Trong xe
Sắc mặt Tô Dư Mạc từ lúc lên xe đã không tốt, Tô Vãn Khanh cúi đầu, người Tô gia giúp người không giúp lý, hiện tại bộ dạng này nhất định là biết mình bị khi dễ.
Cô cau mày, kéo cánh tay Tô Dư Mạc, bộ dạng ủy khuất: "Anh trai a, đừng tức giận được không, anh xem em vẫn khỏe mạnh sao, tức giận không tốt cho sức khỏe đâu."
Tô Dư Mạc ăn nhất cũng chính là bộ này, anh nhìn chằm chằm Tô Vãn Khanh làm cho cô có chút sợ hãi, cô quay sang mở miệng: "Nói chuyện chút về bát súp kia đi."
Tô Dư Mạc đặt tay lên đùi, tựa vào ghế sau, bộ dạng chuẩn bị rửa tai nghe.
Tô Vãn Khanh đem tóc vuốt sang hai bên, ngồi thẳng dậy, nhìn Tô Dư Mạc: "Chính là nữ nhân kia cố ý đem đồ ăn đổ lên người em, em cũng không tiện lãng phí thức ăn nên đã đem bát súp hắt lên người cô ta, trả lại cho cô ta, nếu không sẽ không tốt như vậy đâu."
Tô Dư Mạc nhìn bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của em gái mình, rốt cục không nghiêm túc nữa: "Vừa mới tới một ngày đã dẫn tới những chuyện này, lần này bời vì nguyên nhân gì?"
Tô Vãn Khanh từ nhỏ đã xuất chúng nên xảy ra không ít tranh chấp không cần thiết.
Khi còn bé, Tô Dư Mạc ở bên cô cũng không biết vì cô mà đánh nhau bao nhiêu lần.
Cho nên gia đình mới cho học Taekwondo và Judo.
Cô khoát tay áo, làm bộ như vẻ mặt không biểu tình: "Ai biết được, có thể ghen tị với vẻ đẹp xinh như hoa của em đi, hôm qua cô ta ngồi chỗ em để nói chuyện phiếm với người cùng bàn, em yêu cầu cô ta đứng dậy nói vài câu liền không nói gì nữa."
" Người cùng bàn?"
Nhắc tới Cố Trì, trong ánh mắt Tô Vãn Khanh hiện lên tia khác thường: "Là học bá của trường Bắc Thành, là nhân vật nổi tiếng, anh ta không học nhưng nghe thấy anh họ nói thành tích của anh ta rất tốt, bằng không làm sao học được lớp thí nghiệm khoa học."
Tô Dư Mạc không nói gì thêm, lấy máy tính bảng mở app trò chơi để giết thời gian.
Trò chơi giết thời gian của anh trai cô là trò chơi yêu thích của những người đam mê trinh thám nổi tiếng thế giới, có bảng xếp hạng, mỗi vụ án được phỏng xếp theo vụ án có thật để người chơi trải nghiệm.
Hơn nữa, top10 người chơi trên thế giới sẽ được mời về thảo luận cho các vụ án khó khăn.
Chỉ số IQ của anh trai tôi luôn được xếp vào top 3, trò chơi nhàm chán đánh mất thời gian đều chơi tốt như vậy.
Mà cô cũng chỉ có nghe bài hát trên Weibo giết thời gian là được rồi.
___
Dụ Cảnh Uyển
" Mẹ, con về rồi!" Tô Vãn Khanh vừa vào cửa đã tìm kiếm thân anh của mẹ mình.
Từ lầu hai đi xuống một nữ tử uyển chuyển tao nhã, năm tháng qua trên gương mặt ấm áp không lưu lại dấu vết gì, ngược lại đọng lại một nét quyến rũ từ trong ra ngoài, ánh mắt như sóng xanh mát lạnh lộ ra tia nhu hòa nhàn nhạt.
" Vãn tể đã trở về." Ôn Hương Noãn đi tới trước mặt Tô Vãn Khanh đánh giá từ trên xuống dưới một phen.
Tô Vãn Khanh bị mẹ mình nhìn trái nhìn phải, cười cười: "Mẹ, con thật sự không gầy, ăn uống ngon còn mập."
" Được rồi, rửa tay đi, đợi lát nữa ăn cơm, ba và anh trai ra ngoài có chút việc, phỏng chừng sẽ trẽ một chút, chúng ta đợi họ trước."
Ôn Hương Noãn đối với hanh phúc như vậy rất mãn nguyện rồi.
Tô Vãn Khanh gật gật đầu, ngoan ngoãn lên lầu về phong trước.
Sau khi ở nhà nghỉ ngơi một đêm tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều.
Bởi vì ở nhà, nên Tô Vãn Khanh cố ý xin nghỉ học buổi sáng, để bắt kịp giờ học đầu tiên.