Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 20: Người atlantis (2)




Yasuman nhìn Vương Tranh, ánh mắt có điểm nghi hoặc.
- Đại ca của chúng ta là toàn năng, còn thông qua vòng đấu loại IG.
Đại gia Tô tên này chính là miệng rộng, hiển nhiên cảm thấy trấn trụ người Atlantis, tương đối ngon lành, cho nên không ngừng nổ banh chành nhà lầu.
- Ngươi là người có năng lực X?
Yasuman hiếu kỳ hỏi.
Vương Tranh lắc đầu:
- Không phải, đừng nghe Tiểu Tô thổi phồng, chỉ là thông qua chọn lựa của vòng thứ nhất mà thôi, nghe nói người Atlantis đều có được năng lực cường đại, robot Atlantis cũng là không giống như bình thường.
Đối với chuyện này, Vương Tranh cảm thấy phi thường hứng thú, lần đó sau khi so đấu hắn tìm hiểu một ít tư liệu về robot Atlantis, quả thật đáng sợ.
Yasuman cười cười:
- Lại nói tiếp người Atlantis cũng là một nhánh của nhân loại sớm tách ra mà thôi, chỉ là phương hướng phát triển của chúng ta nghiêng về vận dụng trí óc, robot mặt này quá nặng về lực lượng tinh thần, mà robot của nhân loại lại càng cân bằng hơn một ít, xem như đều có ưu khuyết đi, Vương Tranh có cơ hội hẳn là nên đi Atlantis xem thử.
Bốn người sửng sốt, bởi vì ai cũng đều biết người Atlantis không dễ dàng mời nhân loại đi Atlantis.
- Nếu là có cơ hội nhất định sẽ đi.
- Các ngươi cứ tiếp tục nói chuyện đi, lát nữa còn có công việc, ta phải đi về trước.
Yasuman nói:
- Thật cao hứng khi làm quen được với mọi người, hy vọng có duyên sẽ gặp lại.
Mọi người vội vàng đứng dậy đưa tiễn, nhìn bóng dáng Yasuman biến mất ở ngoài cửa sau đó mới ngồi xuống.
Bỗng nhiên Nghiêm Tiểu Tô sờ sờ cái trán:
- Kỳ quái, vừa rồi có điểm không thích hợp a, người này cũng không phải mỹ nữ, làm sao ta đặc biệt muốn biểu hiện giống ở trước mặt vậy?
An Mỹ đưa tay lên mát xa lỗ tai của bạn học Nghiêm,:
- Muốn người đẹp có phải không?
- Muốn, không phải em cũng muốn sao?
Nghiêm Tiểu Tô hiện tại đã ăn chín An Mỹ, công lực tùy cơ ứng biến đã có đẳng cấp, đương nhiên An Mỹ cũng không phải thật sự ghen. Cũng rất hiểu con người của Nghiêm Tiểu Tô, chỉ là ưa thổi đến tận trời, thực sự muốn hắn làm ra chút gì, tuyệt đối không có lá gan đi làm tặc, nhưng mà nên đùa giỡn thì vẫn đùa giỡn, nàng là nữ nhân thôi, trời sinh đã không cần giảng đạo lý.
Vợ chồng son lại bắt đầu ỡm ờ, các loại động tác khó coi, Vương Tranh cùng Diệp Tử Tô nhanh chóng bại lui.
- Ta đi xử lý chút văn bản.
Diệp Tử Tô không dám nhìn tiếp.
- Ta đi huấn luyện.
Vương Tranh cũng chạy vội.
Thời điểm Vương Tranh đến, trong phòng trọng lực đã có người, một người thân ảnh cao lớn, đang làm hít đất ở dưới ba lần trọng lực, Vương Tranh cũng không khách khí, chấp hành kế hoạch huấn luyện của mình.
Đối phương cũng chỉ là hơi nhìn qua một chút, cũng không có để ý, dưới ba lần trọng lực, tên nhóc này trẻ tuổi này rất bướng bỉnh a.
Người này là Johnson hai mắt đã hồi phục thị lực, không chỉ như thế, bởi vì trị liệu đã cường hóa gien nên thân thể hắn cũng trở nên cường tráng thêm, từng là dũng sĩ, một lần nữa lại đi ra!
Nửa giờ sau, Johnson không thể không chú ý đến thanh niên này, lượng huấn luyện tương đối không nhỏ, nhưng cảm giác dưới ba lần trọng lực cũng không mang đến áp lực quá lớn cho hắn.
- Nhóc con không tệ a, học ở trường học nào?
- Học viện Chiến Thần .
Vương Tranh cười cười, cũng không có dừng lại, vừa huấn luyện vừa mở miệng nói chuyện cũng không dễ dàng.
- Một trong ba học viện lớn ở Trái Đất, đáng tiếc, ta không có thể thi đậu quân giáo.
Việc này cũng là một tiếc nuối của Johnson.
