Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 18: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy (1)




Chính xác 2’ sao?
Đây lại là mặt một loại tàn phá sự tin tưởng khác, vừa mới còn tin tưởng mười phần, học viện Chiến Thần đã hoàn toàn lặng ngắt như tờ.
Lear lại nhìn về phía Mông Điềm, Mông Điềm dời ánh mắt đi, đối với kết quả như vậy cũng không có giật mình.
Kan Burnett sửng sốt, không nghĩ tới sẽ gặp đối thủ như vậy, bất quá đây chỉ mới vừa bắt đầu, thật là có chút ý tứ.
Có thể chạy có thể nhảy không có nghĩa là toàn bộ.
Vốn cuộc thi trao đổi không có trì hoãn đột nhiên nổi lên gợn sóng, dường như có chút ý vương giả tranh đấu giữa cũ và mới.
Là Kan Burnett vương giả vô địch như trước hay là vị tên là Lear Cronus này, vinh quang sẽ gọi tên của ai đây?
Môn thi thứ hai là bắn súng.
Loại nhắm bắn này, cũng không phải là dựng cái bia ngắm cho ngươi tùy tiện bắn, mà là không ngừng có người ở bên cạnh tranh cãi ầm ĩ kêu la, tạo ra tạp âm, thậm chí không ngừng lấy tay lúc ẩn lúc hiện, vì công bình, đều là do đối thủ đến tạo phiền toái.
Tình huống như vậy, thành tích của học viện Chiến Thần càng thảm hại hơn, rất phai nhạt, trừ Marthas cùng Mông Điềm thành tích còn có thể xem, những người khác thì. . .
Trương Sơn hận không thể đi lên PK đối phương một chút, tên mập mạp kia lại học nữ diễn viên AV đang đóng 3P, rất không biết xấu hổ, loại chiêu bỉ ổi như thế này còn dùng, đậu xanh con bà nhà nó.
Mông Điềm như bị cái gì quấy nhiễu, tên Lear này ở bên cạnh biểu hiện rất phong độ, chỉ là nhìn Mông Điềm, nhưng Mông Điềm lại phát huy không tốt như vậy.
Trái lại đến phiên học viện Zeus ra sân, Lear lại là người duy nhất trong toàn trường lấy được thành tích Max điểm.
Những người quấy nhiễu hắn, còn kém không có một tát vỗ vào mặt hắn, nhưng là hắn rất chai lì một chút phản ứng cũng không có. Một vòng bắn cuối cùng, học viên của Apollo tương đối âm hiểm, lại rút dao nhỏ khoa tay múa chân ở trước mắt Lear, vừa không đụng vào nguyên tắc, nhưng dù cho dao nhỏ cách mặt mấy mm, nhưng vẫn vô dụng như cũ.
Lúc đó, trong mắt của Lear chỉ là một loại thản nhiên trào phúng.
Kan Burnett bắn trật ba phát, đứng thứ hai.
Hắn rốt cục cảm thấy đụng phải khiêu chiến rồi.
Ngày đầu tiên kết thúc, học viện Chiến Thần vô cùng thê thảm, ở hạng mục bắn súng Khương Bân bắn tổng cộng năm mươi phát, đã bắn trật ba mươi phát súng, tạo ra kỷ lục kém cỏi nhất từng được ghi lại.
Sau đó, đừng nói hai chữ sỉ nhục, mọi người đều cảm thấy không cần phải nhìn nữa. Hoàn toàn trở thành cuộc cạnh tranh giữa Lear và Kan Burnett, Marthas có tổng thành tích cũng chỉ là đứng ở vị thứ tư.
Lúc trước, Marthas nổi tiếng đứng đầu, ai ngờ đến sẽ kém nhiều như vậy.
Địa Cầu chia đều tiêu chuẩn là không dám nhìn, thực lực đứng đầu còn chưa tới mức bị Mặt Trăng miễu sát, nhưng ngay từ đầu, Lear cùng Kan Burnett đã không để Marthas vào mắt.
Cái gọi là tinh anh của Mặt Trăng thì như thế nào?
Hai trận đấu chấm dứt, học viện Chiến Thần toàn bộ xếp dưới chót, hơn nữa điểm số lại kém thật xa.
Có một người một trận chiến thành danh, thì phải là Lear Cronus, tương đối thoải mái nắm lấy hạng nhất của hai môn thi đấu, đánh vỡ tất cả kỷ lục. Đồng thời dẫm nát Kan Burnett ở dưới chân, tương đối kinh diễm, nhất là hắn khi thi đấu lại tỏ ra thong dong, lại làm cho vô số phóng viên cùng khảo sát viên trong quân đội đi theo khen không dứt miệng.
Sắc mặt Guth như đồng bị gió thu quét đi lá rụng, tươi cười đến cuối cùng đều không chống đỡ nổi nữa. Bởi vì luận văn của Tiếu Phỉ dẫn phát oanh động, cũng làm cho truyền thông càng thêm chú ý học viện Chiến Thần , đây vốn là chuyện tốt, kết quả thì sao, hoàn toàn gặp hạn, té ngã một cú thật đau.
