Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 23: Lực lượng (2)




Lear cười cười với nàng, Mông Điềm vẫn bình tĩnh xoa xoa nước đọng trên mặt, nhưng rõ ràng Lear không thèm để ý thái độ của Mông Điềm. Hắn có phương pháp cùng tiết tấu của hắn, nếu muốn ở trên người Lear tìm ra tính chất đặc biệt thì phải là tự tin, sự tự tin của hắn không kém hơn kẻ nào.
Vương Tranh hoàn thành có chút trễ, mười sáu phút ba mươi lăm giây, cuối cùng hắn dùng hai ngón tay để làm, muốn thí nghiệm một ngón tay nhưng tốc độ quá chậm chỉ có thể bỏ qua. Quả nhiên bản thân vẫn có cực hạn, nhưng chỉ cần đột phá cực hạn chính là mở ra một mảnh trời khác.
Một người cuối cùng, trở thành tiêu điểm, tên mập La Phi, tên mập đến đứng sau lưng Lear, nhỏ giọng giải thích:
- Ngày hôm qua ăn nhiều, chủ yếu là ăn tạp, buổi sáng thức dậy bụng còn có chút không thoải mái còn chưa kịp giải quyết.
Mọi người vội vàng đứng cách xa hắn thêm một chút, con mẹ nó, lúc nãy tên khốn này sẽ không xì ra chút gì đó a?
Tất cả mọi người nghĩ đến lúc có thể nghỉ ngơi, Tô An lại cười tủm tỉm xuất hiện:
- Không tệ, không có người bị đào thải, kế tiếp, lập tức chạy vòng quanh mười vòng, chạy không xong không cơm ăn, không cho ngủ.
Một ít học viên xài tám chín phần thể lực lập tức mặt trắng, chạy bộ không có gì, chạy mười vòng sân vận động đều còn có thể được, nhưng mà vòng quanh.
Mọi người nhìn bầu trời xanh thẳm, rốt cục hiểu được nơi này vì sao gọi là đảo Ác Ma, đôi khi Ác Ma sẽ cho ngươi vài phút thời gian tranh thủ, nhưng cái giá phải trả tuyệt đối là vô cùng thảm trọng.
Rất nhanh tất cả mọi người ý thức được một cái vấn đề tương đối nghiêm trọng, tuy rằng hòn đảo này không lớn, lại cũng không có nhỏ như tưởng tượng , một vòng hẳn là còn có thể, nhưng mười vòng?
Hỏi thăm em gái ngươi, đừng nói một ngày, ba ngày có thể chạy hết sao?
Chuyện này làm gì có chỗ nào là huấn luyện, hoàn toàn là tàn phá, căn bản không thể nào hoàn thành!
- Đã bắt đầu, vòng tay sẽ chỉ thị bản đồ, ah, đã quên nhắc nhở, đi tắt là có thể, chẳng qua sẽ không tính một vòng đó.
Tô An cười tủm tỉm nói, dường như nhìn mọi người ăn hành là niềm vui thật lớn.
Achilles Ortiz mỉm cười:
- Huấn luyện viên Tô, loại trình độ này không làm khó được người Mặt Trăng chúng ta, xuất phát.
Rất hiển nhiên thể lực của Achilles Ortiz vẫn duy trì , bọn người Mi Lu nở nụ tươi cười, theo sát sau đó.
Lúc trước còn biểu hiện chênh lệch không quá lớn, nhưng bắt đầu huấn luyện loại chênh lệch này sẽ càng lúc càng lớn.
Đây là một trận đấu so đấu sự chịu đựng.
Đám người Mặt Trăng đã xuất phát, Sao Hỏa bên này, Liệt Tâm cười cười:
- Người Sao Hỏa chúng ta khi nào thì thua qua, lên đường!
Nói xong một đám người đi theo Liệt Tâm dùng hết tốc độ chạy đi, lập tức vượt qua đám người Achilles Ortiz.
Lòng háo thắng của người Sao Hỏa quả thật là mạnh nhất.
Dù sao đây là mười vòng, cũng không phải so đấu tốc độ, có thể kiên trì mới là tốt nhất.
Mọi người đều xuất phát, Lear cũng không có quan tâm La Phi, mà là một mình chạy đi, vẻ mặt La Phi đau khổ, lần này quả thật là muốn mạng già của hắn mà.
- Mập mạp, nhìn bộ dạng thống khổ thế kia, rõ ràng bỏ quyền đi, vừa lúc lưu lại một phần chủ lực.
Những người trải qua nhịn không được trêu chọc nói.
- Chúng ta cũng ra đi.
Vương Tranh nói, cảm giác Mông Điềm, Trương Như Nam cùng Trương Sơn đều có chút mệt mỏi.
Nơi này huấn luyện quả thật có điểm phi nhân loại, năng lực của Mông Điềm là rất mạnh, nhưng ở mặt huấn luyện tiềm lực rõ ràng không làm được đầy đủ.
