Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 138: Bùng nổ trong trầm mặc (2)




Mà Sơn Lung đã mạnh mẽ chụp lấy Laladuri đột nhiên một đòn ném qua vai, “Ầm” một tiếng nện trên mặt đất, sát sau đó Sơn Lung nhảy tới trên người Laladuri, tung ra những quả đấm xuống đầu Laladuri.
Hai tay Laladuri gắt gao bảo vệ, nhưng mà đối thủ có lực lượng lớn hơn hắn, rất nhanh cánh tay liền bị đánh bật ra, đầu Laladuri bị công kích liên tục, máu tươi văng khắp nơi.
Thấy máu điên cuồng, nhóm người khổng lồ cất tiếng kêu càng cuồng dã, trên mặt đám người Sơn Càng lại lộ ra khinh thường, bọn họ khát vọng một trận chiến của dũng sĩ, kết quả bộ lạc River một năm so với một năm phế vật.
Sơn Lung đứng lên, bàn chân thật lớn trực tiếp dẫm nát trên mặt Laladuri, phun ra một ngụm nước miếng:
- Rác rưởi!
Chung quanh, người khổng lồ hô lên một cái khẩu hiệu thật ngắn gọn, không cần đoán, Vương Tranh cũng biết là có ý tứ gì.
Giết!
Tử vong là một phương pháp có thể làm cho sỉ nhục biến mất.
Sơn Lung nhìn thấy một tảng đá lớn, như là muốn bày ra lực lượng , ôm tảng đá lớn lên, hắn muốn nện Laladuri thành thịt vụn!
Laladuri đầu óc xây xẩm , không nhìn rõ bất kể cái gì , hắn cũng không làm được cái gì, có lẽ cái chết mới là lối đi duy nhất để gìn giữ vinh quang.
Bỗng nhiên một tiếng nói ở trong đầu Laladuri nổ vang, nháy mắt làm cho đầu óc hỗn độn đều như chợt lâm vào thanh tĩnh.
Tảng đá thật lớn nện về phía Laladuri , dường như là bản năng té xuống né tránh tảng đá lớn, lại đưa tới càng nhiều cười nhạo.
- Trưởng lão Mộc Sâm, đây là thứ sau khi ngươi cùng nhân loại tiếp xúc đoạt nhận được hay sao, yếu đuối, vô sỉ, đây là hậu quả của việc nhận nhân loại là Ada, làm trưởng lão, ngươi đã phạm vào tội lớn.
Sơn Càng nói.
- Sơn Càng, quyết đấu còn không có tới giây phút chấm dứt, vội nói kết quả có chút sớm a.
Mộc Sâm trên mặt vẫn như cũ rất bình tĩnh, nhưng mà lẳng lặng nhìn Vương Tranh, vẻ mặt của hắn thực…. còn thật sự….
Sơn Lung chỉ bước vài bước đã đi nhanh tới trước người Laladuri, tuy rằng người khổng lồ có hình thể khổng lồ, nhưng mà động tác cũng không chậm chạp, đây cũng là nguyên nhân bọn hắn có thể đối kháng robot, rất có thể là có liên hệ với thuộc tính trên hành tinh Dida.
Sơn Lung bứt lên Laladuri:
- Giết nhân loại kia, ngươi mới xứng mà chết đi!
Sơn Lung chỉ vào Vương Tranh, Laladuri phun một búng máu ở trên mặt Sơn Lung, thời điểm Vương Tranh trở thành Ada của Laladuri cũng thì Vương Tranh cũng chính là thân nhân quan trọng nhất, trong khoảng thời gian này Laladuri học rất nhiều, Sơn Lung cũng phát hiện, Laladuri lại có chút tức giận.
Đột nhiên đẩy Laladuri ra sau, đánh ra một quyền.
- Trái!
Dường như là bản năng, Laladuri bước về phía bên trái để né, một quyền của Sơn Lung đánh không trúng, sau đó lại là đánh ra một quyền.
- Trái!
Đối với cái giọng này, Laladuri phục tùng theo bản năng, hắn không biết vì saolại nghe được, nhưng đây là lời của Ada, cái này khẳng định là thần chỉ dẫn.
Phải — Phải — Xoay tròn.
Sơn Lung hung mãnh truy đuổi hung mãnh tấn công, nhưng mà chiêu chiêu thất bại, hoàn toàn không có đụng đến góc áo Laladuri.
Người khổng lồ chung quanh đều ồn ào lên, chạy trốn ở trong nhận thức của người khổng lồ không phải là chuyện gì tốt, nhưng mà Laladuri nghiêm khắc chấp hành, giờ phút này hắn quên sự tồn tại của bản thân.
Một hồi điên cuồng bạo đánh vừa rồi của Sơn Lung đã xoá sạch bản năng thân là người khổng lồ của Laladuri, lại tỉnh lại thứ gì đó mà trong khoảng thời gian này Laladuri đã cố gắng học tập.
Sư phụ nhận vào cửa, tu hành là ở cá nhân.
