Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 1: Ký túc xá 007




Trong phòng làm việc, Sauron lại bắt đầu chăm chỉ viết thư, kiên định tạo nên sự chân thành, một trăm phong thư không đủ thì viết một nghìn phong!
Vương Tranh vừa mới đến tiệm Internet không bao lâu, điện loại lập tức vang lên tiếng tít tít.
Là của Diệp Tử Tô.
- Tử Tô à! Có chuyện gì không?
- Phong cảnh phòng ngủ của cậu thế nào? Bạn cùng phòng tớ nhờ tớ thiết lập quan hệ hữu nghị với phòng của cậu.
Diệp Tử Tô trên màn hình điện thoại có chút ngượng ngùng, rõ ràng là bị bạn cùng phòng giựt giây.
Vương Tranh sửng sờ, con gái bây giờ nhiệt tình như thế sao?
- Tớ cảm thấy như thế cũng không tệ!
- Được! Cứ quyết định như vậy đi, cuối tuần này, để tớ sắp xếp!
Nói xong lập tức cúp máy, giây phút cuối cùng còn nghe thấy tiếng nữ sinh cười đùa.
Vương Tranh nhún nhún vai, quan hệ hữu nghị... Quả nhiên có cảm giác đại học.
Về phương diện này, bạn học Vương vẫn tương đối bình tĩnh, thỉnh thoảng cũng sẽ nhớ đến bóng hình đáng yêu, đang ở cách xa vạn dặm kia.
Buổi tối, cuộc họp trong phòng ngủ, đây cũng là một nhịp điệu không thể thiếu trong khúc nhạc “Cuộc sống đại học”.
Đầu tiên, bọn họ phải xác định trưởng phòng. Diêu Ngã Luân nâng nâng kính mắt.
- Sau này mọi người chính là chiến hữu cùng chung chiến hào, trưởng phòng ngủ đương nhiên phải chọn người có năng lực nhất. Ưu điểm của tớ chính là cẩn thận tỉ mỉ, về lịch học, thông báo thì tớ chính là chuyên gia!
Đôi mắt nhỏ phía sau cặp kính phát sáng.
Trương Sơn mỉm cười, nói:
- Tớ là quán quân môn vật lộn tự do thời trung học, tớ sẽ đảm bảo sự an toàn cho mọi người!
Trần Tú có chút xấu hỗ, nói:
- Em nhỏ tuổi nhất, nên vì các vị đại ca phục vụ.
Ba người nhìn về phía Vương Tranh, bạn học Vương thật không có hứng thú với cái vị trí trưởng phòng gì đó.
- Tuy rằng Vương Tranh là người thủ đô, nhưng đó không thể trở thành lý do duy nhất được.
Diêu Ngã Luân nói, dễ nhận thấy mọi người tương đối có thành kiến đối với việc đặc biệt tuyển sinh, lại được nội bộ điều động làm trợ lý của Vương Tranh.
- Khụ khụ, tớ không có ưu điểm gì cả, nhưng mà cuối tuần này, nữ sinh Hệ Cơ Giáp nói muốn cùng phòng chúng ta thiết lập quan hệ hữu nghị, các cậu có muốn đi không?
Vương Tranh hỏi.
Trương Sơn nhíu mày:
- Hệ Cơ Giáp? Cậu muốn dẫn chúng tớ đi gặp khủng long sao?
Diêu Ngả Luân cũng cười hắc hắc nói:
- Không có học thức thật là đáng sợ, nữ sinh hệ cơ giáp không nhất định đều là phi công. Vương Tranh à! Là mỹ nữ sao? Cậu sẽ không đem chúng tớ đẩy vào chỗ dầu sôi lửa bỏng chứ?
Vương Tranh thoáng suy nghĩ, với chuẩn mực của Diệp Tử Tô...
- Hẳn là mỹ nữ, tuy rằng tớ chưa thấy qua, nhưng có một người là hoa hậu giảng đường của trường Thự Quang.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, bàn tay to của Trương Sơn bỗng nhiên kéo Vương Tranh lại, nói:
- Quả nhiên có phong độ của bậc đàn anh, tớ quyết định đề cử Vương Tranh làm trưởng phòng ngủ, sau này mấy anh em đều nhờ cả vào cậu.
- Hoa hậu giảng đường, đây chính là thể loại mà tớ thích nhất!
Diêu Ngả Luân xoa xoa mắt kính, đôi mắt lóe ra tinh quang.
- Tớ... Làm sao bây giờ?
