Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 47: Thần gió (2)




Trong khoảng thời gian ngắn, dường như tất cả mọi người đã biết năng lực của Vương Tranh khi dùng Đấu Thần Kim Luân, tuyệt đối không chỉ có bao nhiêu đó như trong trận chiến với Vincent. Càng mạnh hơn, nhưng con người không phải trùng tộc, hơn nữa đối mặt là đoàn đội, Silboge huấn luyện các đội viên của hắn rất hung ác, những người này đều là gia tộc Bang Đặc tinh tế chọn ra, cũng không phải năm bè bảy mảng.
Vincent lẳng lặng ngồi ở trong góc chờ đợi. Hắn không biết cực hạn của Đấu Thần Kim Luân ở đâu, nhưng mà hắn thật sự nghĩ không ra làm cách nào để đối mặt đối thủ như vậy. Thẳng thắn mà nói, nếu người xuất chiến là hắn, hắn cảm thấy một chút cơ hội đều không có. Một chọi một có thể còn có đất diễn, nhưng mà một chọi mười hai, hoàn toàn giống như nằm mơ.
Chẳng lẽ là lựa chọn chạy trốn, sau đó tiêu diệt từng bộ phận?
Nhưng mà cái này không có khả năng, khẳng định đối phương sẽ chọn thám báo, hơn nữa ai cũng không biết Màn Trời Đen Tối của Silboge có thể dùng liên tục trong thời gian bao lâu, nếu mà chỉ hơn 10s thì chống đỡ qua còn có thể có cơ hội, nhưng nếu không phải thì sao?
Cuối cùng đã chọn ra sân đấu , sân huấn luyện ban đầu đã được hoàn toàn mở rộng ra, ở ngoài 500m chính là cây cối, về phần Vương Tranh có thể chạy vào đó hay không liền xem mạng của hắn.
Dù sao cũng là Vương Tranh mở ra Đoạt Thiên Chiến, IG không có đạo lý cung cấp tiện lợi cho hắn.
Nếu như Đấu Thần Kim Luân, đối mặt một đám thám báo Bóng Ma, mt chút cơ hội cũng không có.
Dù sao nhân loại không phải tộc trùng.
Bỗng nhiên Vincent cảm giác được một mùi hương tự nhiên, vừa quay đầu, lập tức hóa đá, vị này …
Tuy rằng là người Manalas, nhưng cô gái ở phía trước với đôi mắt này vô cùng quen thuộc!
Trưởng công chúa Ina của đế quốc Aslan, phía sau là một đám quan quân đi theo, tại sao nàng lại tới nơi này ???
Ina đến vẫn là khiến cho ngắn ngủi chấn động lớn, nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại, nghe nói trưởng công chúa nghe qua lần đầu xuất hiện IG Đoạt Thiên Chiến, đặc biệt đến nhìn xem một chút trận chiến của dũng sĩ. Đồng thời cổ vũ các đội viên thuộc chiến đội đế quốc Aslan, Ina tự nhiên ngồi ở hàng ghế bên Aslan.
Nhưng mà ánh mắt của nàng vẫn không có rời khỏi Vương Tranh, Vương Tranh thấy được, cũng biết, nhưng mà khóe miệng Vương Tranh luôn mang theo nụ cười, có nắm chắc sao?
Không biết a, rất nhiều chuyện chỉ có làm mới biết được, dù sao hắn cũng chưa nhấm nháp qua Màn Trời Đen Tối, nhưng mà lúc này, điều mà hắn nhớ đến nhiều nhất chính là Khô Lâu mà mình từng nguyền rủa một trăm ngàn lần. Bởi vì nhờ nó huấn luyện phi nhân tính làm cho hắn có đủ dũng khí khi đối mặt lựa chọn như thế này.
Scarlett an vị ở bên cạnh công chúa, vừa mới tiếp đón, nhưng mà Scarlett hoàn toàn sợ ngây người, mặc dù công chúa làm bộ như rất trùng hợp, nhưng mà Scarlett vẫn thấy được trên chiếc cổ như tuyết trắng của Ina đọng lại vài giọt mồ hôi, lần này tuyệt đối không phải là đúng dịp mà tới. Muốn tới, ngày hôm qua cũng có thể đến a, Aslan đều đã thi đấu xong rồi, hơn nữa, lấy thực lực như Aslan, bán kết là ổn chắc, nếu không làm được điểm ấy, đám đội viên Aslan này cũng không còn mặt mũi gặp người.
Silboge dẫn theo 11 đội viên lên đài, nhìn Vương Tranh:
- Tuy rằng là đối thủ nhưng ta vẫn biểu đạt ý kính trọng vì dũng khí ngu xuẩn của ngươi, chẳng qua có một việc nhỏ ta muốn nói cho ngươi, Màn Trời Đen Tối của ta có thể không gián đoạn suốt 5’.