Cạnh tranh ngay mặt, không nói đến nhân tình gì cả.
Quân đội huấn luyện ra chính là khoẻ mạnh cùng lực lượng.
Vừa mới bắt đầu mọi người vẫn là liều mạng cổ vũ vì đội chủ nhà, nhưng mà đến sau đó tất cả mọi người đều ủ rũ, đến khi kết thúc đã có một phần ba học viên rời khỏi, thật sự là chống đỡ không nổi, quả thực chính là hoàn toàn bị ăn hành a.
Ban đêm, học viện Chiến Thần có vẻ có chút yên tĩnh. Trương Sơn từ lúc về đến vẫn ngồi ngẩn người, lần này rất buồn bực, bọn họ tràn đầy tin tưởng, muốn ở sân nhà đánh ra uy phong, kết quả lại bị người khác toàn diệt, nếu không phải Marthas còn có thể vãn hồi chút mặt mũi. Thành tích của bọn họ thật là dọa người .
Có thể nói Guth dã tâm bừng bừng muốn thực hiện kế hoạch phục hưng. Kết quả còn chưa đi ra khỏi cửa liền ngã một cú thật đau.
- Sơn ca, đây mới là ngày đầu tiên, ngày mai còn có thể lật ngược thế cờ.
Trần Tú an ủi Trương Sơn.
Thành tích của Trương Sơn cũng xem như tạm được, bị vây ở nhóm giữa, Mông Điềm cùng Trương Sơn không khác nhau lắm, vấn đề là Mã Khiếu cùng Khương Bân lại kéo chân.
Thực lực của Khương Bân quả thật không được, ở trong nhóm học viên bình thường xem như rất tốt, nhưng đặt vào nhóm tinh nhuệ thì hoàn toàn là bị ăn hành. Mà Mã Khiếu dù sao cũng sắp tốt nghiệp, ở mặt huấn luyện cũng chẳng còn theo hệ thống, chỉ dựa vào một đặc huấn không thể cứu được xu hướng suy tàn, hơn nữa ở trên người Mã Khiếu đã thiếu đi một loại khí phách, với hắn mà nói, đã thua ba năm, lại thua thêm một lần cũng không có gì to tát.
Trương Sơn hung hăng nện một quyền ở trên bàn:
- Rất con mẹ nó tức, cái tên Lear kia quá kiêu ngạo, hoàn toàn không để chúng ta vào mắt.
- Hắn không phải không để các ngươi vào mắt, mà không để tất cả mọi người vào mắt, hai môn thi đấu người này đều đánh vỡ kỷ lục, trình độ này không phải chúng ta có thể so sánh.
Diêu Ngả Luân nhún nhún vai nói.
- Ngả Luân ca, đừng nhụt chí như vậy có được không, càng là lúc này thì càng phải ủng hộ Sơn ca.
Trần Tú nói.
Diêu Ngả Luân đứng lên, vỗ vỗ bả vai Trương Sơn:
- Làm huynh đệ vẫn phải nói thật, thực không có đất diễn, đối phương ngay cả rèn luyện đều lợi hại như vậy, đến khi lên robot mười hết chín càng hung mãnh, thằng khốn này quá lợi hại, cảm giác giống như người lớn đang khi dễ trẻ con.
Trương Sơn quả thật rất buồn bực , lúc trước huấn luyện viên nói bọn họ có thể liều mạng, nhưng mà bọn hắn tiến bộ, chẳng lẽ người ta sẽ trì trệ không tiến hay sao.
Vương Tranh cũng không biết nên nói cái gì, mượn môn bắn súng mà nói, trọng điểm so sánh kháng áp trong môn bắn súng là sự quấy nhiễu, đám người Trương Sơn vốn có vẻ chuẩn, nhưng tiêu chuẩn lập tức rơi xuống. Mà đối phương lại biểu hiện lại tương đối chói mắt, hơn nữa tên Lear kia quả thật là cao thủ.
Điện thoại vang lên, là Trác Mục triệu hồi. Trương Sơn có chút không tốt khi đối mặt huấn luyện viên.
- Vương Tranh, huấn luyện viên nói ngươi cũng đi.
Trên danh nghĩa là thay thế bổ sung, Vương Tranh ngồi một ngày, cảm giác nóng ass quả thật không dễ chịu chút nào.
…………..
Bên trong phòng huấn luyện, các đội viên đều đến đông đủ, không có một chút âm thanh, một đám đều cúi đầu.
Cũng không nhìn ra biểu tình của Marthas, bất quá bản thân làm đội trưởng, đội ngũ thua thành khó coi như vậy. Hắn cũng không muốn bắt mắt quá mức, nhưng mà không nghĩ tới sẽ biến thành kết quả này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.