Trương Như Nam cũng không sai biệt lắm, năng lực X rất vĩ đại, nhưng lúc bình thường huấn luyện không đủ, trong thời gian ngắn có thể thể hiện ra ưu thế, một khi lâm vào ác chiến, còn kém một chút, nói không chừng lần này chính là một cơ hội tốt.
- Đi thôi, đều đến một bước này, như thế nào cũng phải tiếp tục chống đỡ.
Trương Sơn quả thật mệt đến ngất ngư, đến bây giờ hô hấp còn chưa có bình phục lại, ở trong mọi người, thiên phú cùng trụ cột của hắn đều là kém cỏi nhất.
- Cố lên.
Trương Như Nam bỗng nhiên nói làm cho Trương Sơn sửng sốt:
- Không phải đâu, chị Nam lại khích lệ ta.
- Thế này tính là khích lệ sao, ta sợ ngươi cản trở.
Trương Như Nam nói.
- Ha ha, lão tử còn muốn làm Chiến Thần tuyệt đối sẽ không hèn nhát, vãi hàng, đều đã đào thải nhiều như vậy, như thế nào cũng phải kiên trì đến cuối cùng!
Trương Sơn vỗ vỗ bộ ngực, bốn người chạy đi.
Vương Tranh là người dẫn đầu mang đội, để cho ba người đi theo, dẫn đầu sẽ càng mệt thêm một chút, nhưng Vương Tranh không quan tâm.
Tốc độ của bọn họ cũng không nhanh, Vương Tranh cũng không dám nhanh, nhanh nữa sẽ không là hỗ trợ được, mà trực tiếp làm mấy người Mông Điềm suy sụp.
Hắn có thể cảm nhận được tình trạng hô hấp của ba người, khi thân thể từ trong kỳ mệt nhọc đầu tiên đi ra thì tốt rồi.
Trên màn hình, đa số học viện còn lại là nhóm ba nhóm năm, không ngừng chạy đi, tốc độ của đám người Sao Hỏa cũng giảm xuống, nửa giờ đủ để cho kích tình biến mất, bởi vì lúc sau còn có chín vòng rưỡi. Nếu so sánh thì đám người Mặt Trăng vẫn đang duy trì tốc độ ổn định, Achilles Ortiz giống như là ngọn đèn sáng vĩnh hằng dẫn theo mọi người.
Đồng dạng Achilles Ortiz cũng đã nắm tiết tấu trong tay.
Lear làm cho người ta thất vọng, lần này khảo sát năng lực lãnh đạo nhưng lại không có thể hiện ra một chút nào, một người nhanh hơn nữa thì có ích lợi gì, lại bỏ một trợ thủ duy nhất là La Phi.
Mập mạp hiện tại lót đáy, tốc độ quả thật không nhanh.
Radon dẫn dắt đám người nước cộng hòa Karaka, Tantalos lại giống như Lear, một người chạy đi, rất nhanh hắn đã vọt tới mặt trước dẫn đầu, hiển nhiên là muốn lần này lấy hạng nhất.
- Trương Sơn, điều chỉnh hô hấp, tần suất ổn định một chút, chạy chậm lại một chút.
Vương Tranh nói.
Trương Sơn cười khổ:
- Ta cũng biết a, con mẹ nó, chạy tới khi nào mới đến cuối đây?
- Chỉ mới bắt đầu liền nổi giận?
Mông Điềm nói.
Bị mỹ nữ xem thường là tuyệt đối không được, quả thực có tổn hại tôn nghiêm phòng 007.
- Yên tâm đi, ta khẳng định không phải kẻ thứ nhất ngã xuống.
Trên đảo đường xá cũng không tốt để đi lại, bốn người vẫn duy trì tốc độ, dần dần đội ngũ hình thành ba phân đội, Tantalos dẫn đầu phân đội thứ nhất, Vương Tranh bọn họ là phân đội ở giữa, La Phi lót đáy là phân đội thứ ba.
Người Sao Thổ cùng Sao Mộc cũng không am hiểu tốc độ, huấn luyện sự chịu đựng kiểu này quả thật làm cho bọn họ thật đau đầu.
Dựa theo địa đồ dẫn đường, một giờ sau, Tantalos đến bờ biển, ước chừng cần vượt năm km đường biển, Tantalos quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh. “Phốc” một tiếng nhảy vào trong biển, giống như một con cá đang bơi nhanh sang bờ bên kia.
Đợt thứ hai đến là Achilles Ortiz cùng đám người Mặt Trăng.
- Đại ca, không có cái gì mới mẻ a, ngươi đi xử lý Tantalos đi, không thể để cho hắn khoe mẽ ở địa bàn chúng ta.
Đổng Tiêu Sái nói.
Achilles Ortiz hơi hơi lắc đầu:
- Lúc này mới vừa mới bắt đầu, không vội.
- Tiểu Đổng Đổng, đừng có gấp, Tantalos nhảy không khỏi lòng bàn tay của đại ca, ngươi đừng tụt lại phía sau là được.
Bì Tiểu Tu cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.