Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 22: Quái tài (1)




Nàng cũng không phải đến đây chỉ để đi ngang qua, nếu mục tiêu là đánh chết mẫu trùng, thì khẳng định là có biện pháp.
Nói không chừng có người đã bắt đầu làm như vậy.
Trên thực tế quả thật như thế, tám ngôi sao ngoài miệng nói thoải mái, nhưng bọn hắn hiển nhiên không chọn lựa bỏ qua trận chiến sinh tồn này, ít nhất bọn họ có cơ hội chiến một trận. Vấn đề chính là cần phát hiện mẫu trùng, đồng thời đánh giá một chút có cơ hội đánh chết hay không.
Mặc dù mẫu trùng có rất nhiều trùng tộc bảo vệ, lại cũng không phải không có cách nào.
Trước đây không có cách nào, là vì xa lạ thần bí, mà hiện tại đều đã nếm thử một số thói quen của trùng tộc, kỳ thật huyệt động quỷ dị khó lường có kết cấu vô cùng rõ ràng, trùng tộc là dựa vào di truyền, giống nhau từ chủng loại cho đến cấu tạo, vĩnh viễn là nhất trí như vậy.
Đương nhiên nhân loại có thể nắm giữ loại cấu tạo này, cũng là cần làm nghiên cứu chuyên môn, quả thật rất phức tạp.
Sao Hỏa đã bắt đầu ôm đoàn, nguyên nhân là gần nhất mấy năm nay lực lượng Sao Hỏa không ngừng lớn mạnh cường thế. Lực ảnh hưởng nhà họ Liệt ở Sao Hỏa trên các mặt quân đội chính trị càng lúc càng lớn, hơn nữa tính thẩm thấu cũng càng ngày càng mạnh.
Mặc dù đều ở dưới dàn giáo khổng lồ của liên minh Hệ Ngân Hà, nhưng các tinh cầu đều có chế độ độc đáo của mình, cố tìm cái chung, gác lại những điểm khác biệt.
Ở Sao Hỏa, có Liệt Tâm tồn tại, mọi người cũng không có gì hay để tranh giành, nhưng cũng nghĩ làm sao xử lý Trùng Hoàng, để cướp đoạt phần thưởng.
Tính công kích của người Sao Hỏa rất mạnh.
Bao gồm Karaka cùng một ít người khác sẽ không có trật tự như vậy .
Thời gian một buổi tối , lại có mười lăm người bị đào thải, nhưng đây mới là ngày hôm sau.
Ngày thứ ba, cũng là một ngày có vẻ gian nan, mọi người không chỉ gặp phải uy hiếp đến từ trùng tộc, còn có thiếu thốn về giấc ngủ cùng thức ăn.
Món ăn thôn quê là rất ít, Vương Tranh có thể kiếm tới cũng không mang ý nghĩa những người khác cũng làm được, trái cây có thể ăn được cũng không nhiều, có người thử ăn một ít thực vật, nhưng mà mấy thứ này thật sự có thể lấp đầy bụng sao, huống chi còn không biết có độc hay không.
Vấn đề ác liệt nhất đặt ngay ở trước mặt mọi người, cần ăn no, như vậy mới có sức chiến đấu.
Có không ít người nghĩ tới ở không trung nhìn đến hồ, có nước còn có ăn, đây mới là sinh cơ duy nhất, bằng không tiếp tục như thế này thì làm sao mà chịu nổi đây?
Trương Như Nam trợn mắt há hốc mồm nhìn Vương Tranh, thứ này thật sự có thể ăn sao?
Sáng sớm nắng vừa lên Vương Tranh lại bắt đầu bận rộn, nhìn thấy Trương Như Nam giật mình như thế:
- Trừ hương vị kém một chút, kỳ thật dinh dưỡng cũng tạm được, chất lỏng này còn có thể bổ sung lượng nước nhất định, muốn thử một cái hay không?
Vương Tranh bụng đang rất đói, hắn có yêu cầu rất cao đối với việc bổ sung năng lượng, đương nhiên điều này không có nghĩa là hắn không thể kiên nhẫn nhịn đói, nhẫn nại là ở dưới tình huống không có biện pháp. Trước mắt có nhiều thứ có thể ăn như vậy, để cho bụng chịu khổ, nó sẽ kháng nghị.
Vương Tranh rút ra thịt từ một cái chân, thẳng thắn nói, vô luận từ hương vị hay là bề ngoài cũng đều làm cho người ta cảm thấy ghê tởm, dù Trương Như Nam thuộc loại hình khí phách cũng nhịn không được nôn ra một trận.
Bạn học Vương bất đắc dĩ nhún nhún vai, ngon lành ăn hai cái đùi thịt, một ngày kế tiếp bắt đầu từ buổi sáng cho nên bữa sáng muốn ăn thật tốt.
