Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 7: Thức tỉnh năng lực X (2)




Đao Titan bắn ra, thói quen của nàng chính là dùng viễn trình vũ khí mà thôi, cũng không có nghĩa là,nàng không biết chơi đao!
Kỳ thật cũng có thể phát huy năng lực Hàn Băng khi cận chiến.
Mà lực lượng của Trương Như Nam lại hàng thật giá thật, hai bên cũng không có nhiều lắm tưởng tượng mà muốn thể nghiệm một chút, hiệu quả va chạm giữa năng lực X.
Hai thanh đao Titan chạm vào nhau. Trương Như Nam cảm giác đánh úp lại thấy lạnh cả người, thân thể đều có điểm tê dại, nhịn không được rùng mình một cái, mà mặt Mông Điềm lại đỏ bừng, một cỗ lực lượng thật lớn đỏ ập lại.
“Ầm”
Hai thanh đao Titan đồng thời thoát ly khống chế, đi ra ngoài ...
Nhưng mà lực lượng của Trương Như Nam quá lớn, lại bị năng Hàn Băng quấy nhiễu, mất đi chính xác.
Một thanh đao Titan bay về phía cửa, mà Trương Sơn tên đáng chết ngàn lần này không biết từ khi nào thì từ khán đài quan sát chạy ra.
Trương Sơn cảm thấy xem rõ ràng như vậy cũng thật sự cảm giác được sự rõ ràng hơn.
Trơ mắt nhìn một thanh đao lớn bay lại đây, thứ trời đánh này, có thể trực tiếp cắt hắn thành tương.
Hắn muốn phản xạ, nhưng mà thanh đao Titan thật lớn mang theo đao phong mãnh liệt mà đến, thân thể giống như là rỉ sét.
Trương Sơn!
Trương Như Nam cùng Mông Điềm đồng thời kinh hô, nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện biến cố như vậy, nhưng mà muốn ra tay lại không còn kịp rồi.
“Ầm”
Thanh đao Titan đục một lỗ thủng thật lớn, trực tiếp cắm ở trên tường.
“Ầm”
Đá vụn rơi ào ào xuống.
Trương Như Nam cùng Mông Điềm đồng thời từ trong robot nhảy ra, chạy vội qua:
- Trương Sơn!
Roma cũng từ phía sau chạy tới, sắc mặt tái nhợt, tại sao lại xảy ra biến cố như vậy.
Sắc mặt của Mông Điềm cùng Trương Như Nam cũng như tờ giấy, ánh mắt đều đỏ, đang chuẩn bị tiến lên.
Một bên truyền ra một giọng nói:
- Mẹ kiếp, thiếu chút nữa thì đi gặp ông bà rồi.
Trương Sơn
Ở một chỗ bên phải cách cửa năm mét, hai chân đang không ngừng run run, mặt như trái khổ qua hết nhăn lại nhíu, phải vịn vào tường mới miễn cưỡng đứng vững.
Chuyện này ... Tại sao có thể như vậy?
Mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Mông Điềm cùng Trương Như Nam liếc nhau, năng lực X!
Điều này sao có thể!
Trương Sơn nhéo nhéo mặt của mình, hung hăng vỗ mấy bàn tay, mới làm cho lòng mình thoáng yên ổn.
Sống chết chỉ gần như trong nháy mắt, trước kia đều chỉ là suy ngẫm, lại không nghĩ ra được tử vong là bộ dáng gì, nhưng đột nhiên trong nháy mắt liền phát hiện tử vong ngay tại trước mắt, cả người giống như là rớt xuống hầm băng.
- Chẳng lẽ vừa rồi nhìn nhầm?
Trương Như Nam nhíu nhíu chân mày.
- Trương Sơn, ngươi ...ngươi làm như thế nào?
Mông Điềm trong ánh mắt cũng tràn ngập khiếp sợ.
- Làm, làm cái gì?
Trương Sơn vẫn cảm giác cả người mềm yếu không có chút sức lực, đều nói cái gì cười đối mặt tử vong, sạo ke ba que, chỉ là đánh rắm, hắn là muốn trở thành một gã chiến sĩ robot, nhưng hắn mục tiêu là anh hùng, mà không phải bán muối hùng.
- Ta nhớ rõ vừa rồi ngươi rõ ràng ở cạnh cửa, tại sao trong nháy mắt lại đến bên cạnh?
- Phải vậy không, ta cũng không biết, ta còn tưởng rằng chết chắc rồi. Chẳng lẽ, không đúng là ảo giác?
Roma cũng kinh ngạc nói không ra lời:
- Nhìn xem băng ghi hình đi.
Trở lại phòng giám sát, bốn người đều có chút khẩn cấp, vừa rồi rốt cuộc là nhìn sai hay là đã xảy ra cái gì?
Ở trong ghi hình, rất rõ ràng, sau khi va chạm đao Titan đổi hướng nhằm phía Trương Sơn, dựa theo đường dẫn này, không thể nghi ngờ Trương Sơn hẳn là phải chết.
Thời điểm đao Titan đã sắp đến trước mặt Trương Sơn, đao phong rất lớn đã cắt đến trán Trương Sơn, mà lúc này Trương Sơn lại biến mất!!!
