Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 12: Vô địch Hệ Mặt Trời (2)




- Lão Tu, mau trốn.
Trốn?
Cái gì? Bắt lão Tu trốn?
Đội trưởng điên rồi? Nói ra lời nói thái quá đến như vậy?
“Ầm”
Lão Tu ngẩn ra, nhưng lúc này đã không kịp suy nghĩ nhiều, robot Lò Đá chạy như điên tới đã muốn cuốn lấy hắn, đao Titan? Căn bản vô dụng mà là trực tiếp dùng nắm đấm!
Lão Tu trong lòng đột nhiên phát lạnh, vật chất G trong robot truyền đến một hơi thở nguy hiểm, đao Titan phối hợp robot bay nhanh xoay tròn! Giảm bớt lực, lúc này đây, hắn không có lưu tình, đồng thời một cánh tay khác của robot rút ra súng laser chuẩn bị tốt nhắm bắn ...
“Ầm”
Lão Tu đánh trệch, bị hất bay ra ngoài, hung hăng ngã trên mặt đất!
Lực xoay tròn giảm bớt mất đi hiệu lực?
Cũng không phải, kỹ thuật của Lão Tu là hoàn mỹ, lính đánh thuê cũng không thể phạm sai lầm, bởi vì lính đánh thuê thường phạm sai lầm đều sớm đã chết!
Là do lực lượng xông thẳng lên của Đổng Tiêu Sái, vượt qua cực hạn mà robot thám báo Ưng Trời có thể tá lực.
Nhưng mà làm sao lại có thể?
Trên lý luận, giá trị cực hạn của robot Lò Đá đều ở giữa phạm vi có thể khống chế khi lão Tu dùng kỹ xảo giảm bớt lực.
Rống!
Robot Lò Đá tỏa ra ánh sáng kỳ quái, tiếp tục đánh về phía robot Ưng Trời đang nằm trên mặt đất, trọng quyền trực tiếp đấm khoang điều khiển.
Sát ý mãnh liệt, không thể ngăn cản!
Đám lính đánh thuê đang xem cuộc chiến ở một bên, lần đầu tiên ngặm miệng lại, kinh ngạc nhìn một màn xảy ra trong chớp mắt này, gà con khí thế thay đổi, nháy mắt tăng lên, giống như ma quỷ theo lao ra từ trong địa ngục.
Đầu trọc Yazuo sắc mặt xanh mét, thằng nhóc con chết bầm này dĩ nhiên là người có năng lực X!
Chết tiệt tại sao Achilles Ortiz không nói sớm!
Nhưng mà quay đầu, lại phát hiện Achilles Ortiz ở bên người đã không thấy.
Tại sao hắn lại xuất hiện ở đằng kia, một giây trước, rõ ràng còn đứng ở bên cạnh hắn... Hơn nữa, hắn điên rồi? Cho dù mạnh đến cỡ nào, một người làm sao có thể có khả năng dùng thân thể ngăn cản một robot, hơn nữa lại là người có năng lực X đang phát cuồng, nếu hắn xảy ra điều gì không hay, đừng nói Hồn Sói, toàn bộ thành phố không gian đều phải chôn cùng a.
Hai mắt Đổng Tiêu Sái đỏ lên, năng lực của hắn là lực lượng, nhưng mà cùng lực lượng của Trương Như Nam khác biệt, lực lượng của hắn có thuộc tính là cuồng hóa, giống như là cuồng chiến sĩ trong truyền thuyết, là sát thần phi thường khủng bố trên chiến trường.
Lúc này Đổng Tiêu Sái dùng hết sức lực muốn giết chết đối phương.
Nhưng Achilles Ortiz còn cách robot còn có một khoảng cách, bỗng nhiên trong lúc này hai tròng mắt chợt lóe lên ánh sáng vàng.
“Xoạt”
“Ầm”
Một quyền này có khí thế như lửa nện trên mặt đất, đá vụn bay loạn, trực tiếp nện ra một hố to.
Sau một lúc lâu, cửa khoang điều khiển mở ra, Đổng Tiêu Sái sắc mặt xấu hổ từ trong nhảy ra:
- Đại ca ... Ta ... Sai rồi.
Achilles Ortiz nhìn thoáng qua Đổng Tiêu Sái, lại nhìn nhìn mọi người:
- Ta biết trong khoảng thời gian này mọi người rất buồn bực, nhưng tương lai chúng ta phải sẽ đối mặt với đối thủ càng thêm mạnh mẽ, có thể là Aslan, có thể là Atlantis, có thể là Yabitan, còn có các đối thủ cực mạnh khác. Nếu điểm ấy lực khống chế bản thân đều không có, thì sẽ phải thua, lần này đến đây, trừ muốn tích lũy kinh nghiệm, quan trọng hơn là tôi luyện tâm tính, ta tin tưởng các ngươi nhất định có thể làm được.
Nói xong, mỉm cười với Đổng Tiêu Sái:
- Được rồi, là đàn ông con trai, việc nhỏ ấy tính là gì, nhưng mà nhớ kỹ, đây là một lần duy nhất, về sau huấn luyện phải tốt vào.
