Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 10: Công chúa nhỏ triệu hồi (1)




- Cho nên hiện tại chúng ta tăng hiệu suất một chút, trước tiên còn mời các ngươi phối hợp chúng ta, giao ra người ra tay đả thương Mier Elias . Đương nhiên, ta sẽ cam đoan an toàn cho bản thân hắn. Chỉ là muốn cùng hắn lấy lời chứng.
Liya cười nhẹ, bức áp nói, đại tướng mới thu vào hội tự trị Thorns Flowers không được mấy tháng đã bị người ta đánh bất tỉnh ra đó, lại thêm vào chuyện Kelin Dayton ở trước đó, Thorns Flowers khó khăn lắm mới ở trên tay nàng quật khởi được chút điểm nhuệ khí đã bị chặn lại.
- Xin thứ lỗi, ngươi cái gọi là ra tay là cách nói không thể thành lập, Mier Elias ở trong quá trình phản kháng đội viên đội giới luật của chúng ta chấp hành công vụ bị đánh bại. Không tồn tại cái mà các ngươi gọi là lý do lấy lời chứng, từ ngay từ đầu đều là Mier Elias của quý hội vận dụng năng lực X trước trái với điều lệ học viên tự trị khiến cho như thế, đây là không thể tranh cãi.
- Xin chú ý, nơi này là bên ngoài học viên, điều lệ học viên tự trị chỉ áp dụng cho bên trong học viện, ở bên ngoài học viên, cũng không có cần chấp hành điều lệ như vừa nói, cho nên hiện tại ta tìm là hung thủ đánh người.
Liya cười nhẹ.
- Theo như lời của ngươi là bên ngoài học viên, đối với sự kiện lần này là không thể thành lập, người tham dự sự kiện, đều là học viên học viện Hoàng Gia, vậy có thể áp dụng vào điều lệ học viên tự trị, mời hội trưởng Liya thu hồi cách nói hung thủ đánh người, đây là lên án không thỏa đáng.
Hai bên đối chọi gay gắt, không ai chịu nhường nhịn, không phải đơn thuần là chuyện thảo luận, mà là đề cập đến uy quyền của hai hội tự trị lớn. Nhất là Liya, nàng tuyệt đối sẽ không lui bước, sự cố phát sinh là từ đại tướng dưới tay nàng, hơn nữa còn bị đối diện đánh hôn mê bất tỉnh, đã đánh mất mặt mũi. Lúc sau nếu nàng không tạo thế mạnh mẽ, về sau hội tự trị Thorns Flowers cũng đừng muốn ngẩng đầu lên quản những người khác, càng không cần phải nói chuyện bị người của Kiếm Khiên & Hoa Hồng đánh.
Mà rất hiển nhiên, Belicap cũng sẽ không nhượng bộ, lần này sự kiện không chỉ có về từ ngữ chiếm đạo lý, trên mặt hành động cũng chiếm ưu thế, nếu hắn bỏ qua thì xin lỗi chức vị phó hội trưởng này liền tự nhận lỗi từ chức đi.
Tranh luận thật lâu, hai bên đều không nhượng bộ, tình huống như vậy kỳ thật cũng không phải lần đầu tiên, rất nhanh sau khi hai bên biểu đạt đủ lập trường cũng đều tự tản ra.
Sự tình có điểm phiền toái, thái độ Liya vô cùng cường ngạnh, dường như quyết tâm muốn ép buộc một chút trước khi hội trưởng quay về.
- Vương Tranh!
Belicap cho đến hiện tại vẫn kinh ngạc một chút:
- Thật sự là hắn.
Đúng lúc này, bên kia ở rất xa, cũng truyền đến một tiếng thét kinh hãi:
- Vương Tranh? Ngươi không tính sai?
Là giọng của Liya, rất giật mình, nói thật rất ít có thể nhìn thấy bộ dáng giật mình của Liya, dường như không có gì không phải ở trong kế hoạch của nàng. Việc nàng muốn làm, đều giống như là xuôi chèo mát mái, một đường đèn xanh thông hành xuyên suốt, muốn tạo chướng ngại cho nàng cũng không có thể.
Belicap ánh mắt vừa động:
- Trước mặc kệ Vương Tranh hắn làm như thế nào , trùng hợp cũng tốt, vận khí cũng thế, chúng ta phải cẩn thận, có thể bên kia áp dụng hành động trả thù đối với hắn.
Liya cảm giác được bởi vì chuyện của Kelin Dayton mà bản than mình đã phân thần, vì thế đã bỏ lỡ, chuyện mà bản thân mình vốn phải làm, Vương Tranh người này vốn hẳn là một thành viên thuộc hội tự trị Thorns Flowers của nàng, nhưng chỉ một động tác sơ sẩy đã khiến cho hắn bị kéo vào Kiếm Khiên & Hoa Hồng.