Ánh mắt ba người đều nhìn chằm chằm Trương Sơn, mà bản thân Trương Sơn cũng không hiểu.
- Thời điểm ở học viện X, ta là nghe nói tồn tại năng lực như vậy, còn tưởng rằng chỉ là truyền thuyết, không nghĩ tới thật sự xuất hiện, bạn học Trương Sơn chúc mừng ngươi, năng lực X của ngươi thức tỉnh rồi, hơn nữa cấp bậc tương đối cao!
Mông Điềm cười nói, Trương Như Nam vỗ vỗ bả vai Trương Sơn:
- Rất tốt, chị Sơn, giai đoạn tiếp theo của IG liền nhìn ngươi.
Nghe được ca ngợi, Trương Sơn mở rộng miệng, cười ha ha ngây ngô, mồ hôi lạnh trên trán cũng biến thành mồ hôi nóng.
- Ta chỉ biết ta là thiên tài, chờ Vương Tranh trở về còn không để hắn hâm mộ chết.
Mông Điềm cùng Trương Như Nam hiểu ý cười, gien tiềm lực cũng đủ, có người ở một vài tình huống riêng sẽ bị kích phát, nhưng phải là nguy cơ hàng thật giá thật, an bài là vô dụng, vừa rồi đối với Trương Sơn quả thật là sống chết trước mắt.
Đáng sợ nhất là, nếu năng lực của hắn thức tỉnh rồi lại không đủ để tránh né nguy hiểm, như vậy sẽ là cái chết.
Một kẻ mạnh, quả thật đôi khi cần một chút vận khí.
Roma tuy rằng không hiểu nhiều về chuyện này, nhưng hắn biết, thực lực của học viện Chiến Thần tăng mạnh tiến thêm một bước.
Trương Sơn cắn răng, nghẹn nghiêm mặt.
- Ngươi làm cái gì?
- Ta muốn thử một lần, nói không chừng về sau đi ký túc xá nữ sinh cũng không cần đến cửa.
Trương Sơn nói.
Nhưng lại không hề hiệu quả.
Mông Điềm cùng Trương Như Nam dở khóc dở cười:
- Ngươi cho rằng thuần thục nắm giữ năng lực X giống nhưăn cơm sao, ngươi loại này thức tỉnh thuộc loại hình thức tỉnh nhờ khẩn cấp, đường đi còn dài, nhưng nếu ngươi biểu hiện tốt mà nói, chúng ta có thể chỉ đạo ngươi.
Trương Sơn vừa nghe, lập tức sắc mặt trang nghiêm:
- Hai vị Thái Hậu, có chuyện gì cần phân phó, tiểu nhân bảo đảm cúc cung tận tụy đến chết không ngừng.
Tai nạn lớn không chết, tâm tình mọi người khá tốt, muốn nắm giữ loại lực lượng này, vẫn là khiêu chiến không nhỏ đối với Trương Sơn, dù sao nếu nắm giữ loại năng lực này tốt thì Trương Sơn nhất định trở thành chiến sĩ lái robot rất giỏi.
Đối với Trương Sơn mà nói. Căn bản mặc kệ cái gì mạnh yếu, có là tốt rồi, cái khác có thể từ từ sẽ đến.
Sau đó hắn càng ngày càng cảm ơn nhiều năm qua đam mê Vật Lý, ai ngờ sẽ có như vậy hiệu quả nếu nắm giữ, sớm biết rằng như thế sẽ đi nghiên cứu một thời gian, chẳng phải là càng trâu bò.
Bạn học Trương cảm thấy bản thân mình càng ngày càng giống siêu nhân rồi.
Nhưng rất nhanh Mông Điềm liền hất một chậu nước lạnh ra, tuy rằng hiếm thấy, hắn cũng không phải người duy nhất có, mặt khác còn phải nhìn tiêu chuẩn cùng mực độ mà hắn có thể nắm trong tay, hơn nữa năng lực X phải dùng trên robot. Hiệu quả lại suy giảm rất lớn, mỗi người đều cần thời gian dài để rèn luyện mới được.
Nhưng dù sao chuyện này vẫn đáng giá chúc mừng.
Lúc Trương Sơn cao hứng phấn chấn, đồng thời Mông Điềm cùng Trương Như Nam đều từ trong ánh mắt đối phương thấy được một tia tiếc hận. Vương Tranh thật sự cái gì cũng tốt, nhưng chỉ thiếu đi một chút vận khí. Năng lực của hắn càng có thể thức tỉnh, cho dù là một loại yếu nhất, coi như mở ra một chân trời mới, chỉ người có được mới có thể hiểu rõ.
……
Bạn học Vương tạm thời là không có vận khí tốt như Trương Sơn, lúc này hắn nghe Liệt Tâm an bài, chỉ biết là muốn đi Thiên Sư giáo, về phần là địa phương nào, chính là người mù sờ voi.

ến, mặt yếu của Mông Điềm...
Nhưng mà gần như chớp mắt, Mông Điềm bình tĩnh ném súng laser.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.