Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 3: Công chúa Hồi Âm nể tình sao? (1)




Droop lặng yên không một tiếng động xuất hiện:
- Thiếu gia, hết thảy thuận lợi, hắn đã đi.
Lear gật gật đầu, viện khoa học liên minh hệ Mặt Trời đưa ra lời mời, trong đó có người gia tộc Cronus dùng sức, ở mặt khác Vương Tranh rất có thiên phú, đây là chuyện tốt, càng nhiều vinh quang cùng bơm hơi, có thể để cho hắn lo lắng đi theo một con đường khác hay không?
Mặc kệ kết quả là gì, nhưng khẳng định sẽ phân thần.
Droop muốn nói lại thôi, Lear mỉm cười:
- Có chuyện gì thì cứ nói đi, cần gì phải ấp a ấp úng.
Từ khi Lear lộ ra sự uy nghiêm càng ngày càng nặng, Droop cũng không dám suy nghĩ riêng cái gì.
- Thiếu gia, người này đáng giá sao?
Droop cảm thấy có điểm lo lắng quá mức, một người ngay cả năng lực X đều không có, hơn nữa phương pháp đối phó cũng có rất nhiều a.
Lear hơi hơi lắc đầu:
- Đây là một lần lịch lãm.
Lear nói đến lịch lãm là tôi luyện về nội tâm, một kẻ thống trị cần nắm được lực lượng ở trong tay, có sức phán đoán, bày mưu nghĩ kế quyết thắng ngoài ngàn dặm.
Vô luận tiêu diệt một người, hay là chinh phục một người, đánh đánh giết giết là thủ đoạn cấp thấp nhất.
Vương Tranh cùng Tantalos chính là ví dụ tốt lắm.
Một kẻ thống trị, nhìn chung trong lịch sử tất cả đều am hiểu nhất chính là ngầm tác động mọi thứ.
Sự tình có thể an bài, nhưng con đường phải do bản thân mình đi.
…..
Vương Tranh cùng Radon quả thật là trò chuyện với nhau thật vui, tính tình Radon sảng khoái rất hợp với hắn, ở thời điểm thi đấu trong IG, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh, không tiện trao đổi. Nhưng hiện tại sẽ không giống, có thể tùy ý thể hiện ra cá tính của mình, hai bên đều thuộc loại rất tự tin, cũng không phải vì nhu cầu gì, ngược lại có thể càng tự nhiên.
Về phần đại hội trao đổi kia, đến đều đến đây, có thể chạy trở về thì chạy trở về, quay về không kịp cũng không sao cả, vốn sẽ không phải là trọng điểm, cùng lúc hắn có tự mình hiểu lấy. Cho dù bản thân mình ở đó cũng không thảo luận ra cái gì, hơn nữa cái loại đại hội này vô nghĩa bơm hơi, hắn cũng không chịu nổi nhất.
Lấy thực lực của bà chị Tiếu Phỉ, tìm cái lấy cớ khẳng định là rất dễ dàng.
Liệt Nghiễm cùng Radon hiển nhiên rất quen thuộc, hai người vừa gặp mặt chính là một cái ôm nhiệt tình.
- Thằng nhóc nhà ngươi cuối cùng cũng chịu lại đây chơi, mời ngươi nhiều lần như vậy.
- Không phải là đã đến đây sao, để cho ta giới thiệu một chút, Vương Tranh, người rất trâu bò đến từ học viện Chiến Thần của Trái Đất, đây là Liệt Nghiễm, kẻ ăn chơi trác táng của nhà họ Liệt.
Radon nói như thế, hiển nhiên là rất quen thuộc với Liệt Nghiễm.
Liệt Nghiễm nhìn nhìn Vương Tranh:
- Ngươi chính là Vương Tranh mặt trắng nhỏ, mặt cũng không trắng a.
Vương Tranh cùng Radon liếc nhau, đây lại là chuyện gì.
- Ha ha, đây là Liệt Tâm nói với ta, ở trong IG có người chuyên ăn cơm nhuyễn, ý nghĩ rất tốt.
Tính cách của Liệt Nghiễm là tùy ý, cũng không thèm để ý đây là lần đầu gặp mặt đầu tiên, hẳn là cần khách khí một chút.
Đổi một người khác, mặc kệ ngươi là ai, chỉ sợ quay đầu bước đi, nhưng Vương Tranh không phải là người lòng dạ hẹp hòi:
- Ăn cơm nhuyễn là giấc mộng của ta, chỉ tiếc mặt quá đen.
- Ha ha. Có thể lưu lại ấn tượng với bà chị của ta, đủ để nói lên có vấn đề.
Liệt Nghiễm vươn tay, hai người nắm tay cùng một chỗ, ánh mắt Liệt Nghiễm hơi hơi động:
- Hoan nghênh đến Sao Hỏa.
Một lần hơi thử lòng dạ liền đã có chút hiểu rõ. Radon cũng không phải tùy tiện người nào cũng làm bạn bè.
- Ngươi là chủ, phải hầu hạ chúng ta cho tốt, bảo ngươi chuẩn bị vé có làm tốt không!
- Vé gì?
- Tên khốn nhà ngươi cũng không phải người đẹp. Ta tốn công phu từ thật xa chạy tới vì nhìn ngươi chắc, đương nhiên là buổi biểu diễn của Hồi Âm, không phải ngươi nói ngươi có thể tìm được vé của hàng thứ nhất sao?
Radon nói.
Liệt Nghiễm vỗ đầu:
- Vãi lúa, ta đã quên, gần đây hăng hái rèn luyện quá mức, chuyện nhỏ, chờ ta một lát.
Xe đệm từ chở ba người hướng tới biệt thự nhà họ Liệt ở Jipu.
- Ngươi nói cái gì, làm không được, biết ta là ai không?
Liệt Nghiễm quát, đúng theo lời Radon, ở mặt ngoài xem ra thì Liệt Nghiễm thật đúng là phong cách ăn chơi trác táng mười phần.
Người ở đối diện hiển nhiên rất khó xử, bình thường chỗ ngồi như thế nào cũng có thể làm được, nhưng hiển nhiên hàng thứ nhất đều được đặt rồi. Có thể lấy tới đều là có bản lĩnh không nhỏ, lúc này đột nhiên đòi vé, phải đi chỗ nào tìm ra đây?
- Quên đi, đừng biểu diễn, kiếm không được thì thôi, đỡ phải bị ngươi chém một chút.
Radon nói, lần này hắn đến cũng không chỉ xem buổi biểu diễn, còn có một số việc câu thông với Liệt Tâm một chút.
Tình huống của Radon cũng rất đặc thù, hắn muốn đi ra hệ Mặt Trời, cũng phải làm ra lựa chọn, so với Achilles Ortiz cùng Lear, hắn thà rằng lựa chọn Liệt Tâm, như vậy còn có thể có được sự tự do nhất định, ít nhất sẽ thoải mái hơn một ít.
Liệt Nghiễm bất đắc dĩ nhún nhún vai:
- Con bà nó, thế đạo gì đây, vừa mới định trước mặt ở bạn bè mới làm le một chút, kết quả liền té ngã, chiêu bài nhà họ Liệt cũng càng ngày càng dùng không được.
- Tên khốn nhà ngươi vài năm nay đều lấy chiêu bài nhà họ Liệt ở bên ngoài hại lừa gạt, còn ai dám tin ngươi.
- Mẹ kiếp, lúc này không phải đã tốt hơn sao, hiện tại ta chính là lãng tử hồi đầu, thật sự đáng tiếc, hiệu quả cũng không giống với.
Liệt Nghiễm cười nói, hoàn toàn không thèm để ý cái gì gọi là lấy nhà họ Liệt làm đầu.
- Nói kiểu này không phải vô nghĩa sao, sớm biết rằng ngươi không đáng tin cậy như vậy, ta liền tự đặt.
Radon cũng có chút tiếc hận.
- Có lẽ, ta có thể thử xem.
Vương Tranh cười nói.
Liệt Nghiễm cùng Radon sửng sốt, nhìn Vương Tranh
- Ha ha, ngươi cũng muốn học ta sao, anh bạn, đừng để ý, ta người này nói chuyện chính là miệng mồm tùy ý, quen thuộc sẽ biết.
Liệt Nghiễm nói.
Vương Tranh từ trong điện thoại tìm ra dãy số của Lâm Hồi Âm, kỳ thật hắn cũng không biết Lâm Hồi Âm có thể tiếp hay không.
Tin nhắn phát ra, sau một lúc lâu yên tĩnh không nhúc nhích.
- Vương Tranh, quên đi, nhóm vé vào cửa hàng đầu của buổi biểu diễn này đã sớm bán sạch, về sau nhớ kỹ, tên nhóc này nói chuyện không đáng tin cậy.
Radon trào phúng Liệt Nghiễm .
Lúc còn rất nhỏ hai người đã quen nhau, tính cách cũng có vẻ hợp, nói chuyện không cố kỵ nhiều như vậy.
Vương Tranh cười cười:
- Ta cũng chỉ là thử xem, không có biện pháp.
Lâm Hồi Âm khẳng định bề bộn nhiều việc, đại khái cũng không thời gian quan tâm hắn.
Liệt Nghiễm cùng Radon cũng không suy nghĩ sâu xa, chỉ nghĩ đến Vương Tranh cảm thấy thật mất mặt mới nói như vậy.
- Hồi Âm bộ dạng xinh đẹp chất giọng lại ngọt, thật sự rất tốt, cảm giác làm bạn gái của ta cũng không tệ lắm a.
Liệt Nghiễm nói
- Chậc, chuyện quan trọng như vậy ta làm sao có thể quên.
- Ngươi không nổ thì chết a!
Radon nói:
- Khi nào ngươi làm nghị trưởng Ngân Minh rồi nói sau.
- Miễn bàn, xem khuôn mặt của ta, xem cái trán đây này, thiên đình no đủ, mạng số giàu to có tiền, ghế nghị trưởng Ngân Minh cũng phải nhìn xem ta có nguyện ý hay không.
Liệt Nghiễm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.