Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 14: Kẻ nào dám khi dễ Tử Tô (1)




- Nhưng mà ngay cả nếm thử cũng không dám. Chúng ta nói chuyện gì kiêu ngạo ? Hiện tại, tập trung tinh lực, làm sao để giải quyết chuyện này, bộ phận quan hệ xã hội có ý tưởng gì không?
Diệp Bỉnh Văn mở miệng, âm thanh trong hội đồng quản trị liền im lặng lại, uy vọng của Diệp Bỉnh Văn vẫn còn, nhưng mà không xử lý tốt chuyện này thì về sau Diệp Tử Tô sẽ không thể ra mặt nhúng tay chuyện công ty, nhất là bộ ngành nghiên cứu quan trọng.
Kỳ thật, mọi người cắn vào chuyện lần này nói không ngừng, các loại chỉ trích chỉ trích. Mục đích cũng không phải chuyện công, mà là mượn đề tài để nói chuyện của mình, chèn ép một chút uy tín của nhà Diệp ở trong công ty, mượn gió bẻ măng, quyền uy của bọn họ ở trong công ty có thể sẽ được tăng lên. Quyền lực đấu tranh, lục đục với nhau, đây là đặc điểm của các tập đoàn lớn, đương nhiên, những thứu đó đều là dựa theo quy tắc, sóng ngầm bắt đầu khởi động.
Diệp Tử Tô cắn môi, yên lặng không nói, nàng vẫn có tin tưởng, thí nghiệm cho ra tham số, đã đạt tới mục tiêu nàng dự đoán.
Trưởng bộ phận quan hệ xã hội lại khẩn cấp mở miệng nói:
- Tình huống hiện tại còn chưa tới mức không thể vãn hồi, dù sao mới ở CT đưa ra chỉ một tuần, ta đề nghị, lập tức dừng kiểu robot này, sau đó, chủ động thừa nhận sai lầm, cho thấy Thần Gió chính là robot thực nghiệm chưa hoàn thiện, đưa vào CT cũng là để thu thập số liệu, OMG tuyệt đối sẽ không để cho robot chưa hoàn thiện không ổn định đưa ra thị trường.
Chủ động nhận sai, hạ thấp tư thái, luôn có thể kiếm được một số lời đồng tình, dù sao, chỉ mới đưa lên CT, cũng không thành ảnh hưởng không thể vãn hồi ở trong hiện thực tạo.
Đang nói phương án giải quyết cụ thể, trưởng bộ phận quan hệ xã hội đột nhiên nhận được cái tin tức từ điện thoại, thản nhiên nhìn lướt qua, sắc mặt chính là biến đổi:
- Có tin tức tình hình thực tế, ta nghĩ mọi người nên nhìn xem.
Nói xong, liền mở màn hình lớn trong phòng họp ra, liên tiếp phát lên một tin tức từ một kênh trên TV.
Viện thiết kế robot Cronus ở khu vực Châu Âu, phó phòng thiết kế, tiến sĩ Cronin.
Một hàng chữ hiển thị ở góc dưới bên phải của màn hình, thuyết minh thân phận và chức vị của nhân vật giữa màn ảnh.
Đây là một tin tức đưa tin về robot Thần Gió của OMG, nguyên bản rất bình thường, nhưng màđối phương mời đến phó phòng thiết kế của viện thiết kế robot Cronus tham dự tiết mục, lực ảnh hưởng lúc này nháy mắt liền không giống với.
Viện thiết kế robot Cronus, là sản nghiệp của gia tộc Cronus, lực ảnh hưởng không chỉ có là ở Trái Đất, mà là toàn bộ hệ Mặt Trời.
- Ha ha, nghe nói nhà thiết kế chính robot Thần Gió là cô gái nhỏ kêu Diệp Tử Tô, là con gái rượu của Diệp Bỉnh Văn, ta chỉ có thể nói, OMG rất không chuyên nghiệp, bây giờ mà vẫn còn nghĩ đến gia tộc kế thừa cái loại tư duy cũ này, không có phẩm chất của các tập đoàn xí nghiệp lớn, đối mặt thỉnh cầu của con gái, Diệp Bỉnh Văn cả đời anh minh, cũng phó mặc.
Cronin chậm rãi mà nói.
- Nhưng mà hệ thống di chuyển vị trí tốc độ cao, nếu có thể trở thành sự thật, có thể là sự đổi mới vượt thời đại? hay không Nghe nói, theo số liệu, robot Thần Gió thực sự có thể làm được.
