Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 8: Tuần trăng mặt (1)




Có lẽ theo ngay từ đầu, chính là thích a, đối với Vương Tranh, cho tới bây giờ Ina cũng không phải công chúa.
Điểm này Ina cũng có thể cảm giác được, Vương Tranh chưa từng để ý thân phận của nàng, mà chỉ xem nàng như một cô bé bình thường, điều này làm cho Ina có thể rõ ràng cảm nhận được sự cường đại của Vương Tranh.
Về phần nổi danh hay không nổi danh, Ina cũng sẽ không để ý, đây là một cặp đôi vô cùng kỳ lạ.
Hai người khi ở cùng một chỗ chủ đề để tán gẫu như là nói không hết, từ Nam đến Bắc, văn hóa, khoa học, đương nhiên còn có lời tâm tình, Vương Tranh đều cảm thấy tài ăn nói của mình càng ngày càng tốt.
Đương nhiên quan hệ của hai người cũng càng ngày càng thân mật, dụ hoặc của Ina đối với Vương Tranh quả thật rất lớn, vì thế cho nên mỗi lần tách ra, Vương Tranh đều phải tu luyện bí quyết Quy Nhất nhiều lần để làm cho tâm tình bình tĩnh lại, hơn nữa thời gian này luôn mộng xuân.
Có vẻ đáng tiếc là trong mộng mỗi khi đến thời điểm sắp sữa mất đời zai zin thì lại có một Khô Lâu rất đáng sợ xuất hiện, hai tay cầm hai khẩu pháo điện từ bắn “Pằng pằng” liền làm cho Vương Tranh giật mình tỉnh lại.
…….
Không hề có tường nào mà không bị gió lùa, chuyện này oanh động ở trong học viện.
Tiến sĩ Tiếu Phỉ ở Vật Lý không gian học làm ra đột phá cực kỳ lớn, đây là vinh dự của học viện Chiến Thần , cũng là vinh dự của Địa Cầu.
Phòng 007, mọi người đang chúc mừng, Diêu Ngả Luân không gì làm không được thế nhưng lại có được trực tiếp tư liệu.
- Vương Tranh, ngươi cũng quá trâu bò, về sau chúng ta chỉ còn biết ngưỡng mộ, có thể kí tên ở phía sau luận văn, Thần linh ơi.
Diêu Ngả Luân nói rất khoa trương, nhưng có thể nhìn ra được hắn hâm mộ thật lòng.
- Tranh ca, khi đang ở Đại Học có thể làm ra thành tựu như thế, toàn bộ hệ Ngân Hà có thể đếm được trên đầu ngón tay a!
Trương Sơn cũng vì Vương Tranh cao hứng:
- Xem ra mọi người trong phòng của chúng ta đã nổi tiếng, Vương Tranh, ta xem ngươi tốt nhất là đi làm nghiên cứu, còn ta thì ngược lại
Ba người sửng sốt:
- Sơn ca, không phải chứ, ngươi muốn đi đâu?
Trương Sơn nhếch miệng cười:
- Trong khoảng thời gian này ta phát hiện có lẽ khoa điều khiển robot thích hợp với ta.
Gia đình của Trương Sơn có sẵn bầu không khí nghiên cứu, từ nhỏ hắn tiếp xúc đều là nghiên cứu, nhưng mà từ trong xương của hắn thì hắn có lẽ càng thích hợp thứ khác, chính là từ trước cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới đi nếm thử.
Mọi người có thiên phú về một mặt nào đó, nhưng mà cuộc sống quan trọng là bản thân mình nghĩ muốn cái gì, muốn làm cái gì.
Vương Tranh lắc đầu:
- Tiếu Phỉ lão sư rất nể tình, bất quá ta chỉ ngẫu nhiên đưa ra tư tưởng kỳ diệu mà thôi, toàn bộ luận chứng đều là công lao của bọn họ, nhận lấy thì thật hổ thẹn.
- Vương Tranh, ngươi cái gì cũng tốt, chính là rất khiêm tốn, không có ý tưởng mang tính đột phá của ngươi cho dù nghiên cứu thêm bao lâu cũng vô dụng!
Trương Sơn khoát tay:
- "Ngươi có thể nghĩ lại một chút.
- Tính tình của ta không đủ trầm ổn, không làm được nghiên cứu, từ từ nếm thử, chắc cũng có biện pháp chuyển qua.
Hiện tại nền tảng kiến thức đối với thế giới Vật Lý của Vương Tranh đều là lão Cổ dạy bảo, có lẽ hắn rất khá về mặt năng lực lý giải, nhưng mà hắn cũng không có làm ra mới mẻ gì, cũng không muốn phát triển theo mặt này, đối với tương lại của bản thân, Vương Tranh đã định hướng rất rõ.