….
Cối cùng Vương Tranh vẫn ở quán ven đường mua mấy cây xúc xích nhét cho đầy bụng, lại nói tiếp thật sự là vận khí không tốt. Sau khi đến Aslan, địa phương ăn uống tốt nhất, dĩ nhiên là căn tin học viện Hoàng Gia, vài lần nghĩ ra đi kiếm một bữa ăn ngon chân chính nhưng cũng chưa thành công. Khó khăn lắm hôm nay mới đến được một chỗ có vẻ tốt, kết quả lại nháo thành như vậy. Chỉ có thể nói đến Aslan mới biết được thì ra trên thế giới này có loại phú nhị đại, quý nhị đại như vậy.
"Reng Reng…”
Điện thoại truyền ra tiếng chuông, hơi hơi chấn động, Vương Tranh mở ra, là Lâm Hồi Âm, trên màn hình điện thoại đang chớp mắt to, mặc trang phục con rối đáng yêu đến nổ mạnh, hẳn là một con thỏ.
- Vương Tranh! Có phải Anh lại lại quên chuyện gì đó không?
- Có không zạ?
- Còn nói không có, anh đáp ứng ghi âm với em đâu! Em đã chờ anh nửa giờ!
Bạn học nhỏ Hồi Âm giương nanh múa vuốt. Đáng tiếc, nàng mặc quần áo rất đáng yêu, như một con thỏ ba tai mập mũm mĩm đang nhe răng.
- Được, anh lập tức đi ngay.
Kỳ thật Vương Tranh không biết nên làm như thế nào, lần trước tùy tiện ca liền xong rồi, lần này vừa muốn làm cái gì mà phối âm, dù sao rất kỳ quái.
- Làm đàn ông con trai cho dù là núi đao biển lửa cũng muốn xông, huống chi chính là chút việc nhỏ như vậy.
Lâm Hồi Âm không thuận theo nói.
- Vâng, thưa hoàng thân, kẻ hèn này một vạn phần vui vẻ, phát ra từ nội tâm.
- Như thế này còn khá tốt, nhanh lên!
Lâm Hồi Âm nở rộ ra tươi cười rạng rỡ.
Mà ở một bên An Cát Lợi lại tức giận muốn chết khiếp. Đầu năm nay lại còn có người dám để cho công chúa chờ, đã thế còn gần 30’, để hoàng than leo cây, quả thực nên kéo đi ra quất quất.
Vội vàng hấp tấp đi vào phòng thu âm của Hồi Âm, An Cát Lợi ở cửa thần sắc không tốt lắm, lạnh lùng nhìn Vương Tranh:
- Ngươi gia nhập Kiếm Khiên & Hoa Hồng?
An Cát Lợi tin tức rất linh thông.
- Ừh, có thân phận làm việc sẽ tiện một chút.
Vương Tranh cười cười.
- Vào đi thôi.
An Cát Lợi đưa Vương Tranh vào phòng thu âm, cũng không lại nói thêm cái gì.
Đối với thái độ của An Cát Lợi, Vương Tranh từ chối cho ý kiến, nhưng cũng không có quá mức để ý.
Vương Tranh đi vào trong phòng thu âm, Lâm Hồi Âm liền nhảy lại đây, trên người vẫn là trang phục con rối:
- Nhìn xem có được không. Em vừa đi cô nhi viện làm hoạt động trở về.
- Cô nhi viện?
- Như thế nào? Sẽ không cho phép Aslan có cô nhi? Địa phương có phát triển đến cỡ nà thì, cũng sẽ có sự cố.
Giọng Lâm Hồi Âm có điểm trầm thấp, hiển nhiên là hôm nay nhìn thấy chuyện xúc động gì đấy.
Vương Tranh cười cười:
- Không nghĩ tới công chúa nhỏ của chúng ta lương thiện như vậy, hiện tại xem thật tốt.
Nói xong sờ sờ đầu Lâm Hồi Âm.
- Cái gì hiện tại mà thôi, chẳng lẽ bình thường người ta khó coi, hừ, trên thế giới này không phải chỉ có chị mới là người đẹp.
- Đúng đúng, bé Hồi Âm trưởng thành sẽ hấp dẫn hơn nhiều, Hồi Âm chính là lương thiện giống như nàng tiên.
Vương Tranh cười nói.
Lâm Hồi Âm gật gật đầu:
- Thế này mới tốt, đến đây đi, chúng ta bắt đầu làm việc, trước đó thanh minh, lúc làm việc em phi thường nghiêm túc, nếu anh làm không tốt, em sẽ phê bình!
- Dù sao anh là mặc cho người xâm lược, em cứ xem rồi làm đi.
Vương Tranh cười khổ.
Cảm giác có vẻ khó, nhưng đoàn đội làm việc bên người công chúa đều chuyên nghiệp nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.