độc Cô Thiên Diệp xuống. Thấy vậy, Mạc Trì liền đứng chắn trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, thay nàng hóa giải uy áp.
Phong Kiến Nhân thấy uy áp của mình bị hóa giải, hừ lạnh một tiếng: "Xem ra các ngươi thật không muốn sống nữa rồi! Một khi đã như vậy, thì •••••• "
Phong Kiến Nhân còn chưa nói xong, thì hai đạo uy áp cấp bậc huyễn tôn đánh thẳng vào Mạc phủ.