Trần Tú đáng thương chỉ chỉ vào mình, đôi khi nhỏ tuổi cũng không hoàn toàn là ưu thế.
- Tiểu Tú à! Đừng có gấp, các ca ca sẽ thay cậu gánh vác một phần!
Trương Sơn vỗ vỗ vai Trần Tú, thiếu chút nữa đã đem Trần Tú đi làm thịt.
Cứ như vậy, Vương Tranh bị bạn cùng phòng bầu cử làm trưởng phòng, có đôi khi nam sinh cũng nghi ngờ vô căn cứ như vậy. Nếu như Diệp Tử Tô giới thiệu khủng long thì có khi nào đám người này sẽ tức khắc đem mình lật đổ không?
Cứ như vậy buổi họp tối trong phòng ngủ náo nhiệt vào ngày thứ nhất ở Học Viện Chiến Thần đã vượt qua. Vương Tranh tự nhận mình là một người tốt, cuối cùng cậu cũng đã biết ba người bạn cùng phòng của cậu không hề đơn giản. Trương Sơn lại cự tuyệt Hệ Cơ Giáp, đến Hệ Vật Lý học, cùng hắn vừa vặn trái ngược. Đây đúng là tình huống trong cánh rừng lớn, chim gì cũng có cả.
Đối với Trương Sơn, tập thể dục vận động thân thể là niềm yêu thích của cậu, nhưng thế giới khoa học vô biên vô tận mới là điều vĩ đại, tinh thần theo đuổi tình yêu mới chính là thứ không có giới hạn.
Nhìn không ra, một thanh niên thời đại mới cao lớn thô kệch như hắn lại có cách nghĩ như vậy.
Mà suy nghĩ của Vương Tranh chính là làm thế nào để thoát khỏi Hệ Vật Lý, quay trở về Hệ Cơ Giáp thực hiện hoài bão ôm ấp từ thuở nhỏ, ngày này nhất định sẽ đến!
Tuy nhiên Vương Tranh ôm loại ý nghĩ này đi ngủ, rất nhanh đã mơ thấy ác mộng, không có mơ thấy Cốt Đầu đang châm biếm, mà là Tiếu Phỉ đang mày đao xoèn xoẹt ở trước mặt mình.
- Tiểu tử, ngươi sống là người của ta, chết cũng là ma của ta, không gian rộng đến cỡ nào thì cuộc sống của ngươi ở Hệ Vật Lý liền xa đến bấy nhiêu đấy.
Trong mộng, Vương Tranh tự nói với chính mình đây chỉ là giấc mộng thôi, ngủ một giấc sẽ không có gì cả.
Khi luồng ánh sáng sáng mặt trời đầu tiên chiếu xuống cũng chính là lúc Vương Tranh mở hai mắt ra, tối qua nội dung thảo luận của ba người đã nâng lên đến vũ trụ vạn vật, nhưng trước mắt chính là chinh phục tấc cả mỹ nữ, hóa ra sinh viên Hệ Vật Lý cũng có thể kích tình bắn ra bốn phía như vậy.
Tuy nhiên Vương Tranh cũng không phải là người duy nhất thức dậy sớm, giường của Trương Sơn ở đối diện đã trống không. Lúc Vương Tranh đi đến bãi tập, cậu mới hiểu được người thức dậy vào sáng sớm không chỉ có mình cậu. Lúc này, trong bãi tập đã có không ít người đang tập luyện. Dáng người của Trương Sơn quá chói mắt, hiện tại hắn chỉ mặc một chiếc áo lót ngắn tay, toàn thân lộ ra cơ bắp cuồn cuộn. Hắn đang giương tay qua khỏi đầu, bộ dáng vô cùng thoải mái.
Trương Sơn hoàn toàn không để ý đến vô số ánh mắt của mọi người chung quanh, hắn vẫn ung dung lộn mèo một cái rồi đáp xuống đất, nếu có mỹ nữ ở đây chắc chắc sẽ nghe tiếng thét chói tai.
Trông thấy Vương Tranh, Trương Sơn cũng có chút ngạc nhiên:
- Không ngờ cậu cũng có thói quen luyện tập buổi sáng.
Vương Tranh cười cười, nói:
- Mục tiêu của tớ là làm cơ sư, đương nhiên phải siêng năng tập luyện rồi.
Trương Sơn nhìn thân hình nhỏ bé của Vương Tranh rồi nói:
- Tớ thấy với vóc người của cậu thì nên quên đi, hệ chỉ huy cũng gần giống với hệ cơ giáp, thân thể của chiến sĩ cơ động phải gánh vác tải trọng rất lớn. Đây cũng chính là nguyên nhân mà chiến lực của quân địa cầu chúng ta vẫn chưa đủ, cậu nên tập trung phát triển sở trường của mình thì tốt hơn.