- Ngươi xác định không đến thử một cái. Hương vị của đám Zago thủ lĩnh này coi như khá ngon, loại nhỏ này càng hi hữu. Xem xác ngoài của chúng nó vừa thấy chỉ biết là nuôi dưỡng.
Vương Tranh nói, sức chiến đấu của Zago hoang dã hung mãnh hơn, thịt cũng sẽ càng cứng cỏi, Zago trên đảo Ác Ma hẳn đều dùng để thực nghiệm. Sức chiến đấu tương đối bình thường.
Trương Như Nam kiên quyết lắc đầu:
- Ta thà rằng đói chết.
Vương Tranh cười cười:
- Mấy trái cây này ngươi ăn đi, ta ăn sạch bốn cái chân này, duy trì một ngày là đủ rồi.
………….
Vương Tranh ngon ăn, bên này Liệt Tâm, Lear đã chạy ra ngoài đi ói ra, rất ghê tởm a. Trên thế giới này làm sao có kẻ ghê tởm như vậy, loại đồ này làm sao ăn được đây?
Người này cũng là quá sợ chết đi.
Giống như Radon cũng thuộc loại quý tộc Karaka, từ nhỏ được nhận giáo dục tốt đẹp, hưởng thụ phục vụ cao quý, nếu không phải sợ mất mặt, cũng đã sớm đi ra ngoài để ói, nhưng mà cố nén mà thôi, dù sao đám Lear kia vẫn còn ở nơi này.
Tantalos cũng là buồn nôn, nhưng không nghiêm trọng như vậy, dù sao nước cộng hoà Minh Vương có hoàn cảnh kém, chênh lệch giàu nghèo rất lớn. Thậm chí tồn tại thị trường chợ đen buôn bán nô lệ, gặp nhiều hơn sẽ không rất giật mình, nhưng mà thứ này thật sự có thể ăn sao?
Người này còn có vị giác hay không?
- Lear, Trái Đất của các ngươi thật sự cho ra đủ loại nhân tài, người này quả thật là cực phẩm, có phải từ nhỏ ở trong xóm nhà lá lớn lên hay không?
Achilles Ortiz trên mặt mang theo nụ cười, vẻ mặt Lear vẫn bình tĩnh.
………….
Mà lúc này Vương Tranh đã ăn thịt trên bốn cái chân xong, vỗ vỗ bụng, có chút quá no.
- Ăn xong rồi đi thôi.
Trương Như Nam gật gật đầu, nàng thật sự không muốn ngây người ở nơi này cho dù chỉ một phút.
Ngày thứ ba giữa trưa, rốt cục Vương Tranh cùng Trương Như Nam cùng Mông Điềm, Trương Sơn hội hợp, chẳng qua bọn họ xem như hơi muộn, đám người Europa cũng đến cùng, xem ra đã trải qua hai ngày giáo huấn trước đó, mọi người cũng đều rõ ràng, muốn tiếp tục sinh tồn thì không ôm đoàn là không được.
- Thật là có duyên phận a, lại gặp mặt.
Viên Dã người Mộc Vệ, đến từ học viện Europa, lúc này hắn hai mắt tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm Trương Như Nam, cô gái này cường tráng cỡ nào, quá cường đại nha, từng bắp thịt kia tản ra lực dụ hoặc nồng đậm, chậc chậc, thật sự là rất đẹp zai.
Nam giới ở Mộc Vệ đối với phụ nữ yêu cầu là không đồng dạng như vậy, Viên Dã bị chinh phục xem Trương Như Nam giống như nhìn tiên nữ trên bầu trời, chỉ là hoa rơi cố ý nước chảy vô tình.
Trương Như Nam vẫn là một chữ:
- Cút.
- Không thành vấn đề.
Viên Dã liền Trương Sơn dính lên rồi, rất rõ ràng, trước đó hai người đã lăn lộn cùng nhau rất quen thuộc, Viên Dã cùng Trương Sơn đều thuộc loại chọn bạn có cá tính, không đánh không quen. Khi Trương Sơn biết được Viên Dã một lòng chung tình với Nam ca, trong lòng kính ngưỡng cũng liên tục không dứt, huống chi Viên Dã bộ dạng cao lớn uy mãnh, thật sự là nhìn cũng không tệ, cũng có ý hỗ trợ.
Tình huống toàn bộ đảo Ác Ma đại khái đều ở sau khi tập hợp tin tức được mọi người nắm rõ, đảo nhỏ là cái hình tròn không quy tắc, ở giữa là một hồ nước ngọt, bốn phía là biển nhân tạo.
Có thể chống đỡ đến bây giờ, đều là tinh anh các nơi ai cũng tinh thông một vài thứ, sau hai ngày thích ứng, đều bắt đầu không hài lòng với việc vị động phòng ngự. Trùng tộc cũng không có đáng sợ như vậy, không ít người bắt đầu chủ động tiến công, nhân loại chính là dựa vào loại dục vọng này chưa thấy đủ, mới có địa vị thống trị ở trong vũ trụ như ngày hôm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.