Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 37: Khinh người quá đáng (1)




Tiến vào tứ kết, sân huấn luyện dùng để chiến đấu là sân đấu ngoài trời, mang đến đủ không gian để phi công phát huy, đương nhiên cũng lo lắng đến lực phá hoại của những người này đã đang thẳng tắp tăng lên.
Lusuo lựa chọn robot thuộc series Võ Đạo phi thường nổi danh ở Clark, Võ Đạo đời thứ chín, đây là một khoản chiến sĩ robot dạng người, phối xứng kiếm laser, tính năng tốt đẹp, đánh xa gần đều được.
Hai người tiến vào thiết bị truyền tống , rất nhanh hai chiến sĩ robot xuất hiện, Thú Hoang Thép to lớn hơn một chút, Võ Đạo đời thứ chín là robot dùng kiếm và khiên, kiếm laser phối hợp khiên Titan, ngăn trở Thú Hoang Thép công kích, tìm kiếm cơ hội.
Thú Hoang Thép dạng nửa thú trông có vẻ rất khí phách, người Wilken vẫn cho rằng sở dĩ nhân loại có thể thống trị Ngân Minh, không phải nói bọn họ có sức chiến đấu rất mạnh, mà con mẹ nó là do dân số quá nhiều. Sức sinh sản còn hung mãnh hơn trùng tộc, bọn họ vẫn không rõ vì saonhân loại có thể sinh sản nhiều như vậy, hơn nữa trưởng thành còn nhanh như vậy, ở hành tinh Ghana, tổng cộng chỉ có hơn một trăm ngàn người Wilken, hơn nữa chỉ có chiến sĩ mới có quyền lực sinh sản.
Một tiếng súng vang, chiến đấu bắt đầu, Gezaolesi giống xem con chó nhỏ nhìn chằm chằm đối thủ đang toàn thân phòng ngự, vươn người ở mức lớn nhất, lộ ra răng hàm giống nhau tảng đá.
“Ầm Ầm..|”
Thú Hoang Thép bước từng bước lớn đi về phía đối thủ , thẳng thắn nói tốc độ cùng sự nhanh nhẹn của Thú Hoang Thép cũng rất bình thường, nhưng người Wilken lại cố tình mang đến cho người ta cảm thấy một loại khí thế dời núi lấp biển. Súng laser của Lusuo bắt đầu nổ vang, hắn cũng không muốn để đối thủ tới gần.
Tia laser đánh vào trên khiên năng lượng của Thú Hoang Thép nổi lên từng luồng sóng gợn, quả thật Thú Hoang Thép rất không thích hợp để trốn tránh, hoặc Gezaolesi căn bản không tính trốn tránh, nhân loại chính nhỏ yếu đáng khinh, chưa bao giờ dám cùng bọn họ đường đường chính chính chiến đấu một trận. Nhưng mà người Wilken dũng cảm vĩ đại căn bản là không bận tâm cắn xé con kiến.
Khoảng cách hai bên tiến vào hai mươi mét, bởi vì Thú Hoang Thép không có cách nào để né tránh, khiên năng lượng bị suy yếu rất thảm, cho dù khiên năng lượng có vẻ nhiều cũng không chịu nổi cứ tiêu hao như vậy, Lusuo rất thích đối thủ ngay thẳng như bây giờ, theo xu thế này, tuyệt đối có thể ở trước thời điểm chạm mặt đem ngươi đánh thành cún!
“Ầm”
Lại bắn một phát súng, Thú Hoang Thép vẫn không có trốn ...
Người Ghana đều ngu ngốc như vậy sao?
Sau đó bỗng nhiên chỉ trong tích tắc, Thú Hoang Thép bạo lên phát ra một tiếng rống, robot to như vậy liền xông ra ngoài giống như đạn pháo.
Đây là ...
Lusuo trơ mắt nhìn robot thật lớn lấy tốc độ không thể tưởng tượng vọt lại đây, theo bản năng giơ tấm chắn của mình lên...
Nhưng vào lúc này có vẻ yếu ớt như vậy.
“Ầm”
Trước mặt như bạo liệt, Lusuo cảm giác mình như đã bị đạn pháo đánh trúng, lượng tuy rằng mở khiên năng ra, nhưng vẫn cảm giác lục phủ ngũ tạng đều bị chấn nát , chỉ là một đòn, nháy mắt khiên năng lượng giảm xuống đến 30%.
Mạnh mẽ cắn đầu lưỡi, làm cho mình tỉnh táo lại, nhưng Thú Hoang Thép đã bay lên trời, giữa không trung bắt được Võ Đạo đời thứ chín, quất xuống mặt đất.
“Ầm”
Mặt đất lõm xuống lộ ra một cái hố thật lớn, đá vụn bay đầy trời.
Nửa ngày mới truyền đến tiếng cuồng tiếu của người Wilken:
- Yếu ớt như vậy cũng dám tới tham gia IG, về nhà bú sữa đi, thằng nhóc.
Trận chiến thứ nhất, người Ghana thắng.