Vương Tranh từ chối cho ý kiến:
- Cậu thật rất dẻo vai, không làm cơ sư thật sự quá lãng phí thiên phú.
Trương Sơn cười ha ha, đối với Vương Tranh có vài phần kính trọng, cậu ta không nói mình có cơ bắp, mà là dẻo vai, có hứng thú!
- Có muốn so tài một lần không?
Trương Sơn thuận miệng nói.
Vương Tranh vẫy tay, nói:
- Cậu vẫn nên tự mình tập luyện đi, nếu có cơ hội thì so tài một trận.
Bước đầu tiên của Vương Tranh là luyện Quy Nhất Quyết, chiêu thức này sẽ có hiệu quả tốt nhất khi luyện dưới ánh sáng mặt trời. Nhưng đó không phải là điều mà Cốt Đầu dạy mà do cha cậu nói, phương pháp hô hấp chính là luyện đến thiên nhân hợp nhất. Thời điểm con người còn ở trong bào thai chính là lúc có thể hấp thụ thiên địa linh khí, nhưng đến khi trưởng thành thì sẽ càng đi càng xa. Mà phương pháp hô hấp có tác dụng từng bước dẫn chính mình trở lại trạng thái đó. Lúc ấy, Vương Tranh có cảm giác cố gắng vô ích, nhưng sau khi tu luyện Quy Nhất Quyết, cậu đã có cảm giác tiến triển khác trước.
Vương Tranh tìm chỗ đất trống, sau đó liền ngồi xuống, đón ánh sáng mặt trời, Quy Nhất Quyết chậm rãi vận chuyển trong cơ thể.
Nếu so với Ma Phương thì vận chuyển Quy Nhất Quyết ở bên ngoài có khó khăn hơn chút, nhưng lại có hiệu quả tốt hơn. Vương Tranh cũng cảm thấy cha cũng không có hoàn toàn lừa dối mình, tuy nhiên nếu như cậu không gặp Ma Phương thì e rằng đến bây giờ vẫn không có cơ hội để phát huy.
Sau khi vận hành hoàn tất một vòng công pháp, cả người Vương Tranh trở nên sảng khoái, trong ánh sáng mặt trời có một lực lượng ấm áp chảy vào thân thể, mặc dù phần lớn đều trở về với thiên nhiên, nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ bé còn giữ lại.
- Vương Tranh! Chẳng lẽ cậu gia nhập tà giáo?
Một gương mặt kiều diễm đột nhiên đập vào mắt, Diệp Tử Tô không biết đã đến từ lúc nào..
Vương Tranh đứng lên, nháy nháy mắt nói:
- Tớ cầu nguyện vận khí của mình tốt hơn một chút, có thể chuyển vào Hệ Cơ Giáp, cùng học sinh khóa sau của trường Thự Quang làm bạn học.
- Chậc chậc, không đơn giản a... Bây giờ lại biết nói giỡn với tớ rồi.
Hai người trò chuyện vui vẻ, nhưng lại không biết xung quanh có vô số ánh mắt tập trung vào hai người. Diệp Tử Tô vừa vào trường đã trở thành tiêu điểm, hình của cô ở trên diễn đàn Học Viện Chiến Thần đã tiến vào top mười tân sinh viên được chú ý tới. Huống chi cô còn là một mỹ nữ, hơn nữa còn là tiểu công chúa của OMG.
- Cái tên lấm la lấm lét đó là ai vậy? Vậy mà có thể khiến cho Diệp Tử Tô ở bên cạnh đợi cả nữa giờ.
- Không biết, giống như là tân sinh viên, nhưng mà ta chưa từng nghe nói qua có nhân vật như vậy.
- Móa! Sói nhiều mà thịt lại ít, xem ra phải nắm chặt mới được.
Bởi vì sự tồn tại của vô số học trưởng, nên những đồng bào tân sinh viên nam phải dốc trăm phần trăm tinh thần theo đuổi mới được.
Nữ sinh thích luyện tập buổi sáng cũng không nhiều, Diệp Tử Tô tuyệt đối là hạc giữa bầy gà. Áo T-shirt màu trắng, quần màu xanh da trời, hợp với giày thể thao màu trắng, nhìn rất thoải mái nhẹ nhàng, cả người cô toát ra tuổi xuân xinh đẹp vô ngần. Khiến cho hormone đám nam sinh càng thêm bành trướng, ánh mắt mở to nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Tô.