Vương Tranh ở cũng chỉ dẫn một chút, Laladuri liền tiến vào trạng thái của chính hắn, nói nhiều cũng vô dụng, cùng Vương Tranh luận bàn cũng không đại biểu được cái gì, chỉ có tự mình cảm nhận chỗ tốt của kỹ thuật mới được.
“Ầm”
Sơn Lung ngao ngao kêu lại một quyền đánh hụt, mà rốt cục Laladuri tìm được cơ hội, một đòn đấm móc đánh trả, trúng mục tiêu!
Đây là từ lúc chiến đấu bắt đầu cho tới nay, lần đầu tiên Laladuri công kích, lại đánh Sơn Lung thất tha thất thểu lui về phía sau vài bước.
Theo lý thuyết, lấy khí lực Laladuri căn bản không thể đánh động Sơn Lung.
Sơn Lung lau khóe miệng một chút, thấy được máu, kích thích chọc giận hắn.
Nhưng mà Laladuri lại càng thêm bình tĩnh. Đối mặt Sơn Lung điên cuồng đột nhiên nhượng lui, sau đó tung ra một cước, Sơn Lung làm một động tác chó đói vồ để ngã văng ra ngoài, lúc này rốt cuộc không có người nở nụ cười.
Hiển nhiên nhóm người khổng lồ không rõ đã xảy ra cái gì, trong chiến đấu bọn họ chú trọng khí thế và cách đánh bừa cực mạnh, lại không biết rằng ngoài cách đó còn có thêm những thứ khác.
Sơn Lung đứng lên quả thật là bị chọc giận muốn nổ tung, điên cuồng đấm ngực của hắn, chỉ vào Laladuri, lại nện chính mình một quyền:
- Đến a, đánh chỗ này, người nhu nhược như ngươi không khác gì thằng chó nhân loại kia.
Không thể nhịn được nữa, liền không cần nhịn nữa!
Sơn Lung nổi điên vọt lại đây, thân thể Laladuri từ từ xuống tấn, nhớ lại hết thảy tất cả những gì được Vương Tranh truyền thụ.
Tuy hắn có thể tránh thoát nhưng hắn là người khổng lồ, người khổng lồ có truyền thống của người khổng lồ, hắn không thể trốn tránh.
Bả vai hơi hơi trầm xuống, tinh khí thần ngưng tụ một chút.
Thân thể thật lớn của Sơn Lung vọt lại đây, đúng lúc này, bỗng vang lên một tiếng như tiếng sấm, Laladuri giết ra giống như lôi điện — Kháo Sơn Băng!
“Ầm”
“Ầm Ầm Ầm…|
Trong bộ lạc to như vậy lại im ắn. , đã xảy ra chuyện gì ???
Thân thể thật lớn của Sơn Lung bị một đòn trực tiếp đánh bay hơn 30m, úp mặt ngã trên mặt đất vẫn không nhúc nhích, ngực đã lõm sâu vào.
Laladuri từ từ đứng thẳng thân thể, mờ mịt nhìn hai tay của hắn, lại nhìn xem Vương Tranh. Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, mới vừa rồi hoàn toàn là ra tay theo bản năng, hắn nghĩ đến mình sẽ chết, cho dù là chết, hắn cũng muốn chết trong vinh quang, nhưng mà….
Vì sao người chết lại là đối thủ?
Nhóm người khổng lồ của bộ lạc River phát ra tiếng hoan hô rung trời động đất, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới Laladuri sẽ thắng, từ điều kiện thân thể, người của bộ lạc River sẽ không đánh lại bộ lạc Lăng Sơn.
Laladuri thắng, hơn nữa là đánh tan ngay mặt, đây là dạng lực lượng gì, trực tiếp tông chết đối thủ có sức lực cùng thân thể to lớn hơn so với bản thân.
Laladuri từ từ đi đến trước mặt Vương Tranh, quỳ một gối xuống, cúi thân thể xuống:
- Cảm tạ Ada, ngài ban cho ta lực lượng cùng dũng khí, ta thề trăm chiến trăm thắng!
Lan Lăng há miệng thở dốc, nhưng mà nói không ra lời, nàng quá rõ ràng về thực lực đối lập giữa bộ lạc River cùng bộ lạc Lăng Sơn, mặc dù hầu hết thời gian mấy ngày nay Vương Tranh cùng Laladuri đều ở cùng một chỗ, nhưng nàng không cho rằng làm thế này sẽ có ích lợi gì.
Tại sao lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy?
Nhóm người khổng lồ bộ lạc Lăng Sơn cũng khe khẽ nói nhỏ, hiển nhiên bọn họ không thể lý giải cũng không thể tin, cho dù là tận mắt thấy đến.
Sơn Mông từng bước một đã đi tới, đi về phía Vương Tranh cùng Laladuri, ánh mắt tràn ngập sát khí.
Laladuri đứng lên, che ở trước mặt Vương Tranh, từ nay về sau, rốt cuộc hắn không còn chỗ nào sợ hãi, hắn tin tưởng, đây là ý chỉ của thần Titan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.