Oanh oanh liệt liệt, mới là thứ mà hắn theo đuổi.
- Mệt, cùng ở với các ngươi, ta mới hiểu được cái gì là đả kích.
Trần Tú bất đắc dĩ nói, trước kia ở trung học hắn chính là thiên tài được mọi người chú ý, nhưng sau khi đến nơi này mới phát hiện ra nhân tài đông như cún.
- Ngả Luân, Trần Tú, hai người các ngươi mới là bước từng bước vững chắc, tương lai khẳng định nổi danh kinh động thiên hạ.
Vương Tranh nói, Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú liếc nhau, vô cùng khoa trương tỏ vẻ tán thành.
Đây chính là một lần bơm hơi thông thường trong ký túc xá Đại Học, nhưng mà trong ký túc xá này quả thật sinh ra một đám người rất giỏi.
Cơ thể của Trương Sơn càng rắn chắc, sau khi đặc huấn, hắn đen đi không ít, cũng càng thêm trầm ổn.
Trương Sơn thể chất thuộc loại có vẻ hiếm thấy, cơ thể có sức bật rất mạnh, lại chẳng phải loại hình cứng ngắc, quả thật là chiến sĩ cơ động trời sinh.
So sánh ra mà nói thì hình thể của Vương Tranh kém hơn không một, nếu như không bị đào thải trong đặc huấn, nói không chừng Vương Tranh cũng sẽ có cơ hội, nhưng hiện tại thì rất khó. Hơn nữa biểu hiện của hắn ở phương diện Vật Lý, nếu hắn muốn chuyển khoa, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ ngăn cản.
Bạn học Vương trong lúc không chú ý đã tự tạo ra vấn đề khó khăn cho bản thân mình.
- Ta cùng Trần Tú sẽ không bị hai tên các ngươi đả kích đâu, có Khô Lâu thần vô địch ở đây, hết thảy mọi thứ đều có thể!
Diêu Ngả Luân kêu lên, gần đây bọn họ ý chí chiến đấu của 2 người bọn họ sục sôi. Trong phòng hai người này thật sự để tâm vào vấn đề đi học cùng tự học, thời gian phối hợp vô cùng tốt, thời gian giải trí thì dường như đều ngâm mình ở CT, mỗi lần nhìn thấy thắng lợi đều cảm thấy dường như hết thảy cửa ải khó khăn đều không đáng sợ lắm.
- Các ngươi không cần quá mê muội mà mất cả ý chí, một trò chơi mà thôi, nhìn xem kia, làm hai tên bọn ngươi biến thành bộ dạng như thế đấy.
Trương Sơn không có gì hứng thú đối với loại giải trí này.
- Trương Sơn, ngươi cũng cảm thấy hứng thú đối với robot chiến đấu, sao không thử nhìn xem băng ghi hình chiến đấu của thần Khô Lâu, nói với ngươi, nếu nghiên cứu thật tốt, cũng sẽ có ích rất lớn đối với kỹ năng chiến đấu của ngươi.
- Ha ha, chiến đấu thực tế cùng CT có khác nhau rất lớn, trò chơi này không thích hợp với ta. Thật ra ta nghe nói rất nhiều người thích chơi trò này, làm cho trình độ chiến đấu trong hiện thực giảm xuống.
Trương Sơn vẫn thật cố chấp, điểm ấy có chút giống với Vương Tranh trước kia.
Bất quá hắn là tên no bụng không biết người khác đang chết đói, thứ mà Trương Sơn tiếp xúc chân chính đều là robot chiến đấu, Vương Tranh bạn học chỉ dừng ở mức từng sửa chữa qua.
- Lần này có nắm chắc hay không, nghe nói đối thủ rất mạnh, sân nhà thuộc về chúng ta, các ngươi có thể đánh ra được uy phong!
Diêu Ngả Luân nhún nhún vai hỏi, ở trên vấn đề này, hai bên không có tiếng nói chung.
Trương Sơn mỉm cười:
- "Yên tâm đi, sẽ không kém so với Khô Lâu nho nhỏ kia của ngươi, chúng ta dùng dao thật súng thật, nhất định sẽ đánh ngã đối thủ!
- Khụ khụ, nếu các ngươi thiếu người thì nhớ giúp ta tiến cử một chút, ta chắc chắn có thể làm thay thế bổ sung.
Vương Tranh nói.
- Yên tâm, chúng ta là anh em, ta đương nhiên nhớ rõ, bất quá, ngươi thật sự bỏ qua Mông Điềm sao? Gần đây nha đầu kia huấn luyện rất liều mạng, đó là một cô gái tốt.
Trương Sơn đột nhiên chuyển đổi chủ đề nói chuyện.
Vương Tranh cười khổ:
- "Ta với nàng chỉ là bằng hữu, không có quan hệ kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.