- Vương Tranh, cậu không giới thiệu với tớ chút sao? Vị này là ai?
Trương Sơn không biết đã đi qua đây từ lúc nào?
- Đây chính là Diệp Tử Tô, bạn học cùng trường trung học Thự Quang, là đại mỹ nữ mà tớ nhắc đến lúc trước.
Không đợi Vương Tranh giới thiệu xong, Trương Sơn đã chủ động đưa tay ra:
- Trương Sơn, bạn học cùng phòng với Vương Tranh, sau này có chuyện gì đều có thể tìm tớ.
Diệp Tử Tô vươn tay khẽ nắm chặt, nói:
- Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ký túc xá 007 của Hệ Vật Lý chính là niềm kiêu hãnh của trường chúng ta.
- Ha ha, tạm được, thật ra thì người hiểu tớ đều biết con người của tớ có rất nhiều ưu điểm.
Vương Tranh dở khóc dở cười, người anh em này quả thật không biết khách khí là gì, vốn tưởng rằng sinh viên Hệ Vật Lý đều khiêm tốn, nhưng vị này lại tương đối chủ động.
Trương Sơn nháy mắt mấy cái với Vương Tranh, âm thầm giơ ngón tay cái lên. Cô gái này quả thật là cả tài lẫn sắc đều vô song, quả thật là vô cùng mong đợi lần thành lập quan hệ hữu nghị này.
Vương Tranh bất đắc dĩ nhún nhún vai, xem ra vị trí trưởng phòng chắc sẽ không bị lật đổ.
- Ký túc xá chúng ta nổi danh như vậy sao?
Vương Tranh hỏi.
Diệp Tử Tô có chút bất ngờ nhìn Vương Tranh, ánh mắt cô nhìn Trương Sơn tựa như nhìn người ngoài hành tinh.
- Mọi người nhìn tớ như vậy xong chưa?
- Choáng váng, tớ thật không biết Tiếu Phỉ tiến sĩ nhìn trúng điểm nào ở cậu. Bốn người ở ký túc xá 007 - Hệ Vật Lý đều được đặc biệt chiêu sinh, cùng với Masys, Carew chính là chiêu bài năm nay của trường chúng ta. Dưới sự dẫn dắt của tớ, Học Viện Chiến Thần chắc chắn sẽ tái hiện vinh quang như lúc xưa!
Trương Sơn không hề có chút khách khí nào cả.
Vương Tranh sờ sờ mũi một cái, hắn vẫn luôn vùng vẫy ở trên vòng tuyến nghèo khó, đương nhiên sẽ không hùng tâm như Trương Sơn rồi.
- Tốt, vậy thì Hệ Vật Lý liền giao cho cậu, tớ sẽ đề cử cậu với Tiếu Phỉ tiến sĩ thay tớ trở thành trợ thủ của tiến sĩ.
Trương Sơn có chút hứng thú, hắn hà tất gì không giúp người khác thực hiện nguyện vọng chứ.
Diệp Tử Tô đứng bên cạnh trợn mắt hốc mồm, tuy rằng cô biết Vương Tranh rất yêu thích Hệ Cơ Giáp, nhưng chưa đến trình độ đó. Hiện tại, Vương Tranh chính là người duy nhất ở Học Viện Chiến Thần chiếm được vị trí trợ lý của Tiếu Phỉ tiến sĩ - không gian vật lý chuyên nghiệp. Đây chính là tiêu chuẩn bậc nhất của Hệ Ngân Hà, tuy hệ khác cũng được ưu tiên ở trên địa cầu, nhưng rất khó đặt chân ra bên ngoài.
- Người anh em, bạn thân, tớ nhất định sẽ cố gắng!
Trương Sơn nặng nề vỗ vỗ vai Vương Tranh.
Vương Tranh tỏ vẻ không sao cả gật gật đầu, có thể thoát khỏi Tiếu Phỉ đối với hắn mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt. Dự cảm nói cho hắn biết, Tiếu Phỉ chắc chắn là một "Phiền toái" lớn .
Ánh mắt Trương Sơn thoáng hiện lên một tia hiếu kỳ, vừa rồi hắn đập không nhẹ, nhưng Vương Tranh lại không có chút sứt mẻ gì, ngược lại trên vai còn sinh ra phản lực rất mạnh.
Chậc chậc, có hứng thú, lần này Học Viện Chiến Thần thật sự là Ngọa Hổ Tàng Long nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.