- Trên lý luận mà thôi, nói tóm lại, phương hướng là đúng, tin tưởng Diệp tiểu thư cũng từ trên robot Atlantis tìm được linh cảm, tuyên bố đi ra một ít số liệu, tính ra cũng có thể làm, nhưng mà số liệu là chết, thực tiễn mới là tiêu chuẩn kiểm nghiệm hết thảy chân lý. Trong thực tế, chúng ta không thể vì di chuyển vị trí mà đi di chuyển vị trí a? Bỏ gốc lấy ngọn, robot không phải món đồ chơi như số liệu, muốn trở thành một người thiết kế robot đủ tư cách, không phải có ý tưởng là có thể, cần có đầu óc nhập gia tuỳ tục mới được.
Các loại phê phán, hơn nữa là đứng ở trên cao nhìn xuống giáo huấn. Trong phòng họp OMG, Diệp Bỉnh Văn sắc mặt xanh mét, vung tay lên, tắt màn hình đi:
- Được rồi, chuyện này, bộ phận quan hệ xã hội xử lý cho tốt là được, tạm dừng kế hoạch Thần Gió, CT bên kia không cần thiết ngừng lại, nếu đã xuất hiện vấn đề, chúng ta vừa lúc mượn cơ hội này làm sáng tỏ vấn đề , mới tiến hành tốt bước tiếp theo cho kế hoạch cải thiện.
Diệp Tử Tô khóe miệng rung rung, nhưng mà một câu đều nói không nên lời, cũng không thể nói.
Ban giám đốc tan họp, các cổ đông chuyện trò vui vẻ, mấy lão hồ li này càng là loại thời điểm này càng là đầy mặt tươi cười, thế nhưng còn cổ vũ Diệp Tử Tô.
Diệp Bỉnh Văn lúc này đã khôi phục bình tĩnh, bàn sinh ý thắng bại là chuyện thường của nhà binh.
- Tử Tô, có phải vẫn còn tức giận hay không?
Phòng họp chỉ còn lại cha con hai người.
- Đều là con không tốt.
Diệp Tử Tô quả thật không đoán trước đến ảnh hưởng sẽ lớn như vậy, một robot mới có vấn đề là bình thường, nhưng mà…
- Tử Tô, chuyện này không phải hướng về phía con , vô luận robot là tốt là xấu, chúng ta bên trong lẫn bên ngoài đều có đối thủ, đây là sinh ý, không phải nói nhắm mắt lại làm việc là được. Vô luận thành bại, lần này đối với con đều là một lần rèn luyện thật tốt, con là con gái của ta, ta tin tưởng con có thể vượt qua một cửa này.
Diệp Bỉnh Văn cười nói, chỉ có người từng trải qua sóng to gió lớn mới có thể còn cười được ở thời điểm này.
Nhưng Diệp Bỉnh Văn cũng không có cách nào để nói thêm cái gì, một cửa ở trong lòng này vẫn phải tự mình vượt qua.
Diệp Tử Tô chỉ là một cô gái nhỏ, mang một trái tim đầy máu nóng cùng giấc mộng, nàng suy nghĩ rất đơn giản.
Robot là robot, nhưng cho đi ra một khoản robot, nhân tố tác động từ bên ngoài nhiều lắm.
Gia tộc Cronus đã lũng đoạn các xí nghiệp quân dụng, nhưng cách ra tay cũng quá độc, hoàn toàn không cho những người khác một chút cơ hội.
Chuyện này Diệp Bỉnh Văn cũng đã đoán trước, nhưng mà công ty muốn phát triển, một bước này bắt buộc phải làm ra, cũng phải chịu được các loại trở ngại này.
Nhìn Diệp Tử Tô đứng ở trước cửa sổ đầy cô đơn, Diệp Bỉnh Văn cũng thở dài, kỳ thật hắn đoán trước sẽ như vậy, nhưng đây cũng là một lần lịch lãm đối với Diệp Tử Tô, nếu không có trở ngại, tương lai cũng sẽ không có gì có thể làm khó được nàng, nếu không qua được, về sau thì không cần lo cho chuyện của công ty, làm công chúa nhỏ vui vẻ thì tốt rồi.
Vương Tranh khi nhận được điện thoại của Diệp Tử Tô cũng có chút kỳ quái, ở trong ấn tượng của hắn Diệp Tử Tô mỗi ngày đều tự tin lạc quan, lần này giống như ra chuyện gì.
- Bạn học Tử Tô, làm sao vậy, nhìn thấy thầy giáo Vương cũng không tươi cười, ngươi như thế chính là không tôn trọng giảng viên đó!
Vương Tranh ra vẻ nghiêm túc nói, nhưng lần trêu chọc này lại không thấy thành công chút nào.
Diệp Tử Tô đôi mắt nhịn không được đỏ lên, nước mắt rớt xuống.
Vương Tranh sợ nhất con gái khóc, hơn nữa vẫn là bạn tốt của mình, lập tức luống cuống tay chân tìm khăn tay, nhưng mà hắn làm gì có thứ đồ này.
- Đừng khóc, Tử Tô, ai khi dễ ngươi, nói cho ta biết, ta đi giáo huấn hắn!

span> eakNewLine]>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.