Silboge cười rất sáng lạn, cũng rất kiêu ngạo, đây là tuyệt đi ý tưởng kéo dài thời gian của Vương Tranh, không có thực lực như vậy, tại sao hắn lại khát vọng trở thành vị vua của bóng tối. Chờ tiến vào trận chiến bán kết, năng lực Màn Trời Đen Tối của hắn sẽ lại phát huy đến mức tận cùng, cái gì mà Aslan, Atlantis, còn có Yabitan đám ngu xuẩn kia, đều là đồ ăn mà thôi!
Chiến đội đế quốc Hắc Ám không có nói thêm gì nữa, toàn bộ lựa chọn Robot thám báo, Thợ Săn Bóng Ma, mười hai Thợ Săn Bóng Ma thật sự là rất đồ sộ, đông nghìn nghịt làm cho người ta không rét mà run. Trong bóng đêm bị mười hai tử thần nhìn chằm chằm vào, loại mùi vị này nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng mà không có người để ý chuyện này, dùng mông cũng đều biết rõ đế quốc Hắc Ám sẽ làm như vậy, quan trọng là Vương Tranh sẽ lựa chọn robot gì?
Đấu Thần Kim Luân? Đại Lực Thần? Hay là các Robot khác củaTrái Đất?
Vô luận là cái gì đều cảm thấy có chút thiếu hụt.
Vương Tranh cũng không có để mọi người rối rắm, chiến sĩ robot của hắn đã được xác định!
Thần Gió!
Nghiêm Tiểu Tô hung tợn vung nắm đấm, khẳng định là Thần Gió, cũng chỉ có Thần Gió!
Năng lực X là cái gì, hắn không hiểu, nhưng mà một khi Thần Gió tiến vào khu rừng, lấy thao tác của Vương Tranh, tuyệt đối là vô địch.
Diệp Tử Tô cắn môi, nàng thực sự quan tâm, vô cùng quan tâm, năng lực của nàng không đủ, nếu Thần Gió có thể càng cường đại, cùng linh hoạt hơn thì Vương Tranh nắm chắc liền lớn hơn nữa. Nhưng mà ở mặt cải tiến vẫn không có tiến triển, nàng không thể giúp thêm gì, chỉ có thể nhìn xem như vậy.
Thần Gió đối đầu mười hai Thợ Săn Bóng Ma!
Nhưng mà Vương Tranh lựa chọn như thế này làm một bộ phận người sợ hãi, trái tim Mông Ngao đều muốn rớt ra ngoài, đây là tình huống gì?
Thế nhưng không phải Đấu Thần Kim Luân?
Không cần Đấu Thần Kim Luân thì đánh như thế nào đây?
Toàn trường khe khẽ nói nhỏ, nghe nói sở trường này của Vương Tranh người nhất chính là Đấu Thần Kim Luân, cũng là dựa vào Đấu Thần Kim Luân mà sáng tạo kỳ tích hoàn thành thi đấu sống lại, đồng thời đánh bại Manalas, chẳng lẽ hắn còn am hiểu thứ khác?
Phải biết rằng, cho dù là một phi công vương bài cũng chỉ chuyên tu một loại Robot, tuy rằng nói có thể thao tác các robot khác, nhưng uy lực sẽ phải giam đi không ít.
Vincent hoàn toàn ngây ngốc , hắn cho rằng Vương Tranh sẽ lựa chọn Đấu Thần Kim Luân, nhưng mà Vương Tranh lại lựa chọn Thần Gió?
Đây là cái gì thế, nghe cũng chưa nghe qua.
Thần Gió là robot mới, tuy rằng làm ầm ĩ một trận, nhưng Ngân Minh quá lớn, phần lớn người căn bản không liên quan nên không chú ý đến tin tức như vậy, huống chi nó còn không có sản xuất số lượng lớn.
Thấy lựa chọn của Vương Tranh, người Atlantis châu đầu ghé tai, hiển nhiên bọn họ cũng nghĩ không ra, dùng robot hình thù kỳ quái này làm sao mà thắng được, Đấu Thần Kim Luân vẫn có hy vọng nhất định.
Nhưng có một chút tương xứng, Thần Gió là loại hình robot thám báo, sẽ có ưu thế về tốc độ di động, Đấu Thần Kim Luân quá chậm, còn chưa chạy tiến vào rừng cây sẽ bị đối phương vây quanh, một khi vây quanh, thì đó là bắt baba trong rọ.
Chiến sĩ robot của hai bên đi vào chiến trường, giống như mười hai con sói hung ác đang nhìn chằm chằm một con dê con trắng hồng, chỉ cần một tiếng súng vang lên bọn họ sẽ đồng loạt xông lên.
- Đừng để cho hắn chạy!
Silboge thản nhiên nói, xem ra căn bản không cần năng lực X của mình, tất cả mọi người suy nghĩ sai lầm một chút, đám lính dưới tay của hắn có thể đánh vào IG cũng không phải là dựa vào năng lực X của hắn.
cter:line-break'> n>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.