- Giấc mộng của ta cũng là trở thành một người lính quang vinh, học viện quân sự chỉ là nơi để học tập.
- Có ý tứ, ta muốn tăng thêm gấp đôi trọng lực, ngươi có thể không?
Johnson cố ý thử xem đối phương.
- Không thành vấn đề.
Vương Tranh tiếp tục huấn luyện, sau mười lần hít đất bằng một tay lập tức ngồi chồm hổm kiểu con ếch bật mười lần, sau đó lại là mười lần hít đất bằng một tay.
Trọng lực gấp sáu lần, bả vai trầm xuống, nhưng mà cảm giác rất ưa thích, thân thể lập tức có một cổ lực lượng bắn ngược lên, phòng trọng lực nơi này đủ tiêu chuẩn, tốt hơn nhiều so với bên ngoài lắm, trọng lực cũng tương đối ổn định!
Johnson cũng là như thế, nếu thân thể sống lại, hắn cũng không ngừng thử dò xét tìm điểm mấu chốt về năng lực của chính bản thân mình.
Suốt một giờ, hai người đều không nói gì, đều tự bận việc, như đang ngầm phân cao thấp, nhưng lại tán thưởng lẫn nhau.
Lúc này, phòng trọng lực phát ra âm thanh tít tít, trọng lực từ từ biến mất, hệ thống tự động đặt ra thời gian nghỉ ngơi.
Johnson đứng lên, đánh giá Vương Tranh, cái đầu bình thường, cơ thể rất vững chắc, thoạt nhìn cũng không phải cường tráng, nhưng tràn ngập lực lượng. Trước kia hắn có điểm khinh thường học viện Chiến Thần loại phe phái học viện này, đi ra chính là có thể làm ngay sĩ quan nhưng mà căn bản không hề lịch trải qua qua máu cùng lửa, mấy tên nhóc dạng đó chỉ là loại thường gọi tốt mã dẻ cùi.
- Làm quen một chút, ta là Johnson, thành viên bộ đội đặc chủng.
Johnson vươn tay.
Vương Tranh hơi hơi sửng sốt, trí nhớ của hắn không tệ, giọng nói này rất quen thuộc, nhất là cái tên Johnson, không phải là trùng hợp như vậy đó chứ.
- Vương Tranh, học viên mới của khoa điều khiển robot. Xin lỗi, ta xem quá một ghi hình trong CT, bên trong có một chiến sĩ được gọi là Ông Vua Của Bóng Tối, người này cũng tên là Johnson .
Johnson cười ha ha:
- Không nghĩ tới ở nơi này cũng bị nhận, xem ra ta thật có chút danh khí, anh bạn nhỏ chúng ta rất hợp nhau, nếu không cùng nhau uống một chén, đúng rồi, ngươi trưởng thành chưa?
Vương Tranh nhún nhún vai:
- Mười tuổi đã bắt đầu uống rượu.
- Ha ha, thì ra là người đồng đạo, ở chỗ này chờ ta một lát, ta trở về lấy!
Trở lại phòng, bốn người thoạt nhìn không thể nào đứng đắn đang ở trên giường Johnson đánh bài, chơi đùa đến khí thế ngất trời.
- Mấy thằng nhóc các ngươi, lại mang giày leo lên giường của lão tử.
Cười mắng một tiếng, Johnson đi đến một bên:
- Rượu của lão tử đâu?"
- Không phải ta làm, Con Thỏ uống.
Một tráng hán đen thui chắc lùn hắc hắc cười, vẻ mặt trông rất thành thật, nhưng kỳ thật trong nhóm người này hắn là người làm nhiều chuyện xấu, bụng dạ có chút đen tối.
- Ông trời ơi tên đen nhà ngươi, chuyện xấu gì cũng , lên đầu lão tử đổ, ngươi dám nói ngươi không có uống?
Con Thỏ là cái người da trắng cao to, một thân dữ tợn hình xăm đều nhanh đem người chôn mất, mặt bên trái xâm một Con Thỏ màu đen, nhe răng trợn mắt, rất là bắt mắt.
- Nói như đánh rắm, Đầu Trọc, đi kiếm mấy chai, nhưng mà đừng gây chuyện.
Johnson mắng một tiếng.
- Yên tâm đi, giao cho ta.
Đầu Trọc, đấu trọc to, trán cột lấy khối vải đỏ, nói là hòa thượng xuất thân từ thế gia, tính cách cũng thành thật giống hòa thượng, thân thủ tương đối tốt.
- Khụ, đại ca, ngươi trở về có chút sớm a?
- Không có việc gì, đúng rồi, Phượng Hoàng, lần này trừ chúng ta ra, còn có ai lên tàu đi chuyến lữ trình lần này?
Phượng Hoàng là nữ giới, nhưng tâm tính tuyệt đối là đàn ông, ai dám coi nàng là giống cái, khẳng định bị nàng đánh đến chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.