Nhân viên cấp cứu vội vàng xông vào, nhưng mà thấy một màn như vậy đều sợ ngây người, robot Võ Đạo đã bị nện thành rách nát, Lusuo tử vong đương trường, trình độ này căn bản không cần cứu.
Bỗng nhiên Thú Hoang Thép đi về phía nhân viên cấp cứu, nhân viên cấp cứu sợ tới mức vội vàng lui về phía sau, trong robot truyền đến tiếng cười to của người Wilken, người ngoài hành tinh trong đội ngũ Ghana cũng đều nở nụ cười, nhân loại thật sự là nhát gan a.
Ở IG đến bây giờ vết thương nhẹ khá nhiều nhưng chết trận cũng không nhiều, hiển nhiên là đối thủ cố ý, đã hoàn toàn nắm giữ cục diện kết thúc, nhưng vẫn ra đòn sát thủ.
Adasi không sao cả cười cười, tuy rằng hắn là nhân loại. Nhưng sinh ra ở Ghana, địa phương có thể ăn thịt người. Đương nhiên ngươi có khẩu vị tốt cũng có thể thử xem hương vị của thứ này, sống chết vốn là chuyện rất bình thường, đám nhóc con này nếu ngay cả loại tâm lý này đều không có thì cũng đừng dám đến đây.
- Ha ha, đội trưởng Clark. Không cần tức giận, tức giận sẽ quấy nhiễu phán đoán .
Adasi nói.
Maxwell cưỡng chế làm cho bản thân tỉnh táo lại:
- Tư Kiệt, trận thứ hai giao cho ngươi!
- Vâng, thưa đội trưởng!
Tư Kiệt đứng lên, trong ánh mắt tràn ngập phẫn nộ, hắn nên báo thù vì anh em của mình!
- Bình tĩnh, không nên mắc mưu đối thủ!
- Hiểu được!
Adasi mỉm cười, chỉ chỉ Lôi An Đức đã sớm nóng lòng muốn thử, người Naga này đã sớm ngồi không yên, đuôi to của hắn không ngừng vung vẩy. Nhìn Tư Kiệt đang lên sân mà liếm nuốt nuốt nước miếng, săn giết con mồi thú vị là quyền lực cùng vinh quang của chiến sĩ.
Lôi An Đức căn bản không để đối thủ vào mắt, đa số người ngoài hành tinh rất ít suy nghĩ nhiều như nhân loại vậy, bọn họ càng nguyện ý tin tưởng thực lực thuần túy, đương nhiên trên cơ bản cũng là ở tình huống bọn hắn cảm thấy đối thủ chính là dê con.
Lôi An Đức lựa chọn robot chuyên dụng của người Naga, robot Bò Cạp Trời, robot dạng thú. Có lẽ nên xem là robot loại côn trùng, loại hình robot rất hiếm thấy, có được lực cơ động rất tốt, thích ứng các loại hoàn cảnh, cặp kiềm mang tính chất đặc biệt, có thể vật lộn, đồng thời lahi là súng laser, cái đuôi giống như là roi, có thể công cũng có thể thủ. Nhưng chỉ có người Naga mới có thể thao tác, bởi vì bọn họ mới có cái đuôi có đủ lực lượng như vậy.
Mở màn chỉ vài phút, thì đã nghiêng về một phía, Lôi An Đức giống như quái vật đang đùa giỡn con mồi, một cái kìm tiếp một cái kìm càn quét, mà cái đuôi kia lại càng trí mạng, khó lòng phòng bị. Tư Kiệt bị đánh bơ phờ xơ xác thiếu chút nữa ngã sấp xuống, bên tai toàn là tiếng kêu như quái vật của đối thủ.
Phẫn nộ, Tư Kiệt vẫn không nhịn được cơn giận, đối thủ đang nhục nhã hắn, hắn phẫn nộ xông lên, nhưng vừa bật lên giữa không trung thì ngực đã bị đâm xuyên qua. Toàn bộ cái đuôi của Robot Bò Cạp Trời do Titan rèn đúc thành, trực tiếp xuyên thấu khoang điều khiển, sau đó ném ra ngoài giống như là ném một túi rác.
Trong sân chỉ có tiếng thét vô cùng chói tai kia của Lôi An Đức.
Ngoài sân im ắng, chỉ có đám người Clark đang run run vì giận, nếu đối chiến giằng co, sống chết là chuyện rất bình thường. Nhưng lần này rõ ràng là cố ý, nhưng không có biện pháp, cho nên nói vào vòng 16 đội mạnh không cần thiết liều mạng cũng là chuyện tốt, bị đào thải cũng không cảm thấy là chuyện xấu.
Có mạng tiến lên nhưng không có mạng hưởng a.
Yabitan mọi người xem không trôi qua
- Chỉ mong đừng để ta gặp phải, nếu không bảo đảm cho bọn họ sống không bằng chết.
Olivier Doss thản nhiên nói.
Người Yabitan không quan tâm sự sống chết của kẻ yếu.
� thể phát huy robot này vô cùng nhuần nhuyễn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.