- Vâng!
Mọi người lập tức đều khôi phục sinh động, khí thế như lửa nóng, lúc này vui lòng phục tùng Achilles Ortiz, tu vi của bọn họ quả thật quá kém, mục tiêu của bọn họ chỉ có Ngân Minh, IG hệ Mặt Trời tính cái gì, vật trong bàn tay!
Nói xong, xoay người đi đến trước mặt Yazuo:
- Lần này không tính, tiếp tục đi.
Biểu tình Yazuo có điểm cứng ngắc, con bà nó, vốn tưởng rằng là đám gà con, không ngờ là một đám trẻ tuổi điên cuồng, lại nhìn xem đám lính của mình hiển nhiên bị hoảng sợ, nhất là ánh mắt nhìn Achilles Ortiz, cũng không khác gì nhìn xem quái vật, dám dùng thân thể đi ngăn cản robot, chuyện này con mẹ nó cần lá gan bao lớn.
Tuy rằng biết Achilles Ortiz có thể tồn tại cấp bậc quái vật, nhưng không nghĩ tới đã đạt đến loại trình độ này.
Xem ra tiền này thực sự không dể kiếm a, một đám tiểu tổ tông, thật không biết bọn họ chuẩn bị như vậy là vì dạng đối thủ gì, hệ Mặt Trời sắp vô địch a.
Đám người Vương Tranh đã rời khỏi Thiên Sư giáo, một chuyến lữ hành này rấ đặc biệt đối với Vương Tranh cùng Radon , mặc dù Radon không nhìn thấy giáo chủ Thiên Sư giáo.
Rất rõ ràng, thái độ Liệt Tâm cùng Liệt Nghiễm có biến hóa với Vương Tranh, có thể được giáo chủ triệu kiến, Vương Tranh hẳn xem như người có duyên, có duyên với Thiên Sư giáo chính là duyên với Sao Hỏa có khi nói chuyện, hai người liền trở nên càng tùy ý.
- Vương Tranh, xem ra ngươi mời chúng ta xem buổi biểu diễn hẳn là sự thật a, cảm giác chúng ta đều phải lo lắng.
Liệt Nghiễm nói
- Lâm Hồi Âm con bé này trưởng thành khẳng định là người đẹp cực phẩm.
- Khụ khụ, Liệt Nghiễm, không cho phép ngươi có ý nghĩ biến thái đối với nữ thần của ta!
Radon nói.
- Miễn bàn, cây cải non như vậy thì có ý tứ gì, ca thích loại gợi cảm mê người a.
Liệt Nghiễm bĩu môi.
Đến khách sạn cao cấp, mọi người tách ra, Tiếu Phỉ cũng không có giáo huấn Vương Tranh. Kỳ thật đối với Tiếu Phỉ mà nói trong lòng cũng có chút băn khoăn, bản thân Vương Tranh đã có mục tiêu chính xác, có thể nguyện ý hỗ trợ hạng mục, bản thân chuyện này cũng đã quá tốt, cũng không cần thiết cứng rắn phải đi tham gia mấy vụ hoạt động không quá lớn ý nghĩa này. Thảo luận lại là thảo luận không ra cái gì cả, càng nhiều là hình thức, nhưng đôi khi lại không thể thiếu loại hình thức này.
Tiếu Phỉ cũng không sao, nhưng khẳng định phải tham gia buổi biểu diễn của Hồi Âm, mấy chỗ khác tự nhiên không cần nàng quan tâm.
Mọi người cũng là lần đầu tiên gặp mặt, tuy rằng Liệt Tâm, Liệt Nghiễm, Radon lần đầu tiên nhìn thấy Tiếu Phỉ, nhưng đại danh của tiến sĩ Tiếu Phỉ như sấm bên tai, nhất là nhìn thấy Tiếu Phỉ là cô gái xinh đẹp trí tuệ như thế, ánh mắt Liệt Nghiễm như có đốm lửa thiêu cháy hừng hực, dọc đường đi không ngừng hiến ân cần.
Tạ Nhã Đình cũng rất ngạc nhiên đối với Thiên Sư giáo, dọc theo đường đi líu ríu hỏi không ngừng.
Đến nơi, cửa vào của buổi biểu diễn đã kín người , tuy rằng rất nhiều fan ca nhạc không có mua được vé nhưng cũng vẫn đến hiện trường, hy vọng nhìn xem vận khí có thể có người trả vé hay không.
Nơi nơi đều là băng rôn – áp phích về Lâm Hồi Âm, trên quảng trường còn có bán các loại vật kỷ niệm, quả thật hot chưa từng có.
- Hòa thượng từ ngoài đến thật sự niệm kinh dễ nghe hơn, có cần thiết được hoan nghênh như vậy không?
Liệt Tâm cũng có chút kinh ngạc.
- Hồi Âm hát rất hay, hơn nữa hiện tại Aslan dẫn đầu trào lưu, được hoan nghênh cũng là chuyện bình thường.
Từ xưa đến nay đều là quốc gia cường đại dẫn đầu trào lưu xu hành quốc tế.
html> e='mso-special-